Đám Cưới Ma 2: Quỷ Tân Nương

Chương 2: Con quỷ đói



Đôi chân mày của tôi vô thức nhíu lại, trong lòng cảm thấy sự việc này rất không đơn giản, bèn lạnh giọng hỏi "Kẻ nào sai khiến ngươi vậy? Ngươi mau nói cho ta biết, để ta còn nhanh chóng kết thúc mọi chuyện".

"Pháp sư, kẻ đó rất lợi hại, tôi... tôi không dám nói...".

Giọng khàn khàn yếu ớt của con quỷ đói vang lên một cách sợ hãi, tôi có thể nhận được.

Nhưng mà, với tình hình trước mắt, tôi nhất định phải biết kẻ đứng ở đằng sau, mới cứu sống được Lý Phi. Vì vậy liền lớn tiếng, quát "Ta không quan tâm kẻ đó lợi hại ra sao? Hiện giờ nếu như ngươi không nói ra, ta sẽ trực tiếp đánh ngươi hồn phách tiêu tán ngay".

"Xin pháp sư tha mạng, xin pháp sư tha mạng, cô ta đã thành lệ quỷ rồi, cô ta rất mạnh".

Con quỷ đói vừa nói, vừa đưa mắt nhìn quanh, bộ dạng như đang sợ ai đó vậy.

"Lệ quỷ thì đã làm sao? Cô ta gây hại cho nhân gian, nhất định phải trả giá... Ngươi hãy nhanh chóng nói rõ, đừng để ta nổi giận".

Tôi trừng mắt nhìn chằm chằm vào con quỷ đói, nghiêm túc lên tiếng, có điều nó chỉ làm nó càng co người vào trong vách tường hơn, lo lắng trả lời "Không được đâu, nếu cô ta biết tôi tiết lộ danh tánh của cô ta, chắc chắn cô ta sẽ không tha cho tôi đâu... Cái nhà họ Lý này, đã bị cô ta chiếm giữ từ rất lâu rồi, nhất cử nhất động của mọi người, cô ta đều có thể hay biết".

"Nực cười".

Mặc dù trong lòng tôi đã lóe lên một tia lo ngại, nhưng mà ngoài mặt vẫn luôn giữ vẻ khí thế, cao giọng hăm dọa "Ngươi đừng làm mất thời giờ của ta nữa, nếu còn không chịu khai rõ, ta buộc phải động thủ thôi".

Tôi vừa nói dứt lời, liền lập tức lấy từ trong người ra một lá bùa, đưa về phía con quỷ đói.

Đúng lúc này, ở bên ngoài đột nhiên có gió lạnh lùa vào, nó mạnh tới nỗi, cửa phòng và cửa sổ đều bị hất tung ra.

Tầm mắt của tôi trong phút chốc trở nên mơ mơ hồ hồ.

Một nữ quỷ xinh đẹp lãnh diễm, mặc áo cưới màu đỏ tươi như máu, thêu hoa đồng tiền màu vàng, mái tóc xõa dài, với nước da trắng bệch, không biết từ đâu dần dần hiện ra.

Cô ta nhìn tôi cười lạnh, nụ cười này không mang theo một chút thiện ý nào.

Khoảnh khắc cô ta tiến tới gần tôi hơn, những luồng khói đen từng đợt từng đợt bao quanh lấy người của cô ta.

"Pháp sư, đây không phải là việc của ngươi, tốt nhất ngươi đừng nên xen vào".

Giọng điệu có chút khàn khàn vang vọng, khí thế lúc nói chuyện của cô ta rất khinh người, hệt như đã nắm chắc lấy phần thắng vậy.

Tôi nhếch mép, trầm giọng đáp "Thân là một pháp sư, nhìn thấy ma quỷ hại người, sao ta có thể làm ngơ được".

Nữ quỷ bỗng dưng bật cười, chế nhạo "Ta trông thấy trên người của ngươi dương khí không nhiều, coi bộ là một kẻ sắp chết, chẳng đủ năng lực đấu với ta đâu, nên rút lui sớm thì hơn".

"Ta có đấu lại với ngươi hay không? Còn phải thử cái đã, đừng nên ngạo mạn như vậy".

Không để cho nữ quỷ có cơ hội phản ứng, tôi liền ép đầu ngón tay trỏ lúc nãy đã cắn ra vài giọt máu, nhanh chóng hất vào cô ta.

"Á".

Nữ quỷ bị trúng chiêu, kêu lên một tiếng vô cùng thê thảm, một bên khuôn mặt bị máu của tôi đốt cháy.

Cô ta có vẻ tức giận, những luồng khói đen cuồn cuộn hóa thành màu đỏ, mùi vị hôi thúi lan tỏa mạnh mẽ.

Tôi cảm thấy có điều bất thường, vội vội vàng vàng quẹt một đường máu lên lá bùa đang cầm ở trên tay, hô lớn "Vận tâm hội tụ, dùng máu dẫn đường, dùng chú dẫn lối, phá tan gió âm, đánh đuổi lệ quỷ... Cấp cấp như luật lệnh".

Nói xong, tôi ném lá bùa lên không trung, nó liền bùng cháy, lửa lớn tức khắc bao quanh lấy nữ quỷ.

Chỉ là lần này cô ta đã kịp thời ứng phó, nhanh chóng biến mất cùng với con quỷ đói, để lại căn phòng đều loạn tung hết cả lên.

Tôi hừ lạnh một cái đầy vẻ tức giận, thầm nghĩ, hiện tại không xử lý cô ta, sau này chắc chắn sẽ rất khó đây.

Ông bà họ Lý ngồi ở trên giường che chở cho Lý Phi, đã chứng kiến hết mọi chuyện, lúc này sợ hãi lên tiếng hỏi "Pháp sư, những kẻ vừa rồi... Là tới hại con trai của tụi tôi sao?"

Tôi gật đầu, không quay lại mà một đường trả lời "Coi tình huống hiện tại thì chính là như vậy. Bọn chúng muốn cướp đi mạng sống con trai của ông bà. Vừa rồi nữ quỷ coi thường tôi, cho nên dễ dàng bị tôi đánh đuổi, lần sau tôi dám chắc rất khó để đối phó với cô ta".

"Pháp sư".

Ông bà họ Lý vội vội vàng vàng quỳ xuống, cầu xin "Mong ngài hãy cứu con trai của tụi tôi, mong ngài giúp đỡ cho".

Tôi thở dài, đáp "Hiện giờ, tôi vẫn chưa rõ mục đích bọn chúng muốn là gì, do đó cũng chưa có cách để giải quyết một cách triệt để. Nhưng mà ông bà cứ an tâm, tôi sẽ ở lại đây, bằng mọi giá cứu sống con trai của ông bà".

Ông Lý nghe vậy, vội nói "Vậy thì, tôi sẽ đi chuẩn bị một căn phòng tốt nhất trong nhà họ Lý cho ngài ở...".

"Không cần".

Chẳng đợi ông ta nói hết, tôi đã xen vào "Tôi sẽ ở lại phòng của Lý Phi, một mặt bảo vệ anh ấy, mặt khác chờ bọn chúng hành động".

Nói tới đây, tôi lấy từ trong người ra hai lá bùa, đưa cho ông bà họ Lý, dặn dò "Để thứ này ở bên mình, đề phòng bị bọn chúng hãm hại, buổi tối nhớ kỹ không được đi ra ngoài".

Ông bà họ Lý nhận lấy bùa, đồng thanh vang lên tiếng "dạ".