[Đồng nhân Boku no Hīrō Akademia] Ánh Dương Rực Rỡ Của Tôi

Chương 4: Tổng kết sau trận đấu



Edit: Ngao.

-oOo-

Lizy rất không có tâm, tha băng dán trói địch trên người Todoroki đi vài vòng. Sau đó, cô ném anh qua một bên. Trở lực bị giải trừ trong nháy mắt, lớp băng của Todoroki thoáng chốc khoá lại vị trí của Lizy bằng cách đông thành hình lăng trụ. Nhưng Lizy giống như đã sớm dự liệu được. Cô ở trên không dùng sức đạp một cái, lộn ngược ra sau tránh được công kích của Todoroki - đầy xinh đẹp.

"Todoroki-san!" Ojiro lúc đầu sợ hãi kêu lên. Sau khi thấy Lizy hoàn mỹ tách khỏi công kích của anh, cậu mới thở phào nhẹ nhõm. Tiếp đến, cậu cau mày nhìn Todoroki: "Người bị bắt không thể phát động công kích."

Todoroki cúi đầu, nhìn băng dán màu trắng trên người mình đã bị phân tán. Anh không có vì bản thân cãi lại một câu, nhưng Lizy đã kịp thời lên tiếng:

"Đó không phải là Todoroki sai. Tại thao túng trở lực của tôi đã bị giải trừ trong nháy mắt, kẻ địch bị tôi cố trụ sẽ tiến hành hành động công kích tiếp theo. Cho nên cậu ta vừa mới công kích theo quán tính, không phải là ý của bản thân."

"A, thì ra là vậy." Ojiro có chút lúng túng gãi gãi đầu. Cậu nhìn Todoroki, áy náy nói: "Xin lỗi, Todoroki-san, tôi hiểu lầm cậu."

Todoroki lơ đễnh đáp:

"Không cần nói xin lỗi."

Anh liếc thoáng qua Lizy đứng bên cửa sổ, lại thấp giọng một câu:

"Tại tôi quá tùy tiện."

Lizy nghe vậy, quay đầu nhìn về phía Todoroki:

"Ồ, ý thức được sao?" Một tay cô chống nạnh, đầu hơi nghiêng. Âm tiết trong miệng cố ý kéo dài, giống như đang gây hấn với Todoroki, "Tôi thừa nhận năng lực của cậu rất tốt, cơ mà xem ra, tôi vẫn mạnh hơn một chút."

Bởi vì đứng gần cửa sổ, gió làm tóc đen của cô cuồn cuộn nổi lên, đồng tử màu đỏ bị vài sợi tóc không nghe lời che cản. Nhưng nó căn bản không đủ để che đậy ánh sáng trong đó, đấy là sự tự tin với sức mạnh bản thân.

Mắt Todoroki thoáng cái mở to. Lúc ý thức được sự thất thố của mình, anh vội siết chặt băng dán trên người, xoay lưng đi.

Mà lúc này, giáo sư và bạn học ở phòng giám thị đều ngây người. Họ cùng bị sức chiến đấu vượt lên chân trời của Muteiko Lizy làm cho kinh ngạc. Còn người này sau khi giải quyết xong, trực tiếp từ cửa sổ tầng năm nhảy xuống. Vững vàng rơi xuống trước mặt Shoji, cô ném kiếm trong tay về phía cậu bạn học ấy. Khả năng đây là lần đầu tiên Shoji Mezo đánh một trận ác liệt chừng này. Kiếm của Lizy cọ sát với da cậu, ghim cậu lên tường xuyên qua quần áo. Không kịp phản ứng, cậu liền phát hiện mình đã lâm vào trạng thái không thể cử động giống Todoroki. Bệnh trung nhị kia ném một cuộn băng dán lên người cậu, ý bảo bản thân đã thành công bắt địch. Trận đấu đối kháng mở màn này, kết thúc hoàn mỹ sau đúng sáu phút.

"... Cho nên nói, điều tôi cống hiến ở cuộc tranh tài này là dùng đuôi quất đạn hạt nhân lên trời sao?" Đến khi cùng ba người trở về, Ojiro Mashirao còn đang hồi tưởng về trận chiến vừa rồi. Cậu tổng kết được toàn bộ cống hiến của mình tại cuộc tranh tài.

Mọi người nghe cậu tổng kết với vẻ mặt mơ màng, đều ném về hướng cậu một ánh mắt đồng tình.

Shoji Mezo hiện đang nghe lời Ojiro nói. Lát sau cậu yên lặng nghiêng đầu nhìn qua, nhỏ giọng nhổ nước bọt:

"Ít ra cậu còn được bảo vệ đạn hạt nhân, tôi đây là bị lập tức K.O."

Ngay cả All Might cách Shoji năm thước cũng cảm nhận được áp suất thấp trên người cậu.

Đây không phải là bạn học Ojiro cùng bạn học Shoji sai! Trước không nói đến trở ngại, chỉ là Todoroki đem thứ kia đông lại, sức chiến đấu biến thái ấy cũng đã làm cho người cùng tổ là Ojiro cùng Shoji đều không thể dùng Kosei. Chớ nói chi là còn có Muteiko - một kẻ chiến lực biến thái đang chờ phía sau...

Tựa hồ bị sức chiến đấu của Muteiko Lizy kích thích, bốn tổ đối chiến kế tiếp đều dốc hết sức. Tất cả mọi người cùng sợ giống bạn học Ojiro và bạn học Shoji, không chú ý một chút liền bị KO cả bọn.

Trong một giờ học tiếp theo, giáo viên All Might lo lắng chờ đợi. Ông vẫn lo rằng thân thể của những đứa nhỏ dùng quá sức mạnh sẽ bị tổn thương. Học sinh đang đồng dạng sức cùng lực kiệt, một nửa đều bị làm cho mất đi khí lực để suy nghĩ, trong đó còn có một học sinh là Midoriya Izuku đã được đưa vào phòng cứu thương.

"Ngày hôm nay tất cả mọi người biểu hiện vô cùng tốt, hy vọng tiết sau có thể tiếp tục bảo trì. Tôi tin tưởng là trong tiết học này, mỗi người sẽ có hiểu biết mới với Kosei của bạn cùng lớp. Khi nhìn các em có được nhiều tổng kết hơn sau giờ học, bài học hôm nay đã kết thúc. Giáo viên là tôi sẽ đến phòng cứu thương trước, làm một bài tổng kết tranh tài cho bạn học Midoriya!" Nói xong, All Might liền chạy đi như một làn khói.

Ở thời điểm mà mọi người đều chuẩn bị vào phòng thay quần áo để đổi đồ, Todoroki chú ý tới Lizy vẫn đứng tại chỗ. Tầm mắt của cô hiện còn nhìn về hướng All Might vừa đi như trước đó. Lúc này, trong cặp mắt màu đỏ kia không mang ý công kích anh giống vừa rồi, mà là một loại ánh nhìn vô cùng nóng bỏng, bao gồm cả tình cảm nồng đậm.

Anh tựa hồ, phát hiện ra một bí mật nhỏ của Muteiko Lizy.

Sau khi Lizy thay quần áo, vào phòng học, cô lập tức bị bao vây bởi một đám bạn học do Kirishima cầm đầu. Ở đây, bọn họ đều cảm thán tư thế chiến đấu oai hùng của Lizy.

"Muteiko cậu lúc đó quá đẹp trai rồi! Trực tiếp từ tầng năm nhảy xuống, thời điểm đó tôi ở trong máy theo dõi đã giật nảy mình!" Kirishima dùng sức vỗ bàn một cái để diễn tả tâm tình bản thân, "Quả thực tôi không dám nghĩ rằng, chuyện gì sẽ xảy ra trên cơ thể cậu."

Lizy liếc mắt nhìn hắn:

"Có cái gì mà không dám nghĩ? Đơn giản chính là kết cục như vậy, trực tiếp bị tôi K.O. Trừ cái này ra còn có thể là cái gì?"

Vốn là một mảng thiện ý trong tiếng cười, Kirishima đã lệ rơi đầy mặt chỉ vào bóng lưng Lizy:

"... Tuyệt giao!"

Lizy ngồi xuống chỗ ngồi của mình. Người ngồi cùng bàn cô cũng là Todoroki Shoto. Lúc này anh đang ngẩng đầu, hai mắt nhìn trần nhà, tay cắm trong túi quần. Tựa hồ cảm thấy có phần nóng, anh cởi áo khoác xuống treo trên ghế dựa. Nghe sát vách truyền tới âm thanh, anh nghiêng đầu nhìn thoáng qua. Lizy lại từ bọc sách móc ra một hộp sữa chua. Sau khi nhận ra tầm mắt đối phương, cô giơ tay ném về hướng anh một hộp.

Todoroki theo bản năng rút tay ra tiếp được nó, Lizy chỉ chỉ sữa chua nói:

"Vận động xong, uống cạn nó sẽ nhẹ nhõm một chút."

Todoroki cúi đầu nhìn sữa chua hai giây. Nhịn lại nhịn, cuối cùng vẫn nói rằng:

"Tôi không cần thả lỏng. Cả cuộc tranh tài, ngoại trừ đông phần ngoài của một tòa cao ốc, tôi chẳng làm chuyện gì."

Tuy nói vậy, anh vẫn mở vỏ lọ sữa chua, ngửa đầu uống hai ngụm. Lizy nghe được lời của anh, có chút kinh ngạc:

"Không nghĩ tới cậu còn biết nói đùa? Tôi còn tưởng cậu chỉ có một loại biểu tình!"

Todoroki mặt không thay đổi nhìn cô, ngẩng đầu lại uống hai ngụm sữa chua.

Lizy duỗi người:

"Xem ra Kosei của cậu nhất định đã được huấn luyện từ lâu, uy lực đều khống chế thật tự nhiên. Cơ mà rất đáng tiếc là, cậu quá ỷ lại vào Kosei mình rồi."

"... Kosei của tôi từ khi ra đời đã bắt đầu tồn tại, cho nên cục diện hiện tại cũng là chuyện không cách nào tránh khỏi." Todoroki nhìn tay phải của anh, "Giống như Kosei cậu vậy..."

"Trở lực cũng không vạn năng như cậu tưởng đâu." Lizy bỗng nhiên giơ tay lên, bắt đầu cởi nút buộc áo khoác. Lúc cô cởi áo khoác ném lên bàn, Todoroki chỉ kịp phản ứng là hơi quay đầu lại. Lizy vạch tay áo sơ mi của chính mình ra sau bả vai, hướng về phía Todoroki.

Phản ứng đầu tiên của Todoroki là, thật trắng... Tiếp đến, anh chú ý tới cánh tay có cơ bắp rất xinh đẹp của Lizy. So với nữ sinh trung học, rất ít khi nhìn thấy cánh tay tràn đầy sức mạnh như vậy.

Lizy thấy ánh mắt Todoroki lúc đó có chút ưỡn ẹo dời đi chỗ khác, còn tưởng rằng anh tự thẹn với bản thân. Cô cũng không nhận thấy chỗ nào của Todoroki quái dị, liền tiếp lời với câu nói vừa rồi của chính mình:

"Nếu như không cố gắng huấn luyện, Kosei này quả thực gân gà. Đầu tiên cậu phải đem giá trị trở lực cực hạn tăng lên, tiếp đến gia tăng phạm vi khống chế. Đây hết thảy đều vì sau này có thể khống chế tự do của nhiều mục tiêu bằng trở lực. Mà những thứ này trước tiên không nói, mấu chốt nhất là!" Nói đến đây, oán khí Lizy rất nặng, giơ tay lên vỗ bàn một cái, "Nếu tôi không có phản ứng tương đương với Kosei, hôm nay đã sớm bị đông lạnh trong lúc giải trở lực cho cậu! Cho nên năng lực khống chế thì có ích lợi gì? Đang giải trừ trở lực, sơ ý một chút vẫn sẽ bị ngủm. Tôi thấy phiền nhất là đụng phải kiểu Kosei của cậu, còn phải dự đoán thời điểm giải trừ năng lực."

Lizy ói sạch oán niệm trong lòng. Đợi đến khi tĩnh tâm lại, cô thấy Todoroki ngồi cạnh mình. Khoé miệng anh mang theo nụ cười thản nhiên, nhìn thẳng về phía trước.

Sau khi Lizy an tĩnh, anh hơi nghi hoặc, nghiêng đầu nhìn cô mà hỏi:

"Sao không nói tiếp?"

Lizy hai tay khoanh trước ngực, không cam lòng hừ lạnh một tiếng. Cô tổng kết, nói:

"Tuy rằng Kosei của cậu chiếm ưu thế dẫn đầu, nhưng tôi lại là ưu thế hậu thiên."

Todoroki vô cùng tán đồng, gật đầu:

"Không sai."

Nếu Lizy không nói ra những lời này, anh cũng chưa ý thức được. Thì ra Lizy đã bỏ ra nhiều nỗ lực, tới bây giờ vẫn chỉ làm được tới mức này.

Lizy thấy nụ cười của anh, sửng sốt hai giây. Ánh mắt cô sau đó liền rời sang nơi khác, vẻ mặt nghiêm nghị nhìn thẳng vào bảng đen.

"Tôi bảo." Lizy bỗng nhiên lên tiếng.

"Cái gì?"

"Cậu cười lên rất đẹp trai nha!"

Tai Todoroki chậm rì rì đỏ lên. Tại thời điểm này, có phải nói lời cảm ơn hay không?

Tokoyami ngồi cạnh Lizy, vô tình nghe thấy hết thảy. Cậu dùng sức nhắm hai mắt lại, nói loại lời như vậy với giọng điệu nghiêm trang cũng thật hay ho!