[Đam Mỹ] Nhân Ngư

Chương 2



13.

Người đánh cá gần đây rất phiền não, bởi vì hắn gặp được một...

Phiền toái lớn?

Hình như dùng từ này thì không đúng lắm...

Nói đơn giản là, hắn được một con nhân ngư ném thức ăn cho, nhân ngư này có giới tính nam.

Nhà người đánh cá ở bờ biển cách thuyền lớn rất xa, đó là một gian nhà gỗ nhỏ do chính hắn dựng, trước nhà gỗ nhỏ là một vùng nước nông, thuyền nhỏ của hắn đậu ở phía trước nhà gỗ.

Mỗi khi hắn chuẩn bị đi đánh cá, đều phát hiện thuyền nhỏ tràn đầy cá, tràn đầy, tràn đầy cá.

—— ừm, hơn nữa còn là cùng một loại cá.

Người đánh cá hoài nghi nội trong tháng này số lượng cá này sẽ giảm mạnh.

—— hơn nữa ăn cá này mãi cũng chán, hắn còn phơi thật nhiều cá làm khô, thế nhưng không muốn ăn chút nào.

Có thể làm ra chuyện như vậy, chắc chắn là nhân ngư có cái đuôi màu xanh lam thật dài kia rồi.

14.

Nhân ngư hình như rất thẹn thùng.

Người đánh cá thu được kết luận này, nhưng hắn cũng không chắc lắm, vì vậy hắn bỏ thêm từ "hình như" để biểu đạt suy đoán không chắc chắn của mình.

Chuyện là thế này, người đánh cá muốn nói cho con nhân ngư kia biết, hắn không muốn ăn loại cá này, loại cá này thật sự ăn ngán rồi, hơn nữa hắn cũng hy vọng dựa vào chính sức lao động của mình để bắt cá, vì vậy vô cùng hy vọng đối phương dừng hành vi ném thức ăn quá mức này lại.

Thế nhưng bất luận hắn đi sớm, đi trưa hay là đi tối, trong thuyền nhỏ của hắn đều sẽ tràn đầy cá, mà hắn đến nhân ngư cũng không thể nhìn thấy một lần, chỉ có cái thuyền tràn đầy cá này chứng minh đối phương đã tới.

Nhân ngư canh thời gian rất chuẩn, vì vậy mà người đánh cá rút ra được kết luận "Nhân ngư hình như rất thẹn thùng, vì vậy mà không muốn tới gặp mình."

15.

Người đánh cá rốt cuộc cũng nghĩ được một phương pháp, tuy rằng phương pháp này làm tổn thương trái tim của nhân ngư.

Sáng sớm hôm đó, người đánh cá đúng giờ ra khỏi nhà, đến trước thuyền nhỏ, không ngoài dự đoán lại thấy được một thuyền đầy cá, nhảy nhót tưng bừng, mang cá còn đang mở ra đóng lại.

Người đánh cá mặt không biến sắc đi đến thuyền nhỏ, dùng tấm lưới lớn quăng lên những con cá kia, không chút hoang mang kéo chúng lên rồi thả xuống biển, mãi đến tận lúc toàn bộ đàn cá đều về đến đáy biển, hắn mới đặt lưới xuống.

Quá tốt rồi, rốt cuộc có thể không tiếp tục ăn loại cá này nữa!

Người đánh cá thở phào nhẹ nhõm, mặt lộ ra vẻ vui mừng như trút được gánh nặng, lái thuyền nhỏ đi về phía hải vực xa xôi.

Không biết giờ này thuyền lớn xuất phát chưa?

16.

Quá tốt rồi! Nhìn thấy thuyền lớn còn chưa bắt đầu xuất phát...

Người đánh cá yên lặng thu hồi tâm trạng vui vẻ của mình.

Thuyền lớn mỗi khi ra khơi nhất định đều mang khí thế ồ ạt, tuy rằng cách rất xa, người đánh cá vẫn nghe thấy được tiếng ầm ầm từ động cơ cùng cánh quạt của thuyền lớn phát ra, phía sau là một vệt sóng thật dài, cuồn cuộn đánh vào thân thuyền.

Người đánh cá đưa tay vỗ vỗ thuyền nhỏ yên lặng của mình, cảm thấy mình vẫn yêu tha thiết cái loại này.

Thuyền lớn khí thế ngút trời như thế, không biết có bao nhiêu cá bị dọa lặn xuống đáy biển đây?

Xem ra hôm nay lại là một ngày không có thu hoạch, người đánh cá thổn thức nghĩ, đã sớm hết hy vọng, đưa tay dùng sức cầm lấy mép lưới đánh cá rồi...

Một khắc nhìn thấy thứ bên trong lưới đánh cá, tay hắn nhất thời mềm nhũn, lưới đánh cá cạch một tiếng, rớt xuống.

17.

Ai có thể nói cho hắn biết tại sao trong lưới đánh cá của hắn lại đầy những cá không?

Người đánh cá sửng sốt một hồi lâu, mới run rẩy kéo lưới đánh cá lên lần nữa ——

Đúng là một lưới đầy cá!

Người đánh cá cực kỳ quả quyết hắn cần nói chuyện với con nhân ngư kia một chút...

Hắn chắc chắn không tin vận khí tốt đến, trước không nói đến tạp âm ầm ầm của thuyền lớn, cũng không nói loại cá này bình thường sinh sống ở dưới đáy đá ngầm, chỉ riêng số lượng thôi cũng đủ để khiến người giật mình.

Làm sao có chuyện một tấm lưới đánh cá lớn như vậy bên trong tất cả đều là loại cá này đây!

Đáng tiếc nhân ngư quá thẹn thùng (người đánh cá tự thấy vậy), dẫn đến hai người bọn họ không cách nào mặt đối mặt nói chuyện được ——

Trừ phi người đánh cá có thể bắt được nó lần nữa, nhưng điều này hiển nhiên là không thể nào.

Lưới đánh cá nhà ai lại có thể may mắn như vậy?

18.

Không thể không nói, người đánh cá quả nhiên rất thông minh.

Trong lúc hắn chậm rãi lái thuyền nhỏ về nhà gỗ, hắn đã nghĩ được cách để có thể cùng nhân ngư mặt đối mặt, đồng thời quyết định lập tức thực hành.

—— còn về những con cá trong tấm lưới kia? Thôi, người đánh cá là một người đang có chuyện lớn hơn muốn làm!

Hắn nhoài người về một bên mạn thuyền, làm ra dáng vẻ đang kiểm tra lưới đánh cá, gió biển từ xa thổi tới, thuyền nhỏ tròng trành trôi theo dòng nước, như một chiếc lá nhỏ.

Người đánh cá theo tiết tấu đó lắc lư hai lần, giả vờ kéo kéo dây thừng của lưới đánh cá, "ối" một tiếng, dưới bầu trời trong xanh, dùng tư thế lộn đầu xuống, chìm vào nước biển sâu không thấy đáy.

19.

Nước biển vô tận tràn vào.

Mắt bị ngâm trong nước biển mặn chát, cho dù có mở mắt, nhìn thấy chẳng qua cũng chỉ là màu xanh lam, đâu đâu cũng một màu xanh lam, nơi đây là một thế giới khác.

Người đánh cá dùng cả tay chân quơ quơ mấy lần, bọt nước không bắn lên bao nhiêu, rồi dần dần chìm xuống.

Người đánh cá bơi rất giỏi, trò giả vờ chết đuối này đương nhiên không làm khó được hắn, hơn nữa trước khi chạm mặt nước hắn còn hít một hơi thật sâu...

Ở trong nước, khái niệm thời gian dường như cũng xa xôi, khoảng vài giây, hoặc giả có khi là mười mấy giây, nói chung là lúc người đánh cá còn đang đếm thời gian thì ——

Một đôi tay mạnh mẽ đột nhiên từ chính diện choàng qua hông hắn, chụp lấy phần lưng.

Thứ tới gần hắn mang theo nhiệt độ khác hẳn với nước biển lạnh lẽo, người đánh cá thậm chí còn nghe được gần trong gang tấc, thuộc về một người khác, tiếng tim đập mạnh mẽ.

Hắn còn chưa kịp nghĩ thêm cái gì, đã cảm giác được không khí đã lâu không gặp.

Bọn họ nổi lên mặt nước.

20.

Không thể không nói người đánh cá quả nhiên rất thông minh, ừ, chí ít hiện nay thì là vậy.

Nhân ngư mang theo người đánh cá, một tay nắm lấy mạn thuyền, cánh tay của cậu phi thường mạnh mẽ, dùng sức ép thuyền nhỏ xuống, đuôi cá nhún vài cái đem hai người đồng thời đẩy lên thuyền.

Nhân ngư cuối cùng cũng đem người đánh cá lên thuyền.

Chỉ là dáng vẻ người đánh cá hiện tại khiến cậu rất sốt ruột, cổ họng phát ra từng tiếng nghẹn ngào kì lạ, ngón tay khớp xương rõ ràng nhẹ nhàng chạm vào mặt người đánh cá, có vẻ hơi lúng túng.

Người đánh cá cảm nhận được ngón tay đối phương đụng chạm, vẫn nằm không nhúc nhích, trong lòng lại yên lặng nghĩ vạn nhất đột nhiên mở mắt ra, nhân ngư liền biết hắn đang lừa cậu ——

Nhân ngư chắc sẽ rất tức giận.

Nghĩ tới hậu quả đó, người đánh cá cảm thấy mình không động đậy thì tốt hơn.