Đem Tử Địch Trở Thành Thuốc Ức Chế Của Bản Thân

Chương 6: Anh hùng cứu A



Khoang miệng Giang Mạt chảy chút máu.

May mắn là trong hai ngày này có tiêm ức chế tề, bằng không máu Omega mà bại lộ ở trong không khí, chẳng sợ tuyến thể không có phát dục hoàn toàn, độ dày tin tức tố thấp, cũng dễ dàng ra vấn đề.

Ở trong những Alpha này, khi đánh nhau đã có người mất khống chế, Giang Mạt bị uy áp không biết nơi nào tới tác động làm chân mềm đi.

Nếu lại không rời đi, sẽ thật xảy ra chuyện.

"Giang Mạt, mẹ nó mày một hai phải rượu mời không uống, muốn uống rượu phạt?" Lục Thiên cũng trực tiếp phóng thích uy áp.

Hắn chính là lên lớp 11 không bao lâu liền phân hoá thành Alpha, hiện tại không dùng cách trở khí vị tề đều sẽ tạo thành bối rối đối người bên cạnh.

Ở trường học, không có vài người là đối thủ của hắn.

Giang Mạt cắn chặt răng, nhìn xung quanh khắp nơi, rốt cuộc như thế nào mới có thể chạy đi.

"Trong trường học giương nanh múa vuốt, đã sớm xem mày không vừa mắt, nếu không phải mày còn có gương mặt này...... Giang Mạt, tao cho mày một cơ hội." Lục Thiên trầm giọng nói.

Cho tôi cơ hội? Cho tôi cơ hội gì?

Làm tôi chạy đi?

Giang Mạt nghĩ, đánh là thật sự đánh không lại, cậu cảm thấy chính mình cần tiêm gấp một mũi ức chế tề.

Biểu hiện của Giang Mạt vừa rồi đặc biệt có thay đổi, nhìn như muốn cùng Lục Thiên đối nghịch đến cùng.

Thế này cũng là chuyện Lục Thiên muốn nhìn đến, nếu không liền phục tùng, liền nháo chuyện lên, sau đó bức bách đến cậu phải phục tùng.

Nhưng hắn không nghĩ tới, Giang Mạt chạy.

Toàn bộ quán bar hỗn loạn thành một đoàn, Giang Mạt xoay chuyển đá một cái, người bình thường đều chịu không nổi cú thứ hai, chỉ có thể ôm bụng ngừng ở tại chỗ.

Không bao lâu, Giang Mạt đem toàn bộ quán bar phá đến ầm ĩ giống như Đông Hải long cung giống nhau.

Ở trong quán bar khi đang trốn đông trốn tây, Giang Mạt nghĩ trong lòng, Cố Diễn nói rất đúng, cậu chính là con khỉ.

Cậu không phải A đỉnh cấp gì, vậy mà hiện tại toàn lớp còn đều lấy cậu làm tấm gương.

Cậu cảm giác chính mình, chính là con khỉ từ núi Nga Mi hết thời hạn nghĩa vụ quân sự chạy ra tới.

Giang Mạt ở trong lòng hối hận đã chết, sớm biết vậy liền cùng bác sĩ đem độ phân hoá nằm đúng tuyến chất lượng tốt, liền sẽ không bị nhiều bè phái theo dõi như vậy.

Nhưng cậu cũng không biết, tại sao năm nay nhiều Alpha có độ phân hoá đều thấp như vậy.

Chính mình vừa vượt 80%, thế nhưng thuộc lông phượng sừng lân*.

note: ý chỉ quý hiếm

Bình thường A đỉnh cấp, có phải hay không cũng còn chưa phân hoá đâu?

Đặc biệt là loại như thằng nhóc Cố Diễn, độ phân hoá của cậu ta là chuyện mọi ngưởi ở khu Bắc đều chú ý, hiện tại trong lớp tổng cộng không đến 10 người không có phân hoá, thế nhưng liền bao gồm cậu ta.

Có thể hay không là phân hoá càng muộn, ngược lại là độ phân hoá càng cao đâu?

Giang Mạt cảm thấy chính mình rất ghê gớm, cảnh tượng hỗn loạn như vậy, còn có thể phân tích một ít vấn đề vượt qua tri thức của cậu.

Cửa quán bar, gần ngay trước mắt, giây tiếp theo là cậu có thể chạy ra.

Lục Thiên xoay xoay một chút cổ tay, "nếu hôm nay làm mày chạy ra được, bọn tao liền đừng lăn lộn trong giới."

Cổ áo Giang Mạt đột nhiên bị người ở phía sau túm chặt, trong nháy mắt bóp chặt yết hầu kia, Giang Mạt cảm thấy cậu thiếu chút nữa liền thăng luôn.

Người nọ nhìn to lớn là bảo tiêu của quán bar, cứng rắn đem cậu kéo về giữa sân.

Từ trước đến nay bảo tiêu đối với Alpha đều là dùng biện pháp mạnh, đặc biệt là loại mới vừa phân hoá này, đối với học sinh A còn vận dụng không thuần thục uy áp của bản thân, là đối phó dễ dàng nhất.

Giang Mạt bị bảo tiêu dùng sức thật mạnh ném trên mặt đất.

Cậu cảm thấy cái ót đã sưng lên một cục, hiện tại đôi tay chống đất, cổ tay cũng có chút bầm tím.

Những người này quả thực quá khó chơi, cũng không thể hôm nay liền toang ở chỗ này đi?

Mệt vãi.

Giang Mạt quỳ rạp trên mặt đất còn không có đứng lên, bảo tiêu kia lại một chân đá vào trên lưng cậu, Giang Mạt quăng ngã thật mạnh trở lại trên mặt đất.

"Ai u, ông như thế nào không biết thương hương tiếc ngọc đâu? Nhẹ chút," Lục Thiên đến bây giờ còn ở giả bộ làm người tốt, đem bảo tiêu kia lui xuống, hắn duỗi tay đi đỡ Giang Mạt, "Cho mày một phút suy xét, hôm nay đắc tội những người này, cũng đủ mày về sau ở toàn bộ khu Bắc đều không ở được."

Giang Mạt chưa kịp nói cái gì, xung quanh có một ít động tĩnhrất nhỏ, mấy cái Omega đang ở khe khẽ nói nhỏ.

Lục Thiên ngẩng đầu vừa thấy, thế nhưng là Cố Diễn tới.

Cố Diễn còn ăn mặc đồng phục, hai cái dây đeo cặp sách treo trên một bên vai.

Giang Mạt đang ngồi xổm ở trên mặt đất, mặt sau áo khoác đồng phục còn có một dấu chân thật lớn, cùng Cố Diễn bình tĩnh thong dong so sánh, chính mình quả nhiên xuất hiện phản tổ hiện tượng. aka tả tơi như vượn:)))

Lục Thiên đứng thẳng eo, bị thái độ của Cố Diễn làm cho không hiểu, "Như thế nào có rảnh lại đây chơi?"

Đổi thành người khác, Lục Thiên đã sớm cười nhạo đối phương là học bá, con mọt sách, huống chi còn chỉ là một cái bình thường học sinh không có phân hoá.

Nhưng đối mặt Cố Diễn, nói không ra được loại này lời nói.

Cũng không thể nói.

Cố Diễn nhìn nhìn Giang Mạt trên mặt đất, nhíu mày, "Tôi là tới tìm cậu ta."

Lục Thiên không vui, "Thật không dám giấu giếm cố nhị thiếu, tôi liền từ buổi tối hôm nay trở đi, cùng Giang Mạt có điểm thù hận, nếu cậu không phải có chuyện lớn gì......"

" hiện tại làm cậu ta, lập tức cùng tôi đi." Cố Diễn nói.

Lục Thiên bất mãn.

Giang Mạt mở to hai mắt nhìn.

Cậu cùng Cố Diễn đều không phải chỉ là tình cảm hơn hai năm ngồi cùng bàn, hai người, đó là khi còn nhỏ liền biết đến.

Thậm chí hai nhà đều rất gần.

Cố Diễn khi đi học, mỗi ngày đều có tài xế trong nhà đón đưa, Giang Mạt, cũng chỉ có thể đi trạm giao thông công cộng ngồi xe, sau lại lớn một chút, đi học liền bắt đầu chính mình ngồi xe đạp đi.

Bọn họ có đôi khi ở cùng khối khác lớp, có đôi khi ở cùng lớp, nhưng cũng không có ở cùng phòng học ngồi cùng bàn.

Vẫn luôn đếnsau khi vào cấp 3, vóc dáng của Giang Mạt bắt đầu điên cuồng trường cao, lúc này mới bắt đầu có cơ hội cùng ngồi cùng bàn với Cố Diễn, người vẫn luôn ở cuối cùng dãy ghế.

Biết nhau mười mấy năm, Cố Diễn chưa từng chủ động cùng Giang Mạt có liên lụy gì.

Càng sẽ không xuất hiện chuyện như hôm nay, cùng loại với trường hợp anh hùng cứu A.

Trong lòng Giang Mạt nói cái thằng nhóc Cố Diễn này khẩu thị tâm phi, mặt lãnh tâm nhiệt, xem ra vẫn là rất quan tâm cậu đi.

Hôm nay chính mình phân hoá, Cố Diễn một câu không nói, liền câu chúc mừng đều không có, thật đúng là cho rằng cậu là cái đầu gỗ đi.

Đây là lần đầu tiên Giang Mạt cảm thấy, Cố Diễn là người anh em.

Tạm thời cho Cố Diễn đứng ở vị trí anh em, có thể xếp hạng sau Nhạc Tân.

Giang Mạt từ trên mặt đất đứng lên, chạm dấu chân to phía sau lưng, "Như thế nào? Có phải hay không luyến tiếc tôi bị thương, cố ý tới cứu tôi?"

"Chuyện này làm lớn lên ngày mai trường học sẽ thông báo, tôi không hy vọng cậu liên lụy tôi tạm nghỉ học." Cố Diễn ngữ khí vĩnh viễn là như thế này.

Chuyện không liên quan mình liền treo cao lên.

Chính là nghĩ đi nghĩ lại, còn có chút thiếu đánh.

Giang Mạt: "......"

Quả nhiên Cố Diễn vẫn là Cố Diễn, cậu ta sẽ không thay đổi.

Đầu gỗ, là không có khả năng biến thành anh em.

Lục Thiên vốn là không thể hiểu Cố Diễn vì sao xen vào việc người khác, lại ngại với mặt mũi, lại cưỡi lên lưng cọp khó leo xuống.

Ngược lại là Cố Diễn nói vì điểm của chính mình, hắn nhưng thật ra có thể cho cái bậc thang.

Hai bên đều hạ tới đài.

Còn không phải là ghép đến tốt nghiệp cấp ba sao?

Giang Mạt có bản lĩnh đừng vào đại học, bằng không về sau chờ coi.

Lục Thiên hướng Cố Diễn cười, "Cố Diễn, Giang Mạt cậu mang đi đi, tôi khẳng định không thể làm cậu ta chậm trễ việc học của cậu."

Cố Diễn gật gật đầu, xem nhận ân tình này của hắn.

Hai người từ quán bar ra tới, Giang Mạt vẫn luôn hỏi anh, "cậu như thế nào biết tôi có nguy hiểm? Có phải hay không trộm theo dõi tôi?"

Cố Diễn không nói lời nào, Giang Mạt một bên xoay xoay cổ tay một bên nói, "Nói thật, kia mấy cái Alpha cũng liền như vậy, cậu không tới, hôm nay tôi cũng không có việc gì."

Kết quả, ở đối diện quán bar, trên xe Cố Diễn, Giang Mạt thấy được vẻ mặt lo lắng của Nhạc Tân.

Nhạc Tân ở khi tan học liền nhìn đến Giang Mạt bị một đám Alpha ôm lấy đi quán bar, cậu về đến nhà, tính thời gian, phát hiện Giang Mạt vẫn không trở lại.

Hẳn là đã xảy ra chuyện.

Nhưng cậu một cái Omega, liền tính là đi nơi đó, lại có thể làm sao bây giờ đâu? cậu chỉ có thể tìm cách nhà Giang Mạt gần nhất Cố Diễn, đi giúp đỡ.

Cố Diễn nếu thật sự đáp ứng cậu, liền sẽ bởi vì Giang Mạt đắc tội rất nhiều người, Nhạc Tân ôm hy vọng không lớn, nhưng thử xem tóm lại là tốt.

Cũng may Cố Diễn vẫn là đi.

Xem Giang Mạt cuối cùng ra tới, tuy rằng cũng không phải dáng vẻ thật bình an không có việc gì, Nhạc Tân như cũ thực cảm kích Cố Diễn, "Cảm ơn cậu."

Cố Diễn nói với Giang Mạt đang thất thần Giang Mạt, "Lên xe."

Đã trễ thế này, chỉ có thể cùng nhau ngồi xe trở về.

Trên xe, hơn nữa tài xế là bốn người, lại không ai nói chuyện.

Một đường không nói gì, vẫn luôn đến tài xế đem xe ngừng ở cửa nhà Giang Mạt.

Giang Mạt sau khi đi ra, đem Nhạc Tân cũng từ trong xe Cố Diễn lôi ra tới, "cậu cảm ơn cậu ta làm gì, đây đều là cậu ta nên làm, về sau lại có việc, cũng không nên lại tìm cậu ta, tôi ứng phó được."

Nhạc Tân:...... nói về tự cao tự đại, Alpha khác khả năng đều so không được Giang Mạt.

Cố Diễn chưa từng có cùng Nhạc Tân tiếp xúc.

Nhìn đến hai người rời đi hơn nữa bình an vào nhà, anh mới nói, "Đi thôi."

Lúc sau, một mình Cố Diễn ngồi ở trong xe, luôn cảm thấy vô cùng không thích hợp.

Trong không khí cảm giác không thích hợp.

Vào nhà, Giang Mạt lục tung khắp nơi.

Nhạc Tân đi theo phía sau cậu, "Cậu tìm thứ gì?"

"Tôi đem ức chế tề đặt ở nơi nào?" Giang Mạt cũng không ngẩng đầu lên, đem một đống bao nilon đồ vật toàn bộ ngã trên mặt đất.

Nhạc Tân nhăn mày lại, "cậu không phải mới vừa tiêm ức chế tề sao? Lại muốn tiêm."

"Nhóm Alpha kia không biết xấu hổ, lấy uy áp áp tôi, tôi hiện tại cảm thấy chính mình chính là một con cá bị mắc cạn."

Nhạc Tân: "Ai da...... cậu về sau ít cùng những người đó tiếp xúc đi."

"Tôi cũng muốn a, chính là tôi không có cách nào, tôi muốn vào Phí Phổ Đốn, căn bản là thoát đi không được những người này." Giang Mạt tìm được ức chế tề, lấy ra một ống nhanh chóng tiêm vào cổ tay chính mình.

Nhạc Tân cũng không biết cậu là như thế nào học được cách tiêm, "Chính là trường quân đội cũng cho Omega nhập học a, tôi cũng có thể báo Phí Phổ Đốn, hiện tại cùng trước kia không giống nhau, không có như vậy......"

"cậu quá đơn thuần, Nhạc Tân," Giang Mạt tiêm xong cảm thấy dễ chịu nhiều, hít sâu một hơi, ỷ vào tủ gần bàn học, "Tôi muốn học chuyên nghiệp cũng chỉ có một cái, tôi hôm nay không thể đi vào, sang năm tôi liền lại đến một năm nữa, tôi không thể đổi mục tiêu, cậu biết không?"

Nhạc Tân lắc đầu, cậu xác thật không biết.

Khi đi vào giờ đọc sáng, Giang Mạt ở hành lang thấy được cậu bị thông báo phê bình, viết chữ to luôn.

Tuy rằng cũng không có gặp phải sự cố nghiêm trọng, chính là nửa đêm đi quán bar hơn nữa gây hấn gây chuyện, đã bị người tố cáo.

Vẫn là Địch Doãn bọn kia cách trường cử báo.

Giang Mạt vuốt cằm, "Chậc, nhóm A này, thật đúng là lòng dạ hẹp hòi a."

Lại quay đầu, nhìn đến Cố Diễn đã bị phạt đứng ở ngoài cửa phòng học, tội danh chính là không có nhìn chằm chằm bạn ghép cặp của mình.

Giang Mạt vuốt cái ót đi qua đi, "Xin lỗi a......"

Cố Diễn nhưng thật ra đối chuyện này chưa nói cái gì, ngược lại không thể hiểu được tới một câu, "Nhạc Tân không phải Omega đi?"

"A?"