Đây Là Cuộc Sống Ở Cao Trung

Chương 6



Một tháng sau, Lưu Thiến đi học trở lại, nhưng không ở trọ trong trường nữa, cha mẹ của cô ta mang theo rất nhiều thức ăn đến ký túc xá đích thân tặng cho Phương Hòa, sau đó yên lặng dọn quần áo và hành lý của Lưu Thiến đi.

Phương Hòa đem chia cho những người bạn cùng phòng, ai nấy đều muốn nói lại thôi, Phương Hòa im lặng bò lên trên giường, xé một túi thịt bò khô, nhấm nháp.

Cô đã rất lâu không update Twitter, các fans đều đang thúc giục, cô vấn tóc lên, yên lặng xóa tất cả các bài đăng của mình, đồng thời còn ẩn tài khoản.

Sau đó cô gửi cho Cố Thuyền một tin nhắn WeChat, nói: “ngày mai em muốn ăn mì chua cay.”

Cố Thuyền trả lời chỉ trong một giây: “Được.”

Mọi người chậm rãi nghênh đón ba lần thi thử, thành tích của Phương Hoà không hề bị suy giảm, ngược lại còn tăng lên một chút.

Cố Thuyền đeo kính ngồi trong phòng nhìn bài tập cứng nhắc, Phương Hòa gối đầu lên trên đùi hắn ngủ thiếp đi, nhịp thở của cô đều đặn, tay trái còn bấu lấy vạt áo Cố Thuyền.

Ngày mai là ngày thi đại học.

Cố Thuyền vuốt gương mặt Phương Hoà, hỏi: “Em muốn thi trường nào?”

“Phục Đán.”

“Với thành tích của em hoàn toàn có thể đến Đại học Bắc Kinh.”

“Nhưng em không muốn đi.”

“Chúng ta cùng đến Phục Đán.”

“Được.” Nói xong cô trở mình ngồi dậy, ôm lấy cổ Cố Thuyền.

Cô lấy một quả anh đào, cắn một nửa, rất ngọt, rồi đút một nửa còn lại cho Cố Thuyền.

Cố Thuyền cắn quả anh đào, nuốt xuống, đồng thời hôn cô một cái.

Tuy rằng thi đại học chỉ có hai ngày, nhưng tất cả mọi người đều rất mệt mỏi, sau khi thi xong môn tiếng Anh, ai nấy đều gầm rú, xé nát hết toàn bộ sách giáo khoa, sau đó lại yên lặng dọn dẹp.

Chủ nhiệm lớp đã đặt bàn ở nhà hàng, mọi người ngồi xuống bên cạnh bàn vừa uống rượu vừa khóc, những người chưa có số liên lạc với nhau đều đã bắt đầu add nick nhau, có người đang hỏi giáo viên về kinh nghiệm ghi nguyện vọng, có người lại đang tích cực sắp đặt kế hoạch du lịch sau khi tốt nghiệp.

Lưu Thiến mời rượu Phương Hòa, Phương Hòa gật đầu uống một hơi.

Cố Thuyền đưa Phương Hòa đã say chuếnh choáng ra khỏi nhà hàng, hai người gọi xe về nhà Phương Hòa.

Phương Hòa uống rượu vào liền có chút phóng đãng, cô đi vào huyền quan, vừa đi vừa cởi quần áo, Cố Thuyền bất đắc dĩ phải nhặt quần áo lại cho cô.

Cô đi đến bên cạnh sô pha, đẩy Cố Thuyền nằm ra ghế, lại bắt đầu vụng về lung tung cởi quần hắn, lại cúi đầu, dùng cả tay và miệng, thể hiện toàn bộ bản lĩnh trêu chọc khiến hắn cứng rắn, còn tiết ra dịch nhầy ở mã mắt.

Sau đó cô nhanh chóng ngồi lên trên người Cố Thuyền, khuôn mặt đỏ au cực kỳ quyến rũ, Cố Thuyền cũng đã không thể kiềm chế được, bắt đầu dùng ngón tay khiêu khích âm hộ cô.

d*m thủy của Phương Hoà chảy ra một giọt hai giọt nhỏ xuống người hắn.

Cô lấy áo mưa từ trong cặp ra, mang vào dương v*t cho Cố Thuyền, sau đó chậm rãi ngồi xuống, lúc dương v*t xé rách tấm màn xử nữ cô có vẻ khá đau đớn, chân mày nhíu lại nhưng không khóc, ngược lại cảm giác mới lạ và thoả mãn vì được lấp đầy khiến cô thấy thoải mái nhiều hơn, nước nhờn bôi trơn cũng rất đầy đủ, chỉ một chốc lát sau đã tốt hơn.

Cô ngửa đầu di chuyển phập phồng trên người Cố Thuyền, Cố Thuyền nắm lấy eo cô, giúp cô hoạt động, loại cảm giác mãnh liệt này kích thích đến nổi hai mắt hắn đỏ ngầu, nhìn bầu ngực no tròn trắng mịn liên tục lúc lắc lên xuống trước mặt.

Cố Thuyền ôm lấy Phương Hòa đứng lên, nhưng không rút dương v*t ra, mỗi bước di chuyển của hắn đều khiến Phương Hòa rên lên một tiếng, cứ như vậy đưa cô về phòng ngủ.

Hắn đè Phương Hòa ngã lên trên giường, khống chế bả vai cô, hung hăng lao tới trong thân thể cô. Chuyện này hắn ao ước đã lâu, sao có thể để cô làm chủ đạo được?

Lúc hắn gầm rú bắn ra, Phương Hòa thét lên chói tai mà cao trào, d*m thủy chảy tràn ra ngoài, hoà lẫn bên trong chất dịch trong suốt còn có một ít tơ máu nhàn nhạt.

Cố Thuyền không làm thêm nữa, dù sao cũng là đêm đầu, hắn sợ dễ dàng khiến cô cọ xát bị thương.

Hắn ôm cô đi vào phòng tắm, rửa sạch sẽ, lại mặc quần áo cho cô, khẽ hôn lên vầng trán Phương Hoà, nói: “Ngày mai anh tới tìm em, chúng ta lên kế hoạch du lịch sau khi tốt nghiệp nhé.”

“Được, nhưng mà, em muốn ăn sủi cảo hấp.”

“Không thành vấn đề.”