Đẹp Là Được

Chương 5



Tạ Vị Hi, chính là cơn ác mộng suốt năm năm của cô.

Lúc đó Tạ Vị Hi là nam thần nổi tiếng trong khoa thiết kế, tuy rằng cô có tài hoa hơn người, nhưng lại là một cô nàng tham ăn nặng 140 kg. Trong 5 năm qua, cô gái rất nhiều lần mơ thấy nụ cười hư ảo của anh ta, mơ thấy anh ta thần thái rạng ngời nắm tay coi, nói với cô rằng sẽ dẫn cô đi ăn hết tất cả món ngon trên thế giới, mọi người đều cảm thấy anh ta thích Văn Dao Giai là bị mù mắt, nhưng anh ta cứ luôn nhìn có bằng ánh mắt yêu thương, nói rằng mình thích tài năng và tâm hồn của cô, chứ không phải là bề ngoài.

Điều mà cô thấy hối hận nhất trên đời này, chính là niềm tin vào những lời nói đó.

Người yêu cũ gặp mặt lại là giương cung bạt kiếm như thế. Khuôn mặt ai nấy đều lộ ra sự hiểu rõ, vào năm thứ tư đại học hai người bọn họ đã cùng vào thực tập ở phòng thiết kế FIA nổi tiếng nhất ở trong nước. Sau đó, Tạ Vị Hi lấy được giải thưởng “Nhà thiết kế trẻ tiềm năng nhất Châu Á”, được giữ lại FIA, thuận tiện phủi bay cô béo Văn Dao Giai. Tạ Vị Hi đã đột ngột tỉnh ngộ, quan điểm thẩm mỹ cũng đã quay về bình thường, Văn Dao Giai sau việc này hối hận vô cùng, bây giờ thì lại liều mạng biến mình trở thành xinh đẹp để khoe khoang trước mắt Tạ Vị Hi, điều này cũng không phải là khó lý giải.

Văn Dao Giai cũng không thèm giải thích với mọi người, hôm nay cô tới vốn là muốn tuyên chiến với Tạ Vị Hi: “Tạ Vị Hi, anh có dám đánh cược với tôi không?”

“Đánh cược gì?” Tạ Vị Hi vẫn đẹp trai hào hoa hệt như năm đó, sau khi được giữ lại FIA đã từng bước ngồi vào vị trí giám đốc thiết kế, trên khuôn mặt càng có thêm mấy phần trưởng thành và kiêu ngạo.

“RS đã ký hợp đồng tạm thời với chúng tôi có lẽ anh cũng biết, nhưng Văn Dao Giai tôi và FIA đã không đội trời chung cũng không phải là một hai ngày, chắc chắn sẽ không bao giờ hợp tác với các anh. Cho nên không biết anh có dám đến cược với tôi một lần, cược rằng cuối cùng thì năm nay RS sẽ lựa chọn MO, hay là FIA.” Văn Dao Giai nhìn anh ta một cách đầy khiêu khích, “Nếu là tôi thắng, anh phải mở một cuộc họp báo công khai xin lỗi tôi. Nếu anh thắng, Văn Dao Giai tôi từ đây sẽ rời khỏi ngành thiết kế.”. Googl𝓮 trang nà𝗒, đọc nga𝗒 không q𝓾ảng cáo ﹍ tr𝓾𝒎 tr𝓾𝗒𝓮n.𝖵n ﹍

Chung quanh còn có người nhịn không được thì thầm nói với nhau cô thật là lớn gan, có ai mà không biết tiếng tăm của Tạ Vị Hi trong giới thiết kế, còn Văn Dao Giai căn bản là vô danh tiểu tốt, thế mà lại không biết lượng sức mình, dám đấu với anh ta. Trong khi đó Tạ Vị Hi đã vỡ lẽ: “Hợp đồng tạm thời mà RS vừa ký với MO muốn hợp tác với cả Fia, chẳng lẽ… cô là Siren?”

“Anh dám đánh cược không, Narkissos?” Văn Dao Giai không nói thẳng, chỉ gọi biệt hiệu trong nghề của anh ta một cách đầy châm biếm, ánh mắt mang theo vẻ khiêu khích: “Sao anh không trả lời, chẳng lẽ là sợ à?”

“Theo như tôi thấy, anh ta sợ cậu cũng là chuyện bình thường, MO đã lấy được rất nhiều giải thưởng thiết kế tốt nhất Châu Á trong mấy năm gần đây, có ai mà không biết nhà thiết kế ma quỷ của MO, Siren chứ.” Tạ Vị Hi còn chưa kịp trả lời, thì Cố Hành Cảnh đã cười cười xen vào, âm thầm trợ giúp: “Nếu tôi là cậu, tôi nhất định sẽ nhận thua ngay cho rồi.”

“Văn Dao Giai, cô không nên khinh người quá đáng!” Tạ Vị Hi quả nhiên không thể chịu đựng được sự sỉ nhục này, hung hăng nói: “Với địa vị của Tạ Vị Hi tôi ngày hôm nay, chẳng lẽ còn sợ cô hay sao?”

Văn Dao Giai hài lòng gật gật đầu, bỏ lại một câu “cứ chờ xem” sau đó chuẩn bị bỏ đi, Lâm Kỳ Chi lại đột nhiên toát ra một câu: “Thì ra trò đánh cược mà vừa rồi chị nói ở trên xe, là có liên quan tới RS.”

Cố Hành Cảnh thầm kêu không ổn trong lòng, nhưng đã không kịp ngăn cản Lâm Kỳ Chi. Trong khi đó Văn Dao Giai thì lại nhìn Lâm Kỳ Chi một cách khó hiểu, chẳng phải đã nói người này chỉ cần làm một bình hoa di động đi theo cô ra khỏi cửa hay sao, rõ ràng anh ta có thể không quan tâm, vì sao bây giờ lại có khí thế hùng hổ đến như vậy, Văn Dao Giai vẫn còn đang buồn bực ở đâu ra một anh đầu bếp khí chất thế này, thì Lâm Kỳ Chi đã đứng ở trước mặt Tạ Vị Hi: “Lão Cố nói không sai, Tạ Vị Hi, đúng là anh có thể trực tiếp nhận thua rồi đấy.”

“Tổng giám đốc Lâm?!” Lúc này Tạ Vị Hi mới nhìn thấy rõ mặt Lâm Kỳ Chi, chỉ trong nháy mắt sắc mặt đã trắng bệch, trong đầu anh đã lập tức loé lên ánh lửa: “Văn Dao Giai, cô đang cố ý chơi tôi sao?!”