Đạo Diễn, Anh Tự Vả Có Đau Không?

Chương 55-4: Cai thuốc



Editor: Mèo Mướp Thích Ngủ
Beta:

Giản Ninh thấy dáng vẻ rầu rĩ không vui sau khi nghe điện thoại của Trình Dập, cô hiểu chuyện chui vào trong lồng ngực anh.

Trình Dập không phải con nít, thật ra tâm trạng anh vẫn còn ổn, dù kết quả có thế nào anh đều có thể chấp nhận. Nhưng anh sẽ không bỏ qua bất kỳ cơ hội nào có thể khiến Giản Ninh dỗ dành mình…

Vì thế, anh lại làm bộ tỏ vẻ mình rất mất mát, thở dài một tiếng, “Hiện tại chỉ có em có thể an ủi anh.”

Giản Ninh đau lòng gần chớt, tay nhỏ chạm vào ngực anh, “Em phải làm thế nào?”

Trình Dập trên mặt đứng đắn, trong lòng lại xấu xa, hỏi: “Làm cái gì cũng được phải không?”

Giản Ninh “Dạ dạ dạ!” Gật đầu như giã tỏi.

“Vậy anh phải thử một chút…” Những lời sau đó anh trực tiếp dùng hành động để biểu đạt.

Sau khi kết thúc phần hậu kỳ mọi người cùng họp mặt một lần, tất cả mọi người đều cảm thấy rất kỳ lạ vì sao nữ chính Giản Ninh vẫn luôn mặc áo cao cổ.

Mỗi khi bị hỏi câu này, Giản Ninh cũng chỉ có thể ngoài cười nhưng trong không cười mà nói: “Ha ha ha ha, bởi vì tôi thích mặc áo cao cổ nha ~”

Sau đó đến khi trở lại khách sạn, cô giơ ôm gối lên, đuổi giết đầu sỏ gây tội.

Lúc này, Trình Dập sẽ vô tội mà nói: “Anh cũng đâu có nghĩ tới sẽ xảy ra bước ngoặt lớn như vậy nha!”

Không sai, trước khi phim điện ảnh được chiếu ở Châu  u, đã xảy ra chuyện khiến người khó khó mà tưởng tượng được.

Sau khi tin tức tỷ lệ suất chiếu của "Đánh lùi" ở Châu  u chỉ có 3%, mọi người bàn luận rất nhiều, nhiều người còn nói muốn huy động vốn từ cộng đồng để mua vé cho "Đánh lùi"…

Bạn trên mạng ngu ngốc: Người nước ngoài đang sống trong cảnh khốn cùng, không nên để bọn họ bỏ qua một bộ điện ảnh tốt như vậy. Hiếm khi chúng ta mới quay được một bộ phim quân sự hay thế, nói gì thì nói cũng phải khiến cả thế giới xem được!

Đại za nói muốn bao hết: Hiện tại chọn ra 1000 ngời, tặng vé xem phim "Đánh lùi" ở Châu  u, kèm theo suất du lịch miễn phí ở Châu  u.

Thậm chí, ngay cả thương nhân người Trung Quốc cũng không nhịn được…

Do thương nhân Trung Quốc không ngừng mở rộng sự nghiệp ra nước ngoài nên hiện tại thương nhân Trung Quốc đã có vị trí khá quan trọng trên toàn thế giới. Vì thế, lúc này thương nhân Trung Quốc trực tiếp sử dụng sức ảnh hưởng của mình ở Châu  u, xác nhận rằng các rạp phim lớn sẽ sắp xếp tỷ lệ suất chiếu một lần nữa.

Cuối cùng "Đánh lùi" và "Chiến đấu khốc liệt" ở các rạp phim Châu  u đều đạt tỷ lệ suất chiếu là 15%.

Công ty cá độ nước ngoài vui gần chết rồi, cạnh tranh công bằng như vậy, còn không phải là đã mở đường thay bọn họ sao?

Bởi vì hai bộ điện ảnh đối lập với nhau ở quốc gia của từng người, nhưng đối với những khán giả chưa xem phim, mỗi người đều có suy nghĩ riêng của mình vì vậy thị trường vé về cơ bản là một bên đều đạt năm mươi năm mươi.

Lúc này người căng thẳng nhất là Ngụy Chính Nam.

Ai có thể nghĩ đến Trình Dập lại khiến người ta không đề phòng mà sản xuất ra "Đánh lùi" hiện tại? Hắn cho rằng Trình Dập nhất định sẽ không chịu nổi áp lực, hoặc là không đạt được yêu cầu của cấp trên, từ đó sẽ không gượng dậy nổi, ngoan ngoãn mà chịu nhường ra một số thị trường trong tay ra. Cho dù "Chiến đấu khốc liệt" chụp cường cứng rắn chọn sai người, nhưng người xem trong nước dễ qua mặt, marketing ngon nghẻ một phen, là có thể lừa được không ít tiền.

Cũng bởi vì có dự đoán như đinh đóng cột thế khiến Ngụy Chính Nam khi ký hợp đồng với công ty điện anh Farah có thêm một điều khoản: Nếu doanh thu phòng bán vé của "Chiến đấu khốc liệt" trên toàn thế giới không thu được năm triệu đô la mỹ, công ty điện ảnh Ngụy thị sẽ bồi thường cho công ty điện ảnh Farah mười triệu đô la mỹ.

Mà hiện tại doanh thu phòng bán vé của "Chiến đấu khốc liệt" ở Bắc Mỹ mới được hơn hai mươi ngàn đô la mỹ…

Ngụy Chính Nam gấp đến độ mất ngủ cả tháng. doanh thu phòng bán vé ở Bắc Mỹ cứ bán ra nhỏ giọt, trong nước lại bị "Đánh lùi" đoạt hết cơ hội, lỡ đâu… Anh ta không dám nghĩ tiếp, nhưng lỡ mà kết quả cứ như trước mắt. Đừng nói công ty điện ảnh Ngụy thị, trong nước có mấy công ty có thể lập tức lấy ra được mười triệu đô la mỹ một lần? Lần này điện ảnh Ngụy thị nếu ngã xuống, sợ là phải phá sản.

Cũng vì loại hình kinh doanh có thể kiếm được lợi nhuận mà không bị thua lỗ này, công ty điện ảnh Farah có số má ở nước Mỹ, mới có thể hợp tác quay phim với một công ty điện ảnh Trung Quốc.

Phòng bán vé đã chính thức khởi động.

Mấy ngày đầu, tỷ lệ người xem của hai bộ phim là tương đương nhau,, nhưng với danh tiếng dần tăng thêm một bước, "Đánh lùi" bắt đầu vượt qua "Chiến đấu khốc liệt" trên phạm vi lớn.

Chuỗi rạp chiếu phim cũng căn cứ vào phòng bán vé, mỗi ngày đều điều chỉnh tỷ lệ suất chiếu. "Đánh lùi" bán ra nhiều nên tỷ lệ suất chiếu lúc cao nhất đã lên đến 50%. Mà "Chiến đấu khốc liệt" bởi vì vé bán ra lẻ tẻ nên tỷ lệ suất chiếu cũng bị cho kết thúc trước.

Kết quả cuối cùng của hai bộ điện ảnh không cần nói cũng biết, Trình Dập mang theo phim điện ảnh quân sự Trung Quốc công chiếu cho cả thế giới.

Công ty điện ảnh Ngụy thị phá sản.

Chỗ dựa vững chắc của Chu Nhụy ngã, đủ các loại phiền toái tìm tới cửa, hàng loạt cuộc điều tra, bị bỏ tù và những nghi ngờ khác xuất hiện thường xuyên, cuối cùng cũng dần biến mất khỏi tầm mắt của mọi người. Ngẫu nhiên truyền ra tin tức cô ta quá khổ sở nên khiến người ta thổn thức.

**

Một năm sau, Dương Hi ngoài ý muốn mang thai, Lý Dao vui vẻ được bác sĩ bảo cưới.

Chuyện này đả kích Trình Dập rất nhiều.

Bởi vì năm nay, "Đánh lùi" được giới phê bình khen ngợi lại ăn khách, khiến anh được hậu đãi. Sau đó mỗi việc không từ chối được kéo đến, anh vội vàng chân không chạm đất được.

Hiện giờ Lý Dao đi sau đã vượt mặt, anh cảm thấy giờ ông trời có đàn áp anh cũng sẽ mặc kệ!

Anh! Muốn! Kết! Hôn! Muốn! Cưới! Bà! Xã!

Vì thế, anh hùng hồn từ chối các lãnh đạo của bên đối tác, cùng Giản Ninh ra nước ngoài du lịch.

Trên máy bay, Giản Ninh ngoan ngoãn ngồi xuống, giống con nít, chờ Trình Dập thắt dây an toàn cho mình.

“Lần này cần phải quay phim gì thế anh? Lúc trước sao lại chưa từng nghe anh nhắc đến? Đến cái bóng còn chưa xem kỹ đã cần anh đến xem hoàn cảnh trước?” Cạch một tiếng, dây an toàn đã cài xong nhưng trong lòng Giản Ninh lại không có cảm giác an toàn, nói: “Sao em lại có cảm giác không đáng tin cậy vậy chứ.”

Trình Dập bắt đầu cài dây an toàn cho mình, cười trả lời cô: “Hiếm khi chúng ta có thể ra ngoài một đôi như thế này, em cứ coi là đang đi du lịch đi.”

Trên mặt Giản Ninh có vẻ có chút ghét bỏ, “Hả? anh bận làm việc đến mức bà con cũng không nhận, có lúc nào anh không bỏ em sang một bên, để em phải tự giết thời gian không. Bổn tiên nữ không muốn cùng anh đi ra nước ngoài du lịch…”

Lúc bình thường, Trình Dập bị Giản Ninh ghét bỏ như vậy, chắc chắn sẽ cự nự một phen, nhưng hiện tại anh đang có âm mưu khác, nghe cô oán giận như thế, chỉ cảm thấy mình thật sự không tốt, rất có lỗi với cô.

Vì thế anh nắm tay Giản Ninh, liếc mắt đưa tình rồi nói: “Xin lỗi em, sau này bất cứ khi nào anh cũng sẽ đặt em ở vị trí đầu tiên, sẽ không khiến em cảm thấy bị bỏ rơi, cũng sẽ không khiến em thấy lạc lõng nữa.”

Đối mặt với Trình Dập đột nhiên nói ra lời âu yếm, Giản Ninh có chút tiêu hóa không nổi, mặt cô đần ra hỏi: “Kết quả kiểm tra sức khoẻ của em tuần trước hình như được gửi thẳng đến văn phòng anh. Không phải là em bị bệnh nan y gì đó nên lúc này anh muốn thừa dịp em không còn bao nhiêu thời gian rồi cố gắng thỏa mãn hết tất cả nguyện vọng của em?”

Trái tim tình yêu hồng phấn của Trình Dập nháy mắt bị búa gõ nát, anh cạn lời, vừa định giải thích, Giản Ninh đã khoát tay ——

“Anh không cần phải nói, nguyện vọng của em chỉ có duy nhất một cái: Anh cai thuốc cho em.”

Trình Dập:?

“Tự nhiên lại bay đến vấn đề cai thuốc.”

Giản Ninh đã hiểu Trình Dập hoàn toàn, đúng lúc thay đổi biểu cảm, hai tay che má, hai mắt vô tội mà nhìn Trình Dập, nũng nịu nói: “Vậy anh có đồng ý với người hông á.”

“Không phải… Tại sao lại phải cai thuốc chứ…”

Giản Ninh hờn dỗi nói: “Một năm nay anh hút thuốc đến mức sắp biến thành cái gạt tàn thuốc luôn rồi!”

Cứ như vậy thì sau này sao có thể sinh được một bé bi khỏe mạnh?!

Được rồi, cô thừa nhận, bác sĩ Dương Hi cưới đã ảnh hưởng rất lớn lên cô.

Nhìn vẻ mặt còn muốn phản kháng của anh, Giản Ninh dùng mặt vô cảm quét mắt sang ——

Trình Dập chỉ cảm thấy một cơn gió lạnh không có thật bay qua, lại nhìn thấy gương mặt mỗi lần Giản Ninh sắp tức giận, lập tức đồng ý: “Nghe em, nghe em, đều nghe em.”

Giản Ninh thay đổi biểu cảm siêu nhanh, lập tức cười hì hì, nghĩ lần này đi công tác với anh, sẽ áp dụng hàng loạt chính sách giám thị.

Đây đúng là thật làm khổ Trình Dập.

Anh còn định tặng Giản Ninh một niềm vui nhưng khi bị Giản Ninh giám thị, anh hoàn toàn không thể nào ra tay.

Mắt thấy hành trình sắp phải kết thúc, kế hoạch của Trình Dập thật sự không thể chậm trễ nữa, cho nên anh chỉ đành phải tùy cơ ứng biến.