Chủ Tịch, Đừng Ép Người Quá Đáng!

Chương 174: Đi ăn



Tô Ngọc Liên ngạc nhiên nhìn Y Y, rồi lại nhìn hắn

Canh giải rượu là sao?

Chẳng lẽ hắn chuốc cô ấy say rồi giở trò sao?

Được lắm cái tên biến thái này, còn dám sử dụng cả chiêu thức dơ bẩn này...

Bạch Diệp Phi Yến thấy tình hình chuyển biến xấu, liền nhanh chóng kéo Tô Ngọc Liên ra xe

Cô ấy máu bây giờ đã dồn lên tận não, các tế bào thần kinh đều được kích thích. Có chút cáu gắt nói với cô gái đang kéo tay mình

Cô làm gì vậy... tôi phải cho hắn ta 1 bài học mới yên tâm

Ai da, mọi chuyện không như cô nghĩ đâu. Chúng ta lên xe rồi nói . Truyện Thám Hiểm

Tam tiểu thư cố đẩy cô ấy vào cái xe màu đỏ

Tô Ngọc Liên vốn muốn gây sự, nghe xong liền có chút bình tĩnh. Ngồi vào xe nôn nóng muốn nghe mọi việc

Cùng lúc đó, Y Y từ trong nhà bước ra

Phi Yến khởi động xe, cả 3 cô gái nhanh chóng đi đến 1 nhà hàng

Sau khi đã nghe xong mọi việc và được chính đương sự lên tiếng xác nhận. Tô tiểu thư gật gù

Cắn hay lắm, nếu có thể làm thêm vài dấu thì chắc chắn hoàn hảo hơn...

Y Y... hay là tối nay cô thử uống rượu thêm lần nữa rồi tiếp tục cho hắn nếm mùi đau khổ đi

Lạc Y Y lắc đầu

Tô tiểu thư à... tôi vẫn còn quý mạng của mình. Cô làm ơn đừng có xúi giục bậy bạ nữa!!!

Hahahaha!!!!

Bọn họ đi vào 1 nhà hàng lớn, ông chủ nơi này là Liễu Thanh. Đàn em của bang chủ

Nghe có người thông báo Tam tiểu thư đến, anh ta niềm nở đích thân vào phòng vip mà cô ấy đặt

Tam tiểu thư, lâu rồi mới gặp

Liễu Thanh, dạo này nhà hàng của anh hình như làm ăn rất được nha!!!

Không dám, chỉ là nhờ danh tiếng tốt của Bạch gia cho nên tôi cũng được hưởng lây phúc phần a

Liễu Thanh nhún nhún vai

Bạch Diệp Phi Yến bĩu môi

Đúng là cáo già mà, miệng lưỡi nịnh nọt rất thành thạo. À đúng rồi, giới thiệu với anh... Lạc Y Y chắc anh cũng biết rồi. còn vị này là Tô Ngọc Liên

Anh ta nhẹ mỉm cười

Chào các vị tiểu thư, nếu là bạn của Tam công chúa đây... thì tôi cũng phải phục vụ chu đáo mới được. Không làm phiền mọi người, tôi sẽ bảo người nhanh chóng đem thức ăn lên

Nói xong anh ta liền rời đi

Bạch Diệp Phi Yến nhìn cách bày trí độc đáo bằng thủy tinh trong căn phòng dửng dưng nói với các chị em tốt của mình

Nơi này thức ăn chắc chắn không làm mọi người thất vọng

Vậy thì lần sau phải đưa tiểu bảo đến mới được

Lạc Y Y nói

Tô Ngọc Liên ngồi đó nhìn chăm chăm vào lọ hoa cẩm chướng trên bàn

Tam tiểu thư thấy vậy, đưa tay vẫy trước mặt cô ấy vài cái. Thấy Tô Ngọc Liên cứng đơ như tượng sáp không cử động gì liền hốt hoảng đứng lên. Đi đến bên cô ấy rồi đặt tay lên vai lắc mạnh

Ngọc Liên, cô sao vậy? Đừng làm tôi sợ nha!!!

Tô Ngọc Liên chậm rãi như con lười, xoay cái đầu nhỏ nhìn Bạch Diệp Phi Yến và Y Y

Tôi...

Cô... cô làm sao?

Phi Yến sốt ruột hỏi

Phi Yến... người tên Liễu Thanh lúc nãy...

Liễu Thanh... Liễu Thanh thế nào? Chẳng lẽ cô gặp qua anh ta rồi? Anh ta làm gì cô sao?

Tam tiểu thư hỏi

Tô Ngọc Liên đưa tay lên che miệng, ánh mắt rưng rưng như sắp khóc

Anh ta... anh ta... đúng chuẩn gu tôi rồi

Hả?

Tô Ngọc Liên lúc này mới trở lại bình thường, cô bẽn lẽn đưa tay ôm lấy cái má. Hệt như thiếu nữ mới biết yêu

Cô thích chàng trai hay cười, dịu dàng. Tính tình cổ quái như Bạch Dạ Phi Ưng chẳng thể nào lọt vào mắt cô được. Hôm nay gặp được người đúng kiểu mình thích, có được xem là duyên phận hay không?

Bạch Diệp Phi Yến ngượng ngùng cười, lắc lắc đầu

Ngọc Liên, đừng bị ngoại hình của anh ta đánh lừa. Tên đó là 1 tên cáo già chính hiệu đó!!!

Lời nói của Tam tiểu thư bây giờ giống như gãi ngứa vậy. Căn bản không có tác dụng

Lạc Y Y ngồi bên cạnh cũng không nói gì

Đa phần những người liên quan đến nhà họ Bạch... theo như cô thấy thì chẳng có ai bình thường

Sau khi dùng bữa xong, Tô Ngọc Liên lại lên kế hoạch cho ngày mai. Phải đến nhà hàng này thêm lần nữa mới được

Bạch Diệp Phi Yến chống tay lên trán, bất lực nói

Ngày mai tôi không đi được, hay là cô với chị Y Y cùng nhau đi đi