Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 173: Tính tình kém



Chủ tịch bế con mình lên, nhìn quanh như đang tìm kiếm gì đó

Thấy cô đang đứng khiêm tốn nép vào 1 góc, còn lấy tay che mặt. Hắn liền hỏi

Em... muốn ở đây chơi thêm?

1 câu hỏi bâng quơ lại thành công khiến cho cô nghĩ rằng hắn đang hăm doạ. Không nói lời nào, nhanh chóng chạy ra ngoài xe

Mở cửa rồi leo lên

Hắn cũng không để ý lắm, đưa cho Lâm Doãn 1 cái hộp, hình như là bánh ngọt

Làm phiền chị rồi, cảm ơn đã chăm sóc cho vợ em

Cô lắc lắc đầu, có ý cười nói với hắn

Y Y vì chuyện tối qua cho nên bây giờ trong lòng đang rất lo lắng... đừng có bắt nạt con bé

Sẽ không - hắn đơn giản nói

Lâm Doãn nhận lấy, hắn cũng không nán lại lâu hơn. Trực tiếp đi ra ngoài xe

Tính ra hắn cũng không vì có hiềm khích với anh mình mà giận lây sang cô. Nếu không chắc sẽ rất phiền

Hôm nay, tiểu An ngồi ghế phụ bỏ cô bơ vơ ở phía sau

Y Y chống tay lên kính xe, nhìn ngắm quan cảnh ngoài khung cửa. Chậm rãi nhắm mắt rồi thở dài

Game over rồi

Hay là nhân cơ hội lần này không thể cứu vãn tình hình, cô cứ liều mình với hắn luôn?

Trong đầu cô chợt hiện lên suy nghĩ táo bạo

Hắn lái xe, cũng rãnh rỗi mà hỏi cô

Hôm qua em ngủ có ngon không

Tới rồi, đang định truy cứu việc tối qua chứ gì?

Lạc Y Y ngồi yên không muốn quan tâm. Hắn lại cố bắt chuyện

E hèm... thật ra... đôi lúc anh say rượu, tính tình cũng rất kém... cho nên em như vậy cũng là bình thường

Cô nhìn ra ngoài cửa sổ, do ngồi xa cho nên giọng cô lẩm nhẩm hắn không tài nào nghe rõ được

Tính tình anh đó giờ có tốt đâu... còn đổ thừa tại rượu

..............

Về đến nhà, không đợi hắn bước xuống xe lịch thiệp mở cửa. Cô phóng ra ngoài rồi như 1 chiếc tên lửa nhỏ lao vào nhà bằng vận tốc nhanh nhất có thể

Chủ tịch lăn lộn nhiều năm, có kinh nghiệm phong phú. Nhất thời cũng không phản ứng kịp với tốc độ này của cô

Hắn bế bảo bối lên rồi cùng nhau đi vào, chiếc xe cũng nhanh chóng được người hầu đem vào tầng hầm

Lạc Y Y vào nhà, liền thấy Phi Yến và Tô Ngọc Liên đang ngồi trong phòng khách ăn bánh trò chuyện

Ngọc Liên, cô đến lúc nào vậy?

Tô tiểu thư dịch người sang bên cạnh để Y Y có thể ngồi bên cạnh mình, giọng nói gấp gáp kèm theo lo lắng, hỏi

Y Y... cô không sao chứ, có bị thương chỗ nào không?

Lạc Y Y lắc đầu

Tôi vẫn khoẻ, sao có thể bị thương được?

Tô Ngọc Liên ôm lấy cô, giọng nói hệt như trẻ con nhõng nhẽo

Hu... cũng tại Phi Yến, nói cô cùng với tên khố... cùng với Bạch tiên sinh đi hưởng tuần trăng mật gì gì đó. Làm tôi lo chết đi được

Không phải trăng mật, là hắn muốn đưa tiểu An đi chơi. Chẳng qua tôi được đi theo mà thôi

Tô Ngọc Liên ngẩng mặt lên, nhìn xung quanh

Đúng rồi, tiểu bảo bối, tiểu tâm can của cô đâu rồi

Cùng lúc đó, hắn bế con trai đi vào nhà. Nhìn thấy vị khách không mời, chủ tịch chau mày khó chịu ngay

1 mình Phi Yến đã khiến hắn mệt mỏi lắm rồi, nay lại xuất hiện 1 thế lực cũng phiền phức không kém

Phải nhanh chóng tống cổ cô ta đi mới được

Thấy tên khốn kiếp trong đầu mình quy định đang bế cục cưng bé bỏng. Cô đứng lên, phóng ánh mắt như tên về phía hắn

Không gian xung quanh 2 người sấm chớp đì đùng, băng tuyết vây quanh. Tràn đầy khắc nghiệt

Tô Ngọc Liên máy móc cười

Chủ tịch Bạch, lâu rồi không gặp... ngài vẫn khoẻ mạnh thật khiến tôi bất ngờ

Không phiền Tô tiểu thư đây bận tâm, tôi vừa tân hôn... cần tận hưởng không gian riêng của vợ chồng mới cưới. Không thích có quá nhiều người đến quấy rầy, hay là cô về đi1

Bạch Dạ Phi Ưng dứt khoác đuổi khách

Tam tiểu thư ngồi yên uống trà, khoé miệng giật giật, mặt mũi đầy mồ hôi lạnh

May mà 2 người họ không lấy nhau, nếu không nơi này cô không dám đến nữa đâu

Tô Ngọc Liên tất nhiên không đồng ý, cô tỉnh bơ nắm lấy tay Y Y thân thiết nói

Chúng tôi đã lên kế hoạch cho hôm nay rồi. Sẽ đi dạo và mua sắm, đúng không Y Y!!!

Lạc Y Y cười trừ

Hắn tuy có chút không muốn, nhưng vẫn thở dài đi đến nói với vợ mình

Anh đã kêu người chuẩn bị canh giải rượu, em uống xong hẳn đi