Đoán Thiên Mệnh

Chương 84



Quả nhiên Tần Thanh muốn hỏi tôi về chuyện này. Lúc nãy tôi đã xem bàn tay của cô ta nên đã biết được tình hình. Bản thân cô ta cũng tự nói rằng cô ta không nên làm chuyện này. Hậu quả của chuyện này vô cùng đáng sợ, có thể hủy hoại tương lai sự nghiệp của cô ta. Nhưng nói thế nào nhỉ, có thể thì là có thể, lúc cô ta nói ra tôi thấy vẫn có chút tự tin nên chắc bản thân đã có cách giải quyết rồi. Sở dĩ cô ta vẫn nói ra, chắc là để tôi quyết định xem cách giải quyết của cô ta có đúng không thôi.

Tôi suy tính một hồi rồi nói:

“Tình hình này của cô không dễ nói ra chút nào,...”

"Sao, ta lại hỏi cậu một câu nữa, cậu không cần nhìn tay tôi mà vẫn nói được chứ?" Tần Thanh nhìn chằm chằm tôi, giọng nói bỗng trở nên lạnh lùng.

Trong lòng tôi cảm thấy không ổn, người phụ nữ này quá thông minh. Thoáng chốc liền biết rằng vừa rồi tôi có thể nhìn thấy những thứ khác qua lòng bàn tay của cô ấy. Giờ tôi đang nghi là cô ta nói ra những lời này là để thử tôi, nếu là như vậy thì người phụ nữ này có hơi đáng sợ rồi. Có điều tôi cũng không có gì phải sợ cả, với tư cách là một thầy xem mệnh, miệng lưỡi của tôi cũng không tồi, rất bình tĩnh nói:

“Chắc chắn là cần rồi.”

"Cần ư?" Ánh mắt Tần Thanh ngừng lại, tôi lờ mờ nhìn thấy trong mắt cô ta có chút lấp lánh, giống như muốn nhìn thấu tâm tư của tôi.

Trong lòng tôi bất lực thật sự, cô ta nhìn tôi như vậy là muốn tôi không đánh mà khai sao. Thật sự mà nói thì có nhìn tôi cả ngày tôi cũng không thay đổi sắc mặt. Quả nhiên sau khi nhìn tôi vài giây, cô ta đã cau mày lại. Tôi lẩm bẩm trong lòng, mất bình tĩnh trực tiếp hỏi cô ta có xem hay không?

"Cậu muốn xem thế nào?" Cô ta nói.

"Tay."

Cô ta lại đưa tay ra. Lần này đương nhiên tôi xem nghiêm túc hơn, sau 1 hồi suy nghĩ bèn không giấu diếm nói lại tất cả những điều tôi nhìn thấy ra.

"Hủy hoại tương lai của ta?” Khóe miệng Tần Thanh hơi nhếch lên.

Tôi gật đầu:

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Siêu phẩm chống lão hóa da - Collagen 900 được 95% phụ nữ tin dùng trên Shopee!

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

"Chuyện mà cô làm không phải chuyện tầm thường, rất có thể sẽ hủy hoại tương lai của cô, còn có thể giấu được bao lâu, dựa theo độ sâu đường vân tay của cô mà nói thì không giấu được bao lâu đâu. Tôi khuyên cô nên tự quyết định chuyện này đi, nếu cứ giấu diếm thì không ổn.”

Nói xong mà chính tôi cũng tự nghi ngờ rằng tôi đã nói thẳng như vậy, tại sao cô ta lại không hoảng sợ chút nào? Thậm chí trên mặt còn có một chút giễu cợt. Đây là quá tự tin hay tôi xem sai rồi? Hay cô ta có thể dễ dàng tự mình giải quyết?

“Xem khả năng xem mệnh của cậu không ra gì.” Tần Thanh nhẹ lắc đầu nói.

Tôi tức quá mà, cô ta muốn làm thế nào?

Cô ấy nhìn vẻ mặt của tôi, lại cau mày:

"Có phải cậu nhìn ra rồi nhưng không nói ra đúng không?"

Tôi không nói gì, không lắc đầu, cũng không gật đầu. Thật ra tôi đã nhìn thấy gì đó rồi, sau khi nhìn kỹ hơn thì thấy chỉ tay cô ta thật sự cho thấy việc tương lai bị hủy hoại, còn có chút màu máu, khả năng là tới lúc đó Tần Thanh sẽ bị thương nặng.

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale cực rẻ Shopee!

Bàn ủi hơi nước cầm tay gấp gọn - Siêu phẳng, siêu bền, giá SALE sập Shopee

Xịt băng mát lạnh tức thì - Làm mát không khí nhanh cho yên xe, ghế ngồi ô tô an toàn

Trong nhà yên lặng được vài giây, Tần Thanh trở nên vô cảm, có lẽ là do mặt tôi không biến sắc, làm cho cô ta không tài nào đoán được tôi đang nghĩ gì, có nhìn ra hay không.

"Cậu ra giá bao nhiêu? Nói đi."

Ý là muốn đưa tiền cho tôi, cô ta cũng không cố truy cứu rốt cuộc tôi đã xem ra cái gì, điều này khiến tôi thở phào nhẹ nhõm. Về tướng mạo cô ta thì tôi không nhìn ra được gì, nhưng xét về phong cách mà nói, thì chắc chắn là người có tiền, nên tôi nhất định sẽ tính thêm một chút.

“Cô hỏi tôi hai câu, mỗi câu là 1 vạn” Tôi nói.

Trong lòng tôi vui vui nhưng, kiếm tiền khó vậy, xem mệnh cho những người như người phụ nữ này thì ai cũng bị tức chết thôi.

Cô ta liếc tôi rồi lấy ra 2 vạn tiền mặt, đặt lên bàn. Tự dưng tim tôi nhói lên 1 cái, sòng phẳng như vậy, tôi bị hớ rồi, kể cả có nói 3 vạn một câu cũng không sao. Có điều tôi nghĩ cô ta sắp rời đi, dù sao thì cũng xem xong rồi, nhưng không ngờ cô ta vẫn tiếp tục nói:

"10 vạn."

“Cái gì? 10 vạn á” Tôi kích động, nghe thấy nhiều tiền như vậy, tôi tất nhiên là rất kích động.

"Cậu xem xem có những thứ khác hay không, chỉ cần nói có, không cần kể ra là cậu thấy những gì, 10 vạn này sẽ là của cậu." Cô ấy nói.

Trong lòng tôi có chút lấn cấn, 10 vạn đối với tôi mà nói quả thật là một sự cám dỗ lớn, tôi không phủ nhận, nhưng tiền này, có lẽ là tôi không kiếm nổi rồi? Tôi không nói gì, 10 vạn này không hề dễ kiếm.

Tôi lắc đầu nói không có.

Cô ta nhìn tôi chằm chằm vài giây:

“Tốt nhất là không có.”

Tôi thở phào nhẹ nhõm, trong lòng vẫn còn cảm thấy sợ hãi, nếu như lúc nãy tôi nói có, thì cô ta sẽ làm gì? Cô ta đi về phía cửa, tôi nói đi thong thả, cô ta thế mà lại quay đầu nhìn tôi, tôi cũng chỉ biết ngượng ngùng. Có điều, lúc này không biết là trùng hợp hay sao mà cơn mưa vừa tạnh, lại một lần nữa ập xuống không báo trước.

Trời mưa như trút nước, nhà tôi lại sắp chìm trong nước, tôi chợt đau đầu:

"Con mẹ nó chuyện gì vậy? Vừa mưa, giờ lại mưa nữa! Long Vương uống nhiều quá rồi? Nôn bừa bãi ở đây."

Lần trước Dương Siêu bảo mưa to là do Long Vương uống quá nhiều rồi bị nôn. Lượng mưa này, hazzz rốt cuộc là ông ta đã uống bao nhiêu vậy?

"Cậu nói cái gì cơ?" Tần Thanh quay đầu nhìn chằm chằm tôi, tôi sửng sốt.

Tôi nói trời mưa, không phải mắng cô.

"Cơn mưa vừa rồi cậu không được nói, bây giờ thì cứ việc, muốn nói gì thì nói."Tần Thanh nói nói như vậy làm tôi cảm giác vừa phạm lỗi vậy.

Cô ta có ý gì vậy? Tại sao cơn mưa lúc nãy không được mắng, mà cơn mưa hiện tại lại có thể mắng?

Tần Thanh không nói lời nào, cô ta nhìn chằm chằm màn mưa bên ngoài mấy giây, sau đó đi thẳng ra ngoài. Tôi vô thức muốn nói rằng dù sao cô cũng đã đưa tôi 2 vạn tệ, giờ để tôi đưa cho cô một chiếc ô cũng được, có điều cô ấy đã đi ra ngoài rồi.

Thôi bỏ đi, mặc kệ cho cô ướt như chuột lột, tôi đóng cửa lại, nhưng ngoài trời mưa vẫn không có dấu hiệu ngừng. Tôi đau đầu cầm chổi quét nước ở cửa, vừa nãy tôi chuẩn bị nghỉ ngơi rồi, giờ lại mưa, chẳng lẽ đêm nay không ngủ nổi?!

Tôi thở dài, trận mưa này đã rơi rất lâu rồi, tôi dùng xô hứng nước rất mãi rồi cũng không ổn. cứ tiếp tục như vậy thì chẳng thấm vào đâu. Tôi cứ nằm tạm trên bàn cao để ngủ, sáng mai lại múc nước, xem trận mưa này có thể kéo dài bao lâu.

Đang ngủ mê man thì nghe thấy tiếng chuông điện thoại, tôi bị đánh thức mới phát hiện thấy trong phòng đã có chỗ nước ngập đến chân rồi. Tôi đau đầu kinh khủng, vội vàng xem điện thoại thì là Dương Siêu gọi đến.

Lúc này trời đã rạng sáng, còn như giữa trưa, xem ra tối hôm qua tôi mệt quá nên mới ngủ trên bàn lâu như vậy.

“Alo”

“Cậu đang ở đâu?” Dương Siêu trực tiếp hỏi.

Tôi nói ở nhà, anh ta nói tiếp:

“Có muốn ta đến đón không?”

Tôi hỏi tại sao? Anh ta nói:

"Nước ở động Lục Thiên đêm qua cuối cùng cũng đã rút rồi."

Cái gì? Tôi vừa kinh ngạc vừa vui mừng, đây là do thần sông Trường Giang đến xử lý sao? Vị thần sông này có một khát vọng sống sót thật mãnh liệt! Tôi hỏi nước rút được tới đâu rồi? Trước đó nước sâu đến kinh người, cả ngọn núi gần như bị nhấn chìm, có thể tưởng tượng sâu đến nỗi máy bơm phải mất hàng tháng trời mới bơm được.

"Dù sao thì nó cũng đang rút dần, để mà biết khi nào động Lục Thiên mới lộ ra thì vẫn khó." Dương Siêu nói.

Tôi hỏi thần sông có xuất hiện ở động Lục Thiên không? Dương Siêu nghi ngờ nói:

"Không rõ nữa, nhưng thần sông Trường Giang chắc sẽ không tới xử lý chuyện này nhanh như vậy đâu. Dù sao cũng đã như vậy mười tám năm rồi, cô ta cũng sẽ không vội. Có thể không phải là thần sông, mà chắc là ai đó đã làm."

"Ai vậy nhỉ?" Tôi hỏi.

“Cái này ta không rõ, nhưng nước rút rồi, động Lục Thiên sẽ xuất hiện.”

Đây là một tín hiệu rất tốt, tôi nói để tôi tự đi kiểm tra là được rồi. Dù sao thì em gái anh ta đang trong tình trạng không ổn, có thể sẽ sinh bất cứ lúc nào.

“Được rồi, vậy cậu tự qua đó nhé, có khả năng là ta phải nhờ cậu 1 việc.”

“Không vấn đề gì, tôi luôn sẵn sàng.” Tôi nói, chắc là việc của em gái anh ta rồi. Dù sao thì chính Dương Siêu đã giúp tôi tìm ra động Lục Thiên, ơn này tôi nhất định phải trả mới được.

“Ừm."