Đóa Hồng Đầy Gai Và Tổng Giám Đốc Lạnh Lùng

Chương 1015



“Anh đồng ý.”

“Vậy anh còn muốn phản kháng nữa không?”

“Anh không phản kháng nữa.”

Dương Tâm khẽ nở nụ cười, thế này chẳng phải được rồi sao.

Dương Tâm rất hài lòng với thái độ của Lục Gia Bách, anh sẽ luôn nhường nhịn cô, để cô làm theo ý của mình.

Nhiệt độ bên trong căn phòng càng lúc càng tăng cao, bọn họ đang dùng cách của mình để yêu đối phương.

Ở trong một phòng bệnh khác.

Trước lúc thế lực của Tô Yến bị tan rã, trong lúc đánh nhau Tiểu Ca đã bị thương, viên đạn bay sượt qua trái tim, cố gắng lắm mới giữ lại được cái mạng này.

‘Cạch.’ Cửa phòng được mở ra.

Nữ sát thủ đi từ bên ngoài vào, cô ta gật đầu nói: “Tiểu Ca, cô ba Lục tới rồi, chắc hẳn là tới thăm anh đấy.”

Tiểu Ca hơi nhíu mày lại, cô chủ nhà giàu kia đúng là khó đối phó mà, anh ta đã nói rõ ràng đến mức đó rồi mà cô ta vẫn không hết hy vọng.

“Cô ngồi ở bên giường đút trái cây cho tôi ăn đi.”

Nữ sát thủ ngây người ta nhưng sau đó cô ta phản ứng lại rất nhanh. Cô ta nhanh chóng chạy tới bên giường rồi ngồi xuống, cô ta bưng đĩa hoa quả ở trên bàn lên rồi đút cho Tiểu Ca ăn từng miếng.

“Tiểu Ca, anh phải giải thích với môn chủ đấy nhé, cô ba Lục là em chồng của môn chủ, nếu như tôi ức hiếp cô ta ghê quá, cô ta chạy về mách chị dâu thì người chịu thiệt lại là tôi đấy.”

“Ừ.”

Tiểu Ca vừa nói xong thì cánh cửa lại bị đẩy ra một lần nữa, Lục Thanh Thanh đi từ bên ngoài vào.

Đập vào mắt Lục Thanh Thanh là cảnh tượng người phụ nữ xinh đẹp quyến rũ kia đang cầm giấy ăn lau miệng cho Tiểu Ca.”

Trước mặt Lục Thanh Thanh Tiểu Ca vẫn luôn tỏ ra rất lạnh lùng, gương mặt đẹp trai ấy rất ít khi nở nụ cười.

Lục Thanh Thanh vội vàng cúi đầu xuống, nước mặt trong hốc mắt rơi xuống.

Lục Thanh Thanh đặt giỏ hoa quả đang cầm trong tay lên kệ để đồ, cô ta khẽ cười nói: “Tôi nghe nói anh bị thương rồi. Đây là hoa quả tập đoàn Lục Thị chở bằng đường hàng không ở nước ngoài về, tôi mang một chút tới đây cho anh nếm thử.”

Tiểu Ca im lặng không nói năng gì.

Nữ sát thủ ngồi bên giường cười nói: “Cảm ơn cô ba Lục nhé, tôi thay mặt Tiểu Ca cảm ơn cô. Nếu như cô không còn việc gì khác thì chúng tôi không tiện giữ cô lại nữa, mời cô về.”

Lục Thanh Thanh mím chặt môi, sau khi im lặng một hồi lâu cô ta mới lên tiếng hỏi Tiểu Ca: “Anh có thể bảo cô ấy tránh đi một chút được không, em có vài chuyện muốn hỏi anh.”

Tiểu Ca không trả lời, ý từ chối cực kì rõ ràng.

Anh ta làm như thế là muốn cắt đứt tất cả mong đợi của cô ta, nếu như bây giờ cho cô ta bất cứ hy vọng nào thì tất cả những việc anh ta làm trước kia đều sẽ uổng phí cả.

Lục Thanh Thanh mím môi lại, cô ta biết là anh ta không muốn cho mình cơ hội này.

Cô ta yên lặng một lát rồi lại nói: “Không phải là anh nên nói rõ với em một số việc ư, cứ cho là vì em đã mất một cánh tay vì anh cũng được?”