FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 116



Người có thể làm Whisper ba năm nhớ mãi không quên, sơ tâm không đổi, tất nhiên cũng không phải kẻ đầu đường xó chợ gì.

Thời Lạc đối với Dư Thúy vẫn luôn có tâm cơ. Phần tâm cơ này Thời Lạc chưa bao giờ che giấu, ngược lại còn rõ ràng minh bạch công đạo cùng Dư Thúy.

Em chính là cố ý. Em chính là say mê anh. Em chính là khách sáo với anh. Để anh quan tâm em nhiều hơn nữa.

Thời Lạc nhìn Dư Thúy, thấp giọng hỏi lại, “…… Một bên phát huy xuất sắc đoạt mpv của các anh. Một bên làm anh nghĩ rằng em hồi hộp hỏng rồi, hưởng thụ anh tra nam săn sóc. Hai chuyện này có xung đột sao?”

Trong mắt Thời Lạc tràn đầy sự chiếm hữu đặc thù đã có từ lâu với Dư Thúy, “Là em ỷ vào việc anh quan tâm em. Làm anh chủ động đem thẻ phòng cho em. Làm anh bị em hôn, bị em chạm vào...... Thì có sao không?” Dư Thúy rũ mắt nhìn Thời Lạc, cười.

Không xung đột. Cũng không sao hết.

Cái dục vọng ập vào trước mặt người ta mà cướp lấy này…… Rất quen thuộc.

Thời Lạc từ nhỏ cứ như vậy. Với cả Dư Thúy cũng đã nói. Người mình không thích mà tâm cơ mới là tâm cơ.

Người mình thích mà tâm cơ gọi là làm nũng.

Dư Thúy chính là ăn phải cái điệu bộ lúc này của Thời Lạc.

“Đều nói anh rất biết nói chuyện yêu đương……” Dư Thúy sờ soạng cằm Thời Lạc một chút, thấp giọng thở dài, “Chờ em lớn thêm hai tuổi nữa. Chắc sẽ còn gây tai họa hơn anh.”

Thời Lạc cúi đầu, môi cọ nhẹ lên ngón tay Dư Thúy, nỉ non, “Đội trưởng. Giám sát em chặt hơn đi…… Đừng để em gây tai họa cho người khác.”

Dư Thúy mỉm cười, “Yên tâm……. Chặt đến chết.”

Các đồng đội đều đã thay xong quần áo, đang đợi ở phòng nghỉ. Không ít nhân viên công tác cũng ở đây. Nếu còn trì hoãn, sợ sẽ có người đến gõ cửa phòng thay đồ. Hai người không thể tiếp tục hưởng thụ thời gian riêng tư nữa, phải lập tức thay quần áo trở về khách sạn.

Ở bắc bán cầu đã bắt đầu vào mùa đông. Mặc đồng phục của đội ra cửa chắc chắn sẽ chết cóng. Các tuyển thủ đều mặc tư trang đến tràng quán thi đấu. Đến nơi nhiệt độ ấm hơn mới lại thay đồng phục của đội. Thi đấu xong lại thay tư trang để đi về.

Dư Thúy nhẹ giọng huýt sáo với Thời Lạc, “Ai thay trước?”

Người thay quần áo trước sẽ bị đối phương xem sạch sẽ suốt cả quá trình. Con ngươi Thời Lạc tối sầm, khàn giọng, “Anh.”

Dư Thúy không chậm trễ chút nào, cởi áo khoác đồng phục treo lên. Tiếp theo cũng cởi luôn áo đồng phục ngắn tay mặc bên trong. Dư Thúy lấy áo hoodie mặc vào. Trong mắt mang theo chút chút ý cười. Nhẹ giọng nói, “Thời thần…… Lúc em thay quần áo, anh đều nhắm hai mắt.”

Thời Lạc không chơi bài thân sĩ kia với Dư Thúy. Cậu chính là muốn nhìn.

Dư Thúy cũng hào phóng, dùng chân câu cái ghế dựa đến, ngồi xuống thay quần áo từ trên xuống dưới. Xong xuôi mới nhanh chóng treo đồng phục lên, xoa nhẹ đầu Thời Lạc một phen, “Anh ra ngoài chờ em. Nhanh lên.”

Chu kỳ thi đấu khẩn chương, thời gian thân mật ngắn ngủi kết thúc. Thời Lạc thay tư trang, khoác một cái áo lông vũ thật dày, cùng mọi người trong câu lạc bộ ra xe buýt về khách sạn.

Vòng bảng sẽ đánh hai vòng, tiến hành làm hai đợt. Vòng thứ nhất của bảng A đã kết thúc, giữa khoảng thời gian đợi đến vòng thứ hai có hai ngày nghỉ. Hai ngày này, những chiến đội khác thường tổng kết kinh nghiệm, phân tích những chiến đội cùng bảng khác. Tranh thủ thời gian nghỉ giữa hai vòng để có được thành tích tốt hơn. Free không bối rối phương diện này. Ở vòng đầu tiên, mặc kệ là trình độ của chiến đội cùng bảng, hay trạng thái của Thời Lạc, đều đã cho mọi người một liều an thần. Free đã bắt đầu nghiên cứu những đội ngũ có khả năng đi tiếp ở các bảng khác.

NSN ở bảng C, bảng tử thần. Nhưng Cố Càn, Ngõa Ngõa bọn họ phát huy cũng không tệ lắm, chỉ thua chiến đội Bắc Mỹ một ván, vòng đầu lấy hai điểm. Nếu có thể bảo trì trạng thái này, thì việc qua vòng bảng cũng không có vấn đề gì quá lớn. Tình huống của Thánh Kiếm ở bảng D cũng gần giống bảng A, đội ngũ trong bảng chênh lệch mạnh yếu vô cùng lớn. Thánh Kiếm ở bảng D có thể một đấu mười.

Khiến Thời Lạc vô cùng khó chịu chính là, Thánh Kiếm ở bảng D ngược những chiến đội khác còn tàn nhẫn hơn ngược bọn họ.

Thánh Kiếm khiến người ghê tởm thật sự không oan. Bọn họ ỷ vào thực lực mạnh, đánh với đội nào trong bảng đều cố ý dùng đấu pháp mà đội đó am hiểu nhất.

Đối phương am hiểu đánh nhanh. Bọn họ cũng đánh nhanh. Sau đó lấy lực mà nghiền áp, hơn mười phút kết thúc thi đấu, không cho đối phương ho một hơi.

Đôi phương tương đối am hiểu phương diện du kích, trộm đồ. Bọn họ cũng sẽ chơi chu toàn. Sau đó lấy tiết tấu nhanh, kỹ xảo hoàn mỹ mà bắt lấy ván đấu. Khoe chỉ số thông minh, khoe phối hợp, phát huy vui sướng tràn trề.

Có thể nghĩ, trong tình huống như vậy, trạng thái của những đội viên chiến đội cùng bảng ít nhiều cũng sẽ bị băng.

Bạn cho rằng đó là cái bạn am hiểu nhất. Nhưng Thánh Kiếm có thể sử dụng kịch bản tương tự treo bạn lên mà đánh. Làm bạn không có bất kỳ lý do nào để an ủi bản thân.

Đấu xong, Thánh Kiếm còn đăng Twitter trào phúng một đợt [ Nghe nói các bạn am hiểu đánh nhanh hả? ]

Đang ở nước ngoài, không cần leo tường phiền toái. Puppy nhìn lướt qua Twitter của câu lạc bộ Thánh Kiếm, lười nhác nói với Chu Hỏa, "Lúc trước anh còn nói chúng em toàn là ác nhân...... Mở mang đầu óc chưa? Đây mẹ nó mới thật sự là ác nhân."

Tuy rằng ngày thường Chu Hỏa cũng vì chiến đội mình thành tích tốt mà có chút tự đắc. Nhưng cũng chưa từng tìm đường chết bằng một phần như vậy. Chu Hỏa lắc đầu, “Tuyển thủ hẳn là có tâm huyết, có ngạo khí. Nhưng cũng không đến mức như vậy chứ? Tôn trọng đối thủ một chút cũng không được sao? Thực sự có tuyển thủ tuổi còn quá trẻ trạng thái không xong...... Đánh Giải Thế Giới về, không thể tiếp tục được mà phải giải nghệ."

“Biết chiến đội bọn họ lúc trước phỏng vấn thế nào không? Thật sự. Em xem bọn họ phỏng vấn xong là biết. Những người này căn bản không coi những chiến đội cùng bảng là người.” Thần Hỏa xem xong Thánh Kiếm đánh ba trận bo1, duỗi cái eo lười, “Trực tiếp điểm danh nói hơn một nửa chiến đội ở Giải Thế Giới năm nay đều là tôm nhừ cá thối. Đội mạnh còn không tôn trọng, làm sao tôn trọng chiến đội ở vòng bảng được?”

Lúc trước video phỏng vấn đội trưởng các chiến đội tung ra, Thời Lạc chỉ xem mỗi Dư Thúy. Căn bản không hề xem đội nào khác. Thánh Kiếm lại càng không xem. Thời Lạc nghe vậy liền cầm máy tính bảng không biết của ai ở bên cạnh lên, mở website trò chơi, tìm bài phỏng vấn lúc trước của Thánh Kiếm.

Video phỏng vấn Dư Thúy dài không đến một phút đồng hồ. Video của đội trưởng Thánh Kiếm lại dài chừng năm phút.

Chu Hỏa đã xem qua cái video kia, thấy thế vội ngăn lại nói, “Ai nha! Có cái gì hay đâu? Cũng gần giống ý Thần Hỏa nói. Đừng lãng phí thời gian. Không phải các cậu muốn lập tức đánh trận đấu tập tiếp theo sao?”

Lão Kiều cũng nhíu mày nói, “Đừng xem. Anh tìm Thiên Sứ Kiếm. Sắp đánh bây giờ.”

Thời Lạc coi như không nghe thấy, lạnh mặt click mở video.

Dư Thúy ở một bên đang thiết lập bản đồ muốn đánh cho phòng đấu tập, không cản Thời Lạc.

Thời Lạc phiền Thánh Kiếm, tiếng cũng không muốn nghe, đem âm lượng video kéo xuống thấp nhất, trực tiếp ấn tăng gấp đôi tốc độ video, xem phụ đề tiếng Trung phía dưới.

[ Mong chờ Giải Thế Giới? Không mong chờ. Giải Thế Giới không có gì hay để mong chờ. Chúng tôi cũng không phải loại chiến đội cố sống cố chết mới có suất vào Giải Thế Giới. Đây chỉ là quy trình bình thường mỗi mùa giải của chiến đội chúng tôi mà thôi. ]

[ Giải Thế Giới năm nay có không ít đội mạnh. Tất nhiên, tôi không nói giai đoạn vòng bảng. Tôi thật không biết vòng bảng có cái gì hay để đánh. ]

[ Không phân tích qua chiến đội ở chiến khu khác. Cũng không cần lãng phí thời gian vào việc này. ]

[ Chúng tôi thường xuyên hẹn đấu tập với chiến khu Bắc Mỹ. Bọn họ rất mạnh. Rất lâu rồi bọn họ chưa thắng chúng tôi. Hy vọng lần sau gặp chúng tôi, họ sẽ không sợ nữa. ]

[ Đầu mùa giải chúng tôi đã đánh một vòng với chiến khu Trung Quốc. Cũng không hề thua. Không có gì đáng mong chờ. ]

[ Chiến đội Free còn có chút ý nghĩa. Bởi vì có rất nhiều người đi ra từ câu lạc bộ chúng tôi. ]

Con ngươi Thời Lạc đờ ra. Ấn tạm dừng. Sau đó trực tiếp mở âm thanh.

Thời Lạc không tin phiên dịch viên. Phiên dịch viên của Liên đoàn dùng từ kịch liệt mơ hồ. Cậu muốn tự nghe âm thanh gốc. [ Đúng là Whisper đã cùng chúng tôi vượt qua một đoạn thời gian rất mỹ diệu. Hy vọng cậu ấy không lấy hai năm kia làm sỉ nhục. Ha ha ha. Cho dù cậu ấy có cảm thấy sỉ nhục cũng không còn cách nào. Trong lý lịch chức nghiệp của cậu ấy vĩnh viễn có hai năm khắc tên chiến đội chúng tôi. Cậu ấy vĩnh viễn không rửa sạch. ]

Sắc mặt Thời Lạc nháy mắt lạnh băng.

[ Đương nhiên mong chờ gặp được cựu đồng đội. Sau đó thành tích sẽ giáo huấn Whisper phản nghịch. Cho cậu ấy biết ở đầu mùa giải cậu ấy đã lựa chọn sai lầm thế nào. ]

[ Hy vọng chiến đội Free có thể kiên cường một chút, chống đỡ lâu một chút, để có thể gặp được chúng tôi. ]

[ Không mong chờ. Ngoài trận chung kết. Tứ kết, bán kết chúng tôi đều không mong chờ. Cũng không có hứng thú. ]

[ Năm nay chúng tôi chỉ mong chờ trận chung kết bo5. Mấy chiến đội gặp được ở vòng bảng này kia đều là đá kê chân, đều là loại dẫm lên ngại phí giày. Hoàn toàn là lãng phí thời gian của chúng tôi. ]

[ Năm nay chúng tối chỉ đến để đánh trận chung kết. Cảm ơn. ]

Phỏng vấn kết thúc.

Thời Lạc lẩm bẩm, “Trong lý lịch chức nghiệp của cậu ấy vĩnh viễn có hai năm khắc tên chiến đội chúng tôi. Cậu ấy vĩnh viễn không rửa sạch……”

Thần Hỏa trầm mặc một lát, hận ý trong mắt chợt lóe mà qua, tùy theo cười, “Aiz. Bảo bối nhi. Thời Lạc! Nghe anh nói. Trước tiên anh nói một câu a…… Ông chủ cũ của bọn anh không phải nhằm vào cậu. Bọn họ đối với ai cũng đều là cái hình dáng này. Đừng quá bị ảnh hưởng. Bỏ qua đi.”

“Thời Lạc. Anh bảo đảm lần này anh không nói đùa với cậu.” Puppy nhìn Thời Lạc, sắc mặt hiếm thấy nghiêm túc hơn vài phần, “Nghe anh nói. Thánh Kiếm không 250(ngốc) như cậu nghĩ đâu. Anh đánh Giải Thế Giới nhiều lần như vậy, trước mắt còn chưa gặp được ai nói lời rác rưởi tuyệt hơn Thánh Kiếm.”

Puppy lấy máy tính bảng trong tay Thời Lạc, "Bọn nó không tôn trọng ai, không ra gì cả. Nhưng lời nói rác rưởi của bọn nó, không phải chỉ để nói mồm đâu, đều có mục đích cả. Trước tiên khiêu khích cậu, kích thích cậu, làm cậu hỏng trạng thái. Lúc thắng xong còn đả kích sự tự tin của cậu. Để antifan chế diễu cậu, mắng cậu. Đấy mới là mục đích của bọn nó. Đừng nghĩ rằng bọn nó chỉ đơn thuần là mắng chửi cậu.”

Dư Thúy giả lập bản đồ đấu tập xong, đẩy bàn phím lên phía trước, nói, "Đúng vậy. Đừng tin lời đồn đại. Bọn họ không ngốc nghếch như vậy. Lúc anh ở Thánh Kiếm, bọn nó cũng cho anh kịch bản lời nói rác rưởi. Cái vừa rồi em xem, chưa chắc đã phải là ý tứ của đội trưởng bọn họ. Có thể là thầy phân tích tâm lý của chiến đội đấy."

Dư Thúy cười nhạo, “Làm anh hỏng trạng thái mà thôi.”

Dư Thúy xoay ghế điện cạnh, nhìn về phía Thời Lạc, nhẹ nhàng nói, “Bài phỏng vấn của cậu ta anh đã xem từ lâu. Không ảnh hưởng gì.”

Thời Lạc trầm mặc một lát, nỗ lực tiêu hóa bài phỏng vấn của Thánh Kiếm, sau đó bắt được tin tức trong lời nói của Dư Thúy. Thời Lạc ngẩn ra, híp mắt nhìn về phía Dư Thúy, thanh âm lạnh lẽo, "Anh phỏng vấn cá nhân......"

Cổ họng Thời Lạc nghẹn ngào, ngữ khí không hề ổn định, “Anh phỏng vấn cá nhân. Cái câu lạc bộ này đều phải khống chế à? Bọn nó còn xem anh là người không? Sao bọn nó dám để anh……”

Lão Kiều cũng là lần đầu xem bài phỏng vấn này, nghe vậy hỏa khí trong lòng bốc lên, cả giận nói, “Bọn nó……”

“Hư……” Dư Thúy đánh gãy lão Kiều, ôn nhu nói với Thời Lạc, “Ngày ở phòng thay đồ nói với anh như thế nào? Sẽ không chịu ảnh hưởng. Quên rồi sao?”

Thời Lạc cứng lại, nhấp nhấp môi.

“Đúng là ở mỗi buổi phỏng vấn, bọn họ sẽ cho anh kịch bản mấy đoạn lời nói rác rưởi. Để anh theo đó mà đọc. Để anh công kích những đối thủ quan trọng. Nhưng là……” Dư Thúy nhàn nhạt nói, “Anh chưa từng chấp nhận qua.”

Thời Lạc sửng sốt.

Chu Hỏa càng kinh ngạc hơn, Chu Hỏa so với mấy tuyển thủ thì lớn tuổi hơn một chút, nhiều kinh nghiệm hơn một chút. Đi qua các loại chiến đội hỗn tạp, nên kiến thức bẩn thỉu nhiều hơn một chút. Hắn ngoài ý muốn, nói, "Loại chiến đội thuần kinh doanh này......Ông chủ bảo cậu làm cái gì, cậu có thể cự tuyệt sao?"

Dư Thúy nói, “Có thể.”

Thần Hỏa gật đầu, lười nhác nói, “Là sự thật…… Dư thần của các người. Dù tính là bị bán lại đây, cũng so ngang với tuyển thủ bản địa của bọn nó. Ông chủ bảo cậu ấy làm cái gì. Chỉ cần cậu ấy không vui, cậu ấy cũng sẽ không làm.”

Puppy nhún nhún vai, “Không tin thì tự tìm các loại tư liệu của cậu ấy hai năm trước đi. Nhìn xem Dư Thúy có nghe lời hay không.”

Chu Hỏa cứng họng, nhìn về phía Dư Thúy, “Bằng…… Dựa vào cái gì?”

Dư Thúy bình tĩnh nói, “Bằng việc ông đây không sợ bị trừ lương một năm.”

“Bằng việc bọn nó yêu cầu em đánh thành tích cho bọn nó.”

“Dựa vào em ở chiến khu Trung Quốc là đệ nhất Y Liệu Sư trên bảng xếp hạng quốc gia. Ở chiến khu Châu Âu là đệ nhất Y Liệu Sư trên bảng xếp hạng Châu Âu". Dư Thúy nhớ lại mấy lời nói của đội trưởng Thánh Kiếm trong bài phỏng vấn kia, chậm rãi nói, "Lý lịch chức nghiệp của em đúng là sẽ có hai năm khắc đội huy của bọn họ, rửa cũng không sạch. Nhưng thiếu gia đây không bán cho bọn nó."

“Đội viên khác không nghe lời, sẽ bị bọn nó trừng phạt, ăn không ngồi rồi như máy uống nước.” Trong mắt Dư Thúy mang theo vài phần ngạo khí nhàn nhạt, “…… Em không nghe lời. Bọn nó dám để em đi làm thay thế bổ sung sao?”

Thời Lạc rũ mắt, chậm rãi vỗ tay, từng cái, từng cái. Lão Kiều nhếch miệng cười, tàn nhẫn đập cái bàn một cái, thống khoái rống lên một tiếng, “Ngưu. Bức!”