Đem Tử Địch Trở Thành Thuốc Ức Chế Của Bản Thân

Chương 8: Trả thù



Cố Diễn không nói lời nào, Tư Thịnh cảm thấy càng là có vấn đề.

Kết quả giây tiếp theo, Cố Diễn liền kêu người tiến vào, đem Tư Thịnh đuổi đi.

"Mày xem mày, tính tình càng ngày càng cổ quái, kế tiếp có phải hay không còn muốn trở nên tối tăm?"

Tư Thịnh người đi, tiếng còn ở.

"Tao còn không phải là so mày phân hoá sớm, độ phân hoá cao thái quá, mày cũng không cần quá ghen ghét."

"Cố Diễn, không nóng nảy, mày còn chưa tới thời điểm đâu." Tư Thịnh cảm thấy mình mỗi một câu, đều đạp lên Cố Diễn trên chân.

Nhưng Cố Diễn sẽ không đem thời gian cùng đại não của mình, dùng ở chuyện không có ý nghĩa, đi rối rắm những thứ đó có lẽ có.

Tư Thịnh nói, cũng sẽ không làm anh không duyên cớ đi để tâm vào chuyện vụn vặt.

Rốt cuộc Giang Mạt phân hoá thành Alpha, đã làm ngoài dự đoán của anh.

Anh không nghĩ lại vì bất luận kẻ nào cùng sự, hao phí tinh lực.

Trước đó, Cố Diễn vẫn luôn cho rằng sau khi vào lớp 12, tin tức tố của anh dao động, là bị Giang Mạt ảnh hưởng.

Giang Mạt khả năng cùng anh giống nhau, thân thể còn chưa phân hoá cũng đã xuất hiện vấn đề, dẫn tới tin tức tố tiết ra ngoài.

Nhưng hiện tại nghĩ lại...... Chỉ có thể là mặt khác Omega trong lớp ảnh hưởng chính mình.

Lấy tính cách cùng tố chất thân thể của Giang Mạt, cũng xác thật không giống cái Omega.

Cái này ý tưởng làm Cố Diễn cảm thấy mười phần không ổn, anh vậy mà bởi vì Omega nào đó không biết tên, bị ảnh hưởng hơn nửa năm.

Anh rõ ràng không có phân hoá, rồi lại tâm tình bực bội, tiêm đến ống ức chế tề thứ 4.

Sau khi Nhạc Tân dọn ra, sinh hoạt của Giang Mạt trở nên phi thường nhàm chán.

Người ở bên ngoài xem ra, cậu là cái kẻ nghèo hèn không học vấn không nghề nghiệp, mỗi tháng dựa nhà nước chu cấp ít nhiều ăn ít nhiều, chưa bao giờ có nghĩ tới giống Nhạc Tân người ta giống nhau đi làm thêm.

Giang Mạt thật sự không nghĩ tới chuyện này, chủ yếu là tiền đủ tiêu, nhưng cậu vẫn luôn đều biết, chuyện tiền bạc này, cậu chỉ có thể điệu thấp.

Nhạc Tân hiện tại đều đi làm thêm, nghĩ đến chính mình ở ngoài trường đắc tội những người đó, có khả năng liên lụy người ta, vì thế cậu chuẩn bị về sau ở thời gian cuối tuần, đều đi hỗ trợ cho Nhạc Tân.

Cũng làm cho người khác xem chí khí của học sinh nghèo khó như cậu.

Giang Mạt vừa ra khỏi cửa, liền nhìn đến ở tòa nhà lớn đối diện một chiếc siêu xe lái ra tới.

Không phải Cố Diễn.

Cửa sổ xe chậm rãi hạ xuống, lộ ra gương mặt tinh xảo kia của Tư Thịnh.

Tư Thịnh loại đàn ông thối này, thế nhưng phân hoá thành Alpha có độ phân hóa cao tới 91%, không hổ là trong toàn bộ khu Bắc, con cháu đại gia tộc có thể so sánh với cố gia.

Giang Mạt nhìn đến hắn, nhưng không tính toán nói chuyện, chính là Tư Thịnh lại gọi lại cậu, "Giang Mạt."

Giang Mạt quay đầu lại, trong lòng nghĩ: khổng tước thối giả danh lừa bịp khắp nơi.

Tư Thịnh rất có hứng thú đem cánh tay ghé vào cửa sổ, cằm lót ở trên mu bàn tay của chính mình cùng Giang Mạt nói chuyện, "Nghe nói độ phân hoá của cậu còn không thấp đâu?"

"Từ nơi nào hỏi thăm tin tức, cũng không thể là Cố Diễn ở sau lưng cùng cậu thảo luận bát quái của tôi, bị cậu biết đến đi?"

Giang Mạt chính mình cũng không biết sao lại thế này, không chỉ có là trường học của bọn họ, thậm chí là trường học của bọn Tư Thịnh, hễ là nhắc tới cậu, đều biết có Giang Mạt này.

Cậu không tiền không thế, bất quá chính là lớn lên đẹp trai một chút.

Thành tích cũng không tốt, cũng không có phạm phải quá việc gì sai ngập trời, vậy tại sao liền thành nổi tiếng xa gần...... Tên côn đồ?

Rõ ràng trước khi ở quán bar đánh nhau, cậu cũng chưa từng có kéo bè kéo cánh, thì ra có phong cách riêng chỉ lo thân mình, càng dễ dàng làm người chú ý sao.

Tư Thịnh này nhưng cho tới bây giờ vẫn không tức giận, "cậu cùng Cố Diễn biết nhau nhiều năm như vậy, nhưng thật ra tôi tưởng từ trong miệng cậu ta lừa một ít bát quái của cậu, bất đắc dĩ miệng cậu ta nghiêm, cất giấu, giống cái bảo vật, không chia sẻ cùng với anh em tốt."

Đổi thành người bình thường là có thể nghe ra tới, ý ngoài lời nói của Tư Thịnh, hoài nghi quan hệ giữa Cố Diễn cùng cậu có chút không bình thường.

Đáng tiếc, Giang Mạt không tiếp thu đến tín hiệu.

"cậu muốn biết cái gì về tôi, không phải là thích tôi đi? Trừ phi nói cậu một lần nữa phân hoá thành Omega, nếu không hai ta không thể." Giang Mạt hơn ở người khác, chính là da mặt dày.

Tư Thịnh cười nói: "Cố Diễn nhưng thật ra chỉ nói qua cậu một chút, tự luyến."

Giang Mạt: "......"

Tư Thịnh: "Tôi tới nói chuyện này cho cậu, đám người Địch Doãn cùng Lục Thiên kia, cũng không phải là thứ gì tốt, cậu ở một mình như vậy nhiều năm, nhưng đừng đến cuối cùng cùng tin sai người, hỏng rồi thanh danh của chính mình."

"Tôi có thể có thanh danh gì, không cần lo lắng tôi, tôi nhưng thật ra cũng nói qua, đám người Tư Thịnh cùng Cố Diễn kia cũng không phải là cái thứ tốt gì." Giang Mạt nói.

Tư Thịnh thở dài, "Tôi cuối cùng là biết, vì cái gì cậu cùng Cố Diễn làm hàng xóm nhiều năm như vậy, chính là không trở thành bạn bè được, không phải là Cố Diễn làm bạn bè dựa dòng dõi,là thằng nhóc cậu, miệng quá ác."

Giang Mạt không sao cả, "Tôi vẫn luôn đều như vậy, muốn nghe dễ nghe? loại người như các cậu này, vẫy vẫy tay thật nhiều người xếp hàng lấy lòng, không cần thiết tìm tới nơi chỗ tôi này tìm kích thích."

"Cậu cùng Cố Diễn biết nhau nhiều năm như vậy, nói thật, tôi cũng tương đương với biết cậu lâu như vậy, tôi còn rất chờ mong, chờ lúc sau vào đại học, chúng ta rốt cuộc có thể là bạn cùng trường." Tư Thịnh đối cậu nháy ánh mắt đầy chân thành.

Giang Mạt cười rất có thâm ý, "Đừng nha, tôi nhưng cùng cậu thành không được bạn cùng trường, loại như cậu khổng tước đào hoa, không đi Thánh Trạch Mại?"

"ĐM, Giang Mạt, cậu biết tôi độ phân hoá 91% sao?" Tư Thịnh ở xe lái đi phía trước buồn bực nói một câu, "Giang Mạt con mẹ nó cậu...... cậu như này quá làm người ghét."

Khu Tây trường quân đội Thánh Trạch Mại, nổi tiếng xa gần, bị mọi người ngầm hiểu là nơi liên hôn.

Một trong bốn trường quân đội, trường học quý tộc Top1.

4 cái khu Đông Tây Nam Bắc Omega tốt nhất, tất cả đều sẽ đi vào trường quân đội Thánh Trạch Mại.

Nơi đó Omega không phải độ phân hoá cực kỳ đỉnh cấp, chính là thực lực bối cảnh gia đình hùng hậu, liền tính là trường quân đội, đại đa số thiên hướng với xếp vào văn khoa phụ trợ loại hình chuyên nghiệp.

Cho nên đây là hướng đi tốt của những người khác với đại bộ phận Alpha nghĩ muốn quân công, muốn quân hàm.

Nhưng 4 khu Đông Nam Tây Bắc sở hữu Alpha chất lượng tốt thậm chí Alpha đỉnh cấp, đều lấy có thể cưới được Omega ở Thánh Trạch Mại làm vì mục tiêu.

Nhưng thật ra có một ít Alpha quý tộc, vì tìm đối tượng tốt, ngược lại sẽ đi nơi đó đi học, học một ít khoa ít chuyên nghiệp không tính mạnh.

Rốt cuộc gần quan được ban lộc.

Này cũng liền hình thành mỗi năm có một bộ phận nhỏ Alpha quý tộc nuông chiều từ bé còn muốn chạy con đường làm quan, sẽ đi nơi đó đi học, trên cơ bản là Alpha độ phân hoá thấp, nhưng gia đình điều kiện tương đối tốt.

Còn có một loại chính là mấy Alpha đặc biệt không có ý chí, liền tính độ phân hoá cao, nhưng cả đầu óc cũng đều là tìm người yêu, sẽ một đầu chui vào Thánh Trạch Mại.

Mặc kệ Giang Mạt trêu chọc Tư Thịnh là một loại A nào, đối với loại người Tư Thịnh cùng Cố Diễn này, trước nay đối Thánh Trạch Mại đều không có hứng thú tới nói, là dùng ngôn ngữ làm nhục tốt nhất.

Tư Thịnh ở nơi Giang Mạt này tự tìm không thú vị, xe nhanh như chớp không có bóng. truyện kiếm hiệp hay

Giang Mạt đi vào gần quán trái cây của Nhạc Tân, nhìn đến ông chủ không ở, một mình Nhạc Tân mang tạp dề ở kia bận việc.

Một cái nam sinh mua trái cây, làm Nhạc Tân đem vỏ đều tước, lại nói không ngọt, tiền cũng chưa trả quay đầu liền đi.

Nhạc Tân chỉ phải đem tất cả thu thập sạch sẽ, chính mình đem những cái đó trái cây dư lại ăn luôn, còn phải đem tiền tổn thất trả lại ông chủ.

Thằng nhóc kiếm chuyện kia nhìn rất quen mặt.

Giang Mạt đi qua đi, nhìn đến cửa còn dán thông báo tuyển dụng, "Có để ý không nhiều một cái tôi làm cùng?"

Nhạc Tân ngẩng đầu vừa thấy là Giang Mạt tới, cao hứng nói, "Muốn ăn cái gì trái cây? Tôi cắt cho cậu."

"nhưng tôi ăn không nổi trái cây, tôi là tới nhận việc."

Giang Mạt ỷ ở cửa, nhìn phía trước một đống trái cây, còn có ong mật ở bay "vù vù".

Nhạc Tân vẻ mặt kinh ngạc, người khác đều cảm thấy Giang Mạt nghèo, nhưng cậu biết......

"chậc, cậu đừng dùng vẻ mặt khiếp sợ như vậy, tôi chính là nhàm chán, cậu vừa đi tôi cũng không nghĩ học tập," Giang Mạt nhìn nhìn trên mặt đất thùng rác, " một buổi sáng nay cậu ăn trái cây không ít đi? Được rồi, ông đây lớn lên hung dữ, bảo kê giúp cậu."

Nhạc Tân không có biện pháp, vừa lúc là cuối tuần, nhiều khách, nói cho ông chủ một tiếng, Giang Mạt liền ở lại cùng cậu cùng nhau hỗ trợ.

"Ai da, này ai đây, vợ chồng son bận trước bận sau làm cho người ta không thể không hâm mộ." Giang Mạt ngẩng đầu vừa thấy, người đang nói chuyện này cậu không quen biết, nhưng lão đại liền đứng ở trung gian, là Lục Thiên.

Phía sau Lục Thiên, còn đi theo vài nam sinh ở buổi sáng nói dưa không ngọt.

Nhạc Tân lúc này mới phản ứng lại đây, trách không được luôn có người tìm chuyện.

Nói đến cũng là không dám, cũng chỉ dám ở một ít trái cây xuống tay.

Không dám trắng trợn táo bạo tìm phiền toái trên người ta, liền ngầm ngáng chân.

"vợ chồng tình sâu, tình sâu." Lục Thiên vỗ tay.

Giang Mạt nhíu mày: "khu Bắc quý tộc liền ít tiền như vậy, là ăn không nổi trái cây sao? Một buổi sáng tại đây chiếm hời không đủ đúng không?"

Lục Thiên mỉm cười xem Giang Mạt, để sát vào nói, " cậu nói xem cậu như thế nào khiến cho tôi như vậy hiếm lạ cậu như vậy đâu? Bị cậu liên lụy thảm như vậy, tôi thấy cậu a, trong lòng vẫn là cao hứng."

Giang Mạt: "......"

Biến thái chết tiệt.

Lục Thiên nếu là thật là có bản lĩnh, phía sau cũng đừng mang như vậy nhiều người.

Bên cạnh Lục Thiên một nam sinh đứng ra, chỉ vào trái cây trên quầy nói, "Cho tôi 10 quả thanh long, đem hạt lấy ra."

Nhạc Tân: "......"

Giang Mạt lần nữa nhắc nhở chính mình, cậu là tới cấp Nhạc Tân hỗ trợ, không phải làm trở ngại chứ không giúp gì, vì thế cười nói, "Đến trước đưa tiền, bằng không lựa hạt ra, cậu không cần, chúng ta không phải thâm hụt tiền?"

Nam sinh nhất thời bị nghẹn lại, Nhạc Tân tính tình mềm, bị khó xử một buổi sáng cũng chưa nói trước đòi tiền.

Giang Mạt nghĩ thầm: Một đám người, đánh nhau như tiểu học gà giống nhau dùng chiêu cũ rích, không biết xấu hổ tới tìm chuyện.

Xe Tư Thịnh vừa lúc đi ở gần đó, liếc mắt một cái liền nhìn đến đứng Giang Mạt đối diện đám người Lục Thiên kia.

Anh ngồi ở trong xe cấp Cố Diễn gọi điện thoại, "Muốn hay không ra tới chơi?"

"Không đi." Cố Diễn muốn cúp điện thoại.

Tư Thịnh: "Ai này, từ từ mày nghe tao nói xong a, mày đoán tao thấy cái gì? Giang Mạt đi ra làm thêm, quả nhiên là học sinh nghèo khó ha."

Cố Diễn sửng sốt, "Mày nếu không có việc gì, tao liền cúp."

"Bất quá cậu ta hẳn là vì bạn trai tai tiếng của cậu ta ra mặt đi? Lại bị đám người Lục Thiên kia vây quanh đâu." Tư Thịnh ngữ khí thực đáng tiếc.

Cố Diễn: "......"

Tư Thịnh: "Thế nào? Tao có nên hay không đi đón mày?"

Đang ở trên đường đếnCố Diễn thực kiên quyết, đối chuyện này không hề hứng thú: "Không đi, không có chuyện gì liên quan tới tao."

Mười phút sau, Tư Thịnh ở trước cửa siêu thị trái cây siêu thị xuống xe, đi theo xuống dưới, còn có Cố Diễn.

Một đám Alpha, vây quanh ở trước mặt Nhạc Tân nhỏ yếu bất lực.

Giang Mạt nghĩ, đứa nhỏ Nhạc Tân này quá đáng thương, một cái Omega muốn đối mặt nhều Alpha như vậy tìm chuyện, bóng ma tâm lý phải đến bao lớn a.

Làm cậu nghĩ thay Nhạc Tân chích ức chế tề bình tĩnh một chút.