Đòn Trí Mạng

Chương 41: Không cho em ăn no sao có thể dừng lại



Cuối tuần đồng nghĩa với việc hai người có đủ thời gian để làm tình thỏa thích.

Chu Phù Thế rút ngón tay ướt đẫm của mình ra, "Muốn anh vào không?"

Lục Viện nắm lấy cổ tay anh, vươn lưỡi liếm mật dịch dính trên ngón tay anh, "Ừm, anh trai, mau vào đi."

Lục Viện bị Chu Phù Thế bế lên, quỳ trên bồn rửa tay, đối diện với gương.

Trong gương, quần áo trên người cô đã được cởi hết, đôi môi đỏ mọng và hàm răng trắng sáng đang ngậm hai ngón tay anh, bầu ngực đầy đặn bị anh dùng một tay xoa bóp nhào nặn.

Anh tựa cằm vào hõm cổ cô, khẽ liếm vành tai cô, qua gương, nhìn thấy hoa huy*t của cô đang nhỏ mật dịch. Anh cọ côn th*t đã được đeo bao cao su vào giữa khe thịt, "Anh vào nhé."

Lời còn chưa dứt, côn th*t cứng rắn của anh đã thọc thẳng vào động nhỏ ướt át, không cho cô cơ hội thở dốc.

Cô đổ người về phía trước, hai tay vô thức đặt lên gương, ngẩng cao đầu hét lên: "A..."

Anh ra nông vào sâu từng chút từng chút một, bị lớp thịt mềm bên trong quấn chặt lấy, nhưng vẫn xuyên qua tầng tầng lớp lớp chướng ngại vật, tiến thẳng vào trong u cốc.

Nhìn dáng vẻ lắc lư phóng đãng của mình trong gương, Lục Viện không khỏi bàng hoàng nhưng thâm tâm lại muốn nhiều hơn. Cô từ từ hạ eo, hóp bụng, siết chặt côn th*t của anh.

Anh bị cô kẹp đến mức khó tiến lên, đành rút một tay lại vỗ mạnh vào mông cô: "Không được kẹp."

Đau đớn khiến Lục Viện nức nở thành tiếng, như có hàng triệu dòng điện chạy khắp cơ thể khiến cô bất giác run rẩy.

Chu Phù Thế vòng tay qua eo kéo Lục Viện lại gần, để lưng cô áp vào lồng ngực rộng lớn của anh, lòng bàn tay xoa bóp bầu ngực tròn trịa, còn ngón tay chơi đùa nhũ hoa của cô. Hạ thân anh tiếp tục đưa đẩy, côn th*t dấn sâu, nhưng giây tiếp theo lại bị thịt mềm bên trong hút chặt.

Vòng eo săn chắc của anh đập mạnh vào cặp mông trắng nõn cong vểnh của cô, da thịt va chạm phát ra tiếng bạch bạch bạch. côn th*t cọ xát trong âm đ*o nóng ướt, mềm mại.

Lục Viện hoàn toàn bị hạ gục, thân thể mềm nhũn, nước mắt tuôn trào, sau đó lại lập tức bị bao phủ bởi một tầng hơi nước, hàng lông mày đang cau lại cũng giãn ra.

Trong đầu cô như xuất hiện một màn sương trắng, bao phủ toàn bộ. Mọi giác quan trong cơ thể cô đều bị che lấp, chỉ còn cảm nhận được sự tê dại và dấp dính ở hạ thân.

Biết cô đã lên đỉnh, anh giảm tốc độ nhưng không dừng lại, từ từ rút côn th*t ra, nước mật từ bên trong chảy ra nhỏ giọt xuống mặt bệ.

Làn da cô lấp lánh mồ hôi, ngực bị anh xoa bóp đến ửng đỏ, mông cũng có vệt đỏ vì bị anh tét, tiếng rên rỉ gợi cảm của cô như được phủ một lớp mật ong.

Âm đạo ẩm ướt và nóng bỏng của cô đang bao bọc côn th*t của anh, còn tay anh di chuyển từ cái bụng phẳng lì của cô đến lỗ mật, chậm rãi đưa một ngón vào bên trong.

Không có vòng tay mạnh mẽ chống đỡ, cô vội vàng ôm lấy cổ anh, cảm giác căng đầy phía dưới cũng khiến cô hơi sợ, vặn eo muốn tránh né, "Không được...... A...... Căng quá...... Ân...... Rách mất...... Rút ra đi......"

Ngón tay và côn th*t cùng thọc vào rút ra trong âm đ*o, anh vươn lưỡi nhẹ nhàng liếm cổ cô, dùng giọng nói ấm áp dỗ dành: "Không đâu, em tự nhìn xem, chảy nhiều nước lắm."

Mật dịch từ ngón tay chảy vào lòng bàn tay anh, uốn lượn theo cổ tay và nở rộ giữa hai người.

Hoảng sợ được thay thế bằng khoái cảm, khi Chu Phù Thế đỉnh mạnh, bầu vú đầy đặn của Lục Viện không ngừng rung rinh. Cô có cảm giác linh hồn mình sắp bị anh đánh bật ra khỏi cơ thể.

Ngón tay anh tìm đến âm vật và ấn nhẹ khiến cô tiết ra một lần.

Cô run rẩy liên tục, cuối cùng khóc lóc xin tha, "A... Đủ rồi... Anh... Dừng lại... A..."​

Hai tay anh ôm lấy eo cô, tiếp tục thẳng tiến: "Không thể, không phải em nói đói bụng sao? Không cho em ăn no thì sao có thể dừng lại."

Từng giọt nước mắt long lanh như trân châu rơi xuống, Lục Viện rên lên vì sướng, gian nan nói: "Đủ rồi... a... No rồi... Không cần nữa..."

Anh cắn nhẹ vào gáy cô, để lại vết răng nông, "Em đủ rồi, no rồi, nhưng anh chưa đủ, anh còn chưa no."

Cô quay đầu lại, vươn cái lưỡi hồng xinh nhẹ nhàng liếm cằm anh, "Anh trai... không làm nữa... Xin anh... ừm... nghỉ một lát...rồi làm tiếp... Ưm..."

Anh khẽ nhếch khóe miệng, rồi cắn chiếc lưỡi mềm của cô, "Không được, xem em còn dám kiêu ngạo hay không, có gan trêu chọc anh thì phải chịu đựng được."

Cô gọi anh là anh trai hết lần này đến lần khác, nước mắt rơi trên cánh tay anh. Cuối cùng anh vẫn không thể nhẫn tâm nên rút ngón tay ra trước, còn côn th*t vẫn tiếp tục đưa đẩy mạnh mẽ.

Rõ ràng anh đã rút ngón tay ra rồi, nhưng cô lại cảm thấy côn th*t của anh cắm vào càng sâu hơn, như thể muốn đâm thủng bụng dưới của cô, tiếng rên rỉ quyến rũ của cô dần biến thành tiếng hét chói tai.

Mấy lần anh cảm thấy mình đã xâm nhập vào cổ tử cung của cô, cái miệng nhỏ bên trong hút lấy côn th*t anh, vừa cắn vừa siết khiến toàn thân anh run rẩy, hơi thở nặng nề dồn dập.

Chu Phù Thế đẩy nhanh tốc độ, cuối cùng cắn răng bắn vào trong tử cung, chất lỏng đặc sệt nở rộ trong cơ thể cô.