Độc Hành Tu Luyện Ký

Chương 3: Kiểm tra sức mạnh



Hoàng Vân đi thẳng về tới nhà đem chuyện vừa rồi vứt sau đầu.

Sau khi đi tắm rửa xong xuôi, hắn ngồi xuống giường điều chỉnh trạng thái để ngày mai bắt đầu trở lại huấn luyện.

Tuy nghỉ phép cũng rất thỏa mái nhưng không thể quên mục đích của mình.

Một đêm bình thường lại trôi qua.

Hôm nay khác mọi ngày, Hoàng Vân chuẩn bị balo lên rừng tập luyện, hắn muốn tự sinh tồn trong rừng thời gian tới.

Đây cũng coi như lịch luyện.

Ba tháng trước đây hắn cũng chỉ tại căn phòng nhỏ huấn luyện, có phần hơi tù túng, thi thoảng thay đổi hoàn cảnh một chút cũng tốt, vả lại cũng nên kiểm tra thành quả huấn luyện của mình.

Thành phố Nam Bắc nằm sâu bên trong đất liền, các dãy núi, cánh rừng mọc liên miên bao xung quanh thành phố và mở rộng rất xa ra bên ngoài.

Do được chính phủ bảo tồn rất tốt, đây cũng là địa điểm du lịch nguyên sinh nổi tiếng.

Nói là nguyên sinh nhưng cũng bị quốc gia lật tung lên tìm tòi nhiều lần nên cũng không có nguy hiểm, tuy nhiên cũng không có gì là tuyệt đối.

Khách du lịch chỉ được tới bìa rừng thưởng thức phong cảnh còn sâu bên trong được giữ nguyên cho các nhà sinh vật học nghiên cứu.

Vì thế rìa ngoài không nguy hiểm còn bên trong cũng không chắc, các nhà nghiên cứu cũng rất cẩn thận kết đoàn đội mới dám đi tới tìm tòi.

Hiện tại Hoàng Vân đang mặc chiếc áo chùm đầu, đội mũ, bịt kín mặt. Sau lưng xách balo gồm quần áo cùng chút ít đồ ăn, hắn đang chuẩn bị vào rừng.

Tuy quanh thành phố được bao phủ bởi lưới thép cao tới 10m ngăn cách rừng nhưng Hoàng Vân cũng không ngại.

Hắn nhìn ngó xung quanh một chốc thấy không có ai liền trèo lên dây sắt, thân hình hắn dẻo dai bền bỉ leo lên không khựng một chút nào.

Trong kí ức truyền thừa cũng còn rất nhiều kĩ thuật như săn bắn, hái lượm, sinh tồn đi kèm cùng bát môn độn giáp.

Nhoáng cái Hoàng Vân đã leo qua dây sắt nhảy vào rừng, nơi hắn đi vào không phải địa điểm thăm quan mà là khu vực nghiên cứu.

Hắn cũng không muốn mình bị quấy rầy, tuy đi một mình nhưng Hoàng Vân không sợ chút nào, cũng không hề lo mình sẽ chết đói.

Trên tay cầm theo la bàn, chọn một hướng đi tới, Hoàng Vân bắt đầu khảo nghiệm sức mạnh sau ba tháng luyện tập cực khổ:

"Khai môn!Mở."

Giới hạn cơ bắp trong thân thể được gỡ bỏ, hắn cảm thấy thân hình mình nhẹ bâng, hiện tại có thể đánh bay người bình thường dễ như ăn kẹo.

Hiện tại khai môn cũng là cổng hắn có thể thuần phục khống chế mà không ảnh hưởng tới cơ thể.

Cổng khai môn nằm ở não trái, khi mở ra sẽ khiến não bộ xóa bỏ giới hạn đối với cơ bắp và giúp cơ bắp có thể đạt đến 100% sức mạnh (bình thường cơ bắp chỉ dùng 20% sức mạnh), cho phép sử dụng Biểu Liên Hoa.

Giải phóng cơ bắp của khai môn khá giống của one for all trong Boku No Hero Academia.

Theo thiết lập,bát môn độn giáp giúp chưởng khống dòng chảy charka trong cơ thể nhưng Hoàng Vân không biết cũng không hiểu charka là cái gì, hắn mở bát môn càng không phải để khống chế charka.

Trong cơ thể hắn có một nguồn năng lượng khác, nó có từ khi hắn tấy kinh phạt tủy. Hoàng Vân cảm thấy khá giống linh khí trong tu tiên.

Cơ thể hắn cũng tự hút linh khí từ thiên địa vào thân thể giờ giờ khắc khắc nhưng số lượng cực ít, có lẽ đây là lí do hắn đạt bình cảnh khó tiến vào luyện thể cấp 3.

Hoàng Vân cần tìm cách hấp thụ càng nhiều linh khí vào cơ thể để phá vỡ rào cản nhất cử đột phá.

Thân hình hắn lấy hết tốc độ chạy về phía trước, với khai môn hắn đã có thể chạy 100m trong vòng 3 giây, phá vỡ kỉ lục thế giới.

Hoàng Vân lướt vào trong rừng thân hình chạy trên địa hình hiểm trở như đất bằng, tựa như lão tướng điêu luyện nhiều năm.

Hắn vừa chạy vừa cảm thán sức mạnh của mình nhưng lại không để ý tới phía sau có một người đang theo dõi.

Người đàn ông kia nhìn Hoàng Vân bộc lộ sức mạnh kinh khủng thì không quay đầu lại chạy ra rừng cây:"Hộc hộc!Ng..uy hiểm quá, phải báo lại cho tiểu thư, hắn rất nguy hiểm."

Nhìn thấy Hoàng Vân mạnh như thế làm hắn nhớ tới những người phi nhân loại kia. Hắn rùng mình cũng không quay lại chạy trở ra ngoài.

Hoàng Vân lại không biết chuyện gì, hắn vẫn bằng tốc độ nhanh nhất lướt vào trong rừng, thi thoảng vẫn bị địa hình chặn lại nhưng càng chạy lâu Hoàng Vân càng thành thục.

Bây giờ hắn đã thích ứng với tốc độ của mình, nhưng vẫn chạy tiếp, hắn muốn thử xem cực hạn của mình ở đâu.

"Kiên trì chạy dài 20 phút." Hoàng Vân nhìn đồng hồ bấm giờ lẩm bẩm.

Đây là thành tích rất kinh người, người bình thường duy trì chạy hết sức lực chỉ kiên trì tới 1 phút nhưng hắn lại gấp 20 lần.

Thành quả này do sự chăm chỉ suốt ba tháng đem lại nhưng nguyên do lớn nhất là vì tấy kinh phạt tủy giúp thân thể hắn thích hợp tu luyện.

Hoàng Vân từ người bình thường tới luyện thể 2 cấp đỉnh phong chỉ cần 3 tháng, đây là tiến bộ lớn không thể phủ nhận.

Hoàng Vân thả chậm tốc độ của mình tiếp tục tiến lên vừa đi vừa xem bản đồ tìm nơi dừng chân kiểm tra sức mạnh.

Chạy một lúc hắn tới một con suối nhỏ, Hoàng Vân không nhịn được cởi quần áo nhảy xuống dòng nước mát lạnh:

"Thật thoả mái."

Không hổ là rừng nguyên sinh,được bảo tồn gần như hoàn hảo. Nước suối trong veo cá bơi lượn quanh thân thể, trên trời xanh bát ngát chim chóc, phi cầm tẩu thú bay ngay trên đầu. Hoàng vân cũng hưởng thụ phút chốc:

"Ở đây tu luyện rất tốt." Hoàng Vân cảm khái.

Lúc sau hắn đứng dậy mặc quần áo đi lên bờ uống chút nước.

Sau đó hắn đi tới cây to bên cạnh bắt đầu kiểm tra tự thân sức mạnh.

Chỉ thấy Hoàng Vân đứng thế tấn, hai tay chụm lại thành từng quyền bộc phát đánh vào thân cây:

"Bành! Bành! Bành!"

Thân cây rung lắc mãnh liệt mỗi khi nắm đấm hắn đánh vào.

Mỗi lần tiếp xúc đều in một hình nắm đấm lên thân, có thế tưởng tượng được người bị đánh trúng không chết cũng tàn phế.

Sau mười mấy phút duy trì quyền cước lên thân cây. Chỉ thấy một quyền sau cùng xuất ra thân cây"rắc,rắc" kêu lên gãy làm đôi đổ xuống đất.

Hoàng Vân rất hài lòng thực lực hiện tại của mình, hắn thấy mình cần cố gắng hơn nữa để chuẩn bị tốt nhất khi đi tới thế giới mới.

Lại tiếp tục kiểm tra sức mạnh, sau vài tiếng đồng hồ hàng chục cây cao xung quanh Hoàng Vân đều đứt gãy ngã xuống.

Hoàng Vân quyết định dừng lại đây ăn trưa, hắn đến bên suối lấy nước đun lên nấu một nồi lẩu tự xôi ăn uống như đang đi dã ngoại.

Hắn cũng không đóng lại khai môn.

Hoàng Vân có thể duy trì mở khai môn nửa ngày dài nhưng cũng hơi uể oải.

Mục đích của khai môn là tạo lực bộc phát kết hợp kĩ xảo phát lực nhằm tấn công địch khoảng cách gần khiến đối thủ trở tay không kịp tuy nhiên hắn cũng không cần gò bó theo khuôn khổ này.

Hắn có thể mở khai môn nửa ngày thì sẽ mở đúng nửa ngày, việc này cũng không ảnh hưởng xấu tới cơ thể trái lại còn thúc ép thân thể bộc phát tiềm lực, tuy mấy lần đầu hơi khó khăn nhưng mục đích của hắn hướng tới việc không cần đóng lại bát môn.

Khai môn mở liên tục cũng có nhiều chỗ diệu dụng, giúp Hoàng Vân khốc chế lực lượng càng thêm thuần thục tinh xảo, hiểu rõ từng thớ bắp thịt trong cơ thể. Nếu có thể thực chiến hắn sẽ tiến bộ nhanh chóng.

Nghĩ tới thực chiến, Hoàng Vân liền nghĩ tới giấy thông hành.

Tuy hiện tại còn không thích hợp đi thế giới khác nhưng hắn cũng không quên giấy thông hành bên trong có thần ma chiến trường. Ngôn Tình Hài

Thần ma chiến trường đã là một thế giới, bản thân nó lớn hơn địa cầu rất nhiều, nơi đây chiến tranh không bao giờ dứt tràn đầy nguy hiểm nhưng đối với Hoàng Vân lại không đáng kể.

Thần ma chiến trường chia thành 5 khu lớn tại nhiều nơi khác nhau gồm: tân thủ khu, trung khu, cao cấp khu, cấm khu, thần khu.

Thần ma chiến trường là không gian kết nối sẵn với giấy thông hành từ trước, cũng là không gian lịch luyện dành riêng cho Hoàng Vân.

Nếu có nguy hiểm hắn sẽ dùng giấy thông hành truyền thống mình ra ngoài.

Bây giờ cũng chưa tới thời điểm đi tới thần ma chiến trường, Hoàng Vân muốn đợi đến lần câu vạn giới thứ hai, trước đó hắn cũng phải đột phá luyện thể cấp 3 lại đi nếu không có bất ngờ phát sinh.

Nằm nghỉ một lúc Hoàng Vân bật dậy huấn luyện thân thể, hắn bây giờ đang vác tảng đá nặng cả trăm kilogam trên lưng để chống đẩy.

Thời gian thấm thoát trôi qua, Hoàng Vân đã ở trong rừng nguyên sinh được một tuần lễ.

Hằng ngày vẫn miệt mài huấn luyện thân thể, mỗi ngày hắn càng đi sâu vào trong rừng muốn tìm được vài con dã thú để thực chiến nhưng vẫn là không tìm được gì ngoài mấy con thỏ,lợn,nai rừng. Và tất cả đều trở thành thực đơn của Hoàng Vân.

Hôm nay sáng sớm hắn dậy tiếp tục lên đường, người cột nhiều viên đá lên lưng, chân, tay bằng dây thừng vừa xách vừa chạy đồng thời mở khai môn.

Bây giờ chỉ khi đi ngủ Hoàng Vân mới đóng khai môn lại lấy sức, còn lại cả ngày hắn vẫn mở.

Mặc dù trên người cả vài trăm kilogam nhưng tốc độ hắn vẫn duy trì ở mức cực hạn của người bình thường.

Phong cách huấn luyện lúc này hắn lấy cảm hứng từ Rock lee. Thoạt trải nghiệm của không tệ lắm, bình cảnh luyện thể cấp 3 cũng dần mở rộng ra nhưng vẫn chưa đủ.

Hoàng Vân vừa chạy vừa suy nghĩ viển vông bỗng từ xa bên hướng tây có giọng nói của nhiều người truyền tới.

"Có người." Hắn cũng tò mò chạy lại xem, đây là lần đầu tiên hắn gặp được người trong rừng.

Đi một đoạn, Hoàng Vân cởi đống đá trên người xuống đẩy sang một bên, nấp vào một góc dò xét.

"Mọi người lại đây xem ta tìm được một con gấu con." Xung quanh có 3 người mặc áo trắng, đang đứng trước một hang động vui mừng nói.

Bên cạnh mấy người còn có năm người lực lưỡng mặc quân phục đang bảo hộ ba người kia, mỗi một người mặt đều nghiêm nghị, mắt quét xung quanh.

"Đội sinh vật học sao, bên cạnh còn có quân đội." Hoàng Vân nhìn thấy mấy người này cũng mất đi hứng thú.

Hắn trộm chạy vào đây, nếu bị quân đội phát hiện sẽ rất mệt.

Dù lực lượng đã vượt qua người bình thường nhưng nếu bị đạn bắn hắn chắc chắn không chống nổi.

Đang chuẩn bị bí mật rời đi bỗng từ xa có một con gấu xám gầm lên chạy tới hướng ba người nghiên cứu.

Mấy người quân nhân cũng không quá giật mình, bọn hắn lập tức rút súng ra chĩa nòng vào con gấu trực chờ nổ súng.

Hoàng Vân nhìn rõ con gấu mẹ, thấy trên thân nó có nhiều vết thương đang rỉ máu, còn có mấy vết cắn sâu đủ thấy xương.

Ngay tại lúc này từ lùm cây truyền ra tiếng xào xạo bỗng có đàn sói nhảy ra, khoảng chừng 20 con bao vây bốn phía nhìn về phía con gấu cùng mấy người ở đây.

"Cái gì".

Đám nhà nghiên cứu hét toáng lên.