Độc Sủng Tiểu Ái Thơ

Chương 40



#VeronicaDeMary

San San khẽ lắc đầu, cho dù cô có ngưỡng mộ đến cách mấy cũng phải nghĩ đến Tiêu Diễn hiện tại, không thể để anh vì mình mà tiêu hao tài sản anh gầy dựng một cách lãng phí được.

Hơn nữa căn hộ của anh ấy hiện tại, cô lại cảm thấy cực kì thoải mái, rộng hơn kí túc xá tại trường cô gấp 3 lần, lại rất gần trường học, chắc chắn nơi đó cũng không hề rẻ gì.

"Không cần đâu, chị với anh ấy ở một căn hộ là đã rất rộng rồi, nếu mua một căn lớn như thế, ít người ở thì lại cảm thấy hơi sợ."

Hàn Di cũng hiểu lí lẽ này, có lẽ mình vẫn còn hấp tấp quá, khiến chị dâu cảm thấy ngại rồi. Nhưng không sao cả, cô biết rằng anh trai cô cưng chiều chị dâu như thế, sớm muộn gì cũng sẽ mua cho chị ấy một căn.

"Được rồi, chúng ta mau vào trong đi."

...

Bên trong thậm chí còn hiện đại hơn gấp ngàn lần, vẫn với tông màu đen ấy, nhưng bên trong lại vô cùng ấm áp với rất nhiều đèn có hình dáng đặc biệt, ánh sáng lại rất nhẹ nhàng.

"Mừng mọi người trở về nhà. Cậu chủ, tôi đã dọn dẹp xong phòng khách, mời ông bà và cô cậu lên phòng xem thử, nếu có ý kiến cứ trao đổi với tôi."

Trước khi cả nhà đến đây, Andy đã dặn dò giúp việc sắp xếp 2 phòng khách, một phòng cho ba mẹ Hàn Di, một phòng cho Tiêu Diễn.

Ngoài ý định là có thêm San San, nhưng cô ấy là bạn gái của anh vợ, nên chắc chắn có thể ở cùng phòng với Tiêu Diễn.

Quản gia dặn dò người giúp việc đưa mọi người lên phòng, San San và Tiêu Diễn được sắp xếp căn phòng cạnh cầu thang, vừa đi lên đã đến.

Căn phòng được làm bằng đá cẩm thạch, nội thất hiện đại cao cấp, từng chi tiết đều được chú trọng thật cẩn thận, không có một chút bụi bặm hay sự mắc lỗi nào.

Sau khi dặn dò cẩn thận, người giúp việc lui ra nhường lại không gian cho hai người.

Tiêu Diễn biết San San đã mệt rồi, liền chủ động dành phần sắp xếp vali, sau đó bảo cô đi tắm trước.

San San ngoan ngoãn nghe lời anh, cô soạn quần áo, lấy khăn rồi bước vào trong phòng tắm.

Trong phòng tắm là một chiếc bồn tắm rất lớn, không gian thoáng mát không kém gì bên ngoài, San San càng nhìn càng có ấn tượng tốt với nơi này.

Tắm rửa xong, cả người San San vô cùng thơm, trên người vương vấn mùi hương của xà phòng mới.

Hôm nay cô mặc chiếc váy ngủ màu hồng nhạt mới vừa được Chu Trinh tặng tuần trước, khuôn mặt sắc xuân ngọt ngào làm tô điểm lên nước da trắng ngần, tựa như một thiên sứ lưu lạc dưới trần gian.

"Anh mau vào tắm đi rồi chúng ta nghỉ ngơi sớm, ngày mai em muốn đi thật nhiều nơi cùng anh."

Tiêu Diễn bị vẻ đẹp hiện tại của cô gái nhỏ làm cho ngẩn ngơ, gần như quên mất tiếp theo nên làm gì, cứ nhìn cô đến mất hồn.

San San căn bản không để ý đến ánh mắt của anh, cô vừa chuyên tâm lau khô tóc vừa vui vẻ ngân nga, đến khi thấy thân hình to lớn đứng trước mắt mình, cô có phản ứng lại cũng đã muộn rồi.

"Sao anh vẫn chưa...ưm..."

Chưa kịp nói chuyện, San San đột ngột bị Tiêu Diễn nhấc bổng người lên, cô hoảng sợ kẹp chặt người mình vào chân anh, âm thanh từ miệng chưa kịp la lên liền bị anh hôn lấy. San San mở to mắt, sao anh lại đột ngột như thế?

San San có chút không tin được, Tiêu Diễn cứ như biến thành người khác vậy, trước đó là một con người ôn nhu, nhẹ nhàng, ấm áp. Vậy mà bây giờ đây, anh giữ lấy ót cô, mạnh mẽ xâm nhập vào bên trong môi cô và chiếm lấy toàn bộ hơi thở ấy, điên cuồng, bất chấp. Không lâu sau đó, San San hoàn toàn bị đánh bại, mềm nhũn dựa trên người anh.

Hai người cực lực thở dốc sau trận cuồng phong kịch liệt này, Tiêu Diễn dựa đầu lên vai cô, thanh âm nhẹ nhàng trách móc.

"San San, anh không thể kiềm chế được khi em đẹp như thế..."

Dù trước đó có ngắm nhìn bao nhiêu lần đi nữa, thì đến tận bây giờ, Tiêu Diễn vẫn bị hấp dẫn bởi San San. Một cô gái thanh tú tràn đầy năng lượng, trái tim mang đầy lòng vị tha và tình yêu thương, không những thế còn thích làm nũng với anh, mãi làm anh yêu thích không thôi.

San San từ trong lòng anh cũng tỉnh táo lại, nghe được những lời anh nói, cô vừa bối rối vừa có chút vui vẻ, không ngờ anh ấy lại thích mình nhiều đến thế, dễ dàng mất bình tĩnh chỉ vì cô.

...

"Tiêu Diễn..."

"Anh nghe." - Tiêu Diễn tiếp nhận khăn tắm từ tay San San và lau khô cho cô, vừa làm vừa lắng nghe cô nói.

"Khi về nước, chúng ta...đi đăng kí kết hôn được không anh?"

Chuyện này cô đã suy nghĩ rất kĩ rồi, đây vốn là đại sự cả đời nên vô cùng cẩn trọng. Nhưng cứ lâu quá cũng không tốt, dù cô còn thời gian rất nhiều nhưng anh không còn trẻ nữa, cứ vì cô mà chần chừ mãi, không phải sẽ hủy đi tiền đồ của anh sao, dù sao cô và anh cũng sống chung với nhau cũng khá lâu, vốn không phải bạn trai bạn gái như bình thường mà đã khác hơn rất nhiều.

Một người đàn ông tốt như anh, trên thế giới này chắc chắn sẽ chẳng còn ai tốt hơn, gia đình hai bên cũng đã chấp thuận. Cô muốn cùng Tiêu Diễn sống với nhau trọn đời, yêu thương nhau và cùng nhau xây dựng tổ ấm.

Khi cô vừa nói xong, mọi động tác của Tiêu Diễn đều dừng lại, San San thắc mắc nhìn lên thì thấy anh ngẩn ngơ nhìn cô. Cô biết, Tiêu Diễn rất rất yêu cô và cũng muốn tiến tới hôn nhân, nhưng vì sợ quá hấp tấp, ảnh hưởng đến cô nên âm thầm chờ đợi, căn bản sẽ không thể ngay lập tức phản ứng kịp.

San San nhẹ nhàng nắm lấy tay anh, cất giọng nói gỉa vờ buồn bã.

"Tiêu Diễn, anh...không muốn kết hôn với em sao?"

Tiêu Diễn nghe xong cứ không tin được, nhưng chắc chắn chứ, anh vô cùng mong muốn điều đó.

"Tất nhiên là muốn rồi, anh cầu còn không được, nhưng em...thật sự muốn kết hôn với anh?

"Đương nhiên rồi, em không cần phải tổ chức kết hôn sớm đâu, cùng anh đăng kí kết hôn, trở thành vợ chồng hợp pháp là điều em ước ao nhất hiện tại rồi."

San San mỉm cười, giọng nói không giấu được hạnh phúc.

Tiêu Diễn biết cô không vội, anh cũng vậy, việc tổ chức kết hôn cứ để cô tốt nghiệp xong rồi tính sau cũng không muộn. Tiêu Diễn hiện tại chỉ muốn dùng tờ đăng kí kết hôn trói chặt cô lại bên mình, còn bản thân sẽ trở thành thê nô, chăm sóc cô cả đời.