Em Là Tia Nắng Duy Nhất Của Tôi

Chương 10



Tử Vi cười nhẹ, cô quay lưng và bước đi. Thiên Minh đứng từ xa, theo dõi cô. Anh thở dài, như thể thả lỏng tất cả những gì đang áp đặt lên vai. Một nụ cười bất lực nhen nhóm trên môi anh, trái tim anh đang tràn đầy cảm xúc mà khó diễn đạt.

Sau đó, anh quay lưng và bước về căn nhà, để cho sự yên bình hòa quyện của thế giới ma cà rồng ôm lấy mình.

Tử Vi tiếp tục bước đi trên những con đường u ám của thế giới ma cà rồng, cô thong thả cảm nhận những hơi gió lạnh thổi qua, mang theo hương thơm đặc trưng của bóng đêm.

Cô ngắm nhìn những ngôi nhà cổ kính, đầy bí ẩn và lịch sử, và cảm nhận sự sống động của cư dân ma cà rồng. Cảnh vật xung quanh tươi đẹp hơn trong ánh trăng, với những chú đom đóm lung linh bay nhảy. Cô bước đi êm đềm như âm nhạc của đêm và tiếng bước chân như tiếng sóng nhẹ nhàng.

Bất ngờ, cảnh tượng thay đổi khi nhiều chú đom đóm bắt đầu tụ tập xung quanh Tử Vi, tạo thành một con đường sáng lấp lánh. Tử Vi tò mò và, cô quyết định bước theo con đường ánh sáng mà những chú đom đóm tạo ra, bước chân cô rất nhẹ nhàng, như bước vào một thế giới thần tiên.

Cuối cùng, khi cô đạt đến cuối con đường đom đóm, Tử Vi bất ngờ mở to mắt với cảnh tượng đẹp mắt. Trước mắt cô là một con sông trong trẻo, ánh trăng chiếu sáng làm nước biển lấp lánh như ngọc.

Tử Vi đứng bên bờ sông, ngước nhìn lên bầu trời đầy sao và ánh trăng. Cảnh tượng đẹp mắt này khiến cô cảm thấy như đang đắm chìm trong một thế giới trong mơ. Cô cảm nhận được sự yên bình và hòa mình vào không gian tĩnh lặng của thế giới ma cà rồng.

Những chú đom đóm vẫn bay nhảy quanh cô, tạo ra một bức tranh sáng rực rỡ giữa bóng tối. Tử Vi không thể tin vào sự thần kỳ của cảnh tượng này.

Tử Vi ngồi xuống thả chân nhẹ nhàng vào dòng sông, cảm giác mát lạnh của nước biển chạm vào da. Cô cười nhẹ và thả hồn mình vào suy tư, trong khoảnh khắc đó, cô cảm thấy thật sự tự do và yên bình, như mọi lo âu và mệt mỏi đều tan biến.

Từ khi cô biết Thiên Minh, và biết đến sự tồn tại của thế giới ma cà rồng cuộc sống của cô đã thay đổi rất nhiều. Cô đã trải qua rất nhiều điều đặc biệt và mới mẻ cùng với Thiên Minh, bây giờ cô lại được ngồi ở đây, một thế giới mà không một ai biết đến. Cảm giác này thật đặc biệt.

Tử Vi đang chìm đắm trong suy nghĩ, tâm hồn cô trôi dạt theo dòng nước trong sự yên bình của thế giới ma cà rồng. Bỗng nhiên, trên dòng sông, một bông hoa màu đỏ rực xuất hiện, đang trôi nhẹ theo dòng chảy. Ánh sáng ánh trăng chiếu sáng lên bông hoa, làm nó tỏa sáng một cách kỳ diệu.

Cô bước xuống bờ sông, nhặt cành bông lên và quay lại ngồi trên bờ. Cô liền tò mò nghĩ tại sao lại có một cành bông rơi lẻ ở đây?

Khi Tử Vi nhìn cành bông, cô bất ngờ cảm nhận một mùi hương thơm ngát thoảng qua. Cô đưa cành bông lên mũi để hít thở mùi hương đó sâu vào, mùi hương đó càng ngày càng thể hiện rõ nét và quyến rũ hơn.

Bỗng cảm giác chóng mặt bắt đầu lan tỏa trong tâm trí cô, đầu của Tử Vi bắt đầu trở nên nặng nề. Cô cảm thấy như đang bị mê mải, mọi thứ quay cuồng xung quanh và cô không thể kiểm soát được cơ thể mình.

Cùng lúc đó, cô nghe thấy một tiếng bước chân nhẹ nhàng trên bề mặt đất đang tiến lại gần mình.

Khi cơ thể cô sắp tiếp xúc với mặt đất, một đôi bàn tay đột ngột xuất hiện, đỡ lấy cô một cách nhẹ nhàng. Mắt cô mở lim dim, nặng nề, cô cố gắng mở to đôi mắt nhưng hoàn toàn không thể.

Trong lúc ấy, cô thấy thoáng qua một gương mặt của một chàng trai, một gương mặt lạ lẫm, với đôi mắt sâu thẳm và nụ cười ấm áp. Tử Vi còn chưa kịp phản ứng thì cô đã mất đi ý thức và ngất đi.

Mọi thứ quay cuồng và biến mất, chỉ còn lại bóng đêm tối tăm và cái lạnh của thế giới ma cà rồng này.