Đó Là Yêu Sao?

Chương 11



Những ngày cuối năm cả tôi và anh bạn trai công việc ngập đầu. Anh ấy học bên IT, là thành viên cuả một công ty điện tử - vi tính nhỏ. Công ty của anh là do mấy người bạn và anh chung vốn mở, có tất cả 5 người là “ ban quản trị” tôi hay đùa gọi họ như vậy, còn lại là mấy nhân viên. Tuy công ty nhỏ nhưng làm ăn chắc cũng có uy tín nên lúc nào cũng đông khách. Anh vừa làm chủ vừa làm tớ, muốn đi đâu thì bỏ đó mà đi chứ không bao giờ hết việc, thậm chí lúc kẹt quá, anh còn phải chạy tới nhà khách hàng để sửa máy. Mà khách hàng nhiều người cũng kì lắm, họ đã thích ai rồi thì họ đòi cho bằng được người đó sửa mới chịu, không đồng ý để người khác làm. Anh được cái chịu khó, không nề hà bất cứ chuyện gì nên tôi cũng thấy yên tâm.

Tối nào tôi về đến nhà cũng 8,9 giờ đêm. Mệt rã người, chỉ mong được cởi ngay bộ đồ đi làm ra, tắm rửa rồi nằm lăn ra giường nghỉ ngơi. Hôm nay là ngày cuối năm, ngày mai được nghỉ Tết Tây, chỉ nghỉ có một ngày nên tôi không về nhà, ở lại đi chơi với bạn trai.

Vừa về đến nhà, người hàng xóm nói có một cô gái gửi cho tôi một hộp quà khá to. Rất ngạc nhiên tôi mở ra. Đó là một con thỏ bông to bằng nửa thân hình tôi, hai mắt tròn vo như viên bi, thao láo nhìn tôi đầy vẻ thơ ngây. Một tấm thiệp có dòng chữ nghiêng nghiêng mà tôi còn lạ gì nữa, đó là của chị ta: “Chúc mừng năm mới, nhóc!”

Tưởng chẳng còn tâm trí đâu mà nghĩ đến đến chuyện khác, vậy mà chị ta sợ tôi quên là chị ta còn có mặt trên đời này hay sao ấy. Tính ra cũng gần cả tháng nay, tôi và chị ta không nói chuyện với nhau, vì ai cũng lo làm công việc của mình. Có ngày cũng chẳng thấy mặt nhau nữa, vì hết chị ta ra ngoài thì đến tôi ra ngoài. Giờ nhận món quà năm mới của chị ta, làm cho cái điện tâm đồ đang nằm yên trong tôi, lại bắt đầu gợn sóng.

Ôm con thỏ trong lòng, tôi nhìn sâu vào mắt nó để đoán xem ngoài “chúc mừng năm mới” ra thì nó còn có ý nghĩa gì nữa không? Lấy điện thoại ra nhắn tin cảm ơn chị ta, chờ hoài không thấy nói gì, tôi đâm ra bực mình. “ Cái chị này, tặng quà cho người ta, người ta cảm ơn cũng nói lại một tiếng chứ, sao lúc nào cũng im lặng vậy”, ghét quá tôi gọi luôn. Chị ta bắt máy liền, giống như đang chờ sẵn nãy giờ, giọng dịu dàng: Chị nghe nè.

Ôi trời ơi, tôi phải đưa cái điện thoại lên nhìn lại, thử xem mình có gọi nhầm cho ai không? Thấy tôi lâu trả lời chị ta nói:

- Em còn ở đó không vậy? Tim tôi đập mạnh, nén tiếng thở lại tôi nói:

- Dạ, em nè.

- Sao vậy?

- Chị làm em hết hồn.

Giọng chị ta cười to, đầy sản khoái.

- Em cảm ơn chị, con thỏ đẹp lắm.

- Giống em không?

- Không giống, tai em không có dài. Chị ta lại cười to.

- Chút nữa có đi đâu không?

- Dạ không, tôi trả lời không kịp suy nghĩ.

- Đi đón giao thừa với chị nhe.

Tôi lại đứng hình lần nữa, ai nhập chị ta vậy không biết, rủ tôi đi chơi nữa.

- A lo, alo, còn đó không hay té xuống giường rồi. Cái giọng chanh chua bản quyền không ai dám tranh giành lại cất lên.

- Dạ dạ. em nè.

- Vậy nhen, ở đó đi, chút nữa tao qua.

Cúp máy rồi mà nãy giờ vẫn không tin là đang nói chuyện với chị ta, sao mà “chị chị, em em” ngọt ngào dữ không biết. Lâu lắm rồi tôi mới được nghe lại cái giọng nói này, nên tim tôi đập mạnh. Không biết chị ta định khoe thêm “cái mặt” nào ra nữa đây.

Bị chị ta “quyến rũ” giờ mới sực nhớ là có hẹn đi đón giao thừa với anh bạn trai. Tôi phân vân không biết phải làm sao đây. Thực lòng rất muốn đi với chị ta, tôi gọi cho bạn trai, thật may anh ấy cũng bận sửa máy cho khách. Tôi thở phào nhẹ nhõm. Ngẫm nghĩ lại thì thấy Ông trời cũng thương tôi đó chứ, đâu phải cái gì cũng tình cờ trùng hợp được. Chắc là tôi vẫn còn “ nợ nần” gì đó với chị ta.

Tôi chở chị ta đi lòng vòng qua các khu phố, cảm giác trong lòng lâng lâng khó tả, cứ muốn thời gian kéo dài mãi. Giao thừa của “người Tây” mà “người ta” mình cũng chào đón quá nhiệt tình luôn. Người đổ ra đường đông ơi là đông.

Tôi gửi xe đi dạo với chị ta ở trung tâm thành phố. Gần đến 12 giờ, mọi người tập trung ở công viên trước một khách sạn cao tầng. Khách sạn này đang tổ chức buổi tiệc cuối năm cho khách, Ở tầng trên cùng họ gắn một cái đồng hồ to, đèn hoa treo rực rỡ.

Có tiếng loa phát ra, mọi người cùng nhau đếm ngược: 10,9,8,…..1,.0. Một tiếng bùm.. pháo hoa nổ tung lên. Bài hát Happy new year cũng vang lên. Giấy màu, hoa giấy, rồi bong bóng tung tóe bay lên cao, rồi từ từ rớt xuống. Mọi người vỗ tay hò reo vang dội. Vài cặp tình nhân, vợ chồng ôm hôn nhau thắm thiết, bạn bè nắm tay nhau chúc mừng năm mới.

Chị ta cũng nắm lấy tay tôi nhìn vào mắt tôi, giọng nói ngọt ngào, mắt long lanh, nét mặt ngời ngời hạnh phúc thì thầm: Chúc mừng năm mới nhen em …yêu!

Ngay giây phút giao mùa thiêng liêng mỗi năm chỉ có một lần, lòng con người ta cảm thấy thật bồi hồi xúc động. Tôi nhìn chị ta nở một nụ cười không còn kiểu nào đẹp hơn nữa.

Rồi màn tranh giành bong bóng và hoa diễn ra, thanh niên nam nữ, người lớn trẻ em, reo hò, la hét, chen lấn để có được một bông hoa, hay một cái bong bóng mà ai cũng nghĩ đó là quà may mắn đầu năm.

Tôi nói với chị ta: “chị đứng đây nhen” rồi lao vào đám đông đó. Chen lấn, giành dựt là nghề của tôi mà. Lúc naỳ mới thấy chiều cao cũng có lợi, vì cao hơn nhiều người nên tôi chụp được 2 cái bong bóng và một cành hoa hồng bằng giấy.

Về gần chỗ chị ta đứng, có một bé gái, nó cứ nhìn chằm chằm vào cái bong bóng trên tay tôi. Tất nhiên là hiểu ý rồi, tôi ngồi xuống đưa cho nó một cái nói: Tặng em nè, chúc mừng năm mới nhen bé yêu!

Nó cầm lấy, miệng cười sung sướng nói: “ Cảm ơn chị” rồi ghé sát hôn vào má tôi một cái. Sau đó bỏ chạy lại chỗ mẹ nó. Tôi nhìn theo hai mẹ con, người phụ nữ trẻ nhìn tôi cười gật đầu, tôi hiểu đó là câu “cảm ơn” nên cũng cười lại. Năm mới mà, nhìn đâu cũng thấy toàn là nụ cười.

Miệng vẫn còn cười tôi đưa cho chị ta cành hoa hồng và cái bong bóng hình trái tim:

- Tặng chị nè. Năm mới may mắn nhen.

Chị ta cầm lấy nhìn tôi tủm tỉm cười:

- Đầu năm được “gái” hôn thích hông?

Tôi mắc cỡ đỏ mặt, rồi không biết đang đà giỡn của chị ta hay là có sẵn trong đầu tự nhiên buộc miệng phát ra:

- Chị hôn thích hơn!

Chị ta nhìn tôi rồi nhón chân lên hôn vào má tôi. Tôi đứng tim mất mấy …thế kỉ rồi đập thình thịch như trống trường làng. Mặt đỏ hơn con tôm hùm luộc chín. Chị ta cười lớn rồi nói:

- Có thích hơn không?

Tôi ngượng ngùng không dám nhìn chị ta, cười cười, gật gật đầu. Đây không phải là lần đầu được “gái” hôn nhưng mà lần này đúng là thích thật!

Nhìn chúng tôi cứ như là một cặp tình nhân đang đi dạo phố. Tôi thì mặc quần jean áo thun, tác phong nhanh, gọn, lẹ mà. Chị ta thì áo đầm dịu dàng, quyến rũ, tay còn cầm bong bóng và hoa nữa chứ. Bóng của chúng tôi một cao, một thấp cứ lúc ẩn, lúc hiện trên hè phố. Tôi rất muốn nắm tay chị ta nhưng lại ngại, sợ chị ta hiểu nhầm nên hai tay tôi cảm thấy thừa thải, lúng ta lúng túng không biết làm gì.

Có vài ánh mắt soi mói nhìn chúng tôi.

- Thì cứ coi như đêm nay mình là tình nhân của nhau đi, em sợ hả? Chị ta cất tiếng nói nho nhỏ.

Ối trời ơi, chị ta đúng là ma xó mà. Tôi mới nghĩ đến thôi là chị ta đã nói ra trước rồi.

- Ai sợ chứ?

Nói xong tôi nắm lấy tay chị ta, tình tứ bước đi đúng nghĩa là “một cặp” luôn.

Về nhà, cũng gần 3 giờ sáng, có mấy cuộc gọi nhỡ của anh, tôi thấy áy náy trong lòng. Rõ ràng là có bạn trai vậy mà mỗi lần ở bên chị ta là quên hết, kì thiệt không hiểu nổi. Googl𝖾‎ t𝒓ang‎ này,‎ đọc‎ ngay‎ không‎ q𝐮ảng‎ cáo‎ +‎ T‎ 𝑅‎ Ù‎ 𝐌‎ T‎ 𝑅‎ U‎ 𝐘‎ Ệ‎ 𝗡.𝚅n‎ ‎ +

Tôi gọi cho anh nói do đang đi chơi ngoài đường nên không nghe điện thoại được. Anh hỏi tôi đi chơi có vui không, rồi xin lỗi vì không đi với tôi được. Tôi cũng giả bộ nói không có anh đi chơi không thấy vui, còn bắt đền anh ngày mai phải đi chơi bù cả ngày. Anh thật thà hứa sẽ dành cho tôi cả ngày muốn gì anh cũng chiều để xin lỗi.

Tôi thấy mình thật giả dối, nhưng mà nghĩ đến nụ hôn của chị ta, tôi lại nhanh chóng quên tất cả, mỉm cười hạnh phúc.

Zalo của chị ta hiện lên cái hình tôi được con bé hôn lên má. Với dòng chữ: Giao thừa ấp áp. Lòng tôi cũng thấy ấm áp mặc dù đang nằm chèo queo một mình.

Đúng là chị ta cũng nhanh tay thật. Tôi càng khẳng định lời nói của tôi với con Mỹ Linh là đúng: Cần gì phải vẽ, chỉ cần đưa điện thoại lên chụp một phát là có ngay khoảnh khắc đáng nhớ liền! Vậy có ai chụp được cảnh chị ta hôn tôi không ta? Cái này chắc con Mỹ Linh đúng nè!