Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 148: Quân đoàn Tử thần



Quân đoàn Tử thần được thành lập từ hàng trăm năm trước, hoàn toàn thuộc kiểu tử sĩ trên chiến trường. Trở thành thành viên của quân đoàn này hầu như không có ai được chết an ổn.

Khỉ Gầy và Từ Tiểu Cường moi được chút tin tức từ các binh lính đến trước, nói hết ra cho Dương Ân.

Ban đầu, trưởng đoàn của quân đoàn Tử thần là cao thủ thuộc nhóm năm người đứng đầu của quân Trấn Man, một vị cường giả cấp Vương thực thụ.

Nghe nói đó còn là một người đẹp nữa, được xưng là hoa hồng Tử thần, thủ đoạn giết người vô cùng mạnh mẽ đáng sợ.

Nhưng vị đoàn trưởng này giống như là thần long thấy đầu không thấy đuôi vậy. Trừ khi có đại chiến xảy ra thì sẽ rất ít khi xuất hiện.

Có người nói vị này đã lẻn vào quân Man di để do thám, cũng có người nói vị này tu luyện trong núi, nhưng cụ thể thế nào chắc chỉ có mình vị đó biết.

Bình thường nơi này đều do phó quan mặt lạnh chủ trì, vị phó quan này có thực lực không kém, chỉ còn thiếu chút nữa là đến Vương giả, hoặc đã là Vương giả sơ cấp.

Không ai rõ thực lực chân chính của người này ra sao, chỉ biết rằng khi người này đối đầu với năm tên tướng Man di thì đã dễ dàng đem đầu của hai tên về, có thể thấy là rất lợi hại.

Ngoài hai người này ra thì trong quân đoàn còn có 10 nhân vật lợi hại khác nữa, mà Lý Đại Chủy lại là một trong số đó. Chỉ tiếc là gã ta đứng hàng thứ 8, cũng tức là còn có 7 người nữa mạnh hơn gã ta và 2 kẻ sau gã ta thì cũng không kém hơn là bao.

Ngoài những kẻ mạnh lộ diện này ra thì con số 3650 binh lính này cũng không ngừng thay đổi, có lúc con số lên đến hàng chục ngàn người, ít nhất thì chưa đến một trăm. Tỉ lệ này là vì khi có người chết thì sẽ có người mới tiến vào.

Mỗi một vị lãnh đạo đều dẫn theo người của mình đi lập công quân, phần công quân này có thể đổi thành linh đơn hay thuốc quý, có thể đổi thành kỹ thuật chiến đấu và binh khí chiến đấu, thậm chí giải thoát được thân phận ngục nô, có thể thăng quan tiến tước.

Giết được một tên Man di cấp võ binh thì sẽ được ghi 10 điểm, cấp chiến sĩ là 20 điểm, chiến sĩ trung cấp 30 điểm, chiến sĩ cao cấp 40 điểm, chiến sĩ đỉnh cấp 50 điểm, tướng cảnh sơ kỳ 100 điểm, tướng cảnh trung cấp 200 điểm… Điểm tăng lên theo cảnh giới, công quân nhận được cũng nhiều hơn.

Đây đều là cái lợi của việc giết chết kẻ địch, nhưng cũng có nhiều người kiếm được công quăn nhưng lại không còn mạng để dùng.

Trước tiên nói đến việc mỗi một binh lính khi lập công thì đều phải ghi sổ, phần công quân này không nhất định phải được tính khi giết chết quân Man di, còn có thể có được khi tìm thấy dược liệu, linh dược hoặc trứng linh yêu, linh yêu sơ sinh…

Nếu trong vòng một tháng không có điểm quân công nào thì sẽ bị ép đến đại quân Man di, không phải để đem quân công về mà là để chết trên chiến trường.

Nếu kẻ nào không dám đi thì sẽ bị chặt một cánh tay, tháng thứ hai không có quân công sẽ bị chặt một chân, liên tiếp ba tháng không có sẽ bị giết chết.

Đó còn chưa phải là tàn khốc nhất đâu, mà là một khi có chuyện lớn xảy ra, quân đoàn Tử thần sẽ được làm chiến đội tiên phong và xông lên tử chiến với quân Man di.

Sau những trận chiến đó, binh lính cơ hồ chết mất quá nửa. Muốn sống sót ở nơi đó thực sự không dễ dàng.

Ngoài ra, cho dù có được quân công, nhưng nếu bị người cùng đội với mình cướp mất, nếu dễ nói chuyện thì chỉ bị cướp một phần, nhưng không dễ nói chuyện thì có khi còn bị giết người diệt khẩu.

Ai bảo quân đoàn Tử thần này phần lớn đều có người ác cơ chứ.

Nhà tù núi Lang Yên là một trong những nhà tù của hoàng triều Đại Hạ, nơi đó chỉ nhốt võ sĩ bình thường chứ không phải những kẻ ác thứ thiệt.

Cho nên những ngục nô đi từ đó ra đây gần như đều không thể tồn tại.

Đám binh sĩ giang hồ, thổ phỉ vi phạm quân quy cùng với những binh sĩ sống sót từ bể khổ đó ra mới thật sự là nguyên nhân gây ra sự tranh chấp trong quân đoàn Tử thần.

Lực chiến đấu của đám người này đều rất mạnh, rất khó quản giáo. Cho nên mới để bọn chúng đến quân đoàn Tử thần, để hoa hồng Tử thần thống lĩnh bọn chúng.

Đừng thấy quân đoàn Tử thần quản lý thoải mái, nhưng kẻ nào dám phản bội thì sẽ bị mất đầu ngay.

Cho nên, có nghi ngờ bên trong quân đoàn Tử thần có người theo dõi, kẻ nào dám có lòng phản bội thì sẽ bị theo dõi và giết chết.

Chính vì thế mà rất ít người dám phản bội quân đoàn Tử thần, nhưng lại có một bộ phận nhỏ khi tích lũy đủ quân công thì xin rời khỏi đây.

Dương Ân nghe xong những tin tức này thì cũng không tỏ vẻ kinh ngạc quá nhiều, hoàn toàn khác hẳn Khỉ Gầy và Từ Tiểu Cường. .

||||| Truyện đề cử: Rể Ngoan Xuống Núi Tu Thành Chính Quả (Rể Ngoan Giá Đáo) |||||

“Đại ca, phải làm sao đây, chúng ta chết chắc rồi”, Khỉ Gầy sợ hãi nói.

Dương Ân cười nhẹ: “Khỉ Gầy, đừng quên chúng ta đã hẹn với nhau rằng phải trở thành Vương ở đây chứ. Thật ra những tình huống này còn tốt hơn trong tưởng tượng của ta nhiều, ta còn tưởng vừa đến đã phải lên chiến trường chiến đấu ngay, đến khi nào tích lũy đủ quân công mới được rời đi cơ đấy”.

Từ Tiểu Cường ở bên cạnh nói: “Nhưng tất cả đều là người của quân đoàn, không nên cướp của nhau mới phải”.

“Có gì đâu, đây là thế giới cá lớn nuốt cá bé, mà trong quân đoàn Tử thần, ai biết mình sẽ chết vào ngày nào được chứ, còn quan tâm quân quy cái gì!”, Dương Ân than nhẹ rồi nghiêm chỉnh nói: “Chúng ta giờ đã vào quân đoàn, hãy yên ổn, cố gắng mà nâng cao thực lực cùng thủ đoạn giết người, đây mới là chuyện quan trọng cần làm trước mắt”.

Khỉ Gầy và Từ Tiểu Cường đều im lặng, mãi một lúc sau, sắc mặt hoảng loạn của họ mới dần tan biến đi.