Đào Hoa Chiến Thần

Chương 48: Để tôi nhìn xem



Không đợi Triệu Lâm Phong từ chối, Lâm Hương. Tú giành lấy cái chậu trên tay hắn, khẽ cắn cánh môi đỏ mọng ngồi xuống, đặt chậu xuống đất.

Lâm Hương Tú cúi gầm, không dám ngẩng đầu nhìn Triệu Lâm Phong.

Nhưng lại không biết rằng bởi vì ngồi xuống nên ngực lộ ra trước mặt đối phương.

Triệu Lâm Phong nuốt nước bọt. Hắn mới hai mươi tuổi, là độ tuổi đồi dào tinh lực, vả lại buổi tối đã uống không ít rượu, vì vậy xém chút nữa thì mất kiểm soát.

“Không cần đâu chị dâu, tự tôi làm là được”

Triệu Lâm Phong vội vàng nói, nhưng Lâm Hương Tú lại ôm chân Triệu Lâm Phong vào lòng như thể sợ hắn chạy mất.

Triệu Lâm Phong cảm nhận được cảm xúc mềm mại truyền tới khi bị ôm, huyết mạch dâng trào, còn tiếp tục như vậy nữa thì sẽ xảy ra chuyện mất.

“Tiểu... Tiểu Phong, cậu ngồi là được, để tôi rửa cho cậu”

Lâm Hương Tú cần cánh môi đỏ mọng, một lọn tóc buông lơi trên mặt.

Nhìn dáng vẻ đáng thương này của Lâm Hương Tú, Triệu Lâm Phong càng không muốn để cô rửa chân cho mình, vừa muốn rút chân ra lại vừa sợ dùng lực. mạnh quá làm Lâm Hương Tú ngã.

"Tiểu Phong, để chị dâu rửa cho cậu đi, nếu không mẹ tôi sẽ mắng tôi." Đôi mắt đẹp của Lâm Hương Tú bỗng đỏ hoe, giọng điệu van nài.

Nghe cô nhắc đến Tạ Đại Cước, Triệu Lâm Phong lập tức hiểu ra.

Không ngờ vì nịnh bợ hẳn mà Tạ Đại Cước lại sai con dâu của mình đến hầu hạ hắn!

"Chị dâu, đừng như vậy." Triệu Lâm Phong lên tiếng, cuối cùng cũng rút được chân ra.

Nhưng vì hẳn dùng lực quá mạnh, mà Lâm Hương Tú ngồi không vững, dẫn đến cơ thể mềm mại ngã ra đẳng sau, đá lăn chậu nước.

Nước đổ ra đất, Lâm Hương Tú ngã xuống, chiếc. váy trên người lập tức bị ướt

Triệu Lâm Phong vội vàng xuống giường, đỡ Lâm Hương Tú lên.

" Chị dâu không sao chứ?"

Triệu Lâm Phong vội vàng hỏi, Lâm Hương Tú lắc đầu, hai tay chống xuống đất muốn đứng dậy nhưng kết quả là kêu lên vì đau: "Đau!"

"Để tôi nhìn xem.”

Triệu Lâm Phong đỡ Lâm Hương Tú lên giường, Hai chân Lâm Hương Tú gập lại, làn váy vốn che được đùi giờ đã trượt đến bắp chân.

Triệu Lâm Phong cẩn thận quan sát, mắt cá chân của Lâm Hương Tú đã sưng lên.

“Chị dâu bị trật khớp rồi, để em sẽ xoa bóp cho. chị giúp lưu thông máu."

Dép của Lâm Hương Tú đã văng sang một bên, Triệu Lâm Phong đặt chân cô lên chân mình, hai tay bấm huyệt ở khớp.

Tức thì mặt Lâm Hương Tú đỏ bừng lan đến tận cổ. Cô lớn chừng này, chưa từng bị người đàn ông nào. sờ chân như vậy.

Rầm!

Nhưng đúng lúc này, cửa phòng của Triệu Lâm Phong đột nhiên bị mở ra, mẹ của hẳn là Trần Tụ Vân tảo bước đi vào.

Lúc nãy Trần Tụ Vân đã nhìn thấy Lâm Hương Tú bưng chậu nước vào phòng Triệu Lâm Phong, qua rất lâu mà Lâm Hương Tú vẫn chưa ra ngoài, bà ấy bèn xông thẳng vào phòng của con trai.

“Thím Tụ Vân..."

Thấy Trần Tụ Vân xông vào phòng của Triệu Lâm Phong, Lâm Hương Tú cũng hoảng hốt, vội vàng rút bàn chân ngọc vẫn chưa hết sưng ra khỏi tay Triệu Lâm Phong.

Trần Tụ Vân nhìn thấy cảnh tượng trước mắt, sắc. mặt xanh mét.

“Lâm Hương Tú cô được lảm, giờ lại ngấp nghé Tiểu Phong nhà tôi! Tôi cứ thắc mắc sao cô vào lâu như vậy, thì ra là đang dụ dỗ Tiểu Phong nhà tôi! Tạ Đại Cước vô liêm sĩ cũng thôi đi, một cô gái như cô cũng không cần thể diện nữa hả?

Trần Tụ Vân vô cùng tức giận.

"Cháu... cháu.." Nghe Trần Tụ Vân nói vậy, Lâm Hương Tú như bị bắt gian tại giường, hai hàng nước. mắt lập tức tuôn rơi.

Triệu Lâm Phong nghe mẹ mình nói vậy cũng nhức đầu vô cùng.