Độc Hành Tu Luyện Ký

Chương 25: Cậu Muốn Trở Nên Mạnh Không?



Trong khi Hoàng Vân đang gấp rút lên đường thì tại một căn phòng trang trọng có bốn người ngồi nói chuyện.

Ngồi trên cao nhất không ai khác là Hiền Minh, bên dưới lần lượt ngồi lấy Đức Hải, Chu Giáp cùng Sơn Quân.

"Thưa thủ tướng, ta thấy nên bắt lại Trung Ân ngay lập tức!!". Lúc này ngồi một bên Sơn Quân đứng dậy hướng thủ tướng bày tỏ ý kiến, trên mặt hắn hiện lên nồng nặc lửa giận.

"Hắn vậy mà dám dưới mí mắt chúng ta làm xằng làm bậy nhất định không thể tha thứ!". Chu Giáp cũng đứng ra nói.

Nhìn thấy Sơn Quân nghiến răng nghiến lợi Hiền Minh vẫn không nói gì cầm trên tay một đoạn băng ghi âm bật lên.

"Có một lần Trung Ân lợi dụng quyền hạn nhúng tay vào nuốt mấy lần trữ lượng khoáng sản, còn nữa.....". Bên trong truyền ra giọng nói sợ hãi tường thuật lại tất cả việc bất chính Trung Ân từng tham gia trục lợi.

"Đây là?". Ngồi ở bên cạnh Đức Hải đứng phắt dậy, giọng nói kinh ngạc hỏi.

"Trên tay ta cầm đại khái một phần bằng chứng ghi lại quá trình phạm tội do Hoàng Vân mới gửi không lâu, chuyện này không nên công khai ra bên ngoài. Trước tiên cho các ngươi trong vòng hai ngày lần theo những sự việc trong này moi ra chứng cứ xác định".

Hiền Minh ánh mắt toát lên giận dữ, nhìn mấy người ra lệnh nói.

"Sau một tuần tất cả tiến hành vây bắt!!!".

Nghe giọng nói thủ tướng chém đinh chặt sắt mấy người ngồi ở đây đồng loạt đứng dậy hô lớn.

"Rõ!!!".

"Nhưng thủ tướng, hai đại đội kia tất cả mọi người...". Sơn Quân không biết suy nghĩ việc gì muốn nói lại thôi nhìn phía Hiền Minh.

"Việc này ta đã biết, còn lại ta tới nghĩ kế sách". Hiền Minh khoát tay ra hiệu mấy người ra ngoài.

Bọn hắn không biết nói gì hai mắt nhìn nhau sau đó thở đại thối lui ra phòng họp.

"Ngươi vậy mà giết hết bọn họ....". Hiền Minh không biết suy nghĩ gì hai tay sờ lên huyệt thái dương vẻ mỏi mệt.

- ------------

"Món này không tệ, cho tôi thêm một đĩa nữa".

Tại nhà hàng cỡ lớn có hai người đang ngồi ăn uống hăng say, Hoàng Vân tài đại khí thô kêu rất nhiều món bưng lên một bên ngồi ăn một bên hỏi thăm nơi đây.

"Tôi nói Alger, cậu có biết chuyến tàu nào đi qua vịnh Ben-Gan không?".

Trên tay đang cầm đùi gà nhai hết sức Alger vội bỏ xuống một bên lấy ra bản đồ chỉ vài nơi nói.

"Theo tôi biết sẽ có những chuyến tàu đi qua nơi này, đây đây và cả đây cũng có".

Nhìn trên vùng biển bị đánh dấu nhiều địa điểm bằng chấm đỏ Hoàng Vân yên lặng ghi nhớ lại, khi lên đường hắn có thể tránh không ít phiền phức.

Hai người tiếp tục thảo luận một vài chủ đề sau đó ăn uống thoả mái một hồi lâu mới hài lòng đi ra nhà hàng.

"Cậu thật nhiều tiền nha, từ bé tới giờ tôi chưa được ăn bữa nào đắt đỏ như vậy".

Alger một bên đi một bên vuốt bụng thoả mãn nói.

Hoàng Vân cũng không có giải thích, tiền hắn không có nhiều nhưng thủ tướng đưa hắn một tấm thể ngân hàng lại xài dư thừa.

Bên trong thân thể hiện lên khói đen thôn phệ hết số thức ăn chuyển hoá thành nguyên chất gia nhập vận hành lỗ trắng.

Số nguyên chất từ hai đại đội thật sự nhiều lắm, nhưng hắn lại không hấp thụ hết mà chỉ dùng một nửa cường hoá tinh thần còn lại bổ sung cho lỗ trắng để rèn luyện nội tạng.

Hiện tại hắn đã đạt tới tinh thần lực cấp hai đỉnh phong, thôn phệ gần năm mươi người vẫn chưa đủ đột phá tới tinh thần cấp ba. Điều này nói rõ tu luyện tinh thần khó hơn thể chất rất nhiều, đối với người bình thường không biết đến tháng năm nào mới đột phá.

Nguyên chất càng nhiều thì lực đẩy ngược lại càng mạnh, với một lượng nguyên chất tương đương với năm mươi người còn lại Hoàng Vân cảm thấy thân thể nhận một áp lực to lớn khiến hắn đi lại còn có chút mất sức.

Nhưng điều này lại làm cho hắn vui mừng, nhận thấy nội tạng ngày càng mạnh hơn Hoàng vân thấy thật đáng giá.

Treo máy bật hack hỏi trên đời còn có ai?

"Khụ Khụ...". Alger nhìn thấy Hoàng Vân thất thần thỉnh thoảng trên miệng còn hơi cười mỉm hắn không biết tên này bị làm sao.

Cảm thấy thất thố Hoàng Vân hơi thu liễm đi theo Alger mãi cho tới một căn nhà cấp bốn hơi cũ kĩ, xung quanh còn rách nát một vài nơi.

"Xin lỗi hoàn cảnh không được tốt lắm". Alger ngượng ngùng nhìn Hoàng Vân áy náy nói.

Hoàng Vân không cảm thấy thế nào, giơ tay lên vỗ vai hắn cười nói.

"Không sao, tôi rất thích nơi đây".

Nói xong hắn chủ động đi vào ra hiệu Alger mở cửa, Hoàng Vân bước vào căn nhà nhìn xung quanh đánh giá.

Nhìn từ bên ngoài hoang sơ nhưng bên trong lại rất ngăn nắp, Hoàng Vân không khỏi tán thưởng. Cả nhà chỉ có hai căn phòng trống, không quá chật chội trái lại làm người ta cảm thấy ấm cúng.

"Cậu có cần gì cứ nói với tôi một tiếng, bây giờ trời đã tối nên đi nghỉ ngơi".

Alger vừa nói vừa chỉ một phòng trống, Hoàng Vân cười cười chào hỏi một tiếng sau đó bước vào.

Xung quanh dùng giấy dán tường bao bọc, có một cửa sổ hướng ra biển thi thoảng có gió mát thổi vào. Hoàn cảnh khiến lòng người thoáng buông lỏng, Hoàng Vân hài lòng nằm trên giường.

Không qua vài phút xung quanh trở nên im ắng lại, chỉ còn tiếng gió vi vu.

Sáng hôm sau Hoàng Vân thoả mãn ngồi dậy nhìn phía cửa sổ, mặt trời mới ló dạng báo hiệu ngày mới bắt đầu.

Đi ra phòng tới nhà tắm đánh răng rửa mặt một hồi hắn đi ra ngoài trông thấy trên bàn bày sẵn đồ ăn sáng. Hoàng Vân ngồi xuống một bên ăn một bên nhìn ngắm nhưng không thấy Alger.

Ăn sáng xong, hắn đi ra ngoài sân khởi động thân thể thì thấy Alger không biết lúc nào ở một bên chống đẩy nâng tạ thở hồng hộc.

"Lão già còn tập luyện thân thể?". Hoàng Vân đi tới trêu chọc Alger.

Đang tập trung nâng tạ Alger nghe Hoàng Vân nói kém chút tức nổ vội vàng mắng trả.

"Im miệng!!".

Cười cười không nói Hoàng Vân đi sang một phía bãi đất trống ngồi xuống hai tay bó gối điều chỉnh hơi thở đều đặn thổ nạp linh khí xung quanh.

Phương pháp tuy thô ráp nhưng đã có thiên phú thôn phệ lo hết, hắn chỉ cần ngồi tĩnh tâm.

Alger đang tập luyện thì tò mò nhìn Hoàng Vân, không hiểu vì sao hắn cảm thấy xung quanh không khí giống như chịu sự dẫn dắt hướng gần tới thân ảnh kia.

Sáng sớm tu luyện rất nhanh liền kết thúc, một tiếng sau Hoàng Vân cùng Alger sánh vai đi trên đường phố tới quán ăn sáng.

Alger thật ra là con lai nên tên có chút lạ lẫm với nơi đây, vì thế việc giao lưu của hai người không quá khó khăn.

Dù sao Hoàng Vân bỏ rất nhiều thời gian để học tiếng Anh, với tinh thần lực cấp 2 hắn học những lí luận trừu tượng còn được chứ đừng nói tới ngôn ngữ.

"Thằng ngoại quốc hôm nay tiếp được khách sao?".

Trên đường đi về hai người bỗng bị nhóm người thanh niên chặn lại, nhìn bọn hắn khiêu khích.

"Đây là ai vậy Alger?". Hoàng Vân không để ý mấy người nói.

Alger không biết lúc nào đã đứng trước mặt Hoàng Vân che hắn lại quát lên.

"Mấy thằng mày cút ra xa đừng ảnh hưởng tới khách hàng của tao!!!".

Tuy Hoàng Vân không hiểu gì nhưng nhìn tình hình hiện tại rõ ràng kẻ đến không thiện, hắn nhìn mấy người như mấy đoàn nguyên chất chạy nhảy.

"Ô, hôm nay thằng nhóc này biết cứng rắn rồi?".

Một tên đứng đầu to con đi ra chỉ đùa cợt nói.

Alger mắt lạnh lại, hắn biết bọn này nhất định sẽ không bỏ qua cho hai người. Alger lấy thế sét đánh tiến về mấy người quyền đến cước đi thẳng mặt tên cầm đầu.

"A!! mày dám đánh tao, bọn mày xông lên đánh gãy chân hắn cho tao".

Tên kia không nghĩ tới Alger thế mà dám phản kháng, hắn mặt mũi sưng lên hô lớn.

Xung quanh mười người lao ra trên tay cầm gậy gộc, mặt hăm hăm xông vào Alger đập tới tấp.

Alger càng không tỏ ra yếu kém, giờ phút này nếu như lùi lại chắc chắn hạ tràng càng hỏng bét. Hắn không màng đau đớn xông lên đánh thành một bầy với mấy người.

"Muay Thái sao?". Hoàng Vân đứng một bên nhận xét lấy, không nghĩ tới Alger còn có chút môn đạo.

Không qua nửa phút Alger đã bị đè trên đất chịu đòn roi đập tới, tên cầm đầu đứng một bên cười lạnh.

"Bọn mày phế hai chân nó cho tao".

Hoàng Vân đứng một bên nhìn thấy một tên cầm gậy đập chuẩn bị hạ xuống chân Alger nhưng trong cặp mắt non nớt kia lại không hề hốt hoảng mà sáng rực khiến hắn không khỏi thưởng thức.

Giơ chân lên sút một hòn đá ven đường, viên đá bay với tốc độ mắt thường không thấy rõ đập xuyên lòng bàn tay tên kia.

"A!A!A.....". Tên này nằm xuống ôm bàn tay thủng một lỗ gào thét đau đớn.

Xung quanh mấy người không hiểu rùng mình một cái nhìn máu chảy lênh láng trên đất sau đó lại ngước nhìn một thiếu niên trẻ tuổi phía trước nuốt một ngụm nước miếng.

"Hoàng Vân!". Alger chống dậy cố gắng ngước mắt nhìn phía trước, chỉ thấy thân hình nói cười cùng hắn lúc trước giờ lại lạ lẫm không hiểu.

"Tất cả cùng lên cho ta!!". Tên cầm đầu tức giận hô lớn.

Mấy người chuyển chú ý sang Hoàng Vân cùng lao lên, không còn để ý tên nằm trên đất, dù sao cũng là kẻ hung ác cảnh nào chưa thấy.

"Hoàng Vân chạy mau!!". Alger mặt mũi chảy máu đứng dậy chắn phía trước nói.

"Ông không cần lo cho tôi đâu ông già". Hoàng Vân không biết lúc nào đứng sau Alger vỗ vai hắn đáp.

"Chuẩn bị nhìn cảnh tiếp theo đi". Không đợi Alger phản ứng Hoàng Vân đi bộ tiến tới mấy người.

Alger nhặt một cây gậy dưới đường đang định tới hỗ trợ nhưng khi nhìn về phía trước hắn lại không bước được nữa.

Chỉ thấy Hoàng Vân đi vào đám người tay không tấc sắt chặn từng cây gậy đập tới, vừa đỡ hắn vừa ra đòn. Hai ngón tay nhập thành chỉ đâm vào đánh vào huyệt từng người, tất cả đều đánh vào tử huyệt!.

Không qua bao lâu Hoàng Vân hạ tất cả mấy tên này, lấy tay phủi trên quần áo dính bụi bặm bước tới Alger giống như vừa rồi chỉ là đi dạo qua nơi đây.

"Về đi". Gióng nói bình thản vang lên, tựa như làm một chuyện không có ý nghĩa Hoàng Vân khoát tay muốn trở về.

"Nhưng...". Alger nhìn phía mấy người, thấy bọn hắn giống như không có việc gì đứng lên nghi hoặc nhìn bọn hắn.

"Yên tâm đi bọn hắn không xuất hiện nữa đâu".

Đáp lại một câu Hoàng Vân không để ý bước đi, Alger không thể không theo tiến lên. Còn lại bọn người kia lại e sợ không dám tiến bước đứng một bên.

"Đại ca, tên kia rất cổ quái, chúng ta có nên....". Một tên nói.

"Không cần, bọn mày không thấy vừa nãy hắn quật ngã chúng ta sao".

Tên cầm đầu kiêng kị nhìn phía hai người rời đi ra lệnh rút lui.

Không đi bao lâu liền về tới căn nhà nhỏ, Hoàng Vân đi tới bãi đất phủi bụi ngồi xuống tĩnh tâm.

Alger đi tới đứng một bên muốn nói lại thôi nhìn hắn.

Hoàng Vân nhận thấy Alger tâm trạng phức tạp không khỏi nói.

"Cậu có muốn mạnh lên hay không?".

Đã đến chương mới nhất rồi!
Xin vui lòng quay lại sau để đọc chương tiếp theo, hoặc thử đọc các truyện khác cùng thể loại bên dưới trong lúc chờ đợi!