Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

Chương 55-3: Gãy xương



Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta:

Giản Ninh cùng diễn viên gạo cội đều phát huy mười hai vạn phần tinh thần chuyên nghiệp, cảnh đánh nhau trông rất giống hai diễn viên hành động chuyên nghiệp.

Khi cốt truyện đến lúc cao trào, nhân vật chính nhất định sẽ gặp một đả kích trí mạng.

Trong kịch bản này cũng vậy, người ngoài hành tinh tung một cú đá bạt ngang, trúng bụng nữ chiến binh, khiến nữ chiến binh cận kề cái chết.

Nhưng diễn viên gạo cội nhập vai quá sâu, lại không thể khống chế sức lực được như diễn viên hành động chuyên nghiệp nên cú đá này khiến Giản Ninh hoàn toàn không đứng lên nổi…

Giản Ninh thật sự bị thương, cho nên cảnh này nhìn vô cùng chân thật.

Trình Dập trong nháy mắt từ trên ghế bật dậy, người khác đều tưởng anh quá mức chuyên nghiệp trong công việc, dù tận mắt thấy bạn gái bị thương cũng muốn chờ quay xong mới kêu ngừng, nhưng chỉ có anh mới biết, trong giây phút đó anh đã quên hết tất cả.

Đạo diễn không kêu ngừng, tất cả nhân viên công tác đều để nguyên hiện trường.

Dù tất cả mọi người đều đang lo lắng cho Giản Ninh nhưng cũng không dám đi vào xem xét.

Sau đó…

Trình Dập chưa nói tiếng nào đã lao đến bên người gn như một mũi tên.

“Em sao rồi?” Trình Dập gấp đến độ cả hai mắt đều đỏ bừng, dường như người bị thương chính là anh.

Giản Ninh đau đến nói không ra lời, thậm chí đến cử động cũng không dám làm.

Đạo diễn võ thuật và bác sĩ theo đoàn cũng lập tức đi đến xem xét, thấy triệu chứng của Giản Ninh không lạc quan, vì thế lập tức kêu xe cứu thương.

Diễn viên gạo cội thấy tự trách, lòng bàn tay cũng sắp bị bấm đến chảy máu, đi qua đi lại bên ngoài, không ngừng nhìn vào bên trong xem tình hình.

Sau khi Giản Ninh được đưa đến bệnh viện, kiểm tra thì thấy hai xương sườn bị gãy.

Trình Dập nghe xong như có một cái búa gõ lên đầu mình, anh nắm tay lại dùng sức gõ lên đầu mình hai cái, đạo diễn võ thuật lập tức đi lên giữ anh lại.

“Vì sao tôi lại đồng ý cho cô ấy diễn cảnh đánh nhau chứ…”

Người khác khuyên can anh cũng không được, trong lòng anh đang tự trách đến mức muốn cầm dao lên chém cho mình mấy nhát.

Chờ thêm một giờ, Giản Ninh ở trong phòng bệnh có thể cho người vào thăm, Trình Dập tiều tụy đi vào, từ ngoài cửa đã luôn miệng, nhỏ giọng mà nói: “Anh xin lỗi anh xin lỗi anh xin lỗi…”

Giản Ninh nhìn thấy anh như vậy, trong lòng cực kỳ khó chịu, cô duỗi tay về phía anh, như muốn nhận một cái ôm giống lúc trước.

Nhưng hiện tại cô bị gãy hai cái xương sườn thì sao có thể ôm được, Trình Dập ngồi xuống bên người cô, nắm tay cô, hôn lên từng đầu ngón tay, mỗi một cái hôn đều kèm theo câu “Anh xin lỗi”.

Giản Ninh không có sức nói chuyện, vì thế nói ngắn gọn: “Cười lên đi.”

Trình Dập sao có thể cười được.

Giản Ninh nắm lấy cằm anh, bắt anh nhìn mình, “Em muốn anh cười một cái.” Tiếp theo cười như hoa mẫu đơn nở rộ.

Tim Trình Dập sắp bị cô xoa nát rồi…

Hai tay Giản Ninh nắm lấy tay anh, vừa dịu dàng vừa nghiêm túc mà nói: “Đồng ý với em, quay về cố gắng tiếp tục quay phim, vì phim em phải trả giá nhiều như vậy, nhất định phải thành công, anh cứ xem như là vì em, nhất định phải quay “Đánh lùi” thật tốt.”

Trình Dập gật gật đầu.

Giản Ninh nghiêm túc xong lại bắt đầu làm nũng, một tay nắm mu bàn tay anh, một tay xoa lòng bàn tay anh, “Anh không cần lo lắng cho em, nhiều người chăm sóc em như vậy, lại còn là người săn sóc, tùy tiện cho ra một người đều chuyên nghiệp hơn anh, anh cứ yên tâm đi.”

Trình Dập thở dài một hơi, ngơ ngác mà trầm mặc một hồi lâu.

“Giản Ninh, không bằng chúng ta……”

Một ngón tay Giản Ninh đè lên môi anh, “Em không muốn anh vào lúc này lại phân tâm suy nghĩ chuyện khác, chờ đến khi quay xong phim, anh hãy nói với em những lời này.”

Trình Dập kiên định trả lời: “Được.”

**

Giai đoạn giữa khi quay “Đánh lui” thì bộ “Chiến đấu kịch liệt” cũng đã tuyên bố đóng máy. Phim bom tấn nước Mỹ có rất nhiều hiệu ứng kỹ xảo đặc biệt, thời gian quay ngắn nhưng thời gian hậu kỳ lại kéo rất dài. Mà trong “Đánh lui” cảnh quay thật rất nhiều, tuy thời gian quay ở ngoài lâu nhưng hậu kỳ thì lại không cần nhiều thời gian như vậy.

Hai thứ triệt tiêu lẫn nhau, hai bộ phim Quân Sự vẫn không phụ sự mong đợi của mọi người mà va chạm nhau rồi.

Công ty cá độ ở nước ngoài thậm chí còn mở cá, đến cùng bộ phim điện ảnh nào nhận được thành tích bán vé toàn cầu cao hơn, đa số phương diện "Chiến đấu khốc liệt" đều dẫn trước "Đánh lùi".

Quá trình phê duyệt của nước ngoài không giống như thị trường trong nước, cho nên "Chiến đấu khốc liệt" giành trước một bước công chiếu ở Bắc Mỹ.

Sau khi chiếu, công ty điện ảnh Ngụy thị nhiệt liệt tuyên truyền, trong khoảng thời gian ngắn Chu Nhụy nổi như cồn. Nhưng sau đó là danh tiếng không tốt…

Cho dù điện ảnh Farah mua rất nhiều nhà phê bình điện ảnh tuyên truyền, khen "Chiến đấu khốc liệt" cỡ nào hay ra sao nhưng vẫn không thể nào che được miệng quần chúng nhân dân.

Khán giả cảm thấy lúc trước mình đã trông mong vào bộ phim này quá cao, vốn còn tưởng rằng sẽ nhận được sự chấn động siêu cấp, không ngờ lại là một bộ phim điện ảnh bắp nước bình thường.

Sau đó, qua một tuần, "Đánh lùi" chiếu trong nước.

Bởi vì do cơ quan đầu ngành đầu tư quay điện ảnh, cho nên phong cách tuyên truyền trước sau như một vẫn là sự nghiêm túc.

Đa số khán giả không chờ mong quá nhiều vào bộ phim điện ảnh này, hầu hết đều chỉ muốn nhìn Giản Ninh bình thường lịch sự nhã nhặn quay cảnh đánh nhau thế nào, đạo diễn Trình khoe khoang lúc này sẽ vả mặt thế nào.

Vì thế, có một khán giả, tay ôm bắp rang đi vào rạp chiếu phim, cuối cùng thể hồ quán đỉnh đi trở về nhà.

(*) Thể hồ quán đỉnh (醍醐灌顶): Thể Hồ Quán Đính là một thành ngữ Trung Quốc, đọc là tí hú guàn dǐng; thể hồ: mỡ sữa đông đặc nhất, dùng để ví với chính pháp của Phật, tinh hoa của Đạo Phật; quán đỉnh: nghi thức xối nước lên đầu. Gộp cả câu nghĩa đen là dùng bơ sữa tinh khiết rưới lên đầu. Nghĩa bóng là Phật Giáo truyền thụ trí tuệ, khiến người ta hoàn toàn giác ngộ, ví von như nghe xong ý kiến uyên bác cao siêu khiến cho ta nhận được gợi ý rất lớn. Cũng có ý hình dung sự tươi mát dễ chịu.

@Netizen ngu ngốc có mệnh tốt nhất: Thật xin lỗi, tôi thật sự nhịn không nổi phải spoil rồi. Cuộc đời hai mươi năm, tôi chưa từng thấy một bộ phim Quân Sự trong nước nào như này! Moẹ nó đây vậy mà lại là một bộ phim điện ảnh trung nhị hài kịch! Tảng băng bự Trình Dập vậy mà lại có thể quay được hài kịch! Hơn nữa Giản Ninh diễn cảnh đánh nhau vậy mà đẹp zai ngây người! Tôi thân là con trai của đại ka Đông Bắc cũng thiếu điều gọi cô ấy bằng chồng rồi!
(*) Trung nhị: chūnibyō đôi khi còn được gọi là "hội chứng tuổi dậy thì", "hội chứng tuổi teen" hay "hoang tưởng tuổi dậy thì".

Trình Dập chia sẻ: Không được.

Ăn dưa quần chúng: Oa! Đạo diễn Trình ghen tị! Tới xem mau lên! Trả lời lại đi @ Giản Ninh……

@Tôi muốn mỗi ngày đều có thể ngủ đến tự nhiên tỉnh: Lầu trên hiểu kịch bản cái rắm! Để tôi tới spoil cho. Trước khi vào rạp chiếu phim tôi còn tưởng đây sẽ là bộ phim bộ nặng nề, trăm triệu lần không nghĩ tới lại cười từ đầu đến đuôi. Giản Ninh đóng vai nữ chính là một nữ chiến binh vô cùng tự luyến, cấp trên của cô ấy lúc đầu còn lo lắng vì cô ấy là nữ, những khi cứu người, những việc cần dùng thể lực không biết cô ấy có thể làm tốt hay không nên muốn chăm sóc đặc biệt đôi chút, ai mà biết cô ấy lại nghiêm trang nói với cấp trên rằng: “Đừng vì tôi là bởi vì tôi là một đóa hoa đẹp mà thương tiếc tôi!” Ha ha ha ha ha ha, tiểu tiên nữ diễn nhân vật thế này thật sự là tương phản mà dễ thương quá chừng!

@Giả vờ rất văn nghệ: Lầu trên spoil cũng không dư mấy, tôi không spoil nữa. Dứt khoát nói ra cảm nhận sau khi xem của tôi đi. Đạo diễn Trình thật sự rất pro! Bạn cho rằng đây là một bộ phim quân sự truyền thống? Kết quả đây là một bộ hài kịch. Bạn cho rằng đây là một bộ hài kịch? Kết quả lại khiến bạn phải suy nghĩ sâu xa vô số lần. Đặc biệt là đoạn cuối cùng, nữ chiến binh trẻ tuổi, đối mặt với một người già rốt cuộc có muốn đi cứu hay không? Tôi cảm thấy có thể trực tiếp tạo ra một đề thi biện luận rồi. Chẳng qua điều làm người ta không thể nào tưởng được, ấy thế mà… Kẻ địch lại là người ngoài hành tinh! Tôi quả thực không thể tin được đây là phim quân sự nước ta quay luôn đó!

Giản Ninh trả lời: Anh bạn này, cậu thế này mà gọi là không spoil hả?

Giả vờ rất văn nghệ: U là trời, nữ thần trả lời tôi! Muốn ôm ôm! Muốn nâng lên cao! Muốn hôn hôn!

Trình Dập: Cút!

Quần chúng ăn dưa: Đạo diễn Trình lại ghen tị!

Từ đó về sau, trên Weibo Trình Dập có thêm một biệt danh là Trình giấm chua.

Thời gian phát sóng của hai bộ phim ở Trung Quốc và Hoa Kỳ khác nhau khá xa nhưng ở Châu  u lại vừa vặn chạm mặt nhau.

Công ty điện ảnh Farah ở Châu  u có căn cơ rất sâu, cho dù "Đánh lùi" ở trong nước được khen ngợi tới tấp nhưng ở thị trường Châu  u do không mua quảng cáo cho nên tỷ lệ suất chiếu chỉ có 3%, mà "Chiến đấu khốc liệt" lại lên tới 30%.

Một bộ phim cho dù tốt, mà tỷ lệ suất chiếu thấp thì cũng tương đương với tử hình.

Khi nhận được thông báo về tỷ lệ suất chiếu, giám đốc Chu gọi điện thoại ngay cho Trình Dập ——

Giám đốc Chu: “Tôi nói Tiểu Trình này, danh tiếng và lượng vé bán ra ở trong nước của "Đánh lùi", đã vượt qua mong đợi khá cao. Mà tỷ lệ suất chiếu ở nước ngoài không phải chúng ta có thể khống chế, cậu đừng quá để ý, cho dù thế nào, người xem nước chúng ta đều biết cậu đã quay được một bộ phim hay.”

Tỷ lệ suất chiếu thấp, thân là đạo diễn cũng phải đi theo đến một số nơi để tuyên truyền.

Trong quá trình tuyên truyền, Trình Dập và Giản Ninh không có gì kiêng kị, tự do thoải mái ở chung một phòng.