[Địa Sư Kiều Mặc Vũ] Lạc Trong Núi Ai Lao

Chương 5



9.

"Nhóm Trần Trinh đi vào trong này, chúng ta cũng vào."

Tôi chỉ huy mọi người đi vào trong khe núi đá, Lâm Tân lập tức nổi điên.

"Kiều Mặc Vũ, ai có mắt cũng nhìn thấy nhóm Trần Trinh đi dọc theo đường có nấm Cửu Yêu đó."

Nói xong thì lấy điện thoại ra, mở phòng livestream bên cạnh cho tôi xem.

"Nhìn thấy dưới chân bọn họ là gì không?"

Tôi lắc đầu.

"Cái thứ nấm U Linh quỷ quái này có thể tùy ý sinh trưởng, trong nháy mắt là đã sinh ra một đống rồi. Rõ ràng là nó mới mọc trên con đường này để dụ chúng ta đi, không thể để nó lừa được."

Nói xong, bản thân tôi tới sát khe đá rồi chui qua, ý bảo bọn Giang Hạo Ngôn đi theo tôi.

Lâm Tân sụp đổ luôn rồi.

"Kiều Mặc Vũ, cô có thể nói chuyện có khoa học một tý được không, loại nấm này có thể sinh trưởng chỉ trong một giây? Lại còn cố ý dẫn đường chúng ta, vậy chẳng lẽ nó mọc ra thêm cái não trong đó nữa hả?"

"Vậy thì tôi nói chuyện khoa học với cậu nhé, cậu có biết sinh vật lớn nhất trên thế giới này chính là nấm hay không? Nấm mật ong* của Mĩ dài năm đến sáu km, có nghĩa là dài hơn cả một ngọn núi."

*Có nhiều tên gọi, tên quốc tế là Armillaria mellea, các bạn có thể lên google tìm hiểu thêm nhen.

"Nấm U Linh cũng giống vậy, bề ngoài nó nhỏ như vậy nhưng thật ra tụi nó có sự liên kết với nhau dưới nền đất, nghĩa là cơ thể mẹ của nó vô cùng vô cùng vĩ đại. Tất cả nấm nhỏ lộ ra trên bề mặt này chỉ là một phần của nó, vì lẽ đó mà nó muốn nấm con chui ra ở đâu thì mấy cây nấm chui ra ở đó."

Bình luận mới nhảy liên tục trên kênh chat.

"Tôi tra Baidu rồi nha, cô ấy nói đúng thật đó, sinh vật lớn nhất thế giới là nấm."

"Cô này âm mưu lợi dụng khoa học để bịa một câu chuyện vô lý nào đó đó, còn bày đặt nói kiểu trừu tượng nữa."

"Cô gái, em thành công gợi lên sự hứng thú của tôi rồi đó."

Lâm Tân giận tới mức bật cười, cậu ta mang tiếng là tốt nghiệp ở Mĩ, là "con nhà người ta" hiếm có của showbiz, cậu hoàn toàn không thể chịu đựng được những việc phản khoa học như vậy

"Được, các người đi bên đó đi. Chu Tuyết, chúng ta qua bên kia, bên kia mới có nhiều nấm Cửu Yêu.

Lâm Tân xoay người đi một cách dứt khoát, sao tôi có thể để câu ta toại nguyện được chứ. Không nói đến vấn đề mẹ Triệu Tư Tư đưa tiền cho tôi, nhưng mà tổ tiết mục đã thanh toán cát xê cho tôi tới 20 vạn, tôi phải phụ trách an toàn cho nhóm của mình.

Tôi tiến lên giật ba lô của Lâm Tân một cái, rồi quay đầu chạy lên núi.

"Lêu lêu lêu, đố cậu bắt được tui."

Kênh chat:

"Kiều Mặc Vũ thật đáng ghét nha!"

"Tức ghê, tui không muốn thấy cô ta ức hiếp Tân Tân của tui chút nào."

"Đoạn đường này làm gì có nấm Cửu Yêu chứ, nếu mà tìm được nhóm chị Bạch thì chắc có người giở trò rồi. Thôi, chẳng muốn xem nữa, tôi qua phòng livestream nhóm kia xem đây, xin là xin vĩnh biệt."

10.

Ống kính chuyển cảnh, hình ảnh được chuyển qua nhóm Trần Trinh.

Vài người ngồi trên chiếu, lấy đồ ăn vặt và nước trong túi trên lưng ra, vừa ăn vừa nói chuyện phiếm.

Dưới chân bọn họ mọc đầy nấm U Linh, diễn viên hài Vương Cường hái một cây nấm U Linh, cảm thấy lạ lạ nên nhét vào miệng nhai hai cái, sau đó phun ra với vẻ mặt vô cùng đau khổ.

"Quý vị khán giả ơi, nấm này không thể ăn được đâu, có mùi thối vô cùng, ọe..."

Kênh chat: "Ha ha, nhóm bên kia nói nấm Cửu Yêu này có độc đó, ăn vào sẽ sinh ra ảo giác..."

"Tôi là người thành phố Sở Hùng thuộc tỉnh Vân Nam đây, nấm Cửu Yêu không có độc đâu nha, hương vị kém hơn nấm Thủ Thanh*. Nhưng mà tôi nhớ rõ ràng nấm này không có mùi thúi đâu, nó cũng tựa tựa như nấm Kim Châm vậy á, không có mùi gì hết trơn."

* tên tiếng anh là Suillellus luridus. Các bạn có thể tìm hiểu thêm trên google nha.

"Cười c.h.ế.t tui, thật sự muốn kêu Kiều Mặc Vũ phòng bên cạnh đến xem, để cô ta biết cái gì gọi là vả mặt."

Bình luận vẫn nhảy lên đều đều như thường, Vương Cường đang cười cười thì đột nhiên gục đầu xuống, sau đó bất động luôn.

Anh ta cúi đầu xuống một giây, sau đó bỗng nhiên ngẩng cao đầu, gương mặt hung dữ rồi nhào tới bóp chặt cổ ca sĩ Chu Chu.

Chị Bạch sợ tới mức hét ầm lên, chị ta vội lui sang một bên.

Kênh chat:

"Không lẽ Vương Cường giả bộ bị ảo giác hả? Má ơi diễn như thật luôn, làm tôi sợ tới mức nhảy dựng lên rồi nè."

"Không hổ danh diễn viên hài kỳ cựu, kỹ thuật biểu diễn xuất sắc quá trời quá đất."

Chu Chu bị bóp cổ tới mức trợn trắng mắt, cảm thấy tình huống không đúng lắm, cameraman dựng đế camera xuống đất cho chuẩn rồi nhào tới giúp Chu Chu kéo Vương Cương ra.

Vương Cường xoay người, rồi vật lộn tại chỗ với cameraman.

Chu Chu nằm trên mặt đất thở hổn hển, chị Bạch đi qua đó kéo cậu ta lên nhưng vừa mới chuẩn bị kéo thì cậu ta đã nhào lên bóp cổ chị Bạch.

Chị Bạch thét chói tai, bị bóp cổ tới mức trợn trắng mắt, Trần Trinh lập tức đi tới hỗ trợ, khung cảnh lúc này đã rối thành một nùi.

Kênh chat hiếm khi trở nên yên tĩnh như vậy.

Thật lâu sau mới có một người thử bình luận thăm dò:

"Hình như... không giống diễn lắm ha?"

"Bà mẹ nó, Chu Chu cầm tảng đá tính đập đầu chị Bạch kìa, hành động này là muốn lấy mạng người đó, ai đó mau tới đi!"

"Trời đất ơi! Nhóm Lâm Tân đâu rồi, mau tới cứu người đi!"

"Lầu trên à, bạn có gấp cũng vô dụng thôi. Tôi thấy nhóm Lâm Tân đã rẽ lối khác, vốn không thể nào gặp nhóm chị Bạch được đâu. Tiêu con mẹ nó rồi, lớn chuyện rồi tổ tiết mục ơi, mau gọi người qua cứu đi."

Trên màn hình, một tay Chu Chu ôm chặt chị Bạch, tay khác thì giơ một tảng đá hình tam giác sắc nhọn lên, cậu ta nhắm góc nhọn đó vào thẳng huyệt thái dương của chị Bạch.

Tất cả mọi người đều ngừng thở, lấy tay che miệng, không dám đánh chữ nữa, cũng không dám chớp mắt