Công Khai

Chương 13: Khiến người ta say đắm



Rèm cửa sổ mở toang, những vệt nắng màu vàng nhạt chiếu vào, như thể tô thêm vẻ lộng lẫy cho căn phòng trống trải.

Trong một đêm, các phóng viên đứng trước khách sạn đã biến mất, không còn dấu vết.

Người con gái rảnh rỗi ngồi trên ghế sofa cạnh cửa sổ, làn da trắng như sứ, đôi lông mày thanh tú như được bàn tay họa sĩ vẽ cẩn thận, chiếc váy ngủ rộng tay che đi cơ thể duyên dáng, nhưng lại tạo nên một cảm giác thoải mái và quyến rũ khó tả.

Rõ ràng là lười biếng, nhưng trông cô tươi tắn hơn thường ngày.

Lúc này đầu ngón tay cô lướt trên màn hình điện thoại.

Trong đầu Tần Mang hiện lên hình ảnh nửa tiếng trước ——

Áaa, người hâm mộ vừa mới khen cô như nàng tiên giáng trần, tỏa sáng vạn trượng, xong cô lại tự vả!

Tần Mang gửi WeChat cho người đàn ông ở phòng bên cạnh.

Sư tử nhỏ kêu meo meo: Hiểu chưa? Sư tử nhỏ ngậm miệng lại.jpg】

Cô nhất định phải bảo Hạ Linh Tế để bọn họ ngậm miệng lại! Chôn chuyện ngày hôm nay vào lòng!

Hạ Linh Tế nghịch chiếc viền mỏng trên điện thoại, đầu ngón tay thon dài dưới ánh đèn, toát lên vẻ kỳ quái đầy mê hoặc.

Nhóm người tài giỏi kia đang cố gắng hạ thấp độ tồn tại, sợ sếp chỉ đích danh mình trước mặt mọi người, trả lời câu hỏi liên quan đến điện ảnh nghệ thuật.

Khác nghề như cách núi, bọn họ thật sự không được đâu!

Hạ Linh Tế thong thả trả lời: Hạ mỗ làm ăn nghiêm túc, không giết người cướp của, cô Tần tìm người khác đi.

Câu này quen quen.

Tần Mang cắn môi dưới, cô nhỏ giọng lầm bầm một câu: "Hạ Linh Tế cái tên chó má này!"

Lại đang trêu cô.

Mạnh Đình đang ngồi trong góc, bây giờ trong đầu anh đều là câu "vợ" trong miệng Hạ Linh Tế.

Vang lên.

Anh vẫn luôn không dám nghĩ quan hệ giữa Tần Mang và Hạ Linh Tế.

Ngàn vạn lần không ngờ tới.

Đột nhiên như vậy, không hề chuẩn bị, xông vào đầu anh.

Ngơ một lúc lâu, có cảm giác không chân thật, cho đến khi Tần Mang nói câu 'tên chó má', cuối cùng anh cũng thở một hơi.

Khó khăn mở miệng: "Hai người... Hai người thật sự là... Kiểu, kiểu, quan hệ có thể chung chăn gối à?"

Chữ 'vợ chồng' này, lần đầu tiên anh cảm thấy nóng miệng, đổi sang chữ khác.

Người kia là Hạ Linh Tế đó!

Hạ Linh Tế mà 'sông băng tan chảy, ngày tận thế đến' đó!!!

Ai có thể tưởng tượng được, anh và tiểu yêu tinh như Tần Mang lại là quan hệ vợ chồng!

Còn là người ta chính miệng thừa nhận!

Nếu như cái này bị tung ra ngoài, tất cả trang mạng đều bùng nổ!

So với việc Tần Mang bị tất cả các trang mạng hắt nước bẩn, sẽ bùng nổ gấp mười ngàn lần.

Tần Mang đang đùng đùng lên án người nào đó, bỗng nhiên nghe thấy Mạnh Đình nói, cô ngước mắt lên, nhín chút thời gian nhìn anh, kéo dài giọng nói: " Đúng, chính là cái kiểu đó —— "

"Là mối quan hệ ngủ chung nhưng không quen biết."

Mạnh Đình bỗng đứng dậy, anh đi vòng vòng rồi lẩm bẩm: "Không được không được, đây là bí mật cấp một, ngay cả công ty cũng không thể biết."

Câu này lại khiến Tần Mang nhìn thẳng anh.

Dù sao cô vẫn nghĩ quản lý của cô có tham vọng rất lớn, cố gắng để đưa ra một nữ diễn viên hàng đầu, tiết lộ mối quan hệ giữa cô và Hạ Linh Tế, chẳng phải là chuyện tốt sao.

Sau này còn lo lắng chuyện tài nguyên làm gì nữa.

Đây cũng là, lý do mà cô chưa bao giờ nói thân phận của mình cho anh.

Đối mặt với ánh mắt nghi vấn của Tần Mang, Mạnh Đình nghiêm túc nói: "Bây giờ em vừa mới nổi, sẽ bị trói vào cái danh ' bà Hạ', sau này mỗi khi người xem nhắc đến thành tích của em, những tài nguyên mà em cố gắng giành lấy, cũng sẽ kèm theo cái tên 'bà Hạ'."

Bởi vì cái danh này quá mạnh mẽ, mạnh mẽ đến nỗi, sẽ làm tất cả mọi người xem thường hào quang của chính Tần Mang.

Cho nên ——

Mạnh Đình chắc chắn: "Em phải là diễn viên nữ hàng đầu, chứ không phải là ngôi sao nữ hàng đầu."

Tần Mang bỗng cười.

Lần đầu tiên, cô cảm thấy lúc đó cô tùy tiện chọn quản lý, không hề chọn sai.

Mục tiêu của bọn họ giống nhau.

*

Đoàn làm phim《Giấc mơ cũ Kinh Hoa》không hề bị ảnh hưởng.

Chiều hôm đó, tuyên bố chính thức mở máy.

Sáng hôm qua, mọi người nhìn vào ánh mắt của Tần Mang, như nhìn thấy một con quái vật điên cuồng có thể đánh người, hôm nay lại lung linh lấp lánh, như nhìn thấy thần tượng vậy.

Trong thời gian chờ đợi quay, Tần Mang cũng không giả vờ khiêm tốn, cô bảo A Đồng bảo vệ sĩ mang theo một chiếc dù lớn, đủ chỗ để cô nằm trên ghế, bên trong còn có đủ đồ ăn vặt là trà lạnh, thậm chí có cả viên đá để làm mát, được đặt trong chiếc hộp mạ vàng, còn có vệ sĩ, đang cầm quạt để làm mát.

Dường như không phải là đến quay phim, mà giống như nương nương đang xuất hành.

Cô càng như vậy, càng không có ai dám nói sau lưng.

A Đồng sắp xếp xong, đưa một tách trà trái cây để giải nhiệt, đá viên va chạm với trái cây, vẫn còn chút hơi lạnh, khiến lòng bàn tay Tần Mang run lên.

Tần Mang uống một ngụm, thoải mái nhắm mắt lại.

Kiểu cơ địa dễ nóng như cô, mùa hè tuyệt đối không được thiếu đá.

Đôi môi đỏ mọng ẩm ướt, dưới ánh sáng, toát lên màu sắc mê hoặc.

Cô đã thay đổi hoàn toàn so với trước kia, không còn là mặt trời nhỏ gặp ai cũng cười.

Đôi môi đỏ mọng hơi mím lại, dáng vẻ tao nhã cầm chiếc quạt nhỏ khảm xà cừ, vẫn là vẻ đẹp cao quý lạnh lụng, không để ai vào mắt, không để ai vào lòng.

Nhìn giống như không có gì thay đổi.

Thật ra thì vẫn là đã thay đổi.

Hơi nheo mắt lại, lạnh lùng, rất có cảm giác cao cao tại thượng nhìn bằng nửa con mắt.

A Đồng không nhịn được mà lấy điện thoại ra chụp hình, cô đã biết quan hệ của Tần Mang và Hạ Linh Tế, vừa thưởng thức vừa lặng lẽ nói: "Hihihi, chị Mang Mang, bây giờ chị với sếp Hạ có chút giống nhau đó."

"Không lẽ cái này là tướng phu thê trong truyền thuyết?"

"Nghe nói hôn môi nhiều, hệ vi khuẩn trong cơ thể giống nhau, càng ngày sẽ trông giống nhau hơn."

Huhuhu, đây là thứ mà cô có thể nghĩ sao.

Người trong cuộc còn chưa đỏ mặt, gương mặt nhỏ nhắn của A Đồng đã đỏ bừng.

Tần Mang cầm chiếc quạt nhỏ lên, tự quạt cho mình: "Đừng cảm nắng nữa."

"Lần sau biểu diễn trước mặt cho em."

"Em cầm kính lúp ra xem thử, bọn chị có biến thành một gương mặt không."

Phụt ——

Quả nhiên là cô Tần.

Đều dám nói.

A Đồng cảm thấy rất nể.

Còn Tần Mang, sau khi nhận được ảnh, cô nhìn vào màn hình.

Bỗng nhiên có cảm giác.

Tiểu Lưu Mang của cô, muốn xem, cô như thế này.

Mạnh Đình vẫn luôn nhắc nhở cô báo bình an cho người hâm mộ, mặc dù phòng PR của studio của Tần Mang đã công khai video giám sát để làm sáng tỏ, nhưng mọi người vẫn chờ đích thaba Tần Mang trả lời.

Trong đầu Tần Mang đều là bức thư mà Tiểu Lưu Mang gửi cho cô, càng xem, càng khó trả lời lại.

Cô vuốt ve cạnh điện thoại, hàng mi Tần Mang khẽ run, một lúc lâu, mới bình tĩnh lại.

Chỉnh sửa lại từng chữ trên Weibo và đăng bài viết đầu tiên trên Weibo sau khi xảy ra chuyện, cũng là phản hồi được mọi người chờ đợi từ lâu.

Cô không chia sẻ video chính thức để làm rõ, mà thay vào đó, cô gửi một bức thư cho người hâm mộ.

Tần Mang V: Con người có thể thối rữa đến xương tủy, cũng có thể thuần khiết đến linh hồn. Tần Mang ở trong giới giải trí trong sạch, tỏa sáng rực rỡ. Hình ảnh.jpg

Cô gái trong ảnh, đang ngồi trên ghế dựa nghỉ ngơi, giống như một bức ảnh được chụp ngẫu nhiên, cô hơi nhướng mi, để lộ đôi mắt xinh đẹp lười biếng và đong đầy tình cảm, ánh mắt trầm lặng như nguồn suối trong xanh, gương mặt mỹ nhân trời sinh không thể hoài nghi, sáng rực và huyền bí hơn cả ánh nắng mặt trời mùa hè, đẹp đẽ kiêu sa.

Người hâm mộ đều điên hết cả rồi, bọn họ không ngờ rằng, sẽ nhận được câu trả lời của Tần Mang, càng không ngờ rằng, cô lại nói với giọng điệu bình tĩnh như vậy, vô cùng tự tin.

Trong cả giới giải trí, nơi khiêm tốn được coi là nguyên tắc chủ đạo, đây dường như là có một không hai.

Trong vài giây ngắn ngủi, số lượt thích và bình luận đã vượt quá mười nghìn, còn tiếp tục tăng cao.

Lúc này Tần Mang phát hiện, số lượng fan của cô ấy không giảm mà ngược lại, đã gần 40 triệu.

Một bữa tiệc của fan nhan sắc.

Fan sự nghiệp mặc sức vui vẻ.

Không tăng mới là lạ.

Sau đó Mạnh Đình tổng kết lại.

Lúc trước anh cảm thấy Tần Mang kiêu ngạo quá, bây giờ lại cảm thấy, kiêu ngạo một chút, tự tin một chút cũng không phải chuyện xấu, so với danh tiếng người đẹp phong tình "hệ sắc sảo" của Thẩm Uyển Âm, còn phải dán cho mình đủ các tag khiêm tốn, tôn trọng người lớn tuổi các kiểu.

Người đẹp hệ sắc sảo, đến lượt Tần Mang, sự quyến rũ và tự tin từ trong xương, khiến người ta say đắm.

Buổi quay đầu tiên diễn ra rất thuận lợi.

Lúc giữa giờ nghỉ.

Kỳ Nhung, vai nữ phụ thứ ba hôm nay vừa vào đoàn phim, thấy tính cách Tần Mang cũng không tệ như trong lời đồn, cũng không kiêu ngạo xem thường người khác, chỉ là có một khuôn mặt xinh đẹp lạnh lùng cao quý, cô cũng tình cờ thấy Weibo của cô ấy, tinh thần cũng phấn chấn hơn.

Ở trong giới này, ai mà chẳng muốn tỏa sáng.

Nhưng chỉ Tần Mang dám nói ra.

Cô ấy tự giác đi tìm cô để trò chuyện, với mong muốn được kết bạn.

Với những người chưa từng nói xấu về mình, Tần Mang không từ chối.

Cô không thể tiếp tục cô lập mình trong giới này, cũng phải bắt đầu hòa nhập với nó, cũng nên bắt đầu có một mạng lưới quan hệ riêng của mình.

Kỳ Nhung là người dễ gần, thấy Tần Mang không từ chối mình, chỉ trong thời gian ngắn, cô ấy đã thả lỏng và bắt đầu nói chuyện, trước hết là khen ngợi Tần Mang.

Lại trò chuyện với cô, đôi mắt sáng ngời như chú nai con, khó mà khiến người ta phải cảm thấy không ưa.

"Diêu Đinh cũng lên hot search rồi."

"Có lẽ đây là ngày nổi tiếng nhất của cô ta."

Lúc trước Kỳ Nhung từng bị Diêu Đinh bắt nạt, lúc này đang cười trên sự đau khổ của người khác, đưa iPad đến trước mặt Tần Mang.

Ở trong lòng Kỳ Nhung, cô vàTần Mang có chung kẻ thủ, chính là liên minh có chung mối thù.

Diêu Đinh?

Tần Mang suýt chút nữa là quên mất cô ta, bình tĩnh liếc nhìn màn hình, hot search vẫn là ——

#Tần Mang nhất định sẽ tỏa sáng rực rỡ#

#Hình ảnh nhân vật nữ chính#

#Tần Mang hot rồi#

#Tần Mang đăng Weibo#

#Diêu Đinh #

Một loạt các hot search liên quan đến Tần Mang, xen kẽ với tên của Diêu Đinh, nhưng bài viết đó đã tan thành mây khói, ngày hôm qua bị cư dân mạng nâng lên cao bao nhiêu, hôm nay bị đạp xuống ác bấy nhiêu.

Đôi môi đỏ mọng của Tần Mang bình tĩnh cong lên, cô cũng không thèm để ý.

Diêu Đinh chỉ là một ván cờ nhỏ được sử dụng thôi.

Người thật sự giật giây ——

Kỳ nhung vẫn còn đang nói, "Tiệc mở máy tối nay, chị nhất định phải đi nhé!"

"Nghe nói cô uống rất giỏi, tôi cũng thích uống..."

"..."

Tần Mang chầm chậm 'Ừ' một tiếng, về phần uống rượu...

Thần rượu Tần tạm thời phải nghỉ ngơi một lát.

...

"Diêu Đinh lại gọi điện cho em à?"

"Không phải đã nói rồi sao, yêu cầu cô ta đừng liên lạc với chúng ta nữa mà!"

"Video là cô ta gửi, livestream là cô ta ẩn ý, tìm chúng ta có ích lợi gì!"

Bên trong phòng họp, Thẩm Uyển Âm vô cùng nóng nảy.

Ai ngờ được thế này cũng có thể để Tần Mang lật ngược tình thế.

"Chuyện tìm người spam chắc không tra ra bên chúng ta đâu nhỉ?"

Vệ Thấm cầm điện thoại, đang liên lạc với Châu Duyên.

Là sếp, đương nhiên Châu Duyên biết mấy người Thẩm Uyển Âm làm chuyện này, bà mắt nhắm mắt mở, lúc quan trọng, bà sẽ hỗ trợ, dù sao thì bà cũng một mình thuận lợi chèn ép đối thủ.

Đáng tiếc, Thẩm Uyển Âm không may mắn như bà, còn chưa hot lên đã đá vào một cục sắt.

"Bên phía Tần Mang là có nhân vật lớn tham gia, đối với các phương tiện truyền thông liên quan đến vụ 'bôi đen Tần Mang trên mạng', những người chịu trách nhiệm từ trên đến dưới, đều bị đưa ra xử lý triệt để; những người chịu trách nhiệm biết thông tin đã âm thầm bị thay đổi."

Nói đến đây, Châu Duyên, người đã mất nhiều nguồn lực kinh doanh, cũng rất phiền lòng, những đối tác thường xuyên dựa hơi vào họ đã bắt đầu giữ khoảng cách.

Trách mắng: "Cô không có việc gì đi chọc Tần Mang làm gì."

"Ai có thể chọc ai không thể chọc, đã làm việc 20 năm rồi, còn chưa hiểu rõ à."

Vệ Thấm cũng rất khổ.

Một nữ diễn viên hai năm rưỡi không có tài nguyên, ai mà biết cô ta có khả năng lớn như vậy.

"Giám đốc Châu, vậy chúng ta làm sao bây giờ?"

"Còn làm sao nữa, giữ chặt đuôi thôi, từ nay, rút hết các tài nguyên quan trọng của Thẩm Uyển Âm, tạm thời đừng nhận phim nữa, quay xong 《Giấc mơ cũ Kinh Hoa》thì cút về. Còn cô, về dẫn dắt người mới!"

Nói xong.

"Bộp —— "

Châu Duyên cúp điện thoại, không cho mấy người Thẩm Uyển Âm cơ hội trả giá.

Vệ Thấm mở loa ngoài, Thẩm Uyển Âm cắn môi dưới.

Giám đốc Châu... Muốn từ bỏ cô sao.

Cũng đã hợp tác hơn ba năm, Vệ Thấm cũng không muốn từ bỏ Thẩm Uyển Âm như vậy, im lặng một lúc lâu, bỗng nhiên cô ta lên tiếng: "Chẳng phải giám đốc Châu của Truyền hình Phi Quân rất coi trọng em sao?"

"Ông ấy là một trong những người có quyền lực đứng đầu trong giới giải trí, nếu như ông ấy làm chỗ dựa cho em..."

Câu nói dừng lại, vỗ lên vai Thẩm Uyển Âm, "Em cân nhắc kỹ đi."

Mấy năm nay, Thẩm Uyển Âm tự đánh giá cao bản thân, lại có studio của Châu Duyên hỗ trợ, mặc dù cô chủ yếu dựa vào việc tạo tin đồn ghép CP để thu hút lượt xem, nhưng chưa bao giờ làm tình nhân cho một nhà đầu tư nào.

Giám đốc Châu đã gần bảy mươi tuổi.

Hơn nữa nghe đồn là có sở thích kỳ lạ.

Các nữ diễn viên đã từng hợp tác với ông, mặc dù nguồn lực của họ đã bắt đầu phát triển, nhưng đôi khi cũng có thể thấy những vết thương không thể che trên người họ.

Trong giới ai cũng biết.

Một cách nào đó.

Trong đầu Thẩm Uyển Âm hiện lên một bóng hình khác.

Từ đầu đến cuối, cô vẫn cảm thấy, ánh mắt tình cờ trong buổi thử vai, là người kia xem cô không giống những người khác.

*

Hội quán có tính bảo mật tốt nhất thành phố Thanh.

Được thiết kế theo kiểu kiến trúc cổ điển, từ các bức tường bên ngoài đến các phòng riêng, tạo nên một không gian tinh tế tuyệt vời, đèn cung điện đẹp mắt treo trên thanh xà gỗ chắc chắn.

Trong phòng VIP, ánh đèn mờ mờ, làm nổi bật khuôn mặt lạnh lùng thần bí của Hạ Linh Tế.

Lúc này, ngón tay thon dài trắng trẻo lạnh lùng của anh đang nghịch điếu thuốc lá mỏng màu vàng nhạt.

Một vài ông lớn địa phương có vẻ hơi bất an, bọn họ biết Hạ Linh Tế đến thành phố Thanh nhưng chưa rời đi, nên đã sắp xếp.

Hạ Linh Tế nể mặt nên đến.

Nhưng vẫn không lên tiếng.

Bên cạnh là giám đốc Từ, người nắm giữ cổ phiếu lớn nhất của Điện ảnh Thành, nhìn thấy Hạ Linh Tế đang chơi, không châm thuốc, giám đốc Từ tự châm thuốc rồi đưa cho anh, "Giám đốc Hạ, mời cậu."

Hạ Linh Tế ngước mắt lên.

Đôi mắt trong trẻo lạnh lùng liếc nhìn anh.

Đốm thuốc màu cam, hương trái cây bạc hà nhẹ nhàng lan tỏa.

Giám đốc Từ hoàn toàn bối rối.

Những người khác cũng bối rối.

Không ngờ rằng sở thích của Hạ Linh Tế độc đáo như vậy, thậm chí lại hút loại thuốc... đó?

Không thể gọi là thuốc lá.

Bầu không khí bỗng chốc trở nên ngột ngạt, lúc này cửa phòng bất ngờ được mở ra, một người phụ nữ mặc sườn xám dịu dàng, tóc xoăn môi đỏ, cô gái xinh đẹp hút hồn, mang theo chai rượu vang đỏ đã mở, nhẹ nhàng bước vào.

Mọi người đều là người từng trải, nhưng vẫn bị một người đẹp sắc sảo như vậy thu hút ánh nhìn.

Còn là một ngôi sao nữ đang nổi.

Mọi người liếc nhìn giám đốc Từ, ông già này thì thật sự biết chọn người.

Thẩm Uyển Âm hơi nghiêng người, rót rượu cho người đang ngồi ở ghế chính được mọi người vây quanh, nhân vật lớn được mọi người kính trọng.

"Giám đốc Hạ ~ "

Lúc rót rượu, mái tóc xoăn dài của Thẩm Uyển Âm rũ xuống, mỗi đường cong đều hoàn hảo, mái tóc rũ xuống cánh tay trắng trẻo, không tự chủ mà hấp dẫn trái tim người khác.

Hạ Linh Tế nhàn thờ ơ nhìn điếu thuốc đang cháy trên tay mình, không nhúc nhích.

Thẩm Uyển Âm nhắm mắt lại, ám chỉ bản thân phải tỉnh táo, đây là cơ hội cuối cùng của cô, vất vả lắm mới lấy được cơ hội gặp anh từ chỗ giám đốc Từ.

Sau đó đôi môi xinh đẹp màu đỏ lại nhếch lên, nghiêng người rót rượu cho những nhân vật lớn khác.

Thư ký Tùng nhận ra Thẩm Uyển Âm, nói nhỏ bên tai Hạ Linh Tế mấy câu.

Lúc này, điếu thuốc đã cháy gần hết.

Cuối cùng Hạ Linh Tế cũng thờ ơ ngước mắt lên, ánh mắt lại một lần nữa nhìn vào mái tóc đen hơi xoăn của Thẩm Uyển Âm, chiều dài, thậm chí độ cong, cũng rất giống Tần Mang.

Đúng lúc Thẩm Uyển Âm xoay người lại.

Đập vào mắt là đôi mắt màu xanh lam sâu thẳm như biển sâu của người đàn ông.

Tim cô đập mạnh.

Anh lại nhìn cô.

Lần này bị cô bắt được rồi.

Thẩm Uyển Âm nở một nụ cười vừa ngượng ngùng vừa quyến rũ, cô lặng lẽ bước tới, bộ sườn xám bó sát làm nổi bật nét duyên dáng duyên dáng trên người, cô nửa quỳ trên sàn, mái tóc xoăn buông xuống thành hình vòng cung tuyệt đẹp, ngước nhìn người đàn ông ngạo nghễ ngồi trên ghế sofa.

"Lần đầu tiên gặp nhau, anh cũng dùng ánh mắt này để nhìn tôi."

Cô nhẹ nhàng vuốt lại mái tóc, "Anh thích mái tóc của tôi sao?"

Vẻ mặt Hạ Linh Tế bình tĩnh, không cắt lời cô, ánh mắt nhìn đi nơi khác.

Đôi môi mỏng nở một nụ cười rất nhẹ.

Nụ cười này lại cổ vũ Thẩm Uyển Âm, đôi mắt cô sáng ngời, cô vươn tay muốn chạm vào cánh tay của người đàn ông đang thoải mái đặt trên đầu gối, cô nói: "Vậy cho phép tôi ở bên cạnh anh làm một đóa hoa không cần danh phận, có được không?"

"Hay là, cô hỏi cô ấy đi."

Hạ Linh Tế không để cô chạm vào mình, anh đặt tay lên tay vịn của ghế, giống như đang tùy ý.

Hỏi ai???

Mọi người đồng loạt nhìn theo ánh mắt của giám đốc Hạ.

Sau đó lại hít một hơi khí lạnh.

Đập vào mắt là, người phụ nữ mặc một bộ sườn xám thêu hoa sen đỏ rực, màu sắc tươi sáng, những hoa văn phức tạp và lộng lẫy chạy dọc vòng eo thon thả, mái tóc đen được tết bằng một chuỗi hạt san hô đỏ, tạo nên đường cong tinh tế và trang nhã.

Dưới ánh sáng mờ mờ phía cửa, vẫn vô cùng rực rỡ, đôi lông mày thanh tú nhuộm vẻ lười biếng, chầm chậm bước tới.

Trong phòng sáng lên.

Một giây sau.

Tần Mang ung dung thong thả đến gần, nhìn xuống người phụ nữ đang quỳ trên sàn nhà.

Đôi môi đỏ mọng cong lên, giọng nói chậm rãi như nghiến răng:

"Không được!"