Công Lược Đều Là Tu La Tràng

Chương 146: Bạn Gái Cũ Đột Kích (11)



Editor:KL

Ban đêm rất yên tĩnh, đã đem lớp trang điểm như hát kịch kia tẩy đi, Đường Ninh tùy ý để ngón tay lạnh buốt của Tô Mặc nhẹ nhàng nâng lên cằm của cô, một tay khác cằm cọ mềm mại nhẹ nhàng lướt qua trên mặt cô, mắt cũng không dám tuỳ tiện chớp một chút.

Bởi vì quá trình trang điểm thực sự quá nhàm chán, Đường Ninh liền đem lực chú ý dư thừa đặt ở trên người thiếu niên trước mặt.

Cũng là lúc này, cô mới phát hiện da của hắn thật rất tốt, tinh tế đến căn bản tìm không thấy lỗ chân lông không nói, còn trắng như sứ, hàng mi vừa dài vừa dày vừa cong, tựa như một chiếc quạt nhỏ, ánh đèn trên đỉnh đầu chiếu xuống, thậm chí còn có thể tạo nên một mảnh bóng râm nơi mí mắt.Phối hợp với biểu lộ chuyên chú nghiêm túc của hắn, Đường Ninh chỉ cảm thấy trên đời này hẳn là không phú bà nào không dâng tiền cho hắn.

Chậc.

Đường Ninh dụng tâm dò xét như thế, Tô Mặc cũng không phải người chết, đương nhiên là có phát giác.

Nhưng liền chính hắn cũng không biết đến cùng là gian phòng an tĩnh có chút quá phận hay là đôi mắt sáng ngời của người trước mặt có chút chói mắt, làm hắn nhìn một chút trong lòng liền không tự chủ rối loạn, càng bởi vậy trực tiếp tránh đi ánh mắt của Đường Ninh.

Bởi vì ngay cả hắn cũng là lúc này mới phát hiện, nữ nhân ngày bình thường mang theo một cặp kính đen lại có một đôi mắt phượng xinh đẹp như vậy, chỉ cần nhìn thôi, trong con ngươi đen như mực kia tựa như xuất hiện một cơn lốc xoáy, làm bạn không cách nào khống chế mà bị cô thu hút, thậm chí liền lực chú ý đều không thể tập trung.

Thực sự chính là phạm quy!

Nửa thất thần nửa dụng tâm trang điểm xong cho Đường Ninh, lúc này Tô Mặc mới lần nữa nghiêm túc thấy rõ ràng bộ dáng Đường Ninh lúc này, kinh ngạc buông xuống tay của mình.

"Xong chưa?"

Thấy hắn đứng thẳng người, Đường Ninh vô thức lộ ra một nụ cười ôn nhu.

Thấy được nụ cười này, hô hấp Tô Mặc thoáng chốc cứng lại, có như vậy một cái chớp mắt thậm chí hắn có thể nghe được thanh âm của hoa nở.

Nghe được Đường Ninh hỏi, hắn lúc này mới bỗng nhiên gục đầu xuống, lắp bắp nói, "Đẹp lắm..."

Nghe hắn nói, Đường Ninh lập tức quay đầu nhìn về phía gương trang điểm sau lưng cô, kinh ngạc chợt lóe qua trong mắt.

Từ một khắc tiến vào thân thể này, Đường Ninh liền biết nguyên chủ là rất đẹp nhưng chưa từng nghĩ cô ấy vậy mà có thể xinh đẹp đến thế này, trang điểm xong cô tựa như là bảo thạch cực phẩm lột ra vỏ ngoài ngoài bụi bẩn, cả người đều tản mát ra ánh sáng rất lóa mắt, đẹp đến thậm chí mang theo một cỗ sắc bén cùng tự phụ làm người ta không cách nào nhìn thẳng.

Cho dù đã gặp nhiều mỹ nhân nhưng Đường Ninh cũng ngây người trong tích tắc.

Nếu nói Hạ Ương kia xinh đẹp trước kia ở trước mặt nguyên chủ bị khí chất của cô bức cho rơi vào tầm thường, hiện tại Hạ Ương xuất hiện ở trước mặt cô, sợ là liền sẽ biến thành nô tỳ rửa chân.

Còn là loại nô tỳ rửa chân tặc tâm bất tử, mọi thời khắc đều muốn leo giường.

Nghĩ như vậy, nguyên chủ thực sự là quá bị thua thiệt, có tiền có sắc, làm cái gì không được, cuối cùng lại trời xui đất khiến rơi xuống kết cục như vậy.

Chính là lúc này --

[Độ hảo cảm Tô Mặc: 5.]

Nhìn thấy độ hảm cảm biến hóa, Đường Ninh lập tức ở trong lòng nhướng mày.

Ha... Xem ra bảo Tô Mặc trang điểm cho cô vẫn có chút tác dụng nha, dù sao thẩm mỹ của một người là việc cực kỳ chủ quan, cô không hiểu rõ Tô Mặc thích kiểu tướng mạo gì, cũng không muốn tiêu phí tâm tư đi tìm hiểu mà là trực tiếp đem mặt chính mình mặc cho đối phương tự họa.

Bởi vì Tô Mặc thích dạng gì, chính hắn khẳng định rõ rõ ràng ràng, thời điểm trang điểm cho cô cũng sẽ không khỏi theo khuynh hướng ấy, nói cách khác, dưới sự tận lực của Đường Ninh, Tô Mặc sẽ vô thức trang điểm cho Đường Ninh kiểu trang điểm mà hắn thích.

Nghĩ như vậy, lại nhìn gương mặt này của cô, không thể không thừa nhận, thằng cờ hó này còn yêu cầu thật cao nha!

Về phần Đường Ninh vì cái gì bỗng nhiên tâm huyết dâng trào muốn trang điểm, chuyện này không phải do muốn đi tham gia họp lớp Thanh đại sao?

Cô không thích trang điểm là một chuyện, bị người ta chỉ vào mũi nói không đẹp bằng Hạ Ương chính là một chuyện khác!

Lấy trạng thái hiện tại của Hàn Tuyển cùng Hạ Ương, chỉ cần thời điểm hắn đi, một vị khác tám chín phần cũng sẽ theo tới.

Đường Ninh tất nhiên muốn đem cô ta đè xuống, tốt nhất là nghiền ép.

Hiện tại Tô Mặc trang điểm thế này liền thật phù hợp yêu cầu của cô.

Nghĩ tới đây, hướng về phía gương trang điểm, Đường Ninh liền lại lộ ra nụ cười xinh đẹp, lại vừa lúc cùng Tô Mặc vừa mới ngẩng đầu lên trực tiếp đối mặt trong gương đến cùng một chỗ.

Sau đó cô liền nhìn thấy mặt thiếu niên lấy tốc độ mắt thường cũng có thể thấy mà đỏ lên, thậm chí ngay cả tai cũng nhiễm lên màu sắc khác.

Nhìn bộ dáng này của hắn, nếu không phải độ thiện cảm còn ổn định ở vị trí 5 mà không có bất kỳ cái gì biến hóa, Đường Ninh chắc cũng liền tin.

Hiện tại, tên này đang diễn cho cô xem!

Dáng tươi cười trên mặt Đường Ninh không thay đổi, nhưng trong lòng trực tiếp liếc mắt.

Lại thưởng thức chính mình trong gương một hồi lâu, lúc này mới xoay người lại nhìn về phía Tô Mặc sau lưng, cười đến thoải mái, "Không nghĩ tới kỹ thuật của cậu lại tốt như vậy. Xem ra trước đó chỉ cấp mười vạn cho cậu còn là tôi hẹp hòi, tôi nghe nói cậu bây giờ hình như rất thiếu tiền, bằng không tôi dứt khoát thuê cậu làm stylist của tôi, lương một năm cứ dựa theo giá thị trường, tạm thời trước tiên một năm 1 triệu, sau này nếu làm tốt thì lại xét tăng thêm, thế nào?"

Vừa nghe đến chỗ này, con ngươi Tô Mặc bỗng nhiên co rụt lại.

Sau đó --. Đọc‎ 𝑡r𝐮yện‎ 𝑡ại‎ ++‎ 𝑡r‎ 𝐮m𝑡r𝐮y𝙚n.VN‎ ++

[Độ hảo cảm Tô Mặc + 1, + 1, + 1...]

Đường Ninh trợn mắt há hốc mồm mà nhìn đỉnh đầu hắn tựa như là nhân vật trong trò chơi, không ngừng + 1, luôn luôn thêm đến 12 mới rốt cục ngừng lại.

Đối với chuyện này, cô không thể không thừa nhận, Tô Mặc, thật sự là một nam nhân thực tế.

Công lược đến bây giờ, duy chỉ có hắn là có thể dùng tiền mua độ hảo cảm.

Hắn biến hóa như thế, thậm chí làm Đường Ninh sinh ra một loại thôi thúc trực tiếp cho hắn vài trăm triệu, xem hắn có thể một hơi đem độ hảo cảm tăng tới 100 cho cô hay không, còn may cô khống chế được.

Mà một đầu Tô Mặc, nghe Đường Ninh tăng tiền lương cho hắn, thật sự có một khoảnh khắc, muốm trực tiếp không quan tâm gật đầu đáp ứng, dù sao so với cho ít tiền lừa gạt, so với tiền Hạ Ương muốn mệnh cô mà nói, vị Đường tổng này thực sự là quá hào phóng, cũng cho quá nhiều.

Thậm chí hắn còn ở trong lòng nghĩ qua, không bằng trực tiếp giao dịch với cô, sau này hắn nói không chừng không cần lại vì tiền mà khó xử, mặc kệ muốn bao nhiêu, cô khẳng định cũng sẽ không để ý nhiều.

Nhưng những ý niệm này cũng chỉ là suy nghĩ một chút mà thôi, quá khứ hắn đi qua tựa như là quả bom không định giờ, lúc nào cũng có thể sẽ phịch một tiếng đem chính mình thành thịt nát xương tan, hắn đã đáp ứng Hạ Ương, cầm tiền của cô ta,( Xin lỗi vì sự bất tiện này.Truyện chỉ đăng ở wattpad KL1701https://www.wattpad.com/story/318593751?utm_source=android&utm_medium=link&utm_content=story...), nếu lại không giúp cô ta làm việc, cô ta cũng tuyệt đối sẽ không tuỳ tiện từ bỏ ý đồ, không lột da hắn sợ là cũng sẽ không thu tay lại.

Mà khi đó Đường Ninh thấy rõ ràng bộ dáng chân thực của mình, hắn cũng chỉ lập tức nhượng bộ lui binh.

Đến lúc đó hắn chỉ có thể giải quyết cả hai bên, còn không bằng đàng hoàng hoàn thành yêu cầu của Hạ Ương, lấy tiền rời đi.

Đương nhiên, trước khi rời đi hắn vẫn là có thể đồng ý yêu cầu của Đường Ninh, giúp cô làm stylist một đoạn thời gian.

Dù sao so với một thầy chủ nhiệm nghiêm túc, hắn càng muốn thấy được một đại mỹ nữ tươi đẹp động lòng người hơn.

Ngay thời điểm hai người thương lượng chuyện này, điện thoại Đường Ninh đặt ở trên bàn trang điểm bỗng nhiên liền vang lên, thấy được hai chữ Thẩm Dần phía trên, không để ý tới Tô Mặc còn ở trong phòng của cô, Đường Ninh liền trực tiếp liền nhận nghe điện thoại, trên mặt cũng bất giác mang lên một vệt cười mềm mại.

"Alo, sao lúc này lại gọi điện thoại cho em thế?"

Nụ cười như vậy khiến cho tinh quang lóe lên trong mắt Tô Mặc liền biến mất.

"Không có gì, hôm qua ăn cơm chung anh nghe em nói, em ngày mai muốn đi tham gia họp lớp sao?"

Một đầu ngồi trong gian phòng u ám, Bùi Uyên nhẹ vỗ về mặt Đường Ninh trên khung hình, hỏi như vậy.

"Ừ, đúng vậy, thì sao?"

"Không có gì, anh...anh muốn hỏi em, anh có thể đi chung với em không? Anh đến bây giờ còn chưa gặp bạn bè của em, em cũng không đem anh giới thiệu cho những người khác..."

Bùi Uyên lắp bắp nói.

"Anh cũng muốn đi?"

Đường Ninh kinh ngạc.

"Anh...Anh không thể đi phải không? Anh đã biết, anh nên hiểu, anh hiện tại thế này cũng xác thực không thích hợp gặp đồng học bạn bè của em, là anh quấy rầy, thật xin lỗi, anh..."

Bùi Uyên còn chưa nói xong, Đường Ninh liền đã gấp đến độ đứng lên, "Không phải không phải không phải, sao anh lại nghĩ như vậy chứ? Anh chỗ nào không thích hợp, anh là bạn trai của em, toàn thế giới này chỉ anh thích hợp nhất. Chỉ là em trước đó là định cho anh một kinh hỉ mới luôn luôn không nói với anh, em từ vừa mới bắt đầu liền dự định cùng anh đi đó!"

"Thật sao?"

Bên kia điện thoại khóe miệng Bùi Uyên tuỳ tiện giương lên, thanh âm lại yếu ớt nho nhỏ.

"Đương nhiên là thật, em đã lúc nào lừa anh chưa? Họp lớp ngày mai sẽ là tổ chức vào bảy giờ rưỡi tối, em năm giờ rưỡi đến Lam Kình Loan đón anh có được không? Dù sao anh cũng phải có thời gian..." Tạo hình.

"Được."

Đường Ninh vẫn chưa nói xong, Bùi Uyên liền đã không kịp chờ đợi mà đáp ứng.

Nghe được hắn trả lời khả ái như vậy, Đường Ninh nhịn không được liền lập tức khẽ nở nụ cười.

Cười không ngừng được, Bùi Uyên xấu hổ, tranh thủ thời gian tìm cái cớ nói cô ngủ ngon liền cho dập máy.

Cho dù cúp điện thoại, Đường Ninh cũng áp chế không nổi khóe miệng mang ý cười của chính mình, quay đầu liền thấy Tô Mặc trố mắt nhìn cô, thấy gò má cô trực tiếp nổi lên một mảnh hồng, cuối cùng trực tiếp mặt đỏ tới mang tai liền đem Tô Mặc đang không rõ ràng cho lắm đuổi ra khỏi gian phòng, nói hắn xuống dưới đem thức ăn hâm nóng, cô đói rồi.

Mà Tô Mặc thẳng đến bị đuổi ra khỏi gian phòng, nhìn cửa phòng trước mặt đóng chặt, vẻ mặt mờ mịt trên mặt hắn mới đi thu vào, khóe miệng trong nháy mắt câu lên.

Thì ra cô thích kiểu này!

Hắn xem như đã có phương hướng đại khái...

Đường Ninh nói được thì làm được, ngày thứ hai năm giờ rưỡi đúng giờ lái xe đến cửa biệt thự Lam Kình Loan, sau khi gọi điện thoại cho Bùi Uyên cũng không có xuống xe.

Thẳng đến thân ảnh nam nhân chống gậy mù xuất hiện trước xe cô, Đường Ninh lúc này mới rón rén xuống xe, đưa tay liền vỗ vào bả vai Bùi Uyên đưa lưng về phía cô mà đứng, trong nháy mắt nam nhân xoay đầu lại, cầm lên vay dạ hội màu đen của mình, liền ở trước mặt của hắn xoay một vòng, cười hỏi, "Trông được không?"

Sau khi hỏi xong, cô nhìn thấy mắt Bùi Uyên tối tăm mờ mịt, suýt chút cắn đầu lưỡi của mình.

Cô lại quên, đối phương căn bản không nhìn thấy.

Trong mắt rõ ràng lóe lên một tia ảo não, Đường Ninh liền để váy xuống, vội vàng đi tới bên cạnh Bùi Uyên, vừa định xin lỗi liền nhìn thấy nam nhân trước mặt cười đến một mặt ôn nhu nói, "Đẹp."

Là rất đẹp.

Hắn chưa bao giờ thấy qua Đường Ninh diễm quang tứ xạ, mọi cử động đều mang theo khí chất không nói được thế này.

Trang điểm tinh tế tinh xảo, cùng váy dạ hội màu đen dài tới mắt cá chân miêu tả kỹ thân hình yểu điệu của cô.

Thật rất đẹp, đẹp đến hắn chỉ muốn đem cô hoàn hoàn toàn toàn giấu đi, lại không để bất luận kẻ nào nhìn thấy mới tốt.

Nghĩ đến một hồi sẽ họp lớp, có nhiều người đều có thể nhìn thấy Đường Ninh thế này, kể cả Hàn Tuyển, trong lòng Bùi Uyên liền khó mà át chế sinh ra từng mảnh từng mảnh lệ khí.

Nhưng dù cho như thế, nụ cười trên mặt hắn vẫn tao nhã như cũ.

Thấy thế, Đường Ninh lập tức liền kéo tay hắn, biểu lộ uể oải nói, "Thật xin lỗi..."

"Vì cái gì phải xin lỗi?"

"Em không nên... Không nên..."

"Không có gì không nên, mắt anh không nhìn thấy là sự thật, nhưng cho dù không nhìn thấy, anh cũng biết, em bây giờ nhất định rất dễ nhìn, rất xinh đẹp..."

Nói như vậy, hắn đột nhiên cảm nhận được Đường Ninh trực tiếp nâng lên tay của hắn, một chút liền dán vào trên mặt của mình.

"Không sao, mắt anh mặc dù không nhìn thấy, nhưng anh còn có tay có thể sờ không phải sao? Anh sờ một chút mặt của em, chẳng phải sẽ biết dáng dấp hiện tại của em ra sao sao?"

Ngay lập tức tìm tới biện pháp giải quyết, mắt Đường Ninh tinh tinh phát sáng nhìn về phía Bùi Uyên trước mặt.

Nghe cô nói, ngón tay Bùi Uyên khẽ run lên, "Nhưng em cũng đã trang điểm xong không phải sao? Anh sẽ làm phai..."

"Không sao, so với những người khác, em càng muốn cho anh 'Nhìn' hơn. Nếu như anh không biết được hiện tại em là bộ dáng gì, cho dù có một trăm người tán dương trang phục của em, em cũng sẽ không vui!"

Đường Ninh cười híp mắt nói như vậy xong, liền buông lỏng ra tay lôi kéo Bùi Uyên, từ từ nhắm hai mắt tùy ý để đối phương nhẹ vỗ về trên mặt của mình.

Nhìn thấy Đường Ninh thế này, một cỗ cảm giác thỏa mãn không thể hình dung từ trong lòng Bùi Uyên lặng lẽ tràn ngập ra, động tác dưới tay hắn cũng càng lúc càng nhẹ, nhẹ đến Đường Ninh thậm chí cũng sắp không cảm giác được.

[ so với những người khác, em càng muốn cho anh 'Nhìn' hơn... ]

Một câu nói như vậy không ngừng vọng lại bên tai Bùi Uyên, xúc động trong lòng đánh trống reo hò, thậm chí thúc đẩy hắn lúc này cúi đầu khẽ hôn trên môi cô, sau đó trực tiếp bỏ đi váy trên người cô, ở trên người cô lưu lại từng chút từng chút ấn ký của hắn...

Đôi mắt nam nhân hơi sâu.

[Độ hảo cảm Bùi Uyên: 88.]

8h26-9h45 20/11/2022

Gần 3000 chữ