FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 127



Free chủ động từ bỏ đãi ngộ cung cấp miễn phí toàn bộ chi phí đến Châu Âu, cho người nhà các tuyển thủ vào vòng tứ kết của liên đoàn, xem như cũng không phải hoàn toàn không có chỗ tốt. Bọn họ đồng thời cũng miễn đi quy trình quay video cùng người thân, nhiều thêm một ngày huấn luyện so với chiến đội khác.

Vòng tứ kết ngày một đến gần. Mấy người của Free ngoài huấn luyện thì chính là không ngừng cùng Thánh Kiếm phun lẫn nhau trên mạng.

Dựa theo ý tứ nguyên bản của Chu Hỏa, trước khi đến trận tứ kết sẽ cắt mạng của bốn người. Dù sao khi đấu tập là dùng server phía liên đoàn cấp, có thể cấp mạng nội bộ. Kỳ thật có thể cài đặt lại máy tính của mọi người một chút, để các tuyển thủ khi bật máy chỉ có thể vào trò chơi.

Lại tạm thời tịch thu di động của tuyển thủ một chút, nháy mắt sẽ ngừng nghỉ sạch sẽ, có bao nhiêu ân oán thi đấu xong lại nói. Thân là giám đốc, Chu Hỏa vẫn có cái quyền hạn này.

Nhưng không chờ Chu Hỏa nói kế hoạch này với các tuyển thủ, đã bị lão Kiều ngăn cản trước.

“Trăm hại không một lợi.” Lão Kiều lắc đầu, “Cần phải để cho bọn họ quen với tiết tấu bị phun, bị làm hỏng trạng thái. Anh bảo hộ bọn họ bảo hộ quá kỹ, năng lực kháng áp của bọn họ liền yếu đi. Thật sự. Con người chính là như vậy...... Càng được bao bọc càng yếu ớt. Chờ đến ngày thi đấu đột nhiên bị nói cái gì liền chịu không được, trạng thái đột nhiên không điều chỉnh đến, ảnh hưởng đến thi đấu liền game over.”

Chu Hỏa rất buồn bực, “Ngày thi đấu thì có thể làm hỏng trạng thái thế nào? Tràng quán thi đấu bảo an nghiêm ngặt như vậy, bọn họ dám làm gì? Còn có thể hỏng trạng thái hơn bây giờ sao?”

Twitter Thánh Kiếm mỗi ngày đều đăng tin quấy nhiễu. Hôm trước hỏi Thời Lạc có hồi hộp không. Hôm qua đăng ảnh Dư Thúy dùng thiết bị của Thánh Kiếm hỏi Dư Thúy có nhớ không. Hôm nay hỏi Free sau trận tứ kết đã đặt vé máy bay về nhà chưa. Một ngày đăng vài bài Twitter, thăm hỏi toàn bộ bốn phương tám hướng. Chu Hỏa mấy ngày nay vốn dĩ rất bận, đang sứt đầu mẻ trán mà thấy Twitter của bọn họ luôn là lửa bốc đầy đầu, "Mẹ nó, nếu không phải mấy ngày này anh thở không ra hơi thì anh thật sự muốn sửa soạn văn kiện báo cáo lên liên đoàn. Mẹ nó, đây là một đám điện cạnh lưu manh!”

“Anh tìm liên đoàn cũng vô dụng, bọn nó sẽ nói chúng ta là hữu hảo bình thường nên chỉ nói đùa thôi. Hơn nữa bọn nó rõ ràng là đã có chuẩn bị.” Lão Kiều cười lạnh, “Trên Twitter chính thức của câu lạc bộ đều nói không quá phận, thật sự đâm tim đều đăng trên tài khoản cá nhân của ông chủ hoặc giám đốc bọn nó. Đây là phát ngôn của cá nhân, liên đoàn cũng không quản được. Còn có……”

Lão Kiều nghiêm túc nói, “Tin em đi. Thế này thật sự còn chưa tính là làm hỏng trạng thái nhất đâu.”

Chu Hỏa chỉ phải tỉnh táo từ bỏ, vẫn không tin còn có thể quá phận như thế nào.

Thẳng đến một ngày trước ngày diễn tập cho trận tứ kết.

Tràng quán diễn ra trận tứ kết cũng đã thay đổi, không giống như thi đấu vòng bảng. Tứ kết chuyển đến một tràng quán có sức chứa lớn nhất. Trước khi thi đấu cũng có thêm một vài hoạt động so với vòng bảng. Ví dụ như sẽ thêm lễ khai mạc, ví dụ như sẽ từ từ giới thiệu lần lượt chiến tích của mỗi tuyển thủ...... Toàn bộ quá trình đều phát sóng trực tiếp, không khỏi có sơ xuất ngoài ý muốn. Nên trước khi bắt đầu thi đấu các tuyển thủ phải đến diễn tập cả quá trình một lần.

Ngày diễn ra buổi diễn tập, Chu Hỏa nhìn tràng quán thật lớn đã dựng hoàn thành còn đang định vừa lòng. Năm đầu tiên hắn mang chiến đội đến Giải Thế Giới, cảm thấy mặt mũi này cũng là đủ lớn. Lúc chưa xuống xe, Chu Hỏa từ từ nhìn thấy tràng quán ở xa xa đã cười ngâm ngâm. Đến tận khi mọi người xuống xe vào trong tràng quán.

Hôm nay chỉ là diễn tập, nhưng không ít fan bản địa cũng tới.

Fan bản địa, tất nhiên là ủng hộ Thánh Kiếm.

Hôm nay tám chiến đội vào vòng tứ kết đều sẽ đến diễn tập. Bên chủ nhà còn lo lắng xảy ra chuyện ngoài ý muốn, đã sớm lập hàng rào an ninh, để tránh các fan quá nhiệt tình xông lên sẽ khiến các tuyển thủ bối rồi.

Nhưng ngăn được fan, không ngăn được đèn bài của fan.

Chu Hỏa nhìn fan Thánh Kiếm giơ một đám đèn bài, nghe fan Thánh Kiếm cười vang, sắc mặt lạnh đi một chút.

Chu Hỏa đi tuốt đằng trước, hắn lo lắng các tuyển thủ sẽ lưu ý đến vấn đề đèn bài, nhanh chóng thu liễm tức giận trên mặt, quay đầu thúc giục, “Đi nhanh chút. Nhanh lên. Diễn tập một lần là có thể về khách sạn. Anh đã qua chào hỏi. Chúng ta đến sớm nhất, có thể đi diễn tập trước. Nhanh lên, nhanh lên. Đừng nhìn đông nhìn tây……”

Lão Kiều và Thần Hỏa là thật sự không phát hiện ra cái gì. Puppy đeo tai nghe cũng không nhìn đông nhìn tây, vùi đầu đi lên phía trước. Chỉ có Thời Lạc lơ đãng nhìn lướt qua đám fan Thánh Kiếm đang ầm ĩ.

Thời Lạc nhìn fan Thánh Kiếm giơ đèn bài ở xa xa, ngừng bước chân.

Fan Thánh Kiếm không chỉ giơ đèn bài chiến đội nhà mình, còn giơ cả Dư Thúy.

Đèn bài về Dư Thúy mà fan Thánh Kiếm giơ là: EU - Whisper.

Bởi vì nguyên nhân quốc tịch, lúc Dư Thúy chơi cho câu lạc bộ Thánh Kiếm, cái khẩu hiệu EU - Whisper này cũng mang tính chất vũ nhục.

Liên minh là đối kháng chiến khu, không phải đối kháng quốc tịch.

Từ đầu đến cuối, không hề có lệ thêm quốc tịch vào trước id của tuyển thủ.

Fan Thánh Kiếm chơi chiêu thức ấy, chính là thẳng mặt trào phúng Dư Thúy đã từng phục vụ cho chiến khu bọn họ.

Phiên dịch ra, so với lúc trước bình xịt trong nước mắng Dư Thúy là gia nô ba họ chỉ có hơn chứ không kém.

Phát hiện thấy Thời Lạc đang nhìn bọn họ, fan Thánh Kiếm bắt đầu ồn ào kêu lên. Không chỉ kêu id Whisper.

Mang theo tiền tố, trước kêu một tiếng EU, lại kêu một tiếng Whisper, còn vô cùng có nhịp.

Lão Kiều, Thần Hỏa đi phía trước nghe thấy liền quay đầu lại, sắc mặt cả đám đều thay đổi.

Mặt Thời Lạc đầy băng sương, đột nhiên giơ tay tháo kính râm.

“Dừng lại làm gì?”

Dư Thúy xuống xe cuối cùng, phảng phất như không nghe thấy, đi đến sau Thời Lạc, nắm lấy tay phải đang cầm kính râm của Thời Lạc, nói, “Đi thôi.”

Ánh mắt Thời Lạc lần lượt đảo qua fan Thánh Kiếm, tiện đà đeo kính râm lên, không nói một lời đi vào hậu trường.

Vào hậu trường, Chu Hỏa giao các tuyển thủ cho người dẫn đường, mình thì trực tiếp đi tìm nhân viên phía liên đoàn.

Chu Hỏa vẫn chưa quay lại. Diễn tập được một nửa. Ngoài Dư Thúy.

Toàn bộ Free đều lạnh mặt.

Nhân viên công tác hướng dẫn các bước diễn tập cho Free lau mồ hôi, cũng không dám nói gì. Chỉ đành xin lỗi, lăn qua lộn lại nói vất vả với mọi người.

Trong phòng nghỉ, không ai mở miệng nói gì. Thần Hỏa đột nhiên thấy phiền, ngẩng đầu hỏi nhân viên công tác, “Chúng tôi vất vả cái gì?”

Nhân viên công tác ngượng ngùng. Dư Thúy đang chơi game xếp hình Tetris, thấp giọng nói, “Làm khó nhân viên công tác làm gì?”

Thần Hỏa nín thở, đứng dậy nói, “NSN chắc cũng đến rồi. Tớ đi tìm lão Cố bọn họ nói hai câu.”

Puppy cũng lười ở trong phòng chờ, đứng dậy đi theo.

Thời Lạc không chơi di động cũng không xem tờ hướng dẫn lưu trình, ngồi ở một bên sô pha, một cặp chân dài trực tiếp đáp trên bàn trà nhỏ trước sô pha.

Dư Thúy ngước mắt nhìn Thời Lạc, cười một cái.

Đây là tức giận thật rồi.

Thời Lạc tuy luôn có bộ dáng người sống chớ lại gần, nhưng giáo dưỡng rất tốt. Cho dù ở căn cứ nhà mình, cho dù là lúc mệt nhất, cũng tuyệt đối không như vậy.

Là Thời Lạc đang trách ban tổ chức thi đấu.

Trách nhân viên công tác.

Trách bọn họ cho những cái fan Thánh Kiếm đó tiến vào, để cho bọn họ giơ đèn bài vũ nhục.

Dư Thúy cất di động, đi đến ngồi xuống bên cạnh Thời Lạc.

Dư Thúy vừa muốn mở miệng nói chuyện, Thời Lạc đột nhiên áp lực nói, “Đừng dỗ em.”

Dư Thúy ngẩn ra.

Sắc mặt Thời Lạc xanh mét, môi giật giật, “Hiện tại hẳn là em phải đến dỗ anh......Em tự mình còn chưa điều tiết tốt, không có cách nào an ủi anh, là vấn đề của em.”

“Bây giờ mà lại để anh dỗ em……” Thời Lạc bực bội quay đầu đi không nhìn Dư Thúy, một lát sau thấp giọng nói, “Quá phế vật.”

Dư Thúy nhìn Thời Lạc, cười một cái.

Bạn trai nhỏ quá đáng yêu.

Thời Lạc nỗ lực khống chế cơn tức giận, “Anh đừng nói gì. Cho em một chút thời gian. Em sẽ dỗ anh thật tốt.”

Dư Thúy theo lời gật gật đầu, tiếp tục chơi game xếp hình Tetris.

Qua không đến năm phút đồng hồ, Thời Lạc bỏ mũ, đứng dậy, sắc mặt rất kém cỏi nhìn về phía nhân viên công tác còn trong phòng nghỉ.

Thời Lạc lạnh giọng hạ lệnh đuổi khách, “Tôi và đồng đội muốn ở riêng một lát. Cảm ơn.”

Nhân viên công tác vội áy náy gật đầu, đi ra cửa.

Dư Thúy bỏ di động, trong mắt mỉm cười nhìn Thời Lạc, chờ xem Thời Lạc muốn an ủi mình như thế nào.

Thời Lạc xoa xoa tóc, ngồi xuống bàn trà nhỏ trước mặt Dư Thúy, hơi hơi cúi người nhìn hắn.

Dư Thúy cố nén cười nhìn Thời Lạc.

Thời Lạc cúi đầu, ở trên môi Dư Thúy hôn hôn.

Dư Thúy thấp giọng nói, “Mỗi vậy?”

“Còn nữa…… Nhưng chờ khi Giải Thế Giới kết thúc.” Thời Lạc nhỏ giọng nói, “Giải Thế Giới kết thúc…… Anh bảo em đi chỗ nào em sẽ đi chỗ đó. Anh……”

Tiếng Thời Lạc càng nhỏ, “Anh muốn như thế nào thì là như thế.”

Thời Lạc nỉ non, “Lần này em tuyệt đối sẽ không nói không...... Tùy ý anh.”

Lông mi Dư Thúy hơi hơi động, “…… Em nên biết, chút chuyện nhỏ này không làm anh hỏng trạng thái được.”

“Em biết.” Thời Lạc lại hôn lên môi Dư Thúy, giọng hơi khàn, “Nhưng không chậm trễ ông đây thương anh.”

Con người Dư Thúy run run.

Cửa phòng nghỉ bị gõ gõ, nhân viên công tác ở bên ngoài nhắc nhở Free có thể bắt đầu diễn tập rồi.

Dư Thúy nhẹ nhàng đẩy Thời Lạc ra, “Mấy cái này anh sớm đã quen, vốn là không sao cả. Nhưng làm bạn trai của anh thay anh chịu ủy khuất...... Chuyện này vẫn phải có cách kết thúc.”

Thời Lạc nhíu mày, “Cái gì?”

Nhân viên công tác đẩy cửa vào, Dư Thúy không nói nữa, lấy khoác mặc vào, ra khỏi phòng nghỉ.

Diễn tập quy trình bắt đầu. Hai nhóm chiến đội đứng riêng mỗi bên hành lang hậu trường. Đội trưởng đứng ở đằng trước. Người chủ trì bên ngoài bắt đầu giới thiệu.

Dư Thúy xoa xoa cổ, đột nhiên nhìn về phía đội trưởng Thánh Kiếm bên cạnh.

Đội ngũ đứng đằng sau với Thời Lạc cùng ngẩng đầu nhìn về phía phía trước, nhíu mày, “Bọn họ nói cái gì đấy?”

Dư Thúy đang nói tiếng Đức, Thời Lạc nghe một câu cũng không hiểu.

Nhưng chỉ thấy sắc mặt đội trưởng Thánh Kiếm thay đổi, sắc mặt chần chờ.

Puppy với Thần Hỏa đứng sau Dư Thúy đột nhiên nở nụ cười, Thời Lạc càng ngốc.

Trong mắt Dư Thúy mang theo vài phần trào phúng, lẳng lặng chờ.

Ước chừng qua một phút đồng hồ, đội trưởng Thánh Kiếm gật đầu, lại mắng một câu, một câu cuối cùng là câu thô tục, Thời Lạc nghe hiểu câu này.

Đôi mắt Thời Lạc trợn to. Không đợi cậu chất vấn. Thần Hỏa đứng phía trước Thời Lạc xoay người lại cười nói, “Biết Dư Thúy mới vừa làm gì không? Ha ha ha…… Dư thần của anh đột nhiên tức giận nha.”

Sắc u ám trên mặt Thần Hỏa trở thành hư không, “Vừa rồi Dư Thúy nói với đội trưởng Thánh Kiếm. Vốn dĩ cảm thấy bọn mày không xứng. Nhưng hôm nay tâm tình ông không tốt lắm, đột nhiên muốn chơi một chút.”

“Đấu tứ kết, Dư Thúy muốn đánh xóa tài khoản với bọn nó. Thánh Kiếm đồng ý rồi.”

“Tài khoản này của Dư Thúy đáng giá bao nhiêu thì không cần phải nói. Đây là cái tài khoản tuyển thủ nhiều vinh dự nhất toàn liên minh. Hóa thạch sống duy nhất mà liên minh liên đoàn thừa nhận. Nếu chúng ta thua, Dư Thúy đánh xong ván bo5 cuối cùng với Thánh Kiếm sẽ trực tiếp tiêu hủy tài khoản của cậu ấy, vĩnh viễn không lấy lại được.”

“Nhưng nếu chúng ta thắng, Thánh Kiếm phải mang toàn bộ tài khoản của ông chủ, giám đốc, cho đến toàn bộ đội viên bên dưới, cùng nhau tiêu hủy. Vĩnh viễn không lấy lại được.”