Đoán Thiên Mệnh

Chương 91



Căn bản là không hề có người thứ 7!

Ở đây có tất cả bao nhiêu người, chúng tôi vẫn có mắt mà đếm được, chỉ có 6 người mà thôi, không có người thứ 7. Chúng tôi khó hiểu nhìn nhau, 2 người trong nhóm Cao Cửu Nhật là đạo thuật sư, họ lập tức lấy bùa ra như thể chuẩn bị ra nay với thủy thi đang nói linh tinh này. Thủy thi dưới nước lập tức cảnh giác, sau đó lại thét lên mấy tiếng, đột nhiên dùng bàn tay trắng bệnh không huyết sắc chỉ vào tôi.

Tôi thấy thủy thi chỉ tay vào mình thì đầu ong lên, choáng váng không ngừng, mà sắc mặt Dương Siêu cũng thay đổi, anh ta vô thức quay lại nhìn tôi. Từ trong ánh mắt hiện lên vẻ ngạc nhiên vô cùng. Ý Dương Siêu là gì vậy?

“Cô ta nói gì?” Cao Cửu Nhật lạnh lùng nói.

Dương Siêu rời tầm mắt khỏi tôi rồi lắc đầu:

“Không có gì”

“Anh nói dối, tại sao thủy thi kia lại chỉ vào cậu ta? Trên người cậu ta có kẻ thứ 7 phải không?” 1 người trong nhóm Cao Cửu Nhật nhìn tôi chằm chằm mà sắc mặt Cao Cửu Nhật cũng hơi thay đổi.

Tôi kinh ngạc, trên cơ thể tôi có người thứ 7 á? Sao tôi lại không biết chứ? Lời của thủy thi này, trong chúng tôi chỉ có Dương Siêu là hiểu được mà thôi. Anh ta biết rõ là gì rồi, nhưng vì có liên quan đên tôi nên chọn im lặng, không nói gì.

Rốt cuộc thủy thi này đang nói gì vậy, sao lại chỉ vào tôi cơ chứ?!

Diệp Thanh lập tức kéo tôi ra sau, cau mày cảnh giác nói:

“Anh muốn làm gì? Đã bảo là không có gì rồi mà sao vẫn hỏi thế?”

“Hừ, dù tôi không hiểu thủy thi kia nói gì nhưng ý nó là có người thứ 7 trên người cậu ta. Nếu không thì nó đã không nói cả thảy 7 người chúng ta sẽ chết ở đây. Tôi không muốn vì 1 người mà ảnh hưởng đến mọi người. Nói cách khác, tôi không muốn bị người khác giết chết.” 1 người lạnh lùng lên tiếng.

“Vậy anh muốn làm gì?” Diệp Thanh nhìn chằm chằm anh ta.

“Để cậu ta cho người thứ 7 ra ngoài.”

Em chính là ánh sáng của anh, vạn năm không bao giờ đổi thay, bây giờ và mãi mãi.

2 năm sau chia tay, hắn không ngờ mình sẽ gặp lại vợ cũ ở nơi tăm tối tột cùng

Dụng cụ chà gót chân hàng nội địa Châu âu - Siêu mềm mại, chống nứt nẻ da - Giá sale cực rẻ!

Mang mối thù gia tộc, cô bắt đầu thân phận mới để gả cho con trai kẻ thù, nhưng tình cảm lại là bài toán không đoán được

“Đã nói không có rồi. Anh cũng là đạo thuật sự, chẳng lẽ không nhìn ra ở đây có bao nhiêu người à?” Diệp Thanh không hề nhượng bộ.

Người đàn ông này cau mày lại, trong mắt như lóe lên gì đó, nhìn tôi mấy giây, lông mày càng cau lại:

“Cho dù là nói không có nhưng tại sao thủy thi kia lại nói như vậy rồi chỉ vào cậu ta?”

“Đủ rồi, chỉ 1 vài lời nói lung tung của 1 thủy thi thôi mà chúng ta đã bị chia rẽ như thế này, thú vị không?” Diệp Thanh có chút tức giận, giọng nói to hơn rất nhiều.

Sắc mặt người đàn ông kia vô cùng xấu, anh ta quay sang thì thầm gì đó với Cao Cửu Nhật nhưng ánh mắt thì cứ dán vào người tôi.

Cuối cùng Cao Cửu Nhật đến nhìn tôi 1 cái rồi hỏi Dương Siêu:

“Rốt cuộc là cô ta nói gì vậy?”

“Không có gì” Dương Siêu dửng dưng lắc đầu đáp.

1001 loại cốc Starbuks cực hot, siêu xinh - Giảm đến 50% trên Shopee trong tháng 8!

Viên tỏi Đức: Bảo vệ sức khỏe cho bố mẹ trọn vẹn nhất - Tăng sức đề kháng, chống đột quỵ - Sale cực rẻ Shopee!

Bộ cây lau nhà vắt tự động thông minh kèm xô (tặng kèm 3 miếng bông lau) - Sale Shopee

Xịt băng mát lạnh tức thì - Làm mát không khí nhanh cho yên xe, ghế ngồi ô tô an toàn

Nghe thấy như vậy thủy thi kia nổi giận đùng đùng, lại thét lên như đang quát Dương Siêu vậy. Anh ta ben lấy ra 1 tấm bùa bắn vào thủy thi kia. Lá bùa vừa dính vào đã thiêu đốt thủy thi kia khiến cô ta kêu gào thảm thiết, nhanh chóng lặn xuống nước như cá, bơi đi mất hút. Dương Siêu không nói gì, tiếp tục chèo thuyền. 2 người nhóm Cao Cửu Nhật cứ nhìn chằm chằm vào tôi nên Diệp Thanh bèn nói nhỏ:

“Không sao, thủy thi kia thật biết dọa người quá. Nó muốn làm chúng ta sợ hãi rồi mới giết chúng ta, không sao đâu.”

Tôi gật đầu trong vô thức, cảm giác tâm trí đã bay đi tận đâu rồi chứ không ở đây nữa. Thuyền tiếp tục tiến sâu vào bên trong, Dương Siêu thì không nói lấy nửa lời. Tôi bị thủy thi này làm cho đầu óc hoang mang, rối tung cả lên, là cô ta đang lừa chúng tôi hay trên người tôi thật sự có người thứ 7? Hay là người thứ 7 này có liên quan đến tôi? Đầu óc tôi lại rối tung, suy nghĩ lẫn lộn trong đầu như 1 nồi cháo vậy. Cũng không biết qua bao lâu rồi, xung quanh càng lúc càng lạnh, cũng càng lúc càng tối hơn, đến cả ánh đèn pin cũng như bị bóng tối nuốt chửng vậy.

Diệp Thanh bỗng huých tôi 1 cái tôi mới định thần lại, hỏi cô ấy sao vậy. Diệp Thanh nghiêm túc nói:

“Đừng nghĩ linh tinh.”

Tôi gật đầu nở nụ cười khổ, làm sao mà tôi không nghĩ linh tinh được chứ?!

Đột nhiên thuyền va phải thứ gì đó như móng tay đang cào trên ván gỗ vậy, nghe mà rợn cả người. Dương Siêu từ từ dừng thuyền lại.

Tôi vội vàng dùng đèn pin chiếu xuống dưới nước thì phát hiện ra dưới đó toàn là những khuôn mặt trắng bệch, đàn ông, đàn bà, người già, trẻ nhỏ đủ cả, như đang người với tôi vậy. Thuyền của chúng tôi đang lướt trên những khuôn mặt này, nghĩ đến đây da đầu tôi tê rần, sau gáy ớn lạnh.

“Còn sững sờ ở đó làm gì? Muốn bị chúng ăn thịt à?” Một người lên tiếng.

Dương Siêu lập tức chèo thuyền đi. Thuyền lại lướt trên mắt đám thủy thi này. Đám 3 người Cao Cửu Nhật cảnh giác cực độ vì sợ chúng tấn công thuyền làm chúng tôi rơi xuống nước, tức là muốn chúng tôi phải chết.

“Lý Dịch, lại đây.” Bên tai tôi đột nhiên có 1 giọng nói vang lên. Tôi vô thức nhìn sang Dương Siêu, môi anh ta đang mấp máy dùng thuật gọi tôi.

Tôi lại vô thức chuyển sang chỗ gần Dương Siêu, tôi muốn biết khi nãy thủy thi kia nói gì về tôi, nếu không thì Dương Siêu đã không như thế này. Có điều không ngờ anh ta lại bảo:

“Cậu tìm cơ hội rời đi đi.”

Tôi choáng váng, tại sao lại muốn tôi rời đi? Lẽ nào tôi sẽ làm hại mọi người ư? Tôi hỏi cơ hội gì, Dương Siêu đang định nói thì 1 thủy thi trèo lên thuyền. Dương Siêu lập tức dùng mái chèo hất nó xuống nước, chúng tôi hợp sức cùng chèo cho thuyền đi nhanh hơn.

“Chèo nhanh lên.” Cao Cửu Nhật lo lắng. “Rẽ sang trái, sáng trái. Bên trái càn khôn bát quái, là đường sống, đi bên trái.”

Lúc này tôi nhìn thấy trước mắt có 1 ngã 3, Cao Cửu Nhật dùng phong thủy tính ra được phải đi bên trái. Thực ra tôi cũng có thể dùng tự tính nhìn ra, dựa vào chữ “chèo - 撑” anh ta bật ra đầu tiên. Thấy tôi đang tự phân tích, Cao Cửu Nhật có chút kinh ngạc, ánh mắt lóe lên sự bất ngờ. Tôi khẽ gật đầu, phân tích từ 撑 này quả nhiên cũng tính ra là phải đi bên trái. Cao Cửu Nhật này đúng là có năng lực.

Dương Siêu nhìn anh ta 1 cái rồi gật đầu rồi tiếp tục chèo thuyền, anh ta dùng lực mạnh chèo thuyền rẽ vào bên trái. Không khí xung quanh càng trở nên u ám hơn. Tôi đang nghĩ xem Dương Siêu bảo tôi tìm cơ hội rời đi, cơ hội này là gì!

“Pực”

Thuyền đột nhiên đâm phải gì đó, không di chuyển nổi nữa, khả năng là đã vào bờ rồi.

“Cuối cùng cũng đến rồi, chúng ta xuống đi.” 2 người bên Cao Cửu Nhật có lẽ vừa bị dọa tím mật, dù sao cũng có nhiều thủy thi như vậy, cảm giác tê hết đầu. Họ nhảy dựng lên đòi lên bờ, muốn cách xa nơi này chút để không bị thủy thi bám theo nữa.

Mấy người chúng tôi cùng lên bờ. Dương Siêu buộc thuyền xong thì lấy ra 1 thứ, tôi đoán là máu của Trần Hâm. Anh ta sẽ dùng máu này mà tìm ra an hem của ông ta, Diệp Thanh thì đứng bên cạnh trợ giúp.

“Này, Lý Dịch, trên người cậu thật sự không có người thứ 7 à?” Lời này là Cao Cửu Nhật hỏi tôi.

Tôi lắc đầu, làm gì có, chính tôi còn không biết luôn.

“Được, tôi tin cậu.” Anh ta gật đầu rồi không nói gì thêm.

Tôi bắt đầu dùng đen pin soi sáng phía trước. Bức tường này ẩm ướt, nước nhỏ giọt liên tục, âm thanh từng giọt từng giọt cứ dội vào tai làm người ta khó chịu vô cùng.

“Có chút kì quái. Theo như phong thủy thì chỗ này thuộc vào tử thủy nhưng lại không có mùi gì cả.” Cao Cửu Nhật đột nhiên nói. Vậy tức là sao?

Tôi thấy hơi ngạc nhiên, có điều Dương Siêu đang đi đằng trước bỗng mở niệng:

“Tôi tìm thấy anh em của Trần Hâm ở đâu rồi. Các người vẫn tiếp tục chứ?”

Cách này là dùng máu tìm, chắc chắn là rất nhanh rồi. Đáng ra động này phải rút hết nước rồi, đến lúc đó chỉ cần đi vào tìm là được.

Dương Siêu nói xong, 3 người bên Cao Cửu Nhật vẫn im hơi lặng tiếng. Tức là sao, tức là giờ chúng tôi tự làm việc riêng. Tôi do dự 1 chút rồi bảo Cao Cửu Nhật cẩn thận chút vì khi nãy anh ta nói ra chữ “撑” tôi thấy anh ta sau sẽ có chút không thuận lợi. Cao Cửu Nhật ngạc nhiên nhìn tôi 1 cái rồi gật đầu. Bỗng lúc này nhóm bên Cao Cửu Nhật kêu lên:

“Nhầm rồi nhầm rồi, đây không phải mặt đất, mọi người nhìn xem…”

Anh ta đột ngột nói làm chúng tôi đồng loạt chiếu đèn pin xuống đất. Lúc này… da đầu tôi tê buốt bởi vì thứ chúng tôi đang đứng lên không phải là mặt đất mà là từng chiếc, từng chiếc quan tài bị nước xô lại xếp sát nhau, tạo thành “con đường quan tài”…

Thứ mà chân bọn tôi giẫm lên là quan tài. Da đầu tôi phút chốc tê rần, thậm chí luồng khí lạnh dưới chân còn xộc thẳng lên gáy, khiến cả người tôi lạnh như băng!

Sao nơi này có thể có nhiều quan tài như vậy??

Tôi vội soi đèn xem. Vừa quét qua một đường đã thấy cả một dãy quan tài dày đặc san sát, trông y hệt từng thẻ, từng thẻ mạt chược được xếp ngay ngắn.

“Sao ở đây nhiều quan tài quá vậy?” Mặt mày hai người bên Cao Cửu Nhật hết sức khó coi.

“Xong! Đây là đất dữ!” Ánh đèn từ chiếc đèn pin chiếu xuống đất làm sắc mặt Cao Cửu Nhật trông càng nghiêm trọng, đến nỗi trong mắt thoáng qua vẻ hoảng sợ!

Từ phong thủy anh ta đã nhìn ra gì đó!

Tim tôi giật thót. Tuy không rành phong thủy nhưng tôi cũng biết hang núi này tập hợp nhiều quan tài vậy, nghĩa là chiêu rất nhiều âm khí, oán khí và cả sát khí. Đây chắc chắn không phải chuyện tốt gì, vì quan tài luôn có nghĩa là có người chết.

“Dữ thế nào?” Dương Siêu hỏi, cả đám liền đồng loạt nhìn Cao Cửu Nhật. Dù sao thì trong chúng tôi, chỉ có mỗi anh ta am hiểu phong thủy.

Cao Cửu Nhật chầm chậm mở miệng:

“Mọi người cũng biết đấy, quan tài gỗ thường rất nặng nên không có chuyện lơ lửng trên nước được. Bởi thế, một khi chúng nổi trên nước tức là người trong quan đang tức giận. Quỷ khí, âm khí và oán khí khiến quan tài không thể chìm xuống. Một cỗ quan tài nổi lên đã dữ, huống chi nơi này toàn là quan tài? Bẫy quan đã được tạo thành, người vào chỉ có nước chết mà thôi!”