Có Câu Chuyện Sảng Văn Báo Thù Nào Không

Chương 8



Bố mẹ tôi mở miệng định nói gì đó, nhưng Lâm Giai Giai đã cướp lời: “Nhân tiện chị cũng làm rõ chuyện vu khống tôi làm tay chị bị thương đi.”

Vu khống?

Lần dầu tiên tôi cảm thấy bản thân đã đánh giá thấp sự vô liêm sỉ của một người, tôi thậm chí còn không biết lúc nói ra những lời này cô ta đang nghĩ cái gì.

Tôi nhìn thẳng vào cô ta, khiến cô ta chột dạ vô cùng.

“Đó là chuyện của cô, không liên quan gì tới tôi.”

Nếu cô ta không tự mình làm rõ, sao tôi có thể tiếp tục kịch chứ?

Lúc này Tống Diên mới chú ý đến sắc mặt tái nhợt của tôi, anh ta kinh ngạc mở miệng muốn nói gì đó, nhưng tôi đã mở miệng cười nói trước hắn ta:

“Tôi đã bỏ đứa bé rồi, sau này chúc hai người hạnh phúc.”

Nói xong câu đó, tôi quay đầu đi về phía phòng làm việc của ông chủ. Mặc dù Tống Diên không còn yêu tôi nữa, nhưng chúng tôi đã ở bên nhau nhiều năm như thế, dáng vẻ vừa kiên cường vừa dịu dàng của tôi vẫn là thứ mà anh ta nhớ đến.

Tàn nhẫn nói với anh ta tôi đã bỏ con rồi, ít nhiều gì anh ta cũng sẽ áy náy và hổ thẹn.

Mặc dù là giả, nhưng tôi cũng muốn anh ta không thể quên được.

Sau khi từ chức, tôi quay về đăng video nói rõ sự việc.

Mấy hôm nay trong lòng phiền muộn, sắc mặt của tôi không được tốt nên cũng không cần phải giả vờ.

“Tôi và Tống Diên đã chính thức chia tay từ rồi, sau đó anh ấy và Lâm Giai Giai mới tán tỉnh nhau, xin mọi người đừng để bị dắt mũi.”.

Đoạn video ngắn khoảng mười mấy giây cùng với gương mặt cười gượng gạo của tôi có lực sát thương cực lớn.

Một số người hóng chuyện xem xong lập tức nổi nóng, bàn phím của mỗi người gần như bị gõ đến bốc khói.

“Dm, Gương mặt của chị gái xinh đẹp thế kia lại có thể tiều tụy thành dáng vẻ này, nhìn giống như bị thương vậy.”

“Lời của anh trai bên trên không phải là thừa thãi sao? Dáng vẻ của chị gái này, đoán chừng việc làm rõ cũng không phải là tự nguyện.”

“Ôi, thật là tạo nghiệp mà, tôi nghe nói cô ấy còn cắt đứt quan hệ với gia đình rồi.”

“Đằng ấy nói thật hả, người nhà của chị gái xinh đẹp này thật sự không ra gì. Đều nói lòng bàn tay mu bàn tay đều là thịt, gia đình bình thường gặp phải tình huống náy không phải nên an ủi chị gái sau đó đánh cho đứa em gái một trận sao?”

“Các chị em phía trên vừa nhìn đã biết gia đình hòa thuận hạnh phúc, trường hợp của chị gái xinh đẹp này là điển hình của việc không được yêu thương trong gia đình.”

“Hôm nay đúng là được mở mang tầm mắt rồi, thì ra trong nhà có hai cô con gái cũng có thể thiên vị tới mức độ này.”

Thấy tình huống ở khu bình luận đúng như mình dự đoán, tôi thở phào nhẹ nhõm.

Người nói tôi cắt đứt quan hệ với gia đình có lẽ là bà chủ trường múa, bà vốn là người hiền lành, hôm nay có thể nói câu đó vì tôi, xem ra cũng là vì tôi mà bênh vực kẻ yếu.

Chỉ là không biết Lâm Giai Giai nghĩ cái gì, cô ta đã đăng lại video của tôi sau khi tôi giải thích, chú thích là: “Thanh giả tự thanh, trọc giả tự trọc”

*Người trong sạch thì dù không thanh minh cũng vẫn là người trong sạch và ngược lại*

Câu nói này phát ra từ chỗ cô ta vô cùng buồn cười.