Đấu Thần

Chương 744: Hoàng Trừ Mê Cục



Lục vương gia đi không lâu sau, Lý Dật cũng bắt đầu hành động. Đương nhiên, không chỉ là vì ngày mai đi ám sát, mà là cố gắng xem xét rõ vấn đề hoàng quyền phân tranh. Phải hiểu những bí ẩn này, có một người mà Lý Dật trước mắt lựa chọn tốt nhất. Dùng tu luyện làm danh nghĩa, Lý Dật đem mình ở tại trong phòng.

Nhìn thấy Lạc Thủy nằm ngủ, Lý Dật từ trong dung giới lấy ra bộ hắc bào, đem mình từ đầu đến chân khoác lên. Nếu như không có gì bất ngờ xảy ra, hiện tại bên ngoài Lạc gia, đầy nhãn tuyến của Lục vương gia. Chỉ là những nhãn tuyến kia, nếu muốn giám thị Lý Dật thì đúng là nằm mơ.

Sau khi thu thập thỏa đáng, Lý Dật vận chuyển đấu khí tiến vào trạng thái ẩn thân, sau đó đánh ra chỉ quyết, thân thể giống như phi điểu, vô thanh vô tức lao vào trong bầu trời đêm. Sau nửa giờ, Lý Dật đã bay đến xa hoa phủ trạch của tứ đại phú thương Bàng gia. Trong nhà Bàng Ba Khắc lúc này đang có buổi tiệc, cũng không biết đang khoản đãi quan lớn quý tộc gì. Lý Dật nghĩ nghĩ, sau đó đáp xuống một chỗ hẻo lánh không người, một thân hắc bào, thoải mái đi tới cửa thông báo.

Là tứ đại phú thương, Bàng Ba Khắc tất phải chú ý đến tất cả thế lực lớn đế đô, nhất là tình báo về hoàng đế bí ẩn, điểm này Lý Dật phi thường rõ ràng. Đối với Lý Dật, Bàng Ba Khắc thấy sắc mặt có chút không được tốt. Dù sao hắn chưa phải thành là viên chính thức của Lạc gia, hơn nữa còn mở sòng bạc kiếm tiền, làm cho kim tệ trôi ra khỏi miệng túi của hắn, bởi vậy Bàng Ba Khắc đối với Lý Dật không khỏi có chút lãnh đạm.

- An cháu rể, muộn như vậy tới tìm ta nhất định là có việc gì gấp sao, nghe Bàng Lợi nói, ngươi đã vài ngày không có đi tới sòng bạc rồi.

- Người tuổi trẻ việc buôn bán nếu không có kiên nhẫn, nhưng cháu rể, kỳ thật ngươi căn bản không nên nếm thử việc buôn bán, loại công tác đê tiện này thật sự không phù hợp thân phận của ngài.

Tại Đấu Thần đại lục thương nhân có thân phận không cao, lời của Bàng Ba Khắc nói cũng chưa hẳn không có đạo lý, một người muốn làm một phen đại sự nghiệp, tuyệt đối sẽ không lựa chọn theo thương nghiệp, mà sẽ lựa chọn tu luyện đấu khí.

- Bất quá, Bàng Ba Khắc lại hiểu sai ý, Lý Dật tìm hắn, cũng không phải là vì sòng bạc nhỏ nhặt này.

- Bàng thúc thúc, ta gặp ngươi vì chuyện khác, nếu như ngài có rảnh.

- Có rảnh sao? Ai, cháu rể của ta hảo, ngươi gặp ta không đúng thời điểm? Nếu là không, ta đã sớm đi giảm béo. Có chuyện gì, ngài cứ nói đi, ta nghĩ Khảm Phổ công tước sẽ tha thứ ta rời tiệc trong chốc lát.

- Bàng thúc thúc, ta có thể chiếm dùng người không ít thời gian, nếu như ngài hiện tại không có rỗi, ta có thể đợi ngài, nhưng ngài nhất định phải cho ta đầy đủ thời gian, bởi vì ta cùng với ngài đàm chuyện tình trọng yếu phi thường.

Ít nhất đối với Lý Dật mà nói là chuyện trọng yếu phi thường, hiện tại đại thần đế đô, Lý Dật không biết được tin tức gì, tình huống như vậy cực độ nguy hiểm. Đối với Lý Dật kiên trì, Bàng Ba Khắc cũng có chút bất đắc dĩ, lại không muốn đắc tội, nghĩ nghĩ, nói ra:

- Vậy cùng nhau gia nhập buổi tiệc chúng ta thôi, ta nghĩ Khảm Phổ công tước nhất định sẽ rất muốn quen biết ngươi.

- Không được, ta ở tại bên ngoài yến hội đại sảnh chờ ngài, Bàng thúc thúc.

Lý Dật hiện tại thân phận có vấn đề, hắn không nghĩ kết giao quá nhiều người, dù sao kết giao nhiều một chút bạo lộ thân phận nguy hiểm.

Khảm Phổ công tước ở Bàng phủ trọn vẹn hơn hai giờ, lúc này có vô số người hầu túm tụm dọn dẹp. Nhìn lão gia mập, Lý Dật thực hận không thể đạp hắn một cước. Sau khi tiễn Khảm Phổ công tước, Bàng Ba Khắc lúc này mới đưa Lý Dật đến một cái tiểu phòng tiếp khách, thân thể to mọng an trí tại trên giường êm chuyên dụng, lúc này mới hỏi:

- An cháu rể, rốt cuộc có chuyện gì trọng yếu cùng với ta đàm luận? Hiện tại có thể nói.

- Là như vậy, ngài biết rõ Lạc Kỳ tướng quân để cho ta cùng Lạc Thủy đến đế đô, đương nhiên không phải đến sống phóng túng.

- Ta cùng Lạc Thủy đã đính hôn, có thể nói là một thành viên Lạc gia, Lạc Kỳ tướng quân đương nhiên hy vọng ta có đại tiền đồ xa hơn, đây là nguyên nhân chủ yếu chúng ta đi vào đế đô.

Đưa đẩy nửa ngày một vòng luẩn quẩn, chủ đề Lý Dật mới vừa chuyển tới đề tài chính:

- Cho nên, ta nghĩ muốn hiểu rõ các mối quan hệ ở đại thần đế đô hoàng thất cùng với chín đại vọng tộc, đương nhiên, ta hy vọng ngài lấy được tin tức không phải loại người nào cũng biết.

Dù cho Bàng Ba Khắc nhạy bén, tự nhiên cũng không hiểu ý tứ của Lý Dật, bất quá, lão cáo già cười cười nói:

- Ngươi muốn biết một ít tin tức sao, cái này, không nói gạt ngươi, ta lại biết rõ một ít, bất quá, đế đô hoàng thất, chín đại vọng tộc thế lực quan hệ cực kỳ rắc rối phức tạp, không phải nói một lát là xong. Hơn nữa, đêm nay cùng Khảm Phổ công tước uống cũng hơi nhiều, nếu không chúng ta hẹn thời gian, hôm nào ta từ từ nói với ngươi.

Bàng Ba Khắc từ chối khéo làm Lý Dật có chút căm tức, nhưng lại không có cách nào phản bác. Hôm nào sao? Lý Dật cũng không có thời gian.

- Vậy ngài đơn giản nói cho ta một chút về người kế thừa hoàng thất đi.

Lý Dật dứt khoát nói thẳng, làm rõ chủ đề.

- Người thừa kế hoàng thất sao, cái này... Cái này không phải có thể nói lung tung, như thế nào? An cháu rể, chẳng lẽ ngài nghe được cái tin đồn gì sao?

Người thừa kế ngôi vị hoàng đế, đối với bọn hắn là thương nhân mà nói, có quan hệ tương lai vận mệnh, cho nên nghe được Lý Dật nói ra việc này, ngược lại đều lắng nghe.

Lý Dật lại cười:

- Ta chỉ muốn biết, hoàng quyền đế đô thế lực nào mạnh nhất, bởi vậy muốn biết mà thôi, cũng không phải là muốn nghe được cái tin tức gì.

Bàng Ba Khắc sao có thể bị một thiếu niên nắm mũi dẫn đi, thấy Lý Dật lùi bước, cũng là cười nhạt một tiếng:

- Hoàng quyền thì sao, từ xưa chính là tiêu điểm của các thế lực phân tranh, không dối gạt cháu rể, hoàng quyền cái này thay đổi đối với Bàng gia chúng ta cũng không có ảnh hưởng lớn lao.

- Đã như vậy, Bàng thúc thúc nhất định chiếm được không ít tin tức.

- Ách, cháu rể của ta, ta thật là có chút hôn mê, chuyện này chúng ta rãnh rỗi mới hảo hảo tâm sự, Lạc Kỳ tướng quân coi trọng ngươi như thế, trong lòng ta biết rõ, tự nhiên là đúng mực.

Nói đến đây, lão cáo già cố gắng hoạt động thân thể. Nhưng vào lúc này, một tiếng bước chân truyền đến, trực tiếp đi về phía phòng tiếp khách. Mọi người nhìn thấy Lý Dật ở đây, đều không khỏi sững sờ, sau đó có vài phần xấu hổ hướng Lý Dật gật nhẹ đầu.

- Bàng Lợi, vội vã như vậy chạy tới đây có chuyện gì?

Người tới chính là Bàng Lợi phụ trách sòng bạc, tiểu tử này do dự một chút, tiến đến bên tai Bàng Ba Khắc, nhẹ giọng nói thầm. Thanh âm Bàng Lợi xác thực rất nhỏ, nhưng ở trước mặt Lý Dật là đấu tôn cường giả, dù cho có nói nhỏ hơn mấy lần, cùng nói chuyện lớn tiếng có cái gì khác nhau đâu. Nghe Bàng Lợi nói, trên mặt Bàng Ba Khắc biểu lộ thay đổi mấy lần, cuối cùng, rốt cục biến thành một đóa hoa tươi kiều diễm.

- Hảo, hảo, ta biết, ngươi đi mau lên.

Bàng Ba Khắc ngồi trên giường êm, lúc này mới cười nhìn Lý Dật:

- Kỳ thật, Bàng Lợi nghĩ nói cho ta biết cũng không cần phải gạt ngươi. Cháu rể, ta nghĩ ta xin lỗi ngươi.

Xác thực là hẳn phải xin lỗi, Bàng Lợi chết tiệt, rõ ràng không có tuân thủ theo lời của mình dặn dò.

Bàng Ba Khắc cũng không biết Lý Dật biết được Bàng Lợi đã báo cáo cho hắn chưa, hắn nhìn Lý Dật tươi cười rạng rỡ nói:

- Là như vậy. Bàng Lợi hôm nay nói về các khoản, kết quả làm cho ta phi thường khiếp sợ, hôm nay hắn báo cáo trước, cái sòng bạc nho nhỏ kia, đã lấy được lợi nhuận ba vạn kim tệ. đây là một ngày lợi nhuận.

- Bàng Lợi chết tiệt, hắn không có nghe lời của ta, ta nói với hắn, nhất định bốn mươi vạn kim tệ phải thua hết mới có thể có lợi nhuận.

Lý Dật có chút căm tức, sòng bạc nếu để ý lợi nhuận quá sớm, chính là bóp chết thị trường. Hiện tại sòng bạc còn không có hình hiệu ứng trước, mà bắt đầu từ trong túi áo đổ khách đào kim tệ, kế tiếp, còn có người chịu vào sòng bạc sao?

- Cháu rể thân ái, ngươi có thể nói cho ta biết, vì cái gì trò chơi kia trước phải thua nhiều tiền như vậy, nếu ngay từ đầu kiếm tiền, đây không phải là rất tốt sao? Một ngày ba vạn, trời ạ, chúng ta chỉ cần hơn mười ngày có thể lợi nhuận như vậy. Ta không thể không nói, ngươi thực là một thiên tài, vài ngày trước ta ngu xuẩn thật xin lỗi ngươi.

- Hẳn là xin lỗi Bàng Lợi, ngươi lập tức phái người nói cho hắn biết, ngày mai sòng bạc phải tiếp tục thua tiền, kể cả lợi nhuận hôm nay, toàn bộ thua trận sau mới có thể bắt đầu kiếm tiền, hơn nữa vừa mới bắt đầu không thể lợi nhuận quá nhiều, phải từng bước một.

Nhìn thấy bộ dạng Lý Dật tức giận như vậy, Bàng Ba Khắc lập tức lĩnh ngộ, dù sao hắn cũng là người thông minh.

- Ta hiểu, cháu rể, chuyện này ta biết rõ phải làm như thế nào. Đúng rồi, chúng ta đi nói chuyện về hoàng quyền.

Đương kim đại thần hoàng đế Long Diệp, mười năm trước bị ám sát, sát thủ mặc dù không có thành công, nhưng mà đánh trọng thương Long Diệp. Sau được y sư cố gắng, mệnh Long Diệp được bảo vệ, nhưng thân thể ngày càng sa sút, mấy năm gần đây, càng ngày càng kém. Làm một hoàng đế thời thái bình, Long Diệp cũng không có hùng tâm gì cả, bởi vậy khi hắn chấp chính, quyền lực hoàng thất còn yếu hơn, thế lực chín đại vọng tộc thì tiến thêm một bước tăng mạnh.

Đối với loại tình huống này, vài vị vương gia hoàng thất có chút bất mãn, nhưng vì lấy đại cục làm trọng, tránh cho hoàng thất phân tranh làm cho chín đại vọng tộc có cơ hội càng tiến thêm một bước, vài vị vương gia cũng chỉ có thể kiềm chế ở tâm tình của mình. Hiện tại Long Diệp hoàng đế rất không ổn định, tùy thời đều có thể băng hà. Đối với hoàng thất mà nói, đó là một cái cơ hội, nếu như có thể tranh đoạt đế vị, như vậy hoàng thất liền có hi vọng chấn hưng.

Đương nhiên, chín đại vọng tộc vì lợi ích của mình, tự nhiên là hy vọng tân hoàng đế càng nhu nhược càng tốt, tốt nhất là thành tượng gỗ của bọn hắn. Nhưng sự tình cũng không phải là đơn giản như vậy, Long Diệp cả đời trị quốc không được tốt lắm, sinh con lại có sở trường, trước sau tổng cộng sinh mười chín vị hoàng tử, bởi như vậy, về người thừa kế hoàng quyền tranh đoạt rất nhiều. Trong lúc đó chín đại vọng tộc, cũng không phải thực sự hòa thuận, ngoài sáng trong tối ngấm ngầm cùng các hoàng tử tranh đoạt hoàng vị, đế đô lúc này các thế lực từ đó trộn lẫn phức tạp vô cùng.

Đại thần vương triều hoàng thất chi tranh, chỉ sợ có ai cũng để ý cũng không ra đầu mối. Nhưng, có mười chín vị hoàng tử, theo tình huống trước mắt xem, thì Lục hoàng tử cùng Thất hoàng tử có khả năng nhất, hai người này đều khôn khéo và có khả năng. Bốn năm trước, mười hai hoàng tử bị người giết bằng thuốc độc, hoàng thất điều tra hoài nghi Thất hoàng tử gây nên, nhưng cũng không chứng cứ xác thực, kết quả Thất hoàng tử bị trục xuất khỏi đế đô. Thất hoàng tử là nhân tuyển đứng đầu. Đây chỉ là bên ngoài, theo Bàng Ba Khắc phán đoán, Thất hoàng tử chẳng qua là bị người cố ý đẩy lên sân khấu để người ngoài chú ý mà thôi.

Mà các thế lực hoàng thất khắp nơi che dấu cực kỳ sâu. Bởi vậy trận tranh giành hoàng vị còn không có chính thức bắt đầu. Hoàng trừ mê cục xác thực làm người đau đầu, mà lấy đầu óc Lý Dật, nghĩ trong thời gian ngắn tạo thành mê cục, tựa hồ cũng không có khả năng. Hắn ở đế đô rắc rối như vậy, cũng không có xuất đầu.