Dị Thế Võ Thần (Dương Ân)

Chương 414: Hồn thân hợp nhất



Nhưng như vậy vẫn chưa đủ để hắn tác chiến dưới đáy sông, hắn thôi thúc lực của thủy huyền châu khiến thủy huyền châu phát huy ra hiệu quả của nó, sản sinh một lực ép nước kỳ diệu, bao Dương Ân ở bên trong, cách ly hắn với nước, khiến hắn nhìn rõ mọi thứ dưới nước mà có thể tùy ý chuyển động. Đây mới là chỗ thần kỳ của thủy huyền châu.

“Thủy huyền châu thần kỳ thật đấy”, Dương Ân vui mừng nghĩ, sau đó hắn tiếp tục đi xuống đáy sông, đồng thời không quên hấp thụ thủy huyền khí cường đại.

Thái Thượng Cửu Huyền quyết và tấn Long Quy trấn thủy có thể phát huy ra tác dụng cực lớn trong môi trường này. Bọn chúng điên cuồng hấp thụ thủy huyền khí, từng lỗ chân lông của Dương Ân đều đang hít thở, hít lượng lớn thủy huyền khí vào trong cơ thể, khiến đan điền trung tâm nhanh chóng phát triển.

Những lực lượng này đều là loại pha tạp, nhưng đan điền trung tâm có thể tự động lọc sạch, khiến sức mạnh trở nên cực kỳ tinh khiết. Huyền khí lỏng trong đan điền đang dồi dào hơn bao giờ hết. Nó vốn chỉ là một hố nước nhỏ, giờ đã lớn bằng một cái hồ. Mà lúc này Dương Ân mới chỉ là cảnh giới cấp tướng, nếu hắn nâng cấp lên cảnh giới thì nó sẽ biến thành biển rộng, cực kỳ hùng hậu.

Tuần Duệ từng nói hắn gặp nước sẽ hóa rồng, giờ Dương Ân mới hiểu được cảm giác này. Ở trong nước, hắn sảng khoái vô cùng, có một cảm giác mãnh liệt như quay về nơi mình thuộc về, khiến hắn muốn ở đây yên tĩnh tu luyện một phen, không muốn rời đi nữa.

Lúc này, khẩu quyết của Cuồng Lãng Thất Điệp hiện ra, thần đình trong đầu hắn tự diễn luyện ra chiêu thức của Cuồng Lãng Thất Điệp.

Tay hắn xuất hiện thương Tam Long hai lưỡi, thế thương chuyển động theo linh hồn trong thần đình.

Thức thứ nhất: Lãng Triều Sơ Trướng!

Thức thứ hai: Lãng Hoa Kích Tiên!

Thức thứ ba: Lãng Thế Thao Thao!

Dương Ân đã quên mất mục tiêu ban đầu của mình, chỉ biết múa thương phối hợp với diễn luyện trong thần đình. Đây là một loại tu luyện hồn thân hợp nhất, chính là môn pháp mà Tiểu Hắc từng nói đến. Lần này Dương Ân lại vô tình lĩnh ngộ được rồi.

Hồn thân hợp nhất là một phương pháp tu luyện, giúp tăng tốc độ cảm ngộ và tu luyện kỹ thuật chiến đấu, là một phương pháp mà võ giả muốn còn không được. Chỉ khi hoa đạo thần đình nở, có đủ sức mạnh linh hồn thì mới làm được.

Lúc này, Dương Ân phảng phất như dung nhập vào một vùng nước, thương Tam Long hai lưỡi chuyển động, thỉnh thoảng lại sóng nước mới nổi dậy, chầm chậm dâng lên, thỉnh thoảng lại giống như sóng đập vào đá, tạo thành những đóa hoa sóng, thỉnh thoảng lại như sóng trào, tấn công từng lớp.

Dương Ân biểu diễn kỹ thuật chiến đấu cấp vương, dần dần tiến đến giai đoạn nhập vi chỉ trong gần nửa canh giờ. Đây là tốc độ đáng sợ cỡ nào chứ.

Ở một nơi sâu dưới đáy sông, trong một động phủ có cặp mắt màu xanh lam đang nhìn Dương Ân chằm chằm, không ngừng chuyển động. Nó chính là rùa vân bạc đang hóa hình, cũng là động phủ của nó. Ở đây có san hô, rong biển, đá biển, hình thành một tiểu động thiên.

“Tên con người bé nhỏ này lợi hại thật, có thể lĩnh ngộ chiêu dễ dàng trong nước, cứ như vậy, nếu luyện kỹ thuật chiến đấu đến viên mãn thì không chừng sẽ phá nát cái nhà nhỏ này của ta mất, phải tiêu diệt hắn thôi”, rùa vân bạc tỏa ra sát khí nồng đậm.

Ban nãy nó bị bốn người kia liên thủ tấn công và bị thương nặng, mai rùa còn bị rách một chút. Cũng may đây là địa bàn của nó, nó quay về động phủ thì cắn không ít huyết san hô trị thương, trạng thái tốt hơn nhiều. Nó cảm thấy có thể tiêu diệt được thiếu niên loài người này.

Mắt thấy Dương Ân càng luyện càng thuần thục, vị trí cũng ngày một gần mình, rùa vân bạc bèn nắm chắc cơ hội xông tới chỗ Dương Ân.

Trong ấn tượng của con người, tốc độ của loài rùa cực kỳ chậm rãi, nhưng tốc độ trong nước thì lại nhanh vô cùng, nhất là con rùa vân bạc trước mắt này. Chỉ trong nháy mắt nó đã đi đến trước mặt Dương Ân, há to miệng định cắn đứt đôi người Dương Ân.

“Đến đúng lúc lắm!”, dường như Dương Ân đã cảm nhận được sự tồn tại của rùa vân bạc, hắn lạnh lùng nói rồi quay thương Tam Long hai lưỡi về phía rùa vân bạc, một khí thế mạnh mẽ xông vào miệng rùa vân bạc.

Rùa vân bạc lúc này đã không ngừng được nữa, cái miệng to của nó bị Dương Ân đâm mạnh, một lượng nước lớn tràn vào miệng nó, xông vào trong cơ thể nó, khiến vết thương vừa mới khôi phục của nó lại bị xấu thêm, cơ thể bị lật lại mấy vòng.

Dương Ân thuận thế tấn công, bước ra một bước, thế thương trong tay liên tục biến hóa, mỗi một thương đều có uy lực vô cùng mạnh mẽ, vì ba chiêu thức này đều đã dần đạt đến giai đoạn tinh thông.

Đáy sông bị sức mạnh của Dương Ân đánh cho hỗn loạn cả lên, rùa vân bạc lúc này mới nhận thức được thiếu niên này không hề dễ chọc. Nhưng nó cũng cực kỳ hung ác, đây là địa bàn của nó mà. Nó gào lên liên tiếp, quy chưởng không ngừng đánh ra, so cao thấp với Dương Ân.

“Một con người nho nhỏ mà cũng đòi làm loạn trong địa bàn của ta, ta nuốt sống ngươi”, rùa vân bạc gào lên, bộ dạng không chết không thôi.

Sóng nước dưới đáy sông dâng lên!