Đời Này Sẽ Mãi Yêu Em

Chương 5: Đồng ý



Như Tuyết đi về đến nhà cũng là 5 giờ 40 phút rồi. Cô đi vào nhà thì chỉ thấy mỗi anh ba_ Lục Đình Minh đang xem tivi. Còn ông bà nội chắc chắn đang ở ngoài vườn trồng rau. Bác quản gia thấy cô về thì ra đón cô.

- "Chào tiểu thư"

- "Cháu chào bác, cháu mới đi học về"

- "Tay của tiểu thư làm sao thế?"

- "Không sao đâu bác. Cháu đi bệnh viện khám rồi. Mà bố mẹ cháu đi làm chưa về à bác"

- "Chưa tiểu thư à... phu nhân với lão gia chắc sắp về rồi."

- "Vâng "

- "Tối nay tiểu thư muốn ăn món gì để bác bảo đầu bếp nấu"

- "Cháu ăn gì cũng được bác ạ"

- "Cụ thể tiểu thư muốn ăn món gì?"

- "Ăn tôm chiên đi bác. Lâu rồi cháu chưa được ăn món đó"

Như Tuyết đi lên phòng ngủ. Cô để cặp lên trên bàn học rồi lấy laptop nhắn tin cho các bạn. Các bạn từ nãy đến giờ cứ nhắn tin cho cô. Cô đọc hết tin nhắn rồi mới nhắn lại cho các bạn.

Như Tuyết:

- "Mình không sao cả mà"

Giang Kim Nhàn:

- "Tụi mình xin lỗi nha"

Như Tuyết:

- "Các cậu đâu làm gì sai đâu. Đừng xin lỗi "

Âu Dương Chí Bình:

- "Mà cậu cảm thấy chú của tôi thế nào?"

Âu Dương Ngọc Quyên:

- "Chú mình có làm gì cậu không?"

Như Tuyết:

- "Không sao mà. Chú Duệ rất tốt mà... Chú cũng rất hiền nữa"

Âu Dương Chí Bình:

- "Bà có nhầm với người khác không? Chú mình làm gì mà hiền như vậy?"

Như Tuyết:

- "Chú hiền lắm... nhưng mà hình như chú ấy hình như không thích cười, ít nói nữa"

Âu Dương Chí Bình:

- "Đó chắc chắn không phải chú tôi. Chú tôi không hiền như bà nói."

Lưu Quyền:

- "Ai rồi cũng phải khác thôi. Mà tôi thấy chú Âu Dương thật lạnh lùng. Đứng gần chú ấy mình còn cảm thấy lạnh cả người"

Âu Dương Ngọc Quyên:

- "Chú ấy như vậy từ xưa rồi. Với lại mọi người thấy lạ cũng đúng thôi... Chú ấy vừa về nước được một năm thôi"

Đang nhắn tin Lục Đình Phong đột nhiên bước vào. Ông Lục với bà Lục xem tình hình của con gái cưng.

Lục Đình Phong ân cần hỏi thăm con gái:

- "Tay có sao không con gái"

Như Tuyết:

- "Dạ không sao bố ạ. Bác sĩ nói vài ngày tay của con sẽ trở lại như bình thường thôi."

Kiều Y Nguyệt:

- "Hay mẹ nói bác sĩ Sở đến khám cho con nha"

Như Tuyết:

- "Con mới từ đó trở về mà mẹ"

Kiều Y Nguyệt:

- "Không sao thì tốt"

Như Tuyết:

- "Bố mẹ xuống trước đi. Con thay đồ đã"

Lục Đình Phong:

- "Ừm"

Kiều Y Nguyệt:

- "Thay nhanh rồi xuống ăn tối"

Như Tuyết cũng nhắn tin tới các bạn. Nói mình phải xuống ăn tối nên tắt máy trước. Cô vào phòng tắm thay một bộ đồ ngủ dài tay. Hôm nay tay đau nên cô lại tắm lâu hơn bình thường.

Như Tuyết thay đồ xong cũng hơn sáu giờ rưỡi rồi. Cô đi xuống dưới tầng một thì thấy bố mẹ đang nói chuyện với Lục Đình Minh. Ông bà Lục hỏi Lục Đình Minh về chuyện học hành. Rồi đến chuyện tốt nghiệp xong sẽ vào đâu làm việc.

- "Ông nội, bà nội... Bố mẹ... anh ba..."

- "Ngồi xuống đi"

- "Vâng"

Như Tuyết ngồi xuống ăn tối. Trên bàn ăn toàn là những món ngon, hợp khẩu vị của cô. Cô nhìn thấy đĩa tôm chiên giòn trước mắt là cô thích thú rồi. Tay phải của cô không bị thương nên vẫn gắp được đồ ăn. Ông bà Lục cứ gắp từ món này đến món khác cho cô. Ông bà nội của cô cũng vậy.

- "Bố mẹ con có điều muốn nói"

Kiều Y Nguyệt ngẩng đầu lên nhìn con gái. Cô cũng nhìn mẹ với một ánh mắt trìu mến. Như muốn xin một điều gì đó.

- "Có chuyện gì con cứ nói đi"

- "Mai con đến nhà bạn học nhóm được không mẹ"

- "Được chứ con cứ đi học với các bạn. Mà học ở nhà ai con"

- "Âu Dương gia"

- "Học ở đó mẹ cũng yên tâm rồi. Mà mấy đứa định học buổi sáng hay chiều"

- "Hai buổi nha mẹ. Con sẽ về đúng giờ"

- "Ok. Đừng về muộn quá là được"

- "Vâng"

Như Tuyết xin phép được mẹ, cũng như xin phép được bố. Cả nhà cùng ăn tối với nhau. Cả một đĩa tôm to chiên giòn cô ăn hết. Vì cô rất thích ăn tôm chiên giòn nên cả nhà đều nhường cho cô ăn.

Sau bữa tối thì cả nhà lại ngồi xuống xem tin tức và ăn trái cây. Kiều Y Nguyệt thì xuống bếp làm bánh. Để mọi người ăn sáng vào ngày mai. Như Tuyết cũng vào phụ với mẹ làm bánh. Bà Lục làm vài loại bánh đơn giản. Chỉ cần sáng mai hấp lại là được.

Như Tuyết lúc đầu cũng không biết nấu ăn. Nhưng từ khi cô lên lớp 10, cô rất hứng thú với những món ăn. Nên từ lúc đó cô cũng học nấu những món ăn đơn giản từ bà Lục. Ngoài học nấu ăn cô còn học thêm về đàn harp (đàn hạc). Những người bạn của cô cũng học những môn năng khiếu giống với cô.

Sau khi phụ với Kiều Y Nguyệt làm bánh. Cô lại đi lên trên phòng ngủ của mình. Cô thấy vẫn chưa muộn lắm nên gọi điện cho chị dâu_ Phó Giai Kỳ. Chị dâu với anh cả đang du học ở Anh quốc. Mà bây giờ ở trong nước là buổi tối nhưng ở Anh là buổi sáng.

- "Chị dâu"

- "Như Tuyết à."

- "Chị bây giờ có rảnh không?"

- "Có chứ. Mà cả nhà ăn tối chưa em"

- "Dạ rồi ạ. anh cả đâu rồi chị"

- "anh cả của em đi làm rồi."

- "Chị không đi sao?"

- "Không... chị hôm nay ở nhà dọn dẹp thôi"

- "Khi nào anh chị mới về nước vậy ạ"

- "Chắc tầm vài tháng, cũng có thể vài năm. Hiện tại anh của em đang có một dự án khá lớn nên chưa về được."

- "Chán thật"

- "Hửm... khi nào chị về chị sẽ mua quà cho em"

- "Dạ"

- "Mà vào ngày lễ giáng sinh chị sẽ gửi đồ về cho cả nhà. Em giúp chị ra lấy nha"

- "Giáng sinh... anh chị năm nay lại không về"

- "Lịch trình làm việc của chị trong tháng này với tháng sau khá là bận. Khả năng cao đến tết cũng không về được"

- "Tiếc thật"

- "Ừm... anh chị cũng muốn về lắm. Nhưng lúc anh ấy bận thì chị rảnh. Còn lúc anh ấy không có việc gì làm thì chị bận lắm"

- "Công việc của anh chị nhiều thật"

- "Ừm... của chị còn ít. Của anh cả em mới nhiều"

- "Vâng. Chị làm việc tiếp đi. Em đi ngủ trước đây"

- "Bye"

- "Bye"