Đây Là Cuộc Sống Ở Cao Trung

Chương 4



Hai người hẹn nhau cùng học nhóm ở một quán cà phê.

Sau khi rời khỏi trường, cuối cùng Phương Hòa cũng đã có thể mặc loại quần áo mình thích, hôm nay cô mặc một chiếc áo len mỏng cổ chữ V, một chiếc quần bó cạp cao, một đôi giày ủng Martin đen và một chiếc áo khoác da dài màu đen.

Trong khi đó, Cố Thuyền mặc áo len đen, quần tây đen, giày ủng Martin và áo khoác len. Hai người bọn họ trông rất xứng đôi.

“Câu hỏi này là về đọc tài liệu, tất cả các đáp án đều đã có trong tài liệu, cậu cần phải đọc cho hết sau đó liên hệ với những gì mà cậu đã học, không được trả lời không liên quan…”

Phương Hòa còn đang giảng giải, trong khi Cố Thuyền chỉ để ý đến phong cảnh chỗ cổ áo chữ V của cô.

“Nè, cậu có nghe không đấy? Cậu nhìn đi đâu vậy?” Phương Hòa nhíu nhíu mày.

“À, không có.”

Phương Hòa nhìn theo ánh mắt hắn, thì ra hắn đang nhìn ngực cô, cô cười một cái, nhích tới gần, nhẹ nhàng lén lút dùng ngực cọ lên cánh tay hắn một chút.

Cố Thuyền hít sâu, nhìn khuôn mặt Phương Hòa gần trong gang tấc, ngơ ngác hỏi: “Tôi có thể hôn cậu không?”

“Ừm.”

Hai người ngồi trong góc quán cà phê, cơ bản không ai chú ý tới, cô liền ngẩng mặt, hai người hôn nhau dưới ánh mặt trời, đầu lưỡi quấn quýt, Phương Hòa dẫn đường cho đầu lưỡi của hắn, vừa liếm vừa hút.

Đột nhiên điện thoại di động của hai người rung lên một cái, là WeChat, thì ra điểm thi cuối học kì I đã có, thầy giáo đang phát bảng điểm trong group chung cả lớp.

Phương Hòa không dám click mở, tay phải cô nắm lấy cánh tay Cố Thuyền, nói: “Cậu xem trước đi.”

Cố Thuyền cười khẽ một tiếng, nói: “Tôi còn cho rằng cậu đã nắm chắc 10 phần chứ...”

“Cho dù nắm chắc 10 phần cũng vẫn sợ.”

“Vậy tôi xem trước.” Cố Thuyền click mở bảng điểm, ảnh mắt đầu tiên đã liếc thấy tên Phương Hòa ở vị trí thứ nhất, hắn xếp vị trí thứ hai, Phương Hòa lại xếp hạng thứ chín toàn tỉnh, còn hắn xếp hạng thứ mười tám.

“Yên tâm, cậu có thể lấy được kia năm nghìn tệ rồi.”

Phương Hòa cười một cái, nói: “Tôi mời cậu đi ăn cơm.”

“Thích ăn cậu hơn.”

Phương Hòa nghe xong, dán sát lại gần hôn lên khoé môi hắn một cái, lại dùng đầu lưỡi liếm một chút, nói: “Chờ thi đại học xong, không những anh có thể ăn được em, còn có thể ăn được nhiều lần.”

Cố Thuyền giữ chặt cô lại, hôn hôn thêm một lúc, ngón út hai người móc vào nhau, nói: “Hứa rồi nhé.”

“Ừm.” Phương hòa cười cong cong đôi mắt.

Hai người uống cà phê xong, Phương Hòa đột nhiên nghĩ ra: “Chúng ta có phải là đang yêu nhau không?”

“Đúng rồi, chứ em nghĩ thế nào?”

Phương Hòa mỉm cười, nắm chặt tay hắn, bàn tay hắn rất lớn rất ấm áp, tay cô lại vừa nhỏ vừa lạnh, Phương Hòa cảm thấy nội tâm cô ở một góc nào đó được lấp đầy.

Cha mẹ Phương Hòa thường xuyên không ở nhà, trước khi lên cao trung, đa số thời gian đều là do bảo mẫu trông nom cô, cha mẹ cô ra nước ngoài làm việc, cơ bản là ba tháng mới có thể về nhà một lần.

Cô vẫn luôn rất cô độc, cho nên cô mới có tính cách phản nghịch như vậy, cô không muốn có bạn bè, cũng tỏ ra cao ngạo hơn người, duy trì thái độ lạnh nhạt với mọi thứ xung quanh, chỉ vì muốn bày ra một tấm chắn phòng ngự cho mình, đồng thời thông qua việc phô bày thân thể trên mạng đạt được sự chú ý vô hạn của đám đông.

Tháng hai là ăn Tết, nhưng cha mẹ Phương Hòa vẫn không thể quay về, Phương Hòa ngồi bên cửa sổ, không muốn ăn gì, cô chỉ uống một vại bia, nhìn ra ngoài cửa sổ.

Cố Thuyền đã gửi tin nhắn WeChat cho cô, chúc cô năm mới vui vẻ, nước mắt cô đột nhiên rơi xuống, trong ánh mắt mơ màng cô trả lời "cảm ơn".

Sau đó Cố Thuyền đã gửi một tin nhắn: “Mở cửa”.

Phương Hòa chạy xuống lầu, kéo cửa ra, Cố Thuyền choàng một chiếc khăn quàng cổ màu đỏ tươi tắn, tay cầm một chiếc hộp thật lớn.

“Năm mới vui vẻ, anh có thể vào nhà không?”

Phương Hòa ôm lấy Cố Thuyền, vừa hôn vừa kéo hắn vào phòng.

Cố Thuyền bị cô hôn đến nổi lửa bốc ngùn ngụt, chỉ có thể nhẹ nhàng đẩy cô ra, nói: “Anh sẽ không nhịn được, xem anh mang đến cho em cái gì trước đi...”

Phương Hòa nhận lấy chiếc hộp, mở ra, bề mặt là đậu hủ sốt gạch cua với tôm bóc vỏ, ở giữa là thịt giò heo và lỗ tai heo kho, lớp dưới cùng là một nửa cơm gạo nếp và một nửa cơm thịt nguội, còn có hai chai rượu trắng của Nhật.

“Sao anh biết em chưa ăn cơm?”

“Lúc trước em đã từng nói ba mẹ em làm việc ở nước ngoài, anh liền nghĩ có khi nào năm nay em lại ăn Tết một mình không, cho nên anh đã thuyết phục mẹ anh, để anh mang cho em chút thức ăn, nấu xong là anh đã bỏ vào hộp, bây giờ em chỉ cần hâm nóng là được.”

Phương Hòa nhón mũi chân hôn Cố Thuyền, cánh tay mạnh mẽ của Cố Thuyền bấu chặt vào eo nhỏ của cô, nhịp thở của hai người dần trở nên nặng nề, Cố Thuyền cố gắng khắc chế dịch ra một chút, nói: “Ăn cơm trước được không, đừng để bụng đói mà uống rượu.”

Hai người ngồi xếp bằng trong phòng khách ăn cơm, TV đang chiếu phim của Miyazaki Hayao, hương vị rượu trắng Nhật chậm rãi lan ra.

Phương Hòa khuôn mặt đỏ bừng dựa vào lồng ngực Cố Thuyền, ngón tay vuốt ve cơ bắp trên cánh tay hắn.

Cố Thuyền hôn sau tai cô, đôi mắt nhìn chằm chằm màn hình TV.

Phương Hòa kéo tay hắn lên, đặt trên quần đùi ở nhà của mình, lực chú ý của Cố Thuyền bị hấp dẫn tới đây, hắn hôn tóc cô, hỏi: “Làm sao vậy?”

“Anh giúp em sờ sờ…”

Khuôn mặt Cố Thuyền đỏ lên trong nháy mắt, ấp úng: “Thật sao?”

“Ừm…”

Cố Thuyền cho tay phải chui vào quần ở nhà của cô, cách một lớp quần lót, nhẹ nhàng vuốt ve hạt đậu nhỏ của cô, sau đó ngón tay lại len qua mép, chui vào trong quần lót.

Lông tóc chỗ này của cô rất thưa thớt, ngoại môi nội môi đều ẩm ướt, hắn dính lấy một ít chất lỏng trên cửa âm đ*o ẩm ướt của cô, rồi tiến lên trên xoa nắn âm đế.

Phương Hòa vặn vẹo thân thể, không ngừng rên rỉ, biểu hiện vô cùng dâm đãng.

Tiếp đó, Cố Thuyền lại nhẹ nhàng cắm ngón giữa vào nhục huyệt của cô, kích thích đến mức Phương Hòa ngẩng đầu lên thở hổn hển, đồng thời kẹp chặt hai chân lại.

Hắn chậm rãi nhẹ nhàng đưa ngón tay ra ra vào vào, nhục huyệt càng lúc càng ướt át, so với trong tưởng tượng càng chặt chẽ và trơn trượt hơn, hắn cũng càng lúc càng cứng, côn th*t cộm lên, đâm vào lưng Phương Hòa.

Hắn dùng ngón giữa ra ra vào vào, ngón tay cái lại hơi dùng sức xoa ấn hạt đậu nhỏ của cô.

Phương Hòa ôm cánh tay hắn mà cao trào, một dòng d*m thủy chảy tràn lan trên tay hắn, thấm ướt cả quần lót và quần ở nhà của cô.

Phương Hòa xoay người ôm đầu hắn, hôn lên môi hắn, tay phải sờ xuống dưới, cô đặt tay lên trên côn th*t cứng rắn đứng thẳng kia, cách một lớp quần mà vuốt ve lên xuống.

Cô kéo quần hắn ra, giải phóng côn th*t thô tráng cứng rắn, trên đỉnh đã có không ít dịch nhầy.

Cô vừa hôn cổ hắn, vừa vuốt ve dương v*t hắn, Cố Thuyền ôm chặt cô, thở hổn hển.

Cô cúi người xuống, ngậm lấy quy đầu, lại dùng đầu lưỡi đánh vòng kích thích hắn, Cố Thuyền chịu không nổi rên lên thành tiếng.

Cô ngậm lấy toàn bộ dương v*t, kỹ xảo vẫn có chút trúc trắc, cô nỗ lực vừa nuốt vừa hút côn th*t, nghe tiếng hắn sung sướng thở dốc.

Hắn không kiên trì được bao lâu, lập tức bắn vào miệng cô.

Phương Hòa đứng lên, cúi người phun vào thùng rác.

Cô kéo tay hắn, bảo hắn cũng đứng lên, cô dẫn hắn vào nhà vệ sinh, cởi quần áo hắn và mình ra, hai người đứng dưới vòi sen tắm qua một lượt nhanh chóng.

Tuy rằng trong quá trình tắm rửa, Cố Thuyền vẫn nhịn không được mà vuốt ve sờ soạng thân thể Phương Hòa.

Lúc tạm biệt hai người còn có chút lưu luyến không rời, Cố Thuyền kéo Phương Hòa tới ôm hôn một lúc, nói đến mùng bốn Tết sẽ đi hẹn hò với nhau.