Dịu Dàng Yêu Em - Konie.07

Chương 15: Dành tặng bạn đời



Ba người về đến nhà đã là hơn mười giờ.

Tony và Rachel đã theo Tống Vân về nhà cô ấy, còn Harry thì theo Tống Dư và Phong Duệ về biệt thự.

Hồi chiều Tống Dư chỉ ăn chút bánh ngọt lót dạ, cô sợ ăn cơm vào no căng mặc váy sẽ không đẹp.

Phong Duệ lo cô đói bụng, trước lúc về còn cố tình dặn dò đầu bếp của nhà hàng nấu riêng cho cô một phần cháo hải sản.

Tống Dư nằm gác đầu lên thành sofa lướt điện thoại, một chân cô vắt lên mặt bàn uống nước, một chân đặt trên đùi Phong Duệ để anh chườm đá.

Được một lúc chân Tống Dư đỡ đau, Phong Duệ mới để cô ngồi ăn cháo, còn anh lên tầng đi tắm.

Cậu nhóc Harry vẫn cứ là dính mắt vào cái Ipad.

" Cháu bị nghiện game rồi à?" Tống Dư hỏi

Trẻ con tầm tuổi Harry không được quản lí nghiêm sẽ rất dễ nghiện game.

Harry không đáp, cậu bé xoay màn hình lại cho cô xem. Tống Dư suýt phun cả cháo, trên màn hình là biểu đồ chứng khoán thế giới.

" Sao lại coi cái này?"

Harry thản nhiên đáp:" Điều mà một người thừa kế cần học hỏi và nắm bắt"

Tống Dư phục nó luôn.

Anh cả và chị dâu cô không có con cái, anh hai thì suốt ngày chỉ lao đầu vào nghiên cứu khoa học. Có lẽ hai đứa con trai của anh ba cô sẽ là người thừa kế sáng giá của tập đoàn.

Anh trai Antony của Harry đích thị là thiên tài của thiên tài, thằng bé mới mười tám tuổi mà đã học đến hệ thạc sĩ của MIT, đồng thời học song song khoa kinh tế ở Oxford, mặt mũi còn vô cùng đẹp trai sáng sủa.

Tống Dư bình thường ít công nhận ai nhưng trường hợp này cô không thể không công nhận khả năng đào tạo con cái của anh chị ba cô là đỉnh của chóp.

" Cô út" Harry rời ipad, ngồi dậy.

" Hả?"

" Cái kia..."

Cô nhíu mày, nhìn người thừa kế sáng giá đang ấp úng muốn nói gì đó.

" Cháu nói đi"

" Thì cái dây chuyền kim cương cô năm đeo ấy...ừm...đợt bữa tiệc gia đình, cháu thấy mấy đứa em cầm nghịch chiếc hộp đựng dây chuyền chạy ra từ phòng cô năm, tưởng là của cô ấy nên cháu mang vào phòng cất dùm. Hóa ra là của chú út mua cho cô"

Nghe cậu bé nói, Tống Dư thoáng sững người. Cô hỏi lại Harry:" Sao cháu biết là của chú út mua cho cô?"

" Thì ban nãy trông thái độ ngạc nhiên của chú ấy khi nhìn thấy chiếc dây chuyền đó, cháu đoán được mấy phần là chú ấy biết đó là sợi dây mình mua rồi, chỉ là không biết tại sao lại ở trên cổ cô năm thôi. "

Tống Dư ngây người, Harry nói tiếp:" Với cả sợi dây đó trong bộ sưu tập "Dành tặng bạn đời" của một nghệ nhân trang sức người Đức. Hiển nhiên là để dành tặng cô rồi"

Cậu nhóc lại được dịp phô bày kiến thức uyên bác của mình.

Trong lòng Tống Dư lúc này chợt cảm thấy có chút tội lỗi. Hôm ấy cô nhìn thấy anh nâng niu chiếc hộp đựng sợi dây chuyền ở trong phòng ngủ, mấy hôm sau liền thấy Tống Vân đeo nó. Từ đó cô mặc định rằng Tống Vân là người trong lòng của Phong Duệ.

Tống Dư ban nãy còn bực bội trong người, khi mọi chuyện sáng tỏ rồi trong lòng lại dâng lên cảm giác ngọt ngào.

Ban đêm ngủ cạnh anh, cô cũng không kể cho anh những lời thú tội của Harry vừa nãy. Cứ thế cô nằm trong lòng anh, thầm cười trong lòng hồi lâu mới chịu nhắm mắt đi ngủ.

Mấy ngày nay Tống Dư rất bận.

Những trợ thủ đắc lực trong băng Xích Đạo hôm qua đã từ Nhật Bản trở về phụng sự cho dự án của cô.

Việc đầu tiên họ làm là đưa những nhân tài khoa học về nước.

Vài tháng trước Tống Dư đã gửi lời mời kèm theo những chính sách về kinh tế và đặc quyền dành riêng cho những nhà khoa học từ các châu lục Á, Âu, Mỹ, Phi Số tiền bỏ ra của cô gấp đôi, thậm chí gấp ba lần số tiền họ nhận được ở quốc gia của họ.

Một miếng mồi ngon như vậy ai lại nỡ từ chối.

Hòn đảo rộng lớn mang tên vị thần tối cao trong thần thoại Hy Lạp - Đảo Zeus. Đây là tài sản có giá trị lớn nhất thuộc quyền sở hữu của Tống Dư từ ba năm trước.

Việc mua lại hòn đảo này là bước đầu tiên trong kế hoạch xây dựng đế chế trí tuệ nhân tạo của cô.