Cuồng Tế Vô Song

Chương 467: Mời chào Vương Lương!



Ánh mắt tò mò của tất cả mọi người trong đại điện đều đổ dồn về phía của Trương Thiên!

Lúc này Trương Thiên vươn ngón tay chỉ về phía của Tô Mộc Phong: “Ông cảm thấy thực lực của em trai tôi như thế nào?”

Ở trong cuộc tranh đoạt cờ lệnh, Vương Cực đã đích thân khảo nghiệm thực lực của Tô Mộc Phong, hơn nữa Vương Lực cũng đã nhìn thấy rất rõ ràng vào ngày hôm đó…

Vương Lương của phái Nguyệt Quang: “Rất mạnh, thực lực của cậu ấy cao hơn Vương Cực, thậm chí tôi còn có cảm giác cậu ấy hẳn là ở cảnh giới hư không.”

Vương Cực đứng bên cạnh gật đầu một cái.

Vương Thiên nhíu mày nói: “Thực lực của cậu ta tăng lên là do tôi đích thân hướng dẫn, nửa năm trước thực lực của cậu ta còn chưa đạt đến cảnh giới cấp thần, các người có thể so sánh trước sau một chút!”

Lời này vừa nói ra khiến tất cả mọi người giật nảy mình.

Đừng nói là người của phái Nguyệt Quang, ngay cả mấy người phái Càn Võ cũng vô cùng tò mò.

Đặc biệt là Vũ Viêm, ông ấy sắp không nhịn nổi nữa rồi.

Nếu như thực lực của Tô Mộc Phong trong nửa năm đã tăng lên, thì mấy chục năm tu luyện không phải là lãng phí rồi sao, phải biết lúc trước ông ấy và Tô Mộc Phong giao chiến, từ đầu đến cuối đều bại dưới tay của Tô Mộc Phong.

Vương Lương lộ ra biểu cảm khiếp sợ, nhưng suy nghĩ của ông ta trước nay vẫn luôn rất kín đáo, nghi ngờ hỏi: “Tôi làm sao mà chắc chắn được là thực lực của Tô Mộc Phong trong nửa năm đã tăng lên?”

“Nếu cậu nói dối thì sao?”

Trương Thiên cười lắc đầu: “Tlão gia Vương Lương, tôi xác thực không có thứ gì để chứng minh, tôi chỉ có thể nói đây là lời hứa tôi dành cho các ông!”

“Nếu ông tin Trương Thiên tôi, thì có thể gia nhập vào, dù sao thì tôi cảm thấy điều kiện này đối với phái Nguyệt Quang của các ông chẳng hề mảy may có một chút tổn hại nào cả.”

“Ngược lại, nếu như các ông không gia nhập, môn phái khác gia nhập, có thể tôi sẽ bồi dưỡng bọn họ trở thành cường giả cấp siêu thần, sau này người chịu thiệt chỉ là các ông mà thôi.”

“Một thời gian dài sau, cường giả ở Cửu Châu bắt đầu tăng lên, người phái Nguyệt Quang của các ông nếu như không tham gia, chỉ sợ là sẽ tụt lại phía sau thôi.”

Lời này hoàn toàn đánh trúng tim những người trong phái Nguyệt Quang.

Tlão gia Vương Lương không biết phải trả lời lại như thế nào, rơi vào âu lo.

Liên minh Cửu Châu, quyết định này ảnh hưởng rất lớn đến phái Nguyệt Quang, Vương Lương không thể không cân nhắc thêm được.

Vũ Viêm cười nói: “Tlão gia Vương Lương suy nghĩ như thế nào?”

Trương Thiên bình tĩnh thong thả nói: “Lợi ích trong mối quan hệ này tôi đã nói nhiều như vậy rồi, việc còn lại chính là tlão gia Vương Lương hãy suy nghĩ, cũng không cần phải đồng ý ngay.”

“Tô Mộc Phong, bảo người tiễn khách.”

Cái này quả thật khiến Vương Lương rơi vào thế cưỡi hổ khó xuống.

Ông ta luôn lo lắng, liên minh Cửu Châu tồn tại chính là một sự uy hiếp, nhưng bây giờ đưa ra đề nghị trong vòng nửa năm thực lực có thể tấn thăng lên cảnh giới cấp siêu thần, đây chính xác là một sự cám dỗ không thể chối từ!

Bên trong đại điện phái Càn Võ hoàn toàn yên tĩnh!

Cuối cùng, Vương Lương trầm giọng nói: “Được rồi, phái Nguyệt Quang của chúng tôi đồng ý gia nhập vào liên minh Cửu Châu, nhưng điều kiện cậu đã hứa với tôi, tôi hy vọng trong vòng nửa năm cậu thực hiện được!”

Trong hội trường, Tô Mộc Phong nở một nụ cười đã hiểu, dù sao ở trong Cửu Châu, có khúc mắc với phái Càn Võ cũng chỉ có duy nhất phái Nguyệt Quang, hơn nữa thực lực của bọn họ cũng đủ lớn, nếu như bọn họ gia nhập, các thế lực khác e rằng cũng sẽ phải lần lượt tham gia vào!

Trong lòng đám người Vũ Viêm phái Càn Võ rất vui vẻ, nhưng lời cam kết cường giả cảnh giới cấp siêu thần của Trương Thiên thì phải làm sao bây giờ?

Trương Thiên lại chẳng hề kinh ngạc chút nào, có thể nói phá thần đan chính là con át chủ bài, ai cũng không thể cưỡng lại được đối với ranh giới cường giả…

“Về cái này, tlão gia Vương Lương cứ yên tâm đi, chuyện mà Trương Thiên tôi đã hứa, chưa bao giờ nuốt lời!”

“Nhưng tôi cũng có một điều kiện, nhóm cường giả của phái Nguyệt Tông tham gia vào, nhất định phải trung thành tuyệt đối với liên minh Cửu Châu, nếu như chỉ treo tên báo danh thôi, tôi đương nhiên sẽ không chừa lại chỗ cho các ông.”

Nếu chỉ là treo tên báo danh, thì người tham gia vào chính là vô nghĩa!

Vương Lương cũng có phong thái của một đại tlão gia: “Bản tlão gia đương nhiên đồng ý với cậu, đương nhiên sẽ cử người có thực lực tham gia vào, tôi cũng sẽ không để bọn họ làm xấu mặt phái Nguyệt Quang của chúng tôi.”

Trương Thiên mỉm cười, khẩu khí còn lớn hơn cả Vũ Viêm: “Vậy thì hoan nghênh tlão gia Vương Lương gia nhập vào liên minh Cửu Châu.”

Vũ Viêm cười: “Tlão gia Vương Lương, có Trương Thiên dẫn dắt, tôi tin ông nhất định sẽ không thua thiệt đâu.”

Ánh mắt của tlão gia Vương Lương từ đầu đến cuối vẫn luôn quan sát Trương Thiên, bởi vì Trương Thiên đấu một trận ở đây, khí thế của cậu ta còn lớn hơn cả Vũ Viêm, lớn cả Tô Mộc Phong, hơn nữa lúc cậu ta nói chuyện, mọi người có mặt không một ai lên tiếng, có thể thấy được, địa vị của Trương Thiên ở trong phái Càn Võ cao đến mức nào.

Giống như một kẻ mạnh thần bí, thực lực của cậu ta rốt cuộc mạnh đến cỡ nào? Vương Lương thật sự rất hiếu kì!

Thực lực phái Nguyệt Quang của ông ta cũng không kém, cũng là môn phái lâu đời, thực lực của Vương Lương có thể nói là tương đương với Vũ Viêm, cũng là ở cảnh giới Hư không.

Tlão gia Vương Lương nghe Vũ Viêm chúc mừng, cũng chỉ bình thản nói một câu: “Nhận lời mời quý giá của Vũ tlão gia!”

Vừa dứt lời, trong đại điện nổi lên một trận cuồng phong.

Một số người cảnh giới thấp đều lấy tay che mắt lại, chỉ có người cảnh giới cấp siêu thần là nhìn thấy rõ ràng…

Người gây ra động tĩnh này chính là Vương Lương…

Vũ Viêm và Tô Mộc Phong nhíu mày, sắc mặt thay đổi, dù sao cũng đang ở trong đại điện của phái Càn Võ, không thể để người khác phách lối như thế được.

Nhưng bọn họ cũng đều nhìn thấy, mục tiêu của Vương Lương là Trương Thiên.

Mà Trương Thiên vẫn đàng hoàng đứng đó, sắc mặt không thay đổi chút nào, một mặt lạnh nhạt nhìn Vương Lương, giống như đang nói với Vương Lương: ông có gây ra động tĩnh lớn hơn nữa, thì trong mắt tôi cũng vẫn chưa đủ mạnh!

Giống như Phật tổ Như Lai đang nhìn Tôn Ngộ Không, thoát không khỏi Ngũ Hành Sơn!

Vương Lương không biết Trương Thiên là đang giả bộ, hay là thực lực chân chính, sở dĩ ông ta bộc phát ra cảnh giới chính là muốn thăm dò Trương Thiên một chút.

Tlão gia Vương Lương phất tya một cái, một cây trường thương xuất hiện trên tay, ông ta dùng toàn bộ cương lực, nhắm vào Trương Thiên, trường thương bay thẳng về phía Trương Thiên.

Trường thương lúc này như mũi nỏ căng dây, lao vút về phía Trương Thiên, tốc độ nhanh như một vệt sáng…

Trương Thiên đối với đòn tấn công của Vương Lương ngược lại chẳng hề hoang mang một chút nào, ánh mắt thậm chí còn chẳng thèm nhìn trường thương, nhìn Vương Lương lễ phép cười đáp lại.

Vào giờ phút này, Trương Thiên còn nhìn ông ta mỉm cười…Cái này nếu không phải là tự tìm cái chết, thì chính là mạnh mẽ vô hạn vô biên.

Vương Lương quan sát kết quả!

Xát!

Một luồng sáng lạnh lẽo phát ra từ mũi thương phóng tới trán của Trương Thiên, Trương Thiên hơi nghiêng đầu, trường thương liền sượt qua người của Trương Thiên.

Sau đó Trương Thiên dùng một tay, chuẩn xác bắt được trường thương, vững vàng cầm chặt trong tay, nhẹ giọng nói: “Tlão gia Vương Lương, thực lực của ông rất mạnh đấy!”

Bây giờ, cho dù là Vương Lương hay Vương Cực, ánh mắt cũng đều lộ ra sự khiếp sợ!

Thậm chí một số người phái Càn Võ chưa nhìn thấy thực lực của Trương Thiên bao giờ, lúc này cũng há hốc miệng, tlão gia Vũ Viêm cũng là một trong số đó.

Vũ Viêm tự nhận nếu mình đối mặt với một thương này, ông ấy cũng không thể làm ra được cảnh giới coi thường giống như Trương Thiên được..

Vương Lương hoàn toàn bị chấn động trước thực lực mạnh mẽ của Trương Thiên, một thương của mình mạnh như vậy mà lại không thể chạm vào một sợi tóc của Trương Thiên.

Há chẳng phải Trương Thiên mạnh hơn mình hay sao?

Lúc này, lòng Vương Lương lạnh lẽo, bởi vì Trương Thiên so với trong tưởng tượng của ông ta còn mạnh hơn nhiều.

Vương Lương lạnh giọng cười: “Ha ha ha, cậu thật sự quá khen rồi!”

“Tôi đồng ý với cậu chuyện gia nhập vào liên minh Cửu Châu, tôi thần phục…Phái Nguyệt Tông của chúng tôi không ở lại quấy rầy các vị nữa, Vương Cực, chúng ta đi!”

Hai người dẫn theo người của phái Nguyệt Tông rời khỏi đại điện phái Càn Võ, lúc rời đi, trong nháy mắt còn nghe thấy tiếng nói bên ngoài vọng lại: “Phái Càn Võ quả nhiên ngọa hổ tàng long, Vương Lương tôi bội phục!”

“…”

Người của phái Nguyệt Quang rời đi, bầu không khí trong đại điện phái Càn Võ từ từ nóng lên. Đọc tг𝑢𝗒ệ𝙣 ha𝗒 tại [ T R U M T R U Y Ệ 𝑁﹒V𝑁 ]

Người vui nhất chính là Vũ Viêm, đây quả thật là đã lập uy cho phái Càn Võ.

Mấy chục năm qua, phái Nguyệt Quang chưa bao giờ chịu khuất phục trước phái Càn Võ của ông ấy như hôm nay…

Vũ Viêm cười nhạt nói: “Cậu giỏi lắm Trương Thiên, thực lực thế mà đã đạt đến cảnh giới khủng bố như thế này rồi? Tôi vậy mà lại chẳng hề hay biết tý gì.”

Đại trưởng lão và tam trưởng lão lúc này cũng phụ họa, tâng bốc: “Ha ha ha, tlão gia ông không biết rồi, cái này thì có tính là gì chứ, trong cuộc chiến tranh đoạt lệnh Hào Long đẫm máu lần trước mới gọi là đỉnh!”

“Đúng vậy, một mình Trương Thiên có thể chống lại bảy môn phái lớn, hơn nữa còn phẩy tay một cái đã hạ gục mấy chục cường giả siêu cấp rồi…”

Mấy chục cường giả siêu cấp sao?

Vũ Hoàng: “…”

Cung Nhu: “…”

Cô ấy bày tỏ sự thất vọng đối với bố mình!

Còn Trương Thiên chỉ bất đắc dĩ lắc đầu: “Ông già Vũ Viêm, ông không phục, thì bây giờ chúng ta có thể thử qua một chút?

Vũ Viêm trong lòng chửi ầm lên: “…”

Ông ấy đánh với Tô Mộc Phong đã thua chỉ còn mỗi cái quần đùi, nếu giờ đánh với Trương Thiên, há chẳng phải…

“Khụ khụ, tôi tuổi già sức yếu, không háo thắng như mấy người trẻ tuổi các cậu.”

Ha ha, e là sợ thì có!

Tô Mộc Phong lúc này đi đến: “Lão đại, có thể chiêu mộ được người của phái Nguyệt Quang cũng tốt, nhưng anh hứa với bọn họ trong vòng nửa năm sẽ giúp bọn họ từ cảnh giới cấp thần tấn thăng lên đến cảnh giới cấp siêu thần?”

“Chuyện này e rằng hơi khó?”

Vấn đề này vừa mới đưa ra, đám người phái Càn Võ mới bừng tỉnh.

Lần này, chính xác là Trương Thiên đã giành được cho phái Càn Võ rất nhiều thể diện, nhưng cũng không nên đồng ý một lời hứa mà không thể nào thực hiện được!

Vũ Viêm: “Lời hứa này của cậu có hơi quá rồi!”

Các trưởng lão nói: “Đúng vậy, một cường giả cảnh giới cấp thần muốn tấn thăng lên cảnh giới cấp siêu thần, ngoại trừ bản thân nỗ lực ra còn phải thiên phú tu luyện như nào, rất nhiều người nếu kém cỏi thì không thể đạt được đâu.”

“Tiểu Thiên, cái này có hơi sơ suất rồi.”

Đám người lo lắng nhìn về phía Trương Thiên.