Vợ Mới Của Lục Thiếu

Chương 206: Xem ai thảm hại hơn ai



Vẻ mặt Quý Vương Nhung trở nên khó coi, khó có thể tin nhìn tôi, thì thào nói: “Cô nói gì.”

Tôi cười nhạt một tiếng, nói ra: “Tôi không biết thời điểm khi cô nhận xét tác phẩm của tôi có thiên vị gì hay không, nhưng nếu cô rõ ràng cảm thấy tác phẩm của tôi tốt lại bình chọn Monica, thì tôi khá tiếc để nói cho cô, cô đã bỏ lỡ một cơ hội để tôi rời khởi Lục Nguyên Đăng rồi.

“Ý cô là gì?” Quý Vương Nhung chất vấn.

“Tôi nợ Lục Nguyên Đăng 12 tỷ, nếu như lấy được tiền thưởng, sau khi thành toán nợ nần với anh ta xong, có lẽ liền có thể rời khỏi anh ta. Mà cô, tự tay hủy cơ hội của tôi.”

Mất đi cơ hội này, tôi rất tiếc hận. Nhưng Quý Vương Nhung biết được chân tướng, tất nhiên sẽ càng ảo não hơn tôi.

Tôi nhận thấy tính cách của tôi ngày càng ngang bướng, đối với những người lập mưu hãm hại tôi, càng không muốn tùy tiện bỏ qua cho họ.

Ở cùng Mạc Hân nửa năm đã mài mòn các góc cạnh trong tôi. Mà Lục Nguyên Đăng, lại khiến cái gai trong người tôi càng ngày càng điên cuồng phát triển.

Tôi không biết đây có phải là chuyện tốt hay không, nhưng ít ra, tôi hiểu được làm sao để bảo vệ mình không bị thương tổn.

“Có đúng dùng tiền có thể giải quyết vấn đề không, đối với tôi mà nói đều không phải là vấn đề. Chỉ cần cô rời đi Nguyên Đăng, đừng nói 12 tỷ, dù 120 tỷ tôi cũng có thể đưa cho cô!” Quý Vương Nhung xông tới, liều mạng lung lay vai tôi, giống như người trong tuyệt cảnh đột nhiên thấy được cơ hội sống.

“Không phải là tiền tôi tự kiếm thì đưa tôi ngàn tỷ cũng vô dụng. Lục Nguyên Đăng làm người, cô hiểu rõ hơn so với tôi. Cô cảm thấy, anh ta là người có thể dùng tiền để giải quyết được sao” tôi cười nhạt nói.

Trước đó mẹ Lục Nguyên Đăng không phải đã đưa tiên ra sao, kết quả Lục Nguyên Đăng xe chi phiếu tại chỗ, còn trở mặt không nhận nợ. Anh ta làngười làm ăn, tôi nghĩ, anh ta có lẽ cảm thấy, dùng tiền người nhà hắn để mua tự do của tôi không có lời đi.

Quý Vương Nhung chán nản thả tay ra, khuôn mặt đờ đẫn.

Cô ta quay đầu nhìn về phía Thẩm Ninh, gầm rú nói: “Sao không nói cho tôi! Cô không phải luôn ở bên cạnh cô ta sao, tại sao việc quan trọng như vậy lại không nói cho tôi biết, có phải cô bị cô ta mua chuộc rời hay không?”

Thẩm Ninh hơi sợ hãi mà nhìn Quý Vương Nhung, ấm ức nói ra: “Tôi không biết. Cô ta chưa từng nói cho tôi biết.”

Đúng vậy, loại chuyện không thể lộ ra ngoài ánh sáng này sao tôi có thể tùy tiện nói cho người khác biết. Tôi với Thẩm Ninh, nhiều nhất cũng chỉ là bạn bè bình thường, tự nhiên không có khả năng thổ lộ tâm tình với cô ta.

“Đồ vô dụng!” Quý Vương Nhung nói, trở tay liền tát một bạt tay vào Thẩm Ninh.

Âm thanh to rõ vang vọng trong không khí, trên mặt Thẩm Ninh lập tức liền có thêm một dấu ấn năm ngón tay.

Tôi hơi kinh ngạc, các cô ấy không phải là bạn bè hay sao, tại sao Quý Vương Nhung lại đối cử với Thẩm Ninh như vậy.

Thẩm Ninh cắn miệng mím môi, hốc mắt đều đỏ, nhưng vẫn như cũ kiên trì không khóc.

========== Truyện vừa hoàn thành ==========
1. Về Người Tôi Yêu
2. Ảnh Đế Trồng Một Gốc Lan Thành Tinh
3. Tỉnh Lại Lần Nữa, Tôi Cưa Đổ Bạn Thân
4. Ngoại Trừ Ta, Toàn Bộ Tông Môn Đều Là Nhân Vật Chính
=====================================

Quý Vương Nhung cười lạnh một tiếng, xoay đầu nhìn tôi nói: “Ninh Khanh, cô đừng nên đắc ý! Một ngày nào đó Nguyên Đăng chơi chán cô rồi, để xem ai sẽ thảm hại hơn! Mà tôi cho cô biết, chỉ cần một ngày tôi còn, thì sẽ không để cô sông dễ chịu một ngày đâu! tốt nhất cô nên cẩn thận một chút, đừng ngay cả chết như thế nào cũng không biết!”

Lời cô ta nói khiến tôi đột nhiên nhớ tới chuyện hôm qua bị cô ta ném chậu hoa. Chuyện như vậy, cô ta có thể làm một lần, đương nhiên cũng có thể làm lần hai.

Truyện được mua bản quyền đăng trên ứng dụng điện thoại Mê Tình Truyện! Tải Mê Tình Truyện để ủng hộ tác giả nhé!

Quý Vương Nhung giẫm giày cao gót, phách lối đi qua người tôi.

Thẩm Ninh đứng ở nơi đó, che khuông mặt đỏ hỏn của mình, thấp giọng nói: “Thật xin lỗi, Ninh Khanh. Nếu như không phải Quý Vương Nhung trong tay có nhược điểm của tôi, tôi cũng sẽ không hãm hại cô như vậy.”