Đừng Làm Tổn Thương Nhau

Chương 7: Làm tình địch của cô ấy mới gọi là nổi



Trên tay cầm một cái bánh bao còn nóng hổi, đứng trong tàu điện ngầm, mắt nhìn điện thoại rồi lướt lướt. Liêm Viên chăm chăm đọc tin tức về sinh nhật tối qua của Kỳ Ái Linh, mới đó là đã lên trang đầu.

Hết tiêu đề về số tiền tổ chức sinh nhật khủng, rồi đến tiêu đề về CEO của Tập đoàn Lãnh Thị tham dự tiệc sinh nhật của vị hôn phu, rồi đến cả lễ đính hôn của hai người họ cũng được khui ra.

Liêm Viên chậc lưỡi nhìn mấy hình ảnh của Kỳ Ái Linh và Lãnh Kiệt bên nhau tối qua được paparazzi chụp, quả thật là trai tài gái sắc! Hết tin này đến tin khác. Lướt xuống dưới nữa là ảnh của chị Lãnh Diệp Vân, úi cả chị đại cũng bị lôi vào luôn rồi. Tiêu đề có liên quan đến chị Diệp Vân như sau "Đôi giày cao gót tiền triệu NDT của chị đại Lãnh Diệp Vân được dùng trong "tiệc sinh nhật em dâu tương lai" đính tổng cộng bao nhiêu viên đá..."

Cạn lời! Mấy cánh phóng viên này có khi nghe tin tức con chó nhà người ta chết cũng thi nhau mang máy ảnh đến tách tách tầm chục tấm đem về nhà soạn thảo rồi đăng lên cũng nên ấy chứ -___-!!

Đấy, thế giới của người nổi tiếng nó mệt vật vã vậy đấy! Lắc đầu cảm thán một cái, Liêm Viên chẳng cần nghe ai nói cũng biết "Hot Seach" hôm nay có tên của những ai rồi, dĩ nhiên là Lãnh Kiệt cùng với Kỳ Ái Linh rồi.

Liêm Viên kéo lại túi xách trên vai rồi xuống tàu điện ngầm. Mang một bộ dạng ảo não đến phòng tập, mọi người đều đang chuẩn bị bài nhảy cho những show kế tiếp, thấy cô thì liền ùa đến vây lấy Liêm Viên nhỏ bé ở giữa, ai cũng mang gương mặt háo hức tò mò nhìn cô. Cô bị mọi người làm cho hoảng sợ lùi ra sau: "Mọi người...làm sao vậy?"

"Tiểu Viên à, em là em út trong đoàn múa, có cơ hội tốt vậy mà không chia sẻ cho mọi người cùng biết đi, giấu diếm gì nữa?" A Bân đang nói này là một anh chàng có mái tóc dài qua cổ rất lãng tử, thường xuyên trêu chọc Liêm Viên trong đoàn múa.

"Dạ?...Cơ hội gì cơ?" Nhất thời bị hỏi làm cho cô không hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Ơ con bé này, chẳng phải Kỳ tiểu thư mời em đi diễn show cho cô ấy à, còn là múa chính nữa nhé!" Mọi người lại nhao nhao lên.

"Sao mọi người biết thế?" Ô trời, tin tức loan nhanh thật nha.

"Ôi Tiểu Viên đáng thương của anh ơi, em được xuất hiện trên Hot seach mà không biết?" A Bân rút điện thoại trong túi quần ra, lướt lướt rồi lại lướt lướt mấy cái, sau đó giơ ra trước mặt cô.

"Nhìn đi, video hôm qua em và Tiêu Nhất múa chính cho Kỳ tiểu thư đứng thứ 2 của Hot seach đấy! Chỉ sau tin liên hôn của Lãnh Gia với Kỳ Gia thôi!"

Liêm Viên nhìn nhìn sau đó mắt chữ A mồm chữ O, suýt nữa thì phun cả nước miếng vào màn hình điện thoại của A Bân rồi. Cái quái gì thế này? Cô nhìn tiêu đề có ghi: "Cô gái được mỹ nhân Kỳ Ái Linh để mắt tới!"

Liêm Viên nhanh chóng đọc rồi lại rối rắm hỏi: "Đúng là em có nhận được tin múa chính trong bài hát của cô ấy, nhưng như vậy thì có làm sao?"

"Kỳ Ái Linh hiện tại rất nổi tiếng, trước đã vậy bây giờ còn nổi hơn nhờ tin sắp làm Lãnh thiếu phu nhân, em được lên Hot seach là nhờ độ nổi của cô ấy đấy."

"Ôi trời, mọi người sao ấy nhỉ, chỉ là múa thôi mà, có gì to tác đâu, chỉ cần những việc gì không gây chết người thì Liêm Viên em cái gì cũng làm được hết!" Gương mặt cô hớn hở, mắt đầy ý cười phiêu du, lấy tay che miệng, đôi mắt tinh ranh nhìn mọi người đối diện.

Ai ai cũng trố mắt nhìn cô.

Tiêu Nhất múa cùng cô tối qua đang ngồi trong xó, nãy giờ im lặng, đứng dậy đi về phía cô: "Em đừng làm cái bộ dạng đáng yêu, giả bộ thẹn thùng đó, lo mà luyện tập rồi mang tiếng tăm về cho vũ đoàn đi."

"Ừ, đúng rồi, đúng rồi." Lại nhao nhao.

"Ai u! Việc này nhỏ có xíu xíu như cái móng tay!" Cô giơ ngón tay út lên rồi chỏ chỏ vào móng tay nhỏ xíu của mình: "Với lại múa rất đơn giản, em cũng không phải lần đầu múa, có gì to tác đâu."

"Im đi, em đang bắt đầu nổi rồi đấy, đừng có đứng đấy khoa tay múa chân." A Bân dúi đầu cô một cái.

"Sao anh dúi em? Có vậy mà kêu nổi à?" Liêm Viên ôm đầu, cô kiễng chân lên trừng mắt với A Bân.

"Vậy em nói làm sao mới nổi?" A Bân nheo mắt nhìn cô.

"KHI NÀO EM TRỞ THÀNH TÌNH ĐỊCH CỦA CÔ ẤY THÌ MỚI GỌI LÀ NỔI NHÉ!!!!!!!!!" Liêm Viên như con mèo xù lông phẫn uất hét lên.

Ngay khi cô mới nói xong thì lập tức không khí đông cứng lại, chính bản thân cô cũng ý thức được mình mới nói lung tung liền đưa tay che miệng: "Em...em..."

A Bân hốt hoảng vội vã đi đến bịt miệng cô lại, Liêm Viên không nói được gì chỉ ú ớ qua miệng, mọi người ai ai cũng nín thở, A Bân gằn giọng bên tai cô: "Tiểu tổ tông của anh ơi, khe khẽ cái miệng thôi, em muốn chết thì cũng đừng lôi kéo tụi anh vào, em nghĩ em là ai mà đòi làm tình địch của Lãnh tổng? Còn tự hào mà hét to như vậy?"

"E..um..." Liêm Viên mặt đỏ lừ, cô sắp ngạt đến nơi rồi.

"Nói...!!!" A Bân thấy cô không nói gì thì tức giận lại tăng lực trong tay hơn.

Tiêu Nhất bên cạnh chỏ vào tay A Bân ấp úng: "Cái đó...Bân à, cậu...bịt miệng em ấy rồi!"

A Bân cúi xuống nhìn cô gái nhỏ đang hấp hối trong lòng, vội vàng buông tay ra: "TM*, tại em thi thoảng cứ nói mấy câu ngốc nghếch làm trái tim anh sắp bị em dọa cho không đập nổi nữa rồi."

*TM là một câu chửi thề bên Trung Quốc.

Liêm Viên vuốt vuốt ngực mấy cái, điều hòa lại không khí, gương mặt đáng thương nhìn A bân: "Em lỡ lời thôi mà."

"Cái lỡ lời của em mà bị người ta nghe thấy rồi truyền đến tai Lãnh tổng là đời em đi tong."

"Nghiêm trọng vậy cơ à?" Liêm Viên gãi gãi đầu, cười gượng dù gương mặt có hơi hoảng hốt.

"Không tin thì em cứ thử xem." A Bân cúi xuống nheo mắt nhìn cô.

Tiêu Nhất bên cạnh nhẹ nhàng nói bên tai cô: "Em không nhớ vụ hai tháng trước à?"

"Vụ gì cơ?" Đầu óc cô mờ mịt.

"Hai tháng trước Lãnh tổng cùng Kỳ Ái Linh vào trung tâm thương mại, lúc đi thanh toán tiền thì cô tiếp tân có lỡ lời nói một câu rằng rất muốn được Lãnh tổng để ý tới, ngay sau đó lọt vào tai Kỳ Ái Linh khiến cô ta buồn bực, vì chiều lòng vị hôn thê mà Lãnh tổng đã ra lệnh đuổi việc cô tiếp tân đó, thậm chí là cô ta không thể xin việc ở bất kì nơi đâu nữa."

Bên cạnh ai cũng gật gật đầu rồi tản ra hết, còn mình Liêm Viên đứng như đinh đóng cột.

Cô rùng mình một cái, còn có loại chuyện này? Vậy mà cô không biết gì cả, vì người yêu ghen, Lãnh tổng quả nhiên không tiếc gì đuổi việc một nhân viên nhỏ bé. Quá đáng thật sự! Cái này gọi là chế độ tư bản chủ nghĩa nổi dậy, cấp nông nô như bọn cô đấu lại không nổi a~~~.

Liêm Viên thầm nhỏ lệ trong lòng, vị Lãnh tổng này có thể triệt tiêu toàn bộ những người làm cản trở hôn nhân của họ. Nếu cô còn không quản cái miệng một lần nữa thì...thôi xong, tương lai của cô rồi sẽ đi về đâu.

Xoa xoa cánh tay thấy da gà da vịt đều nổi lên hết rồi, cô bèn đưa tay chấp bái, nhắm mắt cầu trời cho cô đừng nên liên quan gì đến hai vị này nữa.

Đúng lúc khi Liêm Viên đang lẩm bẩm thì điện thoại ting lên một cái làm cô giật mình, da gà của cô mới lặn lại nổi, da gà sao cứ như cuộc đời cô chìm chìm nổi nổi vậy nhỉ?

Cô nhìn điện thoại rồi mở hộp thư ra, đang trong lúc bái phục và cảm thán sự so sánh của mình thì đập vào mắt cô là một địa chỉ, không cần nói cũng biết là ai gửi với cái số điện thoại lạ lẫm này. Đần mặt!

Không phải Lãnh tổng đại nhân thì còn ai vào đây nữa, ôm một bụng nội thương, cô đau khổ nghĩ, xem ra là mình chạy không thoát đôi hôn thê nhà này rồi ToT....

............