Đấu Thần

Chương 743: Nhiệm Vụ Thứ Nhất



Bàng Ba Khắc dù sao cũng là siêu cấp phú thương, cho dù không có ý thức sòng bạc có khả năng mang đến tiền lời trước mặt, nhưng hắn cũng không quá coi thường xúc xắc. Bên trong xúc xắc nho nhỏ bao hàm tâm lý học cùng toán học, Lý Dật nhất thời cũng không thể nói được rõ ràng, chỉ có thể cố gắng dùng thực tế để chứng minh.

- Bàng thúc thúc, cho ta một cái cơ hội, cũng cho chính ngươi một cái cơ hội, ta tin tưởng cái trò chơi nho nhỏ này, sẽ trở thành sản nghiệp tương lai của người.

Lý Dật kiên trì nói. Dù sao cá độ trải qua kiếp trước cùng Thiên phong đế quốc thực tế kiểm chứng rồi, Lý Dật có mười phần tin tưởng.

- Bàng thúc thúc, nếu An ca ca nghĩ như vậy thì thử một chút.

Lạc Thủy tuy không hiểu cái trò chơi này thực chất là cái gì, nhưng cô nàng tâm tư đã hoàn toàn ở tại trên người Lý Dật, nàng cũng không muốn nhìn thấy Lý Dật thất vọng. Lạc gia tiểu thưlên tiếng, Bàng Ba Khắc tuy không có hứng thú, cũng không thể tỏ vẻ, những người tuổi trẻ này thực là nghĩ gì đều có, nghĩ dựa vào vài cái xúc xắc này mà muốn phát đại tài, ta xem là nằm mơ rồi. Bàng Ba Khắc khắc chế ý nghĩ trong lòng, cười nói:

- Vậy dự toán hạ xuống, ước chừng cần bao nhiêu tiền, mới có thể mở một cái sòng bạc.

- Mười vạn.

Lý Dật thuận miệng hồi đáp, mười vạn kim tệ Lý Dật cũng có thể tiện tay có được, kỳ thật lựa chọn cùng Bàng Ba Khắc hợp tác, chính là nhìn trúng Bàng Ba Khắc tại đế đô có lực ảnh hưởng, tài nguyên, cùng với năng lực quản lý của Bàng Ba Khắc.

- Mười vạn?

Bàng Ba Khắc như bị sâu cắn một cái, bốn cái cằm đồng thời bỗng nhiên nhúc nhích. Chẳng lẽ là tên quỷ còn keo kiệt? Lý Dật thầm nghĩ. Lý Dật không biết, Bàng Ba Khắc tuy gia tài hàng tỉ, nhưng tiền đều tân tân khổ khổ mới kiếm được, không giống hắn Lý Dật, tiền tới không hề có áp lực. Hơn nữa Bàng Ba Khắc nguyện ý xuất ra số tiền kia, hoàn toàn không nghĩ thu hồi tiền vốn về, chỉ là nịnh nọt Lạc gia mà thôi.

- Mười vạn rất nhiều sao?

- Không nhiều lắm, không nhiều lắm.

Bàng Ba Khắc cười khổ, nếu như cầm lấy tiền đi hối lộ Lạc gia thì không coi là nhiều, nhưng cầm lấy đi chơi phiêu lưu thì có vẻ hơi nhiều:

- An Đồ Sinh cháu rể, ta công việc bề bộn, cái sòng bạc này ngươi cùng với Bàng Lợi quản sự của ta phụ trách, ta cam đoan với ngươi, hắn là một gia hỏa có khả năng.

Bàng Lợi xác thực là có khả năng, toàn thân đều tỏ ra khôn khéo kính, ngộ tính cũng là phi thường. Lý Dật cự tuyệt Bàng Ba Khắc ở lại ăn cơm, mà trực tiếp đi tìm Bàng Lợi. Tìm thấy Bàng Lợi, Lý Dật lấy toàn bộ quy tắc trò chơi xúc xắc cùng sòng bạc giảng giải thấu triệt, cũng may Bàng Lợi thông tuệ, cho nên cũng không phải việc khó gì.

- Bàng Lợi, ta cần một cái tòa nhà hai tầng, khu vực không cần quá tốt, đơn giản thu thập xuống, sẽ tìm mười mấy tiểu nhị, cái này cần bao nhiêu kim tệ.

- Muốn xem là thuê hay là mua, thuê cần một ngàn kim tệ kà có thể có cửa hàng tương đối khá. Về phần tiểu nhị, tự chúng ta có thể điều nhân thủ tới hỗ trợ.

Lý Dật cũng không ngờ tiền thuê nhà dễ dàng như vậy:

- Bàng thúc thúc cho chúng ta mười vạn kim tệ, làm phía đối tác, ta cũng vậy xuất ra mười vạn kim tệ. Nói cách khác, chúng ta có hai mươi vạn kim tệ tiền vốn, chúng ta cần tiêu hết hai mươi vạn kim tệ này.

Bàng Lợi cũng rất muốn biết, mở sòng bạc như thế nào mới có thể tiêu hết hai mươi vạn kim tệ, về tài vụ hắn là cần hướng Bàng Ba Khắc xin ý kiến.

- Ta nghĩ chúng ta không dùng được nhiều tiền vốn như vậy.

- Có thể xử dụng, nhưng có điểm phiền toái.

Lý Dật nói:

- Bàng Lợi, ngươi có thể nghĩ từ quy tắc trò chơi này có thể kiếm được tiền không?

- An thiếu gia, ta nghĩ ta không có nghe hiểu ý của người.

Lý Dật biết rõ Bàng Lợi không phải là không có nghe hiểu, mà là không thể tin được, vì vậy đành phải nói rõ ràng hơn:

- Sòng bạc tại đế đô là cách kinh doanh mới, chúng ta cần thị trường, hấp dẫn mọi người đến sòng bạc chơi trò chơi. Dựa vào cái gì để hấp dẫn mọi người, đương nhiên là kim tệ, còn có cái gì so với kim tệ càng có lực hấp dẫn hơn đây. Hiện tại, ngươi hiểu chưa?

- Nhưng là... Nhưng là An thiếu gia, hai mươi vạn không khỏi nhiều lắm.

Bàng Lợi yếu ớt đưa ra ý kiến phản đối. Hai mươi vạn kim tệ, cho dù là tại đế đô, cũng là toàn bộ gia sản của gia đình trung bình.

- Không nhiều lắm, một ít cũng không nhiều.

Lý Dật trên mặt hiện lên cười ý vị thâm trường:

- Chỉ cần tìm được một tên coi tiền như rác, khoản đầu tư này có thể toàn bộ thu hồi, hơn nữa ta dám khẳng định, nhưng tên coi tiền như rác như vậy tuyệt đối không chỉ có một, bọn họ người trước ngã xuống, người sau tiến vào sòng bạc chúng ta.

Trong mấy ngày kế tiếp, thời gian Lý Dật hay ở tại sòng bạc, tìm Bàng Ba Khắc hợp tác thật sự là một cái lựa chọn sáng suốt, hết thảy đều tiến hành thuận lợi, Bàng thị sòng bạc rất nhanh khai trương. Cái mới lạ này sự vật rất nhanh đưa tới không ít người tuổi trẻ, mà Lý Dật cố ý quảng cáo, sòng bạc dùng mỗi ngày gần một vạn kim tệ phát ra, loại kiếm tiền hiệu ứng rất nhanh đưa tới càng nhiều người tham gia.

- Hai mươi vạn kim tệ dùng hết, có thể bắt đầu kiếm tiền.

Lý Dật nói với Bàng Lợi, mở sòng bạc kiếm tiền cũng không phải mục đích, mà chỉ là thủ đoạn mà thôi, có vật chất cường đại hậu thuẫn, Lý Dật mới có thể làm càng nhiều sự tình hơn nữa. Nhưng Lý Dật tuyệt không lẫn lộn đầu đuôi, tại Đấu Thần đại lục, chỉ có cường giả, cường giả mạnh nhất mới có thể chính thức tìm được tất cả. Trong những ngày kế tiếp, ngoại trừ Lạc gia tiếp tục bái phỏng thân bằng hảo hữu tại đế đô, toàn bộ tinh lực Lý Dật đều vùi đầu vào trong tu luyện.

Được huyết long châu trợ giúp, Lý Dật có thể rõ ràng cảm giác được tu vi của mình gia tăng với tốc độ kinh người. Nhưng đến đấu tôn tám tinh, muốn tăng lên, mỗi một bước đều vô cùng khó khăn. Bên trong Huyết long châu ẩn chứa huyết mạch chi lực cường hãn, bị thu nạp vào đan điền của mình có vẻ nhỏ bé cũng không có ý nghĩa. Đương nhiên, ngoại trừ tu luyện đấu khí buồn tẻ ra, hắn cũng đem Lạc Thủy tiểu thư thu phục, xác thực là một đêm trời mưa sấm xét, với bất kỳ một thiếu nữ nào, thân ở trong phòng, nghe tiếng sấm ầm ầm, tiếng mưa duy trì liên tục, cảm thụ được thỉnh thoảng thoáng hiện tia chớp, Lạc Thủy tiểu thư tâm lý rốt cục hỏng mất, mặc cả nội y bỏ chạy đến phòng Lý Dật.

Đối mặt với vẻ mặt kinh hoàng thất thố, giống như con chim nhỏ tiến vào trọng lòng ngực Lý Dật, nếu như Lý Dật còn không phải là nam nhân bình thường phản ứng mà nói, vậy cũng không có thiên lý nữa. Tại đếm mưa giông đó, trong phòng Lý Dật đồng thời mưa giông báo gió cũng nổi lên…

Tiến vào đế quốc ngày thứ mười, Lục vương gia lâu ngày không hiện thân rốt cục đã tìm tới cửa. Vị Lục vương gia thân phận tôn quý Lý Dật nhận thấy cùng một cường giả dân gian cũng không có quá lớn khác biệt, chưa bao giờ chú ý phô trương cái gì, cho tới bây giờ đều một mình độc lai độc vãng. Đương nhiên, với thực lực của Lục vương gia, tự bảo vệ mình vẫn còn dư sức, mang theo thị vệ tùy tùng ngược lại chỉ là vướng víu. Lục vương gia còn có thói quen cổ quái, tựa hồ thích buổi tối phá cửa sổ mà vào. Phá cửa sổ tiến vào gian phòng Lý Dật, Lục vương gia tiện tay bố kết một cái không gian cấm cố, rồi mới hướng Lý Dật nói ra:

- An Đồ Sinh, ngươi có việc cần hoàn thành.

- Mời Lục vương gia chỉ rõ.

Lục vương gia cũng không quanh co lòng vòng, thẳng thắn nói:

- Ngươi hiện tại có một cái nhiệm vụ cần ngươi đi hoàn thành, sau khi hoàn thành cái nhiệm vụ này, sẽ phong ngươi giữ chực đô thống đế đô phòng vệ quân. Đương nhiên, đây chỉ là mới bắt đầu, bổn vương tin tưởng thực lực của ngươi, rất nhanh sẽ thăng chức.

- Trước tiên nói về nói nhiệm vụ gì đi.

- Giết một người.

- Ai?

- Thất hoàng tử Đại thần đế quốc.

- Thất hoàng tử sao?

Dù là Lý Dật có tố chất tâm lý kinh người, cũng nhịn không được lên tiếng kinh hô. Thực có phải là oan gia không, Lục vương gia lại để cho chính mình đi ám sát Thất hoàng tử.

- Thất hoàng tử không phải tại La Lan học viện sao? Hắn đã trở lại sao?

- Ngươi cũng biết nhiều đấy. Không sai, Thất hoàng tử Long An Bang đang trên đường trở lại đế đô. Lục vương gia từ trong lòng ngực lấy ra một bức họa, bức tranh này so với kỹ thuật chụp ảnh kiếp trước Lý Dật kém hơn không chỉ một cái cấp bậc, nhưng mặt mày cực kỳ rất giống, không phải Thất hoàng tử còn có thể là ai nữa đây.

- Nhân lúc trời tối, Thất hoàng tử ngủ lại bốn mươi dặm vùng ngoại ô thành tây, chỗ đó chính là cơ hội ngươi động thủ tốt nhất. Nhớ kỹ, chỉ cho phép thành công không có thất bại.

- Ta có thể biết tại sao không?

Mơ hồ để cho người sai sử, đây là cục diện mà Lý Dật không thích nhất, tuy nhiên biết rõ Lục vương gia căn bản không có khả năng cho mình đáp án, Lý Dật vẫn nhịn không được hỏi.

- Ta đơn giản nói cho ngươi biết, đại thần đế quốc hoàng đế Long Diệp đang bệnh nguy kịch, không lâu sau sẽ băng hà. Thất hoàng tử lần này phản hồi đế đô, chính là về tranh đoạt ngôi vị hoàng đế. Cái việc này cũng hông nên nói đầy đủ, biết quá nhiều đối với ngươi không có chỗ tốt gì.

- Ta cần một ít chi tiết, tỷ như cấu tạo đồ trạm dịch, cùng thực lực tùy tùng của Thất hoàng tử, tốt nhất còn có thể cung cấp chi tiết tập quán sinh hoạt của thất hoàng tử.

Lý Dật biết mình căn bản không có lựa chọn, ngoại trừ tiếp nhận. Ám sát, đây là sở trường của Lý Dật, nếu như không phải thời gian vô cùng vội vàng, Lý Dật còn tính thực địa thăm dò địa hình, dùng lựa chọn đường lui tốt nhất. Không phải xuất thân chức nghiệp sát thủ Lục vương gia ngược lại ngờ giết người phiền toái như vậy, nghĩ nghĩ, hồi đáp:

- Sáng mai, những vật này ngươi nói sẽ có người đưa tới, chúng ta phải chuẩn bị kỹ càng. Bất quá, hy vọng ngươi minh xác một điểm, chuyện ám sát thất hoàng tử này, ngươi cũng biết, là một việc vô cùng nghiêm trọng, ngươi đối với bất kỳ người nào cũng phải thủ khẩu như bình, kể cả vị hôn thê của ngươi. Hơn nữa…

Nói đến đây, Lục vương gia dừng một chút, sắc mặt ngưng trọng dị thường:

- Vạn nhất ám sát thất bại, ngươi biết phải nên làm như thế nào rồi?

- Thất hoàng tử không chết, ta thì phải chết, là như thế phải không? Lục vương gia.

- Ngươi rất thông minh, người chết nhất định không phải là ngươi, mà là Thất hoàng tử. Đây là thiên hạ chí độc 'Mất hồn đan', ngươi biết khi nào thì nên dùng. Loại độc chất này làm ngươi chết không mảy may thống khổ, bất quá, ta tin tưởng ngươi không dùng đến nó. Chúc ngươi nhiều may mắn.

Chúc Lý Dật vận may, Lục vương gia đánh vỡ không gian cấm cố, thân hình lắc lư, y theo cửa sổ phi thân ra. Sau đó biến mất tại trong bóng đêm, Lý Dật đột nhiên cảm giác được phía sau lưng có cảm giác ẩm ướt. Ám sát một vị hoàng tử, vô luận ở đế quốc nào, đều tuyệt đối là một việc nghiêm trọng nhất. Mặc dù mình cực lực tránh lé, hay là thân bất do kỷ. Đã nhất định không thoát khỏi được loại phân tranh này, Lý Dật liền quyết định muốn hảo hảo nghiên cứu tin tức hoàng thất đại thần đế quốc. Tuy nhiên, thời gian của hắn cũng không nhiều, chỉ còn một ngày một đêm nữa mà thôi.