[Đồng nhân Boku no Hīrō Akademia] Ánh Dương Rực Rỡ Của Tôi

Chương 5: Tiểu tổ nghiên cứu



Edit: Sore.

-oOo-

Ngày thứ hai, vào lúc Lizy từ trên xe nhà mình xuống, cô thấy một đoàn phóng viên tụ tập ở cổng Cao trung Yuei. Bọn họ ngẫu nhiên kéo học sinh mặc đồng phục trường để tiến hành phỏng vấn. Một chủ đề duy nhất không thay đổi là, cảm thụ của bạn học về giờ học của All Might.

Lizy đứng tựa vào cửa xe, trông chừng đoàn người.

"Đám người kia thật náo nhiệt." Cô đóng cửa lại, nói với tài xế rồi mang túi sách đi vào.

Tự nhiên cũng có người phát hiện ra cô. Có người nhấc chân tiến tới hướng Lizy, lại phát hiện mình như là bị định ngay tại chỗ. Bọn họ chỉ có thể trơ mắt, nhìn Lizy nghênh ngang rời đi.

"Cô bé kia không phải Muteiko Lizy sao? Em ấy cư nhiên cũng tới học tại Yuei rồi?"

Khuôn mặt rất có độ nhận diện của Lizy đã bị nhận ra.

"Yuei cũng tiếp nhận loại học sinh này ư?"

"Trực tiếp phát động Kosei ở cửa trường học, loại học sinh như vậy..."

Câu này còn chưa nói dứt, một thanh âm trong trẻo đã cắt đứt lời của chị gái phóng viên.

"Cậu ấy không phát động Kosei, lẽ nào tùy ý để các người gây trở ngại cho người khác ra vào, đi học ở đây? Bây giờ cách thời gian vào học chỉ còn có năm phút nữa thôi."

Vị phóng viên kia đầu tiên là sửng sốt, tiếp đến quay đầu nhìn về phía chủ nhân của âm thanh. Biểu cảm Todoroki Shoto rất bình tĩnh, nhìn cô ta.

"Thế nhưng, thế nhưng em ấy... "

"Kosei của Muteiko-san là thao túng trở lực, cũng không có tính tổn thương, chỉ là sẽ gây trở ngại cho hành động của các cô thôi. Hơn nữa, chẳng lẽ cô không rõ nguyên nhân cậu ấy làm vậy!? Đừng nhầm nơi này là chỗ nào, phóng viên tiểu thư. Đây là trường học, không phải chốn để các người bàn tán, hâm mộ minh tinh."

Nói xong, Todoroki cũng không quay đầu lại, đi vào trường học xuyên qua đám người kia. Mà phóng viên phía sau thì bị anh giáp thương đái bổng* một trận, sắc mặt tái xanh.

* Giáp thương đái bổng (夹枪带棒): Kẹp thương mang gậy (trong lời nói ẩn ý châm chọc, mỉa mai).

Chân dài chính là một ưu thế. Rõ ràng Lizy đã vào trường trước Todoroki mười giây, đến dưới lầu vẫn bị anh đuổi kịp.

"Đôi co với đám phóng viên kia cơ đấy. Cậu thật đúng là dám nói, Todoroki-san."

Todoroki trầm mặc hai giây, đáp:

"Đây chẳng qua là sự thật. Hơn nữa, có thể không để lời của bọn họ trong lòng."

Lizy đương nhiên biết người bên cạnh đang muốn giúp cô thoải mái hơn, tuy là lời nói này hơi khúc chiết**. Nếu như Lizy tâm lớn*** hơn thì đoán chừng sẽ không nghe ra.

** Khúc chiết: Quanh co, phức tạp.

*** Tâm lớn: Tại đây có thể hiểu là ngốc ngếch EQ thấp, mình không tìm ra từ nào phù hợp để thay thế nên thông cảm ạ.

"Việc bọn họ khuyếch đại sự thật, cho tới bây giờ tôi chưa từng để trong lòng. Cơ mà về tin tức của tôi, e rằng tôi phải nói câu cảm ơn với họ? Dù sao sự tồn tại của phóng viên cũng coi như là để tăng danh tiếng cho đường đời! Thứ đầu tiên mà nghề Anh hùng phải có chính là thực lực, thứ nhì không phải là danh tiếng sao? Đám người kia chính là vũ khí để tăng tiếng tăm, phải cảm ơn họ vì trước giờ đã làm xong phần đệm cho quãng đường của tôi."

Hồi lâu thấy bên cạnh không có động tĩnh, Lizy nghiêng đầu liếc một cái, phát hiện Todoroki đang thật thà nhìn mình.

"Tôi nói sai cái gì sao?"

"Không phải. Tôi chỉ là cảm thán, thì ra Muteiko-san cậu đã vì tương lai mà quyết định nhiều như vậy." Anh tuyệt nhiên không thích dính líu quan hệ cùng phóng viên, cơ mà nếu phân tích các trở ngại, xem ra đây là một sự việc vô cùng cần thiết, "Tin tức xấu cũng không sao cả?"

Lizy bĩu môi:

"Vậy phải xem sức chịu đựng tâm lý của cậu thế nào đã. Việc người khác có mang theo thành kiến nhìn tôi hay không, tôi đều thấy không sao cả. Người có chỉ số thông minh sẽ có suy nghĩ riêng, mà tôi không hứng thú với việc lãng phí thời gian cùng người không có chỉ số thông minh. Nói cho cùng, nguyên nhân cục diện này hình thành đều bởi quyền lợi. Anh hùng bây giờ, rất nhiều người không xứng với chữ nghề nghiệp. Mặc kệ nhân phẩm như thế nào, chỉ cần đứng ở độ cao nhất định, tự nhiên sẽ có người quỳ liếm cậu. Cho nên sao quản nổi mặt trái, nổi danh xong hẵng ý kiến thôi."

Todoroki dừng bước. Anh nhìn bóng lưng của Lizy, khẽ nói:

"Nhưng cậu cũng đâu muốn trở thành loại Anh hùng như thế."

Lizy dậm dậm chân. Cô quay đầu liếc anh, hỏi:

"Tại sao lại không muốn?"

Trên môi Todoroki nở nụ cười nhàn nhạt, không trả lời cô:

"Phải vào học rồi, đi nhanh một chút đi!"

Bởi vì mấy câu nói của Todoroki, Lizy không yên lòng cả nửa tiết học. Chẳng lẽ cô làm lộ bí mật mình u mê All Might rồi? Biểu tình của Lizy có chút dữ tợn, có thể bại lộ từ lúc nào? Những gì liên quan đến All Might đều bị cô yên lành khoá trong phòng, hai ngày này cô cũng vô cùng khắc chế việc nhìn ông. Cho nên, rốt cuộc có phải là mình bị bại lộ hay không? Loại chuyện này cũng không thể vọt thẳng tới chỗ Todoroki, kéo cổ áo hỏi anh có phải là đã biết điều gì.

Nghĩ như vậy, bút trong tay Lizy lần nữa biến mất. Thật đúng lúc, phần chì bị đứt đoạn bay về phía mặt của Todoroki ở sát vách. Todoroki đang cầm sách tiếng Anh chuyên tâm nghe giảng, đột nhiên bị miếng chì đập trúng khuôn mặt. Tâm chì mất đi động lực xong, nó làm bộ đáng thương nằm trên bàn của Todoroki, trước khi không thể cử động còn không cam lòng mà rung động vài cái.

Todoroki sắc mặt không thay đổi, nhìn đoạn chì đã lăn hai vòng trên bàn mình. Lại nhìn một chút Lizy vừa làm sự việc gây chột dạ, đang quay ngoắt về phía Tokoyami, không còn lời để nói.

"Bên dưới, chúng ta sẽ làm một bài trắc nghiệm nhỏ. Chỉ cần mười phút, trước khi tan học thu hết lên." Giáo viên trên bục giảng tuyên bố như vậy.

Mà ngồi ở phía dưới, biểu cảm của Lizy tựa có năm tia sét đánh ngang tai. Cô chỉ còn một chiếc bút thôi! Và nó vừa bị cô bẻ gãy rồi!

Đúng lúc này, một cây viết đưa tới trước mặt Lizy. Sau đó cô nghe được người ngồi bên cạnh mình, Todoroki nói:

"Cậu hẳn là nên mang mười cây bút trên người mới đúng."

Lizy: "..." Thật có lý, không thể phản bác!

Tiết học cuối cùng, chủ nhiệm lớp Aizawa Shota đến, vẫn là loại tinh thần như cũ, uể oải không phấn chấn. Hắn mở to cặp mắt, lơ đãng lên tiếng:

"Thành tích trong giờ học thực chiến hôm qua, tôi đã thấy được cả rồi. Tất cả mọi người đều rất nỗ lực. Ngày hôm nay chỉ có một tiết học, nội dung cũng chỉ có một. Đó chính là trong thời gian nhanh nhất, các trò phải chọn ra một lớp trưởng."

Bạn học trong lớp yên lặng. Một giây đồng hồ sau, bất ngờ bạo phát:

"Em muốn làm lớp trưởng!"

Đối với lần hoạt động này, không hứng thú và không nhúc nhích chắc chắn là hai người ngồi dãy cuối cùng, Todoroki Shoto cùng Muteiko Lizy. Ngay cả Tokoyami Fumikage cũng hơi có chút phản ứng.

"Hai người các cậu không muốn làm lớp trưởng sao? Đây cũng chẳng phải là khoa bình thường, không giống cái loại chức vụ làm việc vặt đâu. Lớp trưởng của khoa Anh hùng có thể nói là cực kỳ phi thường!" Tokoyami nỗ lực thuyết phục hai người này.

Lizy rảnh rỗi đem cánh tay khoác trên ghế dựa. Thân thể cô nghiêng về phía sau, ngửa đầu nhìn trần nhà:

"Vậy là cậu đang khuyên can chúng tôi nên tranh cử vị trí lớp trưởng à?"

Tokoyami tự nhủ: "Bằng bản lĩnh của mình, thua sẽ không còn gì để nói."

"A, tôi lừa cậu đấy."

Tokoyami: "... "

"Tôi không thích hợp làm lớp trưởng, Kosei của tôi rất khó phối hợp. Về sau cũng có lẽ là đơn độc làm nhiệm vụ, loại hoạt động tập thể này thì pass thôi!" Lizy tổng kết. Thao túng trở lực của cô từ đầu đến cuối đều là Kosei phụ trợ. Nếu cô mà muốn làm lớp trưởng, ý niệm như vậy khẳng định là không thích hợp với hành động tập thể.

Lí do của Todoroki còn đơn giản hơn:

"Trong lớp có người thích hợp làm lớp trưởng hơn tôi."

Tokoyami không nói được gì thêm: "..."

Không ngờ rằng các cậu lại nhận thức về bản thân rõ ràng như vậy.

Cuối cùng, bạn học trong lớp nhất trí quyết định bằng phiếu bầu.

Lizy xoay xoay bút máy trên tay hai vòng. Tầm mắt của cô xẹt qua từng người ngồi phía trước, sau đó quyết đoán viết một cái tên xuống tờ giấy trắng.

"Loại chức vụ này vẫn cần một người nhiệt huyết nhất nha." Cô vẫy vẫy tờ giấy trong tay.

"Tôi lại cảm thấy có người tương đối thích hợp." Nếu không phải vì Muteiko nói không muốn làm lớp trưởng, Todoroki nhất định sẽ viết tên của cô. Qua cuộc đối chiến hôm trước, chỉ số IQ của Lizy ở trong lòng anh đã lên đến cảnh giới đáng sợ.

Lizy sau khi viết xong thì bắt đầu làm việc của mình, kết quả danh sách đối với một số người mà nói cũng không quan trọng như vậy.

Tokoyami lạnh nhạt nhìn hai người kia ôn tập, vùi đầu điên cuồng làm bài tập Tiếng Anh:

"Ha ha, may mắn tôi không có chọn hai người làm lớp trưởng, bằng không nếu đụng tới các cậu thì tôi sẽ tự phỉ nhổ mình."

Hai người này vừa nhìn cái liền biết là loại hình rất có chủ kiến.

Không đợi Lizy cười nhạo cậu ta hai câu, chủ nhiệm lớp Aizawa Shota đã hô tên của cô một tiếng:

"Muteiko, sau khi tan học hãy đến phòng trang bị. Người may trang bị đã tới, cần trò đi xác nhận một chút."

Lizy gật đầu, ý bảo mình biết rồi.

"Muteiko! Cậu hãy lưu cho chúng tôi một con đường sống! Cậu đây là muốn lên trời rồi!" Kirishima Eijiro vốn đang cả người phấn khởi đứng phía trước. Nghe được lời nói của chủ nhiệm lớp, cậu chảy nước mắt hô lên với Lizy ở hàng sau, "Tự nhiên tôi cũng nghĩ rằng, trang bị cũng rất quan trọng nha!"

Chuông tan học vào lúc này vang lên. Lizy ném cây bút trong tay một cái, chậm rãi từ vị trí đứng lên:

"Thật ngại quá, bức thư của người này là muốn tận cùng giết tuyệt. Cho nên nếu muốn có đường sống để bản thân đi thì phải sáng tạo ra, Kirishima-san."

Mọi người nhìn bóng lưng của cô, trầm mặc.

"Thiết nghĩ tuy rằng Kosei của Bakugo cùng Todoroki đã rất mạnh rồi, nhưng luôn cảm giác về sau khó có thể chống lại Muteiko."

"Này! Ai kêu mày đem cả tao vào!" Bakugo chỉ chỉ Kaminari Denki đang nói chuyện, vỗ lên bàn, "Tao sẽ không thua hai đứa kia!"

"Nghĩ như thế thì đáng sợ thật đấy, loại Kosei kia giống như vô địch vậy, còn có thể bay lên trời. Vừa nghĩ tới sau này huấn luyện đụng phải đối thủ là cô ấy... "

Kaminari không nghe thấy lời nói của Bakugo, tự mình nói ra. Theo lời cậu ta, mọi người đều nghĩ đến cảnh tượng ấy, cả tập thể lớp A rơi vào yên tĩnh.

Nghĩ như thế nào cũng đều chỉ có một loại kết cục là bị loại thôi! Cảnh tượng bị Muteiko định tại chỗ, sau đó một cước đạp bay QvQ...

"Không thể tiếp tục như vậy được!" Vẻ mặt của Kirishima trầm xuống, rồi ngẩng đầu lên, "Chúng ta phải nghĩ ra biện pháp đối kháng cùng Muteiko! Tôi không thể cho phép mình một đi không trở lại với cậu ấy!"

"Tán thành!"

"Tốt, tôi quyết định! Tổ đội nghiên cứu Muteiko được thành lập!" Kirishima giơ tay phải lên tuyên bố, "Mục tiêu của chúng ta chính là, nghiên cứu nhược điểm của Kosei! Tìm khuyết điểm, nghĩ đối sách!"

"... Tuy nói thì nghe có vẻ hào nhoáng, nhưng nghiên cứu sẽ đều ra những thứ ngu xuẩn. Cơ mà vì đỉnh đầu của mỗi ngày ba năm kế tiếp không bị đè nặng bởi trở ngại như ngọn núi lớn, tạm thời tán thành!"

Cứ như vậy, trong một buổi trưa trời trong nắng ấm, tổ nghiên cứu học tập Muteiko Lizy đã được lập xong, thành viên...

— Ngoại trừ Lizy, còn đâu đều là học sinh lớp A!