Dưỡng Tính

Chương 2: Duyên thị nhị độ phùng, Tình thị trọng kiến ý



Khai giảng vào thứ hai, diễn đàn đại học C hệ trung văn có người đã đăng một bài viết " Bàn về sự sắp xếp giảng dạy tuyệt vời của khoa Trung văn năm nay, nội dung đại khái như sau:

" Nghe nói khoa Trung văn năm nay mời đến một cô giáo xinh đẹp trẻ tuổi, ở kí túc có người chọn môn của cô ấy, nghe qua cũng khá ổn, quan trong là— cô giáo tên là Đường Thi, dạy chuyên môn mới mở của học sinh năm ba—- Nguyên khúc.

Sau đó, chúng ta năm nhất học môn Đường thi của cô Tống Từ, năm hai học môn Tống từ của thầy Viên Cừ.

Tâm tình của tôi hiện tại chính là: tiểu s— lạnh nhạt."

Bên dưới trả lời:

Lầu 1: hahahahaha để tôi cười trước đã.

Lầu 2: +1

Lầu 3: hâhhahahahaha tại dao không để cô Đường Thi dạy môn thơ Đường, thầy Tống Từ dạy môn Tống từ, thầy Viên cừ dạy môn Nguyên khúc, mà lại để Đường Thi dạy nguyên khúc, Tống Từ dạy thơ Đường, Viên cừ dạy Tống từ? Hâhhahah hiệu trưởng thật là tinh nghịch.

Lầu 4: Hiệu trưởng nghịch ngợm.

Lầu 5: +1

Lầu 6: Tôi cảm thấy lịch trình giảng dạy năm nay của ba môn này có thể cùng đưa ra một câu điềm vào chỗ trống: " Thầy cô phụ trách môn thơ Đường là ____, thầy cô giảng dạy môn thường thức tống từ là___, thầy cô phụ trách môn nghiên cứu nguyên khúc là___. Ở đây liền flag, tất cả ngừoi trả lời đúng chắc chắn không vượt quá 20, toàn, khoa, trung, văn!

Lầu 7: Tôi đã ghi lại đáp án của lầu 6 rồi =)

Lầu 8: tức ghê, tôi học thuộc ba lần, kết quả nói chuyện với bạn cùng phòng xong đều lẫn lộn hết rồi.

Lầu 9: Những người năm nhất chọn môn Đường thi của Tống Từ, năm hai chọn Tống từ của Viên cừ, năm ba chọn Nguyên khúc của Đường Thi ở đây!

Lầu 10: +1

Lầu 11: Lầu trên điền từ có thể lấy đước 6 điểm rồi đấy.

.................

Học viện Nhân Văn mở họp vào thứ tư, tất cả giáo viên các khoa Trung văn, triết học, lịch sử đều phải có mặt, Đường Thi nằm trong nhóm giáo viên mới lần này, cùng những giáo viên khác, lần lượt lên giới thiệu bản thân.

- Hạ Minh Nguyệt, là người thành phố C, học tập hệ chính quy tại đại học C, sau này được hiệu trưởng La Vĩnh Xương giới thiệu, học thẳng lên tiến sĩ, phương hướng nghiên cứu là " Văn học cổ đại Trung Quốc", luận văn tốt nghiệp tiến sĩ là < Nghiên cứu từ và kiểu từ trong Đôn Hoàng khúc>, hiện đang nhận chức tại trường ở khoa Trung văn. Hơi lạc đề một chút, chín năm trước tôi từng học ở đây, 9 năm sau liền về đây dạy học, chín năm trước ngồi trên ghế nhà trường nghe La viện trưởng đọc diễn văn chào tân tinh viên, bốn năm trước ngồi dưới đài nghe La viện trưởng đọc diễn văn tốt nghiệp, thế mà hiện tại lại đến phiên tôi đứng trên đây nói chuyện, thầy La ngối dưới nghe, quả thật tâm tình có chút phức tạp a!

Phía dười cười rộ.

- Không luyên thuyên nữa, tóm lại, rất vui vì đời này đều có thể cùng đại học C tương thân tương ái, phiền mọi người chiếu cố nhiều hơn.

- Đường Thi, học đại học chính quy tại đại học F, sau này cũng học thạc sĩ tiến sĩ tại đây, phương hướng nghiên cứu là văn học cổ đại Trung Quốc, luận văn tiến sĩ là< Nghiên cứu âm vận Nguyên khúc>, nhậm chức tại khoa Trung Văn, sau này mong mọi người chỉ dẫn nhiều hơn.

- La Bân Sinh, học chính quy tại đại học B, học tiện sĩ cũng tại đại học B, hệ triết học, thành phố C là quê nhà của tôi, nhận lời mời của La viện trưởng, đặc biệt trở về góp sức xây dựng quê hương, mong mọi người quan tâm nhiều hơn.

Ba người dựa theo thứ tự, Hạ Minh Nguyệt và Đường Thi ngồi cũng một chỗ, La Bân Sinh ngồi trước hai người bọn họ. Đường Thi vừa ngồi xuống, bên cạnh liên chìa ra một bàn tay trắng nõn đáng yêu.

- Hạ Minh Nguyệt.

Đường Thi đưa tay ra:

- Đường Thi.

Hai người cười cười.

Phía trước cũng chìa ra một bàn tay:

- La Bân Sinh.

Hai bên khẽ nắm tay:

- Đường Thi.

La Bân Sinh lại hướng về phía Hạ Minh Nguyệt bắt tay, Hạ Minh Nguyệt đưa tay ra, nhưng không nắm lấy, cười như không cười hỏi:

- Thầy La, sao anh lại bắt tay cô Đường trước, do người ta lớn lên xinh đẹp chăng?

La Bân Sinh họ nhẹ một cái:

- Nào có, do cô Đường ngồi gần tôi thôi.

- Anh phải quay đầu để bắt tay với cô Đường so với cùng thầy Giang ngồi bên cạnh chào hỏi, cái nào gần hơn đây?

La Bân Sinh liền có chút lúng túng.

Hạ Minh Nguyệt bật cười một tiếng:

- Được rồi được rồi, tôi đùa chút thôi, đồng hương!

Sau đó hai người liên bắt tay chào hỏi.

Ba người cùng nhau nói chuyện, khi kết thúc, Hạ Minh Nguyệt hỏi

- Ăn cơm không?

La Bân Sinh xem thời gian, đáp:

- Cũng đến giờ cơm tối rồi, cùng nhau đi chứ?

Đường Thi khẽ gật đầu:

- Tôi không quen thuộc chỗ này cho lắm...

- Tôi quen lắm nha! - Hạ Minh Nguyệt ngắt lời- Muốn ăn thức ăn địa phương chứ? Có thể ăn cay không?

- Có thể, có thể ăn cay bình thường chút.

- Vậy đi Đại Giang Long nhé, thức ăn đệ nhất giang hồ.

Hạ Minh Nguyệt nhìn nhìn thời gian:

- Nhưng hiện tại đang là giờ cao điểm ăn tối, khả năng phải đợi chỗ.

La Bân Sinh cười:

- Vậy đi chỗ này đi, là cgoox gần trường mình phải không? Nếu vậy thì chắc cũng không phải đợi đâu.

Hạ Minh Nguyệt nhìn anh.

- Vừa hay tôi với chủ tiệm ăn cũng có chút quen biết.

Hạ Minh Nguyệt liền " a" một tiếng dài, trêu ghẹo nói:

- Người quen của thầy La ở khắp thiên hạ a!

- Nào có nào có, Cô Hạ bỏ qua cho.

Ba người cười nói đi ra khỏi hội trường, lúc sắp đến cổng trường, mấy người họ liền gặp một đoàn người khác, chính là La viện trưởng chủ nhiệm ba khoa Văn Sử Triết.

La Bân Sinh nhìn thấy họ trước, lên tiếng chào hỏi:

- La Viện trưởng, trùng hợp quá!

La Vĩnh Xương ngoảnh đầu, trừng mắt nhìn anh:

- Mới bao lâu mà đã cấu kết với hai đại mĩ nữ của viện chúng ta rồi? Thằng nhóc con không chịu yên tĩnh lúc nào!

Hạ Minh Nguyệt mỉm cười:

- Thầy, thầy sai rồi, thầy La làm gì vừa mắt tôi.

La Bân Sinh liếc Đường Thi một cái, thấy cô không để bụng, vội vàng đánh trống lảng:

- Được rồi! Cô Hạ làm ơn đừng chọc tôi nữa, giới thiệu với hai người một chút...

- Vị này là chủ nhiệm khoa Lịch sử, Phan Tiên Lâm.

- Chào chủ nhiệm Phan, tôi là Hạ Minh Nguyệt khoa Trung Văn.

- Chào chủ nhiệm Phan, khoa Trung Văn Đường Thi.

Chủ Nhiệm Phan là một người đàn ông trên năm mươi tuổi, dịu dàng hoà ái, vẻ ngoài hơi mũm mĩm, hay cười tủm tỉm, có chút giống tượng Phật Di Lặc, giọng nói mang âm địa phương, khó hiểu mà đáng yêu:

- Chào mọi người!

- Vị này....

La Bân Sinh chỉ chỉ về phía người đàn ông đứng cạnh vị tiên sinh mập mạp, một thân màu đen, lịch sự tao nhã, mày sắc tựa phong:

- Chủ nhiệm khoa Triết, Kỳ Bạch Nghiêm.

- Chào chủ nhiệm Kỳ.

Hạ Minh Nguyệt đưa tay ra.

- Chủ nhiệm Kỳ đây là nam thần của viện chúng ta nha.

Người đàn ông lễ độ khẽ nắm lại:

- Danh sư xuất cao đồ, cô Hạ cũng rất ưu tú.

La viện trưởng đứng một bên mỉm cười.

Đến lượt Đường Thi, cô nhẹ nhàng đưa tay ra:

- Chào chủ nhiệm Kỳ...

Một bàn tay khô ráo thon dài đưa ra, nhẹ nhàng nắm lại, chỉ ngừng lại 2 giây rồi buông ra:

- Chào cô Đường.

Đường Thi hơi ngại, gặp gỡ giữa người với người thật đầy bất ngờ, vậy mà lại có thể gặp lại tại nơi đây.

Chủ nhiệm khoa Trung Văn Đoàn Bình Yến tất nhiên không cần giới thiệu, hai người lần lượt qua chào hỏi.

- La viện trưởng cũng đi dùng bữa ạ? - La Bân Sinh hỏi.

- Ừ, đi Đại Giang Long.

- Trùng hợp quá, chúng tôi cũng định đến đó, chi bằng cùng nhau?

- Nếu đã vậy thì cùng đi đi.- Thanh âm ấm áp trầm thấp, người nói chính là Kỳ Bạch Nghiêm.

- Tôi không có ý kiến.

La Bân Sinh nhìn qua hai người Đường Thi.

- Hai vị nữ sĩ thế nào?

Hạ Minh Nguyệt nhanh nhẹn đáp:

- Cùng với ân sư dùng bữa chính là vinh dự của tôi. Cực kỳ hài lòng!

Đường Thi bày tỏ không vấn đề gì.

Thế là đoàn người kéo nhau đi Đại Giang Long dùng bữa, đặt một phòng bao lớn.

Trên bàn có La Bân Sinh và Hạ Minh Nguyệt hai con người năng động sôi nổi, bầu không khí rất tốt, Đường Thi ngồi một bên, môi tràn ý cười, yên lặng ăn cơm.

Món cá của Đại Giang Long rất có tiếng, thơm tươi tê cay, vô cùng vừa miệng, nhưng đối với người lâu ngày không ăn cay như Đường Thi, mùi vị quả thật có chút nặng.

Bất giác, nước trà trong ly đã thấy đáy.

Vừa định ấn chuông thì đã có người gọi rồi, người phục vụ mặc đồng phục phong cách Trung Quốc màu chàm tím rất nhanh đã tiến vào, người đàn ông nói:

- Cho thêm một ấm trà nữa.

Trà trong ly của người đàn ông còn một nửa.

Của cô và Hạ Minh Nguyệt đều đã thấy đáy.

Đoàn Bình Yến cười đùa:

- Vẫn là Chủ nhiệm Kỳ tỉ mỉ- sau đó nhìn qua La Bân Sinh trêu tức- thầy La phải học tập nhiều vào!

La Bân Sinh cười lớn:

- Vâng vâng vâng, là tôi chỉ mải nói chuyện thôi!

Nhận bình trà trong tay người phục vụ, tự mình rót trà bồi tội;

- Chăm sóc không chu toàn, mong hai vị nữa thần bỏ qua cho.

Hạ Minh Nguyệt cười tủm tỉm:

- Thì ra tôi cũng là nữ thần?

Mọi người trên bàn liền được một trận cười.

Một đoàn người cười cười nói nói, cơm nước xong xuôi cũng bảy giờ tối, phố đã lên đèn.

La viện trưởng, ba vị chủ nhiệm cùng La Bân Sinh đều đi xe tới, xe đều để ở trong trường, đoàn người lại cười nói đi về trường đại học C.

La Bân Sinh hỏi:

- Hai vị nữ thần đều ở ký túc xá công chức?

Hạ Minh Nguyệt cùng Đường Thi đều lắc đầu.

- Nhà tôi ở ngay thành phố C, gần trường đại học, bắt xe về mất khoảng 20 phút.

- Lúc đến thành phố C đã nhờ bạn bè tìm hộ căn chung cư, cách trường cũng rất gần, chỉ mất khoảng 10 phút đi bộ, tôi chờ một lúc là về.

- Chung cư nào?

- Hoa Tỉnh, ngay tại cửa Tây của trường, cách một con phố thôi.

La Bân Sinh vừa định mở lời liền bị La viện trưởng cắt lời:

- Bân Sinh tiễn Minh Nguyệt, vừa hay thuận đường, Minh Nguyệt ở thành phố Thượng Hải gần đường Văn Tinh.

- Không cần đâu- Hạ Minh Nguyệt cười nói- nếu thật để thầy La đưa về, có người sẽ hận chết tôi mất.

La Bân Sinh nghĩ nghĩ, cười nhẹ nhàng hướng phía Hạ Minh Nguyệt bày ra tư thế Kị Sĩ khom lưng:

- Mong nữ thần cho tiểu nhân một cơ hội.

- Thật lòng sao?

- Thật lòng.

Đường Thi nhìn hai người họ, bất giác cười một tiếng.

Vừa đi vừa nói bãi đậu xe đã gần hiện ra trước mắt, Đường Thi vừa định tạm biệt mấy người họ, La viện trưởng liền mở lời:

- Bạch Nghiêm, cậu không phải cũng định đi đằng cửa tây sao, hay là tiễn cô Đường một đoạn?

Đường Thi liền vội vàng xua tay:

- Không cần đâu ạ, không phiền chủ nhiệm Kỳ.

Đến ánh mắt cũng không dám nhìn qua bên đó.

Người đàn ông trầm mặc 2 giây, Đường Thi có chút lúng túng.

- Được- Kỳ Bạch Nghiêm nói- Chẳng qua phải mất chút thời gian đi lấy đồ, nếu cô Đường không ngại.

Yên lăng hai giây cho thấy đối phương không có ý định đưa người về, chỉ là bị La viện trưởng nhắc đến, từ chối liền có chút không hợp nhân tình, lời vừa nói ra cũng là ý từ chối nhã nhặn, Đường Thi kịp phản ứng, vội vàng đáp:

- Thật sự không cần đâu, vừa mới ăn xong, đi bộ một lát cũng tốt, nếu chủ nhiệm Kỳ bận tôi liền không quấy rầy.

Thế lại mọi người nói vài câu, sau đó đều đi lấy xe.

Kỳ Bạch Nghiêm đi cuối cùng, Đường Thi cười cười:

- Tạm biệt chủ nhiệm Kỳ.

- Chờ lát.

- Dạ?

Người đã đi xa không còn nhe được ý hỏi của cô, Đường Thi ngẩn người, đi cũng không được mà ở cũng không xong.

Cái người này, rõ rãng biểu lộ không muốn tiễn cô, giờ lại bảo cô đợi? Đường Thi bĩu môi, cuối cũng vẫn không đi.

Dù sao cũng không lễ phép, cô nghĩ.

- Hết chương 2-