Dịu Dàng Yêu Em - Konie.07

Chương 3: Dư Dư, em có nhớ anh không?



Tống Dư ngủ một mạch từ trưa đến sẩm tối, phải cho đến khi Phong Duệ vào phòng đánh thức thì cô mới tỉnh dậy.

Cơm tối thịnh soạn hơn cơm trưa nhiều. Cá thu, sườn xào, canh nghêu, toàn những món cô thích.

Ăn xong nghỉ ngơi một lúc cô mới lên phòng Phong Duệ tắm.

Cô tắm rất lâu, gần một tiếng mới xong. Tắm xong liền khỏa thân đi ra khỏi nhà tắm, mở tủ lấy chiếc áo phông và quần đùi của anh mặc vào.

Phong Duệ ngồi trên giường, tuy anh không nhìn thấy nhưng anh biết cô làm gì.

" Phong Duệ, máy sấy tóc"

" Máy sấy hỏng rồi, em lấy khăn tắm mới trong ngăn kéo tủ anh lau cho"

Cô đưa anh chiếc khăn lông trắng rồi ngồi xuống giường. Phong Duệ cầm lấy chiếc khăn, tay quơ quơ đến khi sờ được vào cái đầu nhỏ của cô thì liền dùng khăn phủ lên, nhẹ nhàng lau mái tóc ẩm ướt cho Tống Dư.

" Dư Dư, hình như tóc em dài hơn rồi"

Bốn tháng trước tóc cô mới chỉ qua vai một chút, giờ đã đến thắt lưng.

" Ò, hôm kia mới nối xong"

Phong Duệ nở nụ cười ấm áp:" Đừng nối nhiều, hỏng tóc đấy"

Cô hừ một cái:" Anh cứ như mẹ già ấy"

Anh bật cười, tiếng cười của anh trầm thấp rất quyến rũ.

Bỏ chiếc khăn lông sang một bên, Phong Duệ từ đằng sau ôm lấy cô, cằm anh đặt trên vai cô, từng hơi thở nam tính phả vào cần cổ trắng nõn nà.

Tống Dư bất động.

" Dư Dư, em có nhớ anh không?"

Nhớ? Ngày nào cũng đi chơi bời, còn có thời gian mà nhớ anh ư.

Cô định nói ra câu ấy nhưng lại thôi.

" Nhớ..."

Cô xoay người lại, bàn tay đi từ ngực anh đặt lên vai, sau đó ghé sát tai anh, giọng nói vô cùng mị hoặc:

" Cậu nhỏ của anh"

Không đợi anh nói thêm câu gì nữa, Tống Dư lập tức đẩy anh ngã xuống chiếc giường rộng lớn rồi đè lên người anh.

Cơ thể của người đàn ông này, cô rất thích. Nếu trái tim anh ta cũng thuộc về cô thì lại càng tốt biết bao.

Ánh mắt cô thoáng qua vẻ không cam lòng rồi lại nhìn anh như thợ săn nhìn con mồi, khao khát và chiếm hữu.

Tống Dư vén mái tóc dài sang một bên, cô vẫn đè trên người anh. Sau đó liền cúi xuống hôn ngấu nghiến người đàn ông dưới thân. Kĩ thuật hôn của cô cũng thuộc hạng cao siêu, lưỡi cô quấn lấy đầu lưỡi anh, bàn tay đặt trên bờ ngực săn chắc của Phong Duệ. Đôi môi nhỏ nhắn của Tống Dư hết liếm lại mút bờ môi mỏng của Phong Duệ. Nụ hôn sâu khiến cả hai đều thở dốc. Hormone nam tính của anh bao trùm khiến cô càng đê mê.

Tống Dư ngửa mặt lấy ô xi rồi lại tiếp tục đặt xuống một nụ hôn khác.

Phong Duệ nằm dưới cũng không yên, hai bàn tay anh thò vào trong chiếc áo phông rộng cô mặc, nắm lấy hai bên bầu ngực lớn của cô. Anh vừa bóp vừa xoa, đầu ti cũng nhanh chóng dựng đứng.

Phía dưới của Tống Dư đã hơi ươn ướt rồi.

Mẹ kiếp, cô ăn chay cũng hơn bốn tháng nay, kích thích thế này sao mà chịu được.

Sau khi đưa anh đến trang viên này, cô ở nhà lại cảm thấy hơi hối hận. Họ chẳng giống các cặp vợ chồng khác, có chăng điểm duy nhất giống là những trận triền miên ở trên giường. Bốn tháng nay cứ mỗi lần lên cơn ham muốn là cô lại khó chịu muốn chết.

Rời khỏi môi Phong Duệ, Tống Dư ngồi thẳng lên, cô thấy cậu em của anh đã ngẩng đầu được vài phút rồi. Cô nở nụ cười quyến rũ pha chút gian tà, sau đó liền lột chiếc áo phông và chiếc quần đùi mặc trên người. Bên trong cô không mặc nội y vì khi đến đây cũng chỉ có đúng bộ đồ mặc trên người, không mang theo bộ đồ nào.

Cảnh đẹp hiện hữu ngay trước mặt Phong Duệ, chỉ tiếc là anh không nhìn thấy.

Cảm nhận được hành động của cô, anh cũng tự mình cởi bỏ áo phông, Tống Dư giúp anh cởi sạch bên dưới, lập tức vật thô to đập vào mắt cô.

Nó ngẩng cao đầu ngao nghễ.

Tống Dư vuốt lên xuống cậu nhỏ của anh, cô lại tự vân vê bầu ngực của mình. Được một lúc thì bên dưới cô cũng ướt sũng, cô tự giác đặt cậu nhỏ của anh ở cửa hang rồi ngồi thụp xuống.

" Aaaa "

Tiếng rên mê hồn của cô vang lên trong màn đêm. Tống Dư tạm thời chưa thích ứng được với vật thô to, cô thở dốc rồi bắt đầu luận động. Phong Duệ dùng hai bàn tay to lớn đỡ lấy chiếc eo thon nhỏ của cô. Tiếng rên trầm thấm của anh phối hợp với tiếng rên rỉ phóng khoáng của cô.

Tiếng nước ọp ọp giữa nơi giao thoa tạo nên cảnh tượng hết sức nóng bỏng.

Hơn chục phút, hai người đồng thời lên đỉnh. Anh bắn toàn bộ vào bên trong cô.

Đôi chân dài trắng trẻo của Tống Dư mỏi nhừ, cô nằm xuống bên cạnh Phong Duệ.

Anh lật người, đè lên người cô khiến Tống Dư giật mình. Không để cô kịp phản ứng, anh liền mân mê đến cửa động, chọc hai ngón tay thon dài vào.

" Aa...ưm..."

Khoái cảm lan ra toàn bộ cơ thể Tống Dư, cô phát ra từng tiếng rên rỉ khiến anh càng tăng tốc lực.

Dòng nước ào ào chảy ra từ hang nhỏ, Giọng nói của cô trở nên khàn hẳn đi vì khoái cảm kịch liệt:" Phong Duệ, tôi muốn...aaa..."

Không đợi cô nói hết câu, anh đã tìm đúng vị trí mà đưa cậu nhỏ tiến vào. Những lần đâm vào rút ra của anh khiến cô sướng đến phát điên. Anh hôn từ cổ cô xuống, tất thảy mọi nơi đều để lại dấu vết đo đỏ.

Anh bắn lần thứ tư vào trong cô, Tống Dư đã mệt rã rời, không còn một chút sức lực nào. Phong Duệ quơ tay tìm kiếm, anh vơ được chiếc khăn tắm ban nãy lau đầu cho cô rồi nhẹ nhàng lau mồ hôi trên người Tống Dư.

Trước khi mệt thiếp đi, cô còn cố tình đá đểu anh:

" Khiếm thị cũng không ảnh hưởng đến sinh lí, nhỉ?"