Cô Vợ Thần Bí Của Hàn Tổng

Chương 30: Không phải là con tôi



Một đám phong viên đã được cô ta mua chuộc từ trước tiến lại, tiếng máy ảnh tách tách cùng ánh đèn flast nhấp nháy liên tục.

Nhận thấy bên phía quầy bar ồn ào như xả ra chuyện gì đó, Hồ Tuyết Liên cùng Hứa Càn Sinh tiến lại.

Một màn trước mắt khiến Hồ Tuyết Liên đã hiểu chuyện gì đang sảy ra.

Hứa Lưu Ly quần áo sộc sệch ngồi bệt dưới sàn khóc lóc kể lể với đám phóng viên mình bị Hàn Vân Phong sàm sỡ.

Hàn Vân Phong vần ngồi ở đấy, đôi mắt hằn lên tia máu tức giận nhưng vẫn không làm gì khiến Hồ Tuyết Liên nhận ra hình như anh đã bị trúng thuốc.

Cô tiến lại gần Hàn Vân Phong bắt mạch cho anh, sau khi bắt mạch cô khẽ nhíu mày.

Hàn Vân Phong đây là bị trúng thuốc mê hồn, đây là loại thuốc đặc biệt chỉ có Hồ Điệp bang của cô có. Nhưng người có thể có được loại thuốc này trong bang cũng không phải là nhiều. Vậy Hứa Lưu Ly lấy thuốc này từ đâu ra?

Đã biết được nguyên nhân, từ trong túi cô lấy ra một viên thuốc đông y màu đen đưa đến bên miệng Hàn Vân Phong, dùng giọng nói chỉ hai người nghe thấy lên tiếng.

- Anh đã bị trúng độc mê hồn, đây là thuốc giải. Anh hãy uống đi.

Nge thấy giọng nói quen thuộc của Hồ Tuyết Liên, Hàn Vân Phong ngậm viên thuốc vào miệng rồi nuốt. Cơ thể anh bắt đầu có sức trở lại những vẫn còn rất yếu.

Hồ Tuyết Liên nhanh chóng đỡ anh dậy quay về nhà, tiếng máy ảnh còn đang vang lên liên tục. Giọng nói không quá lớn nhưng đủ để trấn át tất cả mọi người trong đại sảnh, đặc biệt là đám báo chí vang lên.

- Chuyện hôm nay của Hàn Vân Phong tôi các người muốn viết sao thì viết, nhưng hãy nhớ rõ là các người đang viết về ai. Bài báo ngày mai mà khiến tôi không hài lòng thì mong các người hứng chịu được lửa giận của tôi. Đam Mỹ Hài

Lời vừa dứt, đám phóng viên cũng ngừng chụp hình, ở Thanh Thành này ai cũng biết sự lạnh lùng và tàn nhẫn của Hàn Vân Phong. Không ai muốn đứng trên đầu sóng ngọn gió để hứng chịu bão tố cả.

Vậy là đám phóng viên lặng lẽ rời đi, mọi người dự tiệc cũng tự tìm lí do cho mình để về sớm.

Một buổi tiệc sinh nhật hoành tráng cứ như thế mà bị phá hỏng.

Hứa Lưu Ly không còn cái dáng vẻ thảo mai yếu đuối nữa, cô ta tức giận đập phá tất cả những gì có thể đập.

Người buồn nhất có lẽ là Hứa Càn Sinh, hôm nay là sinh nhật ông những tưởng rằng một nhà hòa thuận, con gái lớn đã trở thành người nổi tiếng,đã thay đổi tính tình khiến ông nở mày nở mặt.

Nhưng thật không ngờ đứa con này của ông ta lại làm ra chuyện đáng xấu hổ như vậy, Hứa Càn Sinh không tin chuyện này một tay Hứa Lưu Ly gây ra, chắc chắn đã có sự xúi dục của ai đó.

Người ông nghĩ đến đầu tiên là Trần Hồng Tuyết, người vợ này của ông không phải dạng vừa, luôn lắm mưu nhiều kế.Nghĩ đến đây ông liền đi tìm bà ta.

Tìm khắp cả một vòng cuối cùng ông cũng đã nhìn thấy Trần Hồng Tuyết đang đứng ở một góc khuất trong khách sạn nói chuyện với ai đó, Hứa Càn Sinh định tiến lên hỏi chuyện nhưng cuộc đối thoại của hai người bọn họ đã khiến ông đứng chôn chân tại chỗ.

''Lão Hổ, thuốc của ông có hiệu quả hay là không vậy, tại sao Hàn Vân Phong uống vào mà vẫn còn tỉnh táo như thế.

Hại Lưu Ly của chúng ta bẽ mặt trước mọi người. Chúng ta cũng chỉ có mình Lưu Ly thôi, bây giờ nó đã là người nổi tiếng, tương lai sáng giá.

Ông là người làm cha từ khi Lưu Ly được sinh ra đã không chăm sóc được cho nó hại tôi phải chịu tủi nhục sống cùng tên Hứa Càn Sinh đó mấy chục năm trời. Chừng nào tôi mới hết khổ đây.???''

Đầu dây bên kia vang lên giọng nói nịnh nọt của một người đàn ông.

'' Được rồi, chỉ một thời gian nữa thôi, bà chờ thêm một thời gian nữa khi Lão đại xưng bá Thanh Thành thì tôi lập tức sẽ cho bà một cuộc sống phú quý giàu sang, không lo không nghĩ.

Tôi sẽ dẫn bà đi du lịch vòng quanh thế giới, đến những nhà hàng cao cấp nhất để ăn cơm.

Nhưng mà chuyện lần này của Lưu Ly hơi khó, đụng đến cánh báo chí truyền thông rồi. Cần rất nhiều tiền mới có thể giải quyết được.''

Nghe đối phương nói thế, Trần Hồng Tuyết lên tiếng trách móc

'' Tiền lần trước bán đồ đâu rồi, món đồ đó là tôi rình mãi mới đánh tráo được từ chỗ Hứa Càn Sinh. Tính ra cũng tận mười tỉ cơ mà....

Đừng nói là ông cầm tiền đi đánh bạc hết rồi đấy???''

- Làm gì có, tiền đó đang được đầu tư làm ăn, giờ mà rút ra thì chẳng được bao nhiêu cả. Chỉ cầ để một thời gian nữa thôi là tiền sẽ đẻ ra tiền. Khi đó bà chỉ có ngồi mà đếm tiền thôi.

Nếu như bà muốn rút vốn, tôi cũng sẽ rút. Nhưng mà giấc mơ ngồi đếm tiền của bà đành tạm gác lại vậy.

- Lời ông nói là thật sao??? Một thời gian nữa là tôi có thể đếm tiền mỏi tay sao??? Vậy thì để tôi về cầm cố căn nhà đưa tiền cho ông lo chuyện của Lưu Ly nhé. Ông đợi tôi ở nhà nhé.

Sau khi bàn xong chuyện, Trần Hồng Tuyết không dám ở lại quá lâu mà trực tiếp bắt xe về nhà.

Hứa Càn Sinh nghe rõ ràng từng câu từng chữ trong cuộc điện thoại vừa nãy, ông ngồi sụp xuống sàn nhà lẩm bẩm

'' Thì ra bao nhiêu năm nay những tưởng bà ta xuất thân hào môn nên chê ông nghèo khó, ông cực khổ làm việc để lo cho bà ta cuộc sống đầy đủ.

Thật không ngờ vốn dĩ bà ta luôn luôn coi khinh ông, chỉ xem ông là một công cụ để lợi dụng.

Hứa Lưu Ly không phải là con ruột của tôi, không thể nào, không thể nào!!!''

Hứa Càn Sinh dường như phát điên, ông đứng dậy chạy ra ngoài lái xe chở về nhà.

Thấy ba mình thất thần rời đi như thế, Hứa Lưu Ly hốt hoảng muốn đuổi theo nhưng quản lý của khách sạn đã ngăn cô lại để giải quyết chuyện ở đây.

..... Hết chương 30.......