Chuyện Tình 4000 Năm

Chương 43: Tham lam



Bọn họ về đến cung điện thì trời đã nhá nhem tối.

Sau khi ăn xong, họ tắm rửa, rồi ngồi hóng gió và chuẩn bị đi ngủ.

Melly sờ cái bụng căng tròn của mình. Cảm giác như Kreiss đang nuôi heo chứ không phải nuôi vợ nữa…

“Có phải Kreiss định nuôi tôi cho mập rồi chê xấu xong bỏ không?” - Melly hỏi, khiến các thị nữ đang chải tóc, thay y phục cũng bất ngờ.

“Công nương, người nói gì thế? Như vậy mà béo á?”

“Người thuộc tuýp gầy mà công nương.”

“Với cả người yên tâm, dù sao thì Kreiss điện hạ cũng thấy đẹp mà~” - một người lên tiếng trêu chọc khiến cô ngượng đỏ cả mặt.

“C…cái cô này, nói linh tinh gì vậy…” - tay Melly phẩy phẩy vài cái quạt cho khuôn mặt đỏ ửng.

Cuộc hội thoại vẫn cứ tiếp tục, cho đến khi Kreiss đang đứng ngoài cửa không đợi được nữa, phải ho khan vài tiếng mới làm đám thị nữ rời đi.

“Kreiss, sao anh lại sang đây? Chẳng phải đây là phòng anh sắp cho em à?” - cô có chút ngạc nhiên khi thấy anh xuất hiện vào buổi đêm thế này.

Mặc dù lúc trước đã ngủ cùng nhau, nhưng lúc ấy không danh không phận nên chẳng dám làm gì, còn bây giờ…ai biết sẽ xảy ra chuyện gì?

“Nhớ nàng thì đến thôi, không được à?” - anh lại gần bàn trang điểm, nhẹ nhàng bế cô vào trong lòng rồi đặt lên giường.

“Hơn nữa, đây là cung của ta, ta muốn ở phòng nào chẳng được.”

Được, coi như anh giỏi, nói có lý lắm.

Cô bĩu môi nhìn anh.

Chớp thời cơ, Kreiss hôn nhẹ lên đôi môi ấy một cái, làm cô vội vàng thụt cả môi vào.

“Cái đồ…”

Không để cho Melly kịp nói hết câu, anh lại tiếp tục khoá môi cô, làm âm thanh chuẩn bị phát ra lại phải nuốt vào trong.

Anh nhẹ nhàng đẩy cô ngả về sau, đôi môi vẫn không rảnh rang mà tiếp tục tiến sâu vào trong. Ai mà tin được đây là cái tên lúc trước còn không biết ‘hôn’ nghĩa là gì?

Nụ hôn của Kreiss kéo dài khiến cô không thở nổi, hai tay chống lên vai anh toan đẩy ra.

Cuối cùng anh cũng chịu bỏ ra. Suýt chút nữa là cô tắc thở rồi!

“…Khai thật đi, anh yêu em chỉ vì muốn cơ thể này thôi đúng không!” - Melly nhăn mặt nhìn anh.

“Không phải.” - anh khẽ đặt tay lên ngực cô, cảm nhận trái tim đang đập liên hồi trong đó, mỉm cười ranh mãnh: “Ta là một người tham lam, vì vậy ta muốn tất cả mọi thứ của nàng, kể cả trái tim này.”

Không chịu thua kém, cô lật ngược tình thế, ép Kreiss nằm dưới thân mình, mỉm cười quyến rũ: “Ồ, thật trùng hợp. Em cũng là người tham lam, vậy nên anh có thể cho em mọi thứ của anh không?”

“Như nàng muốn, tình yêu của ta. Mọi thứ của ta đều thuộc về nàng, kể cả tấm thân này…” - anh lật ngược cô lại, trở về thế chủ động ‘tấn công’.

Anh gục đầu xuống cổ cô, nhẹ nhàng cắn một cái, ngay lập tức ở vị trí đó đã hằn dấu răng.

“Hừ, tưởng một mình anh biết hickey* à?”

(* dấu hôn, vết cắn yêu)

Melly không chịu thua, cố rướn người lên ‘gặm’ trả một cái vào cổ Kreiss. Song, cô không chịu rời môi ngay mà còn hôn lên yết hầu của anh.

Anh vội vàng ngẩng đầu lên, che mặt cười lớn: “Melly, nàng không biết nàng vừa làm gì đâu…Đó quả thật là một nước đi sai lầm đấy, công nương yêu dấu của ta ạ…”

“Ai mà chẳng có lúc sai lầm, không phải ư?” - cô nhẹ nhàng đặt tay lên bắp đùi anh, mỉm cười khiêu khích.

“Haha…cũng đúng nhỉ…Vậy, hi vọng hôm nay nàng đã chuẩn bị kĩ.” - Kreiss đưa tay lên vuốt phần tóc đang rủ xuống, hành động này khiến anh càng thêm quyến rũ.

“Nào…” - một hơi ấm khẽ phả vào cổ khiến cô bất giác run lên.