Điên Cuồng Chiếm Hữu

Chương 38: Lửa tình thiêu đốt



Lâm Duệ nhìn dáng người lả lướt hấp dẫn quen thuộc trước mặt, trong lúc nhất thời không biết nên phản ứng thế nào.

Cô gái này luôn biết cách khơi gợi lên dục vọng ở anh, anh cảm thấy hạ thân nóng rực, vật nam tính cơ hồ muốn thoát khỏi lớp quần áo chính trực, hung hăng nhảy ra ngoài.

Nhưng nghĩ đến vẻ mặt bình thản của cô vừa nãy, anh mơ hồ cảm thấy đó chỉ là mặt hồ tĩnh lặng bên ngoài

"Vãn Vãn, đừng...." Anh gian nan mở miệng muốn từ chối.

Thiếu nữ nhẹ nhàng cười híp mắt, trực tiếp dùng đôi môi đỏ mọng, ướt át chặn lời anh lại. Đầu lưỡi nhanh chóng tiến quân xâm nhập vào bên trong, ép buộc lưỡi anh cùng nhau dây dưa, quấn quýt.

Lâm Duệ chần chừ một giây lập tức từ bỏ việc cự tuyệt, cũng không đắn đo nữa mà vươn tay giữ chặt đầu cô, dùng sức khiến cho nụ hôn sâu hơn nữa.

Anh không hề có khả năng từ chối cô bất cứ việc gì.

"Chúng ta… tìm một căn phòng khác nhé?" Cô khó nhọc mở lời, cả người ngả vào lòng anh.

Lâm Duệ nhìn bãi chiến trường dưới chân, cũng không hy vọng hai người sẽ làm tình trong tình cảnh này. Anh cười nhẹ một chiếc nhấc bổng cô lên, di chuyển đến địa điểm khác hành sự.

Cô muốn, vậy thì anh chiều cô.

"Ưm...." Tri Vãn thở dốc một cái, sau đó lại cùng anh triền miên, hai mắt cô khép hờ, dáng vẻ chìm đắm trong khoái cảm.

Nhiệt độ trong phòng dần tăng cao.

Lâm Duệ đưa tay ôm chặt lấy cô vào trong lòng, anh đứng dậy để thiếu nữ hoàn toàn quấn chặt lấy eo mình. Cô cũng rất phối hợp vươn tay ôm lấy cổ anh, hai người từ từ di chuyển đến chiếc giường.

Khoảng cách rất gần không tới hai bước Tri Vãn đã cảm thấy mình bị ah đặt lên giường. Cô nằm trên chiếc giường êm ả, hơi mở mắt ra thấy người đàn ông ở mép giường đang thành thục cởi áo.

Ánh đèn thủy tinh hôm nay cũng thật chói mắt, Tri Vãn nhìn vô số ánh đèn lung linh trên trần nhà mà muốn khóc.

Cô vươn tay ra tắt đèn, căn phòng lập tức bị bóng tối vây quanh.

"Sao vậy?" Lâm Duệ ngừng lại động tác, nghiêng người hỏi cô.

"Em vẫn đang giận anh, không muốn thấy mặt anh nữa." Cô phụng phịu lên tiếng, giọng nói ngọt ngào khiến anh không nỡ tranh cãi với cô.

Thật ra Tri Vãn lo sợ ở khoảng cách gần như thế này, anh sẽ trông thấy những vết thương trên người cô. Đã là vết thương xấu xí thì chỉ còn cách che đậy.

Mất đi ánh sáng khiến cảm giác của hai người nhạy bén hơn, cô trở nên mẫn cảm với từng động tác mơn trớn của anh, anh lại vì thế càng thêm hưng phấn với lần động chạm giữa hai người.

Thân thể nóng bừng của người đàn ông lại lần nữa đè lên người cô, không giống với ngày trước, lúc này nụ hôn của anh rơi xuống mái tóc có, nương theo chóp mũi, khuôn mặt, cánh môi, mỗi một nỗi đều mang theo dịu dàng cực hạn.

Nghe được tiếng nỉ non dưới thân, Lâm Duệ hít một hơi thật sâu, cảm nhận côn th*t đã thức tỉnh phía dưới lại to thêm một chút. Anh cố nén dục vọng đã dâng cao, môi mỏng lại tiếp tục du di từng nơi trên cơ thể mềm mại của cô.

Từ cần cổ thiên nga thon dài cho đến xương quai xanh tinh tế, lại đến hai nơi mẫn cảm trước ngực. Trải qua nụ hôn âu yếm, liếm láp của anh, nụ hoa xinh xắn đã đứng dậy như cầu xin được anh chạm vào mình.

Anh vươn tay nắm lấy nụ anh đào bên trái, dùng kỹ xảo khiến phụ nữ tê liệt của mình giúp cô xoa nắn. Anh nhìn vẻ mặt bị dục vọng nhấn chìm của cô, hài lòng cúi đầu ngậm lấy một bên ngực. Nơi đẫy đà được anh chăm sóc, dùng đầu lưỡi vuốt ve, lấy lòng. Quả nhiên sau đó nghe thấy tiếng rên rỉ khe khẽ của Tri Vãn

Ở bên nhau lâu như vậy, bọn họ đều biết điểm mẫn cảm trên người đối phương. Chỉ bằng một động tác nhỏ của anh đều muốn làm cô tới dục tiên dục tử, kéu lên không ngừng.

"Cho em... Lâm Duệ... ưm..." Khuôn mặt tinh xảo của Tri Vãn đã đỏ lên vì dục vọng khống chế, thậm chí cô còn cảm nhận được mật dịch ấm nóng chảy ra phía dưới mình.

"Cho em cái gì?" Lâm Duệ tàn nhẫn cắn mạnh vào tai cô, ở vị trí dễ khiến người khác để ý lưu lại dấu vết của mình.

"Cho em... cái của anh. Muốn... muốn anh lấp đầy em..." Tri Vãn khó nhọc lên tiếng, giọng nói cũng trở nên khàn đặc.

"Ngoan... đợi chút..." Lâm Duệ vuốt tóc cô ra đằng sau, dịu dàng an ủi, môi mỏng lại tiếp tục hôn một đường thẳng xuống phía dưới.

Chiếc bụng thon gọn, da thịt mê người, mỗi một tấc da thịt anh đi qua đều để lại lửa dục thiêu đốt không ngừng.

Anh giống như một tín đồ thành kính phủ phục trước thân thể cô

Cuối cùng, nụ hôn của anh dừng lại trước nơi thần bí, mê người nhất của Tri Vãn.

Dưới ánh sáng mờ ảo, anh chậm rãi tách hai chân cô ra ngắm nghía tiểu huyệt căng hồng.

Chỉ một thoáng, Tri Vãn đã cảm thấy có dòng điện chạy qua đại não mình, khoái cảm từ hạ thân truyền đến khiến cô phát điên. Chỉ cần hơi chống người là có thể nhìn thấy mái tóc đen nhánh của anh đang chôn giữa hai chân mình.

Lâm Duệ đưa một tay thăm dò miệng huyện, vách thịt của cô lập tức ngậm lấy tay anh ra sức cắn nuốt, tay kia nhẹ nhàng tách hai cánh hoa ra, đầu lưỡi ẩm ướt mạnh mẽ chen vào.

"Không được... a... đừng chạm vào chỗ đó...ưm..." Khoái cảm bất ngờ khiến Tri Vãn giật nảy người, hai tay gắt gao túm chặt lấy ga giường, bàn chân theo bản năng muốn kẹp chặt lại.