Cuồng Tế Vô Song

Chương 468: Rời khỏi Cửu Châu!



“Không phải chỉ là bồi dưỡng một cường giả cảnh giới cấp thần lên cấp siêu thần thôi sao?”

Trương Thiên lắc đầu mỉm cười: “Vấn đề này, tôi chẳng hề lo lắng một chút nào cả.”

Hả?

Trong thiên hạ nếu ai dám nói ra câu này, nếu là đứng ở đường lớn, nếu ai dám nói như này, chắc chắn sẽ bị coi là đồ đần.

Nhưng người nói ra câu này là Trương Thiên, hơn nữa Trương Thiên vừa mới phô bày chiến lực kinh người như vậy…Mọi người đều không cảm thấy nực cười chút nào, ngược lại còn rất chờ mong câu kế tiếp của Trương Thiên!

“Nói như thế nào?”

“Chẳng lẽ tiểu Thiên đã phát hiện ra bí tịch gì sao?”

“Còn nói là có cách khác để nâng cao thực lực một cách nhanh chóng?”

“A, tôi biết rồi, ở cuộc tranh đoạt lệnh Hào Long lúc trước Trương Thiên có nhắc qua với tôi…”

Những lời nghi ngờ nổi lên bốn phía!

Tô Mộc Phong cũng tò mò: “Lão đại, anh nói có cách khiến thực lực nâng cao một cách nhanh chóng, không phải là cách mà Dương Tiêu làm cho tổ chức Hừng Đông đấy chứ?”

Trương Thiên lắc đầu: “Không phải, cái của bọn họ là thủ đoạn ác độc, không giống cái của tôi được!”

Sau đó, Trương Thiên lấy ra một viên phá thần đan đưa cho Tô Mộc phong: “Dựa vào viên phá thần đan này.”

Hai ngón tay của Tô Mộc Phong cẩn thận cầm viên đan dược lên, tỉ mỉ quan sát.

Các trưởng lão phái Càn Võ đã không kiềm chế được, nhao nhao vậy quanh, ở Vũ Vũ Viêm ngồi phía trên đại điện cũng rất tò mò.

Có thể khiến cường giả cảnh giới cấp thần nhanh chóng đột phá đến cảnh giới cấp siêu thần, vậy khẳng định là chuyện lớn rồi, chẳng khác gì như vừa mới phát hiện ra một châu lục mới.

Đại trưởng lão chỉ vào viên đan dược: “Chỉ dựa vào cái này là có thể đột phá được cảnh giới cấp siêu thần sao?”

Nhị trưởng lão: “Tiểu thiên, vừa rồi cậu gọi cái này là cái gì? Phá thần đan sao?”

Tam trưởng lão: “Cho lão phu môt viên thử xem nào!”

Tứ trưởng lão: “Tam trưởng lão, ông tránh sang một bên, muốn thử thì cũng phải là tôi thử trước, mạng của tôi rẻ hơn mạng của ông.”

Hai người bọn họ vẫn chưa đột phá, nếu có viên đan dược này, đương nhiên là không chịu nhường nhịn rồi.

Mãi đến khi Vũ Viêm ở phía sau ho khan hai tiếng: “Khụ khụ!”

Lúc này, mấy vị trưởng lão mới nghiêm chỉnh lại, thu hồi vẻ mặt tham lam hám tài lại, tránh sang một bên nhường đường cho Vũ Viêm: “Tlão gia!”

“Tlão gia, tiểu Thiên nói cái này là phá thần đan, trợ giúp cường giả cảnh giới cấp thần tu luyện, ông nhìn xem.”

“Chắc chắn là đồ tốt!”

Mọi người vẫn rất tôn trọng thân phận của Vũ Viêm, dù sao thì thực lực của Vũ Viêm cũng mạnh hơn bọn họ.

Tô Mộc Phong cũng không để ý, nhưng sau khi cậu ta xem xong, cũng đưa đan dược cho Vũ Viêm: “Lão đại, viên đan dược này thật sự thần kì như thế sao?”

Vũ Viêm chăm chú nhìn một hồi, không phát hiện ra cái gì, lạnh giọng quay sang hỏi Trương Thiên: “Thứ này tôi chưa nhìn thấy bao giờ, liệu có thật sự tốt như lời cậu nói không?”

Trương Thiên mỉm cười: “Tốt hay không thì chẳng phải thử là sẽ biết liền sao?”

Sau đó, anh đi về phía Vũ Hoàng và Cung Nhu, xòe bàn tay ra, mấy viên phá thần đan xuất hiện.

Anh đưa ba viên cho Vũ Hoàng: “Thực lực của Vũ Hoàng đã ở cảnh giới cấp thần, dùng ba viên hẳn là có thể bước vào cảnh giới siêu thần.”

Đối với Vũ Hoàng và Cung Nhu, hai người này trung thành tuyệt đối với phái Càn Võ, hơn nữa cũng rất tôn trọng mình, bây giờ đang là lúc cần người, Trương Thiên hi vọng có thể nhìn thấy bọn họ phát triển.

Vũ Hoàng không ngờ thứ quý giá như thế này, Trương Thiên lại cho mình tận ba viên: “Anh Trương Thiên, cái này…”

Cậu ta có chút xấu hổ!

Trương Thiên mỉm cười: “Cho cậu thì cậu cứ cầm lấy, đoán không chừng tương lai khong xa Viêm Hạ sẽ có rung chuyển, tôi cần cậu nhanh chóng trở thành một cường giả, sau đó có thể ở bên cạnh trợ giúp tôi!”

Nói đến trợ giúp, Vũ Hoàng sẽ không khách sáo: “Được, vậy Vũ Hoàng em không thể từ chối được rồi!”

Tất cả mọi người đều hâm mộ Vũ Hoàng, thậm chí, tam, tứ trưởng lão cũng nói: “Tiểu Thiên, thật ra lão phu cũng có thể giúp một tay!”

“Tiểu Thiên, cho chúng tôi một viên phá thần đan thôi..”

Cung Nhu đứng ở bên cạnh Vũ Hoàng hâm mộ không thôi, nghĩ thầm, chắc không đến lượt mình đâu, ngay cả mấy vị trưởng lão cũng không có tư cách, thì mình chỉ là một cường giả cấp bán thần, chẳng có lý do gì để nhận viên đan dược trân quý như này cả.

Cô cũng nghĩ thông rồi…

Thế nhưng Trương Thiên vẫn cứ đứng ở trước mặt của Cung Nhu.

Cung Nhu không dám nhìn thẳng Trương Thiên, bởi vì bây giờ cô phát hiện, Trương Thiên đã cao đến mức cô không thể nào với nổi, trình độ của hai người sớm đã không còn ở thế ngang bằng nữa rồi: “Anh Trương Thiên!”

Trương Thiên gật đầu, vừa cười vừa nói: “Tiểu Cung Nhu, cho em năm viên!”

Trương Thiên xòe tay ra, phía trên quả thật có năm viên phá thần đan đen sì…

Cái này chính là năm viên đấy!

Cung Nhu có chút thụ sủng nhược kinh, gương mặt bỗng đỏ ửng, hơi ngẩng đầu nhìn Trương Thiên: “Anh Trương Thiên, đan dược quý giá như vậy, anh cho em đến năm viên sao? Vũ Hoàng sư huynh mới chỉ được có ba viên, tiểu Cung Nhu sao có thể lấy nhiều như thế được…”

Trương Thiên nắm lấy bàn tay nhỏ của Cung Nhu, đặt năm viên phá thần đan vào trong lòng bàn tay của cô: “Không cần phải lo lắng, sở dĩ cho em năm viên, là bởi vì em vẫn ở cảnh giới bán thần, phải cần nhiều đan dược hơn một chút mới có thể tấn thăng lên đến cảnh giới cấp siêu thần.”

“Cầm chắc, nhớ kĩ phải chăm chỉ tu luyện, không được lười biếng.”

Cung Nhu mãnh liệt gật đầu, như một con cừu nhỏ vui vẻ: “Tiểu Cung Nhu nhất định sẽ tu luyện thật tốt.”

Trương Thiên ‘ừ’ một tiếng: “Lần sau anh muốn nhìn thấy thành quả tu luyện của em và Vũ Hoàng.”

“Vâng, anh Trương Thiên!” Hai người trăm miệng một lời cảm ơn.

Nhìn Trương Thiên phát xong đan dược cho hai thiên tài ở phái Càn Võ, tam trưởng lão và tứ trưởng lão cười hì hì đi đến: “Tiểu Thiên, cậu cũng không được quên chúng tôi đâu, chúng tôi vẫn đang ở đây đấy!”

Trương Thiên: “À, đúng rồi, hai vị trưởng lão đang ở đây…”

Tam trưởng lão và tứ trưởng lão nhìn thấy có hi vọng, kích động nói: “Vậy có phải cũng nên thưởng cho chúng tôi mấy viên phá thần đan không? Chúng tôi cũng muốn tấn thăng lên cảnh giới cấp siêu thần!”

Trương Thiên vui vẻ gật đầu: “Đương nhiên là không thể thiếu phần của mấy người rồi.”

“Đó là đương nhiên, tiểu Thiên đối xử với chúng ta tốt nhất mà.” Hai vị trưởng lão mặt dày mày dạn chìa tay ra.

Kết quả, Trương Thiên đổi giọng, móc ra tầm mười viên đưa cho Vũ Viêm: “Nhưng đan dược của phái Càn Võ, đương nhiên phải là do tlão gia Vũ Viêm sắp xếp rồi!”

“Đây là hơn mười viên phá thần đan, ông già Vũ Viêm, ông cầm chắc!”

Sau đó, Trương Thiên lại lấy ra một cái bình nhỏ, bên trong có mấy chục viên thối thể đan: “Trong này là thối thể đan, có tác dụng đẩy nhanh tiến độ tu luyện đối với cường giả cảnh giới cấp thần trở xuống, ông cũng cầm lấy đi.”

“An bài đan dược như thế nào, muốn bồi dưỡng bao nhiêu đệ tử có thiên phú, cũng do ông tự quyết định.”

Vũ Viêm sửng sốt một chút, nhưng đồ tốt như thế này, sao lại không nhận cơ chứ?

Ông ấy đưa tay nhận lấy đan dược, sau đó cười hì hì nói: “Được!”

Hả?

Nụ cười trên mặt của tam trưởng lão và tứ trưởng lão khựng lại, mặt tối sầm, đen kịt như đít nồi, cả người đông cứng đứng ở đó.

Trong lòng và trong đầu như có một đàn cừu nhỏ đang chạy loạn…

Nhưng bọn họ cũng không tiện trở mặt, vẫn duy trì động tác đưa tay ra, nhanh chóng chuyển hướng sang Vũ Viêm.

Vũ Viêm ho khan một cái, làm bộ như không nhìn thấy, quay trở về ghế ngồi tlão gia ở phía trêm.

“Tlão gia, ông không thể như thế được…”

“Chúng tôi cũng là trưởng lão mà…”

“…”

Cuối cùng, Trương Thiên đi đến trước mặt của Tô Mộc Phong, cũng lấy ra tầm mười viên dan dược đưa cho cậu ta: “Mười viên đan dược này cậu dùng làm thẻ bài đàm phán, để một cường giả cấp thần bước vào cảnh giới cấp siêu thần thì phải dùng ba viên.”

“Cậu có thể lợi dụng những thứ này, lôi kéo những cường giả ở Cửu Châu nhanh chóng gia nhập vào liên minh.”

Đồng thời, Trương Thiên cũng đưa cho cậu ta mấy chục viên thối thể đan!

Tô Mộc Phong gật đầu nhận lấy, sau đó, Trương Thiên lại lấy ra mấy viên phá thần đan cùng mấy chục viên thối thể đan!

Trương Thiên trầm giọng nói: “Những thứ này cậu giúp tôi giao cho cung chủ Sơ Âm, phái Di Âm của bọn họ đệ tử đông đảo, chắc là cũng có thể bồi dưỡng thêm được mấy cường giả đáng tin cậy.”

Trương Thiên vẫn rất tin tưởng người của cung chủ!

Tô Mộc Phong gật đầu, nhận đủ số đan dược.

Trương Thiên vỗ vai Tô Mộc Phong một cái: “Chuyện liên minh Cửu Châu dựa cả vào cậu, đợi lát nữa tôi sẽ bay về Kyoto!”

“Một khi thời cơ đến, tôi sẽ liên lạc với cậu!”

Tô Mộc Phong trịnh trọng gật đầu: “Vâng, lão đại, em chờ tin tức của anh!”

Trương Thiên nhẹ giọng nói: “Ừm, vậy tôi đi trước đây!”

Vũ Viêm và mấy vị trưởng lão ở bên kia, vẫn còn đang huyên náo xoắn xuýt chuyện đan dược.

Trương Thiên đi đến nói lời tạm biệt, nhân tiện nói thêm một câu: “Ông già Vũ Viêm, nếu muốn có thêm phá thần đan, cũng vẫn còn một cách khác, các ông có thể đến tìm Thiên Ma, xem xem ông ta có gom đủ dược liệu không!”

“Chỉ cần có đủ dược liệu, còn sợ Trương Thiên này không luyện ra được đan dược hay sao?”

Ánh mắt của mấy người nháy mắt bỗng sáng rực, nói là làm liền: “Đúng rồi, chúng ta đi đến tìm Thiên Ma thôi.”

Nói xong, Trương Thiên chào tạm biệt mọi người, rời khỏi phái Càn Võ, lên đường trở về Kyoto!