FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 128



Thời Lạc ngốc tại chỗ.

Thời Lạc nhớ rõ Dư Thúy từng nói, tài khoản hắn đang dùng là đăng ký năm hắn mười lăm tuổi. Lúc ấy vẫn là vị thành niên, là dùng thông tin của bố hắn để đăng ký. Sau này bồi Dư Thúy nam chinh bắc chiến đánh nhiều năm như vậy. Trong tài khoản có vô số danh hiệu và diện mạo không còn xuất bản nữa cũng tính, nhưng đó còn là tài khoản cầm vô số giải thưởng lớn của Dư Thúy......

Thời Lạc không sợ chiến, cũng không cảm thấy chiến đội nhà mình nhất định sẽ bại bởi Thánh Kiếm, nhưng bản năng vẫn nói, “Cái tài khoản kia không thể chơi như vậy! Đó là……”

“Hư……”

Dư Thúy đứng ở đằng trước quay đầu lại, làm cái thế xấu với Thời Lạc.

Dư Thúy cười một cái với cậu, trong ánh mắt lóe sáng.

Tiếng người chủ trì trên sân khấu quá lớn. Giữa Thời Lạc với Dư Thúy cách nhiều người như vậy. Dư Thúy nói chuyện Thời Lạc căn bản là không nghe rõ.

Nhưng Thời Lạc có thể nhìn ra khẩu hình của Dư Thúy.

Dư Thúy nói chính là: Nhìn. Anh. Thay. Em. Xả. Giận.

Cổ họng Thời Lạc nháy mắt tắc nghẹn.

Trong cơn hoảng hốt, Thời Lạc cảm giác mình đang nhìn thấy Dư Thúy tóc ngắn của ba năm trước.

Kiểu chơi xóa tài khoản này, là hồi Thời Lạc làm chủ bá ở mạng đen dạy cho Dư Thúy.

Ngày đó Dư Thúy đã là tuyển thủ chuyên nghiệp mấy năm, không lý giải được loại hành vi này lắm. Tài khoản đối với tuyển thủ chuyên nghiệp có bao nhiêu quan trọng, Dư Thúy rõ ràng hơn bất kỳ ai khác.

Lúc ấy Dư Thúy còn nói với Thời Lạc, cái này có hơi quá.

Làm gì có cái ân oán nào đáng giá để lấy tài khoản của mình ra đánh bạc.

Lúc ấy Dư Thúy tay cầm tay mang Thời Lạc vào nghề, dạy cậu đều là quy tắc ứng xử chuẩn chỉ của tuyển thủ chuyên nghiệp. Sau này, cho dù người ngày xưa mang mình vào nghề đã không còn bên cạnh, Thời Lạc vẫn theo dấu chân Whisper, đã đi một bước không tồi, làm một tuyển thủ chuyên nghiệp, không chơi luật lệ giang hồ như vậy nữa.

Nhưng lúc này, chính Dư Thúy lại phá lệ.

Ba năm qua đi, bị đối phương ảnh hưởng, không chỉ mình Thời Lạc mà thôi.

Dư Thúy đứng ở hành lang hậu trường nhìn ánh đèn đằng xa, cười một cái.

Lần đầu tiên Dư Thúy biết đến đánh xóa tài khoản thì đã nghĩ, không có người nào, không có việc gì đáng giá để mình làm được một bước này.

Sau này trải qua đủ chuyện, một lần nữa Dư Thúy nghĩ. Sóng to gió lớn đều đã trải qua, sẽ không có gì làm mình nhất thời khí phách tranh cao thấp với người ta như vậy.

Nhưng hiện tại thì có.

Thi đấu đánh nhiều năm như vậy, Giải Thế Giới vào nhiều lần như vậy. Vốn đã vân đạm phong khinh không màng hơn thua. Nhưng đột nhiên lần đầu tiên đến Giải Thế Giới lại hưng phấn với tâm huyết đến thế.

Dư Thúy nguyên bản chỉ là muốn thắng.

Nhưng hiện tại hắn muốn đạp lên mặt đối phương mà thắng.

Cái loại thắng mà đánh xong thi đấu còn muốn cho đối phương trực tiếp xóa tài khoản.

Sau khi diễn tập kết thúc. Trước tiên Chu Hỏa đem chuyện phát sinh ở tràng quán trong ngày diễn tập sửa sang một lượt, trong nước đăng Weibo, ngoài nước đăng Twitter. Người phụ trách chiến khu Trung Quốc lập tức liên hệ chủ nhà Giải Thế Giới năm nay để cảnh cáo.

Nhưng hành vi của người chơi, không có cách để câu lạc bộ Thánh Kiếm chịu trách nhiệm. Công ty trò chơi cũng bất mãn với những thao tác quấy nhiễu liên tiếp của Thánh Kiếm. Nhưng Thánh Kiếm chơi bẩn chơi quá láu cá, toàn bộ hành vi gần đây, không có bất kỳ cái gì thực sự tính là vi phạm quy định. Chuyện đèn bài cuối cùng cũng chỉ có thể là chủ nhà tổ chức thi đấu đứng ra nhận trách nhiệm, bị cảnh cáo phạt tiền.

Loại kết quả này, người chơi chiến khu Trung Quốc tất nhiên là không hài lòng, cuộc chiến mắng chửi trên mạng lại thăng lên một cấp. Mọi người không cần chủ nhà tổ chức thi đấu bị xử phạt, chỉ cần Thánh Kiếm trả giá thật nặng. Liên minh phía liên đoàn bị cuồng oanh lạm tạc suốt một buổi tối, lòng có thừa mà lực không đủ. Không thể tỏ thái độ gì.

Tình cảm quần chúng ở chiến khu bản địa đang ồn ào, đặc biệt là fan Free, đã hận không thể làm thịt Thánh Kiếm. Buổi tối, sau khi phục bàn xong trận đấu tập cuối cùng, Dư Thúy reset Twitter, nói với Chu Hỏa, “Này có cái gì không giải quyết được?! Đăng một tin Weibo. Nói cho các fan biết ngày mai chúng ta đánh xóa tài khoản với Thánh Kiếm.”

Dư Thúy nói, “Sau khi fan biết chắc chắn sẽ không tức giận nữa.”

“Ách……” Chu Hỏa thật cẩn thận nhắc nhở nói, “Thánh Kiếm bên kia, tuy rằng giám đốc bọn họ ám chỉ, nhưng tài khoản chính thức của bọn họ không nhắc đến chuyện các cậu xóa tài khoản. Nhìn dáng vẻ bọn họ là không muốn công khai. Cậu...... Hiểu ý anh không?”

“Hiểu.” Dư Thúy thu hồi di động, “Sợ nhỡ mà thua, để mọi người biết chuyện này thì quá mất mặt. Muốn thắng xong mới công khai.”

Chu Hỏa gật đầu, kỳ thật Chu Hỏa cũng không muốn công khai. Cho đến lúc này, không ai có thể biết được kết quả thi đấu ngày mai. Nhỡ mà thua...... Chu Hỏa không muốn để Dư Thúy gánh vác áp lực dư luận lớn như vậy.

Dư Thúy nói, “Em không sợ.”

“Thắng thi đấu. Dùng cách thức của em để thắng thi đấu...... Là chuyện duy nhất em có thể làm vì fan.” Ngữ khí Dư Thúy đạm nhiên, “Em không tính là tuyển thủ đối xử tốt với fan. Nhưng cũng không đến mức chút chuyện này cũng không đảm đương được. Để fan em xem trận thi đấu còn nghẹn nghẹn khuất khuất.”

Chu Hỏa cứng lại, nhìn mọi người, mấy tuyển thủ đều cho phép.

Chu Hỏa cắn răng, gật đầu, “Được. Không có chuyện của các cậu. Đi nghỉ ngơi đi. Ngày mai thấy.”

Từng người về phòng mình nghỉ ngơi. Chu Hỏa biên tập Weibo, rạng sáng thì gửi đi.

Từ trước đến nay Chu Hỏa soạn văn án vô cùng chuyên nghiệp. Câu đầu tiên dạo đầu: 'Khi không có cách nào để trừng trị kẻ dụng tâm kín đáo. Tuyển thủ chúng tôi sẽ lấy cách thức của mình để bảo vệ tôn nghiêm.'

Hôm sau, vòng tứ kết chính thức bắt đầu.

Bốn vị tuyển thủ Free mặc đồng phục đội dành riêng cho Giải Thế Giới, đến tràng quán thi đấu đúng giờ.

Không tránh được lại nhìn thấy đèn bài chói mắt. Chu Hỏa vốn muốn bỏ qua đường chính, đi vào tràng quán bằng lối đi riêng. Mấy tuyển thủ ngại phiền toái nên không đồng ý. Lão Kiều sắp xếp vẫn là đối mặt. Tuyển thủ nhà mình đều là đại trái tim. Kể cả ngẫu nhiên bị chọc giận, cũng sẽ không bị chọc giận lần thứ hai. Hôm qua đã thấy thứ ghê tởm nhất. Hôm nay không đến mức cảm xúc lại bị ảnh hưởng. Càng miễn bàn liên minh phía liên đoàn đã cảnh cáo chủ nhà tổ chức thi đấu, chủ nhà hứa hẹn hôm nay sẽ giám sát toàn bộ hành trình, kịp thời mời người giơ đèn bài vũ nhục ra khỏi sân khấu.

Mọi người đều không sao cả, Chu Hỏa cũng không nhiều chuyện lắm. Free vào sân bình thường. Nhưng lần này trước khi vào hậu trường, ánh mắt mọi người vẫn bị đèn bài giữa sân hấp dẫn.

Sau khi các tuyển thủ xuống xe, muốn vào hậu trường trong sân thi đấu, cần đi qua một đoạn khu khán đài VIP.

Khu khán đài này có tầm nhìn rất tốt. Nhìn toàn bộ sân khấu không sót thứ gì.

Người chơi cũng là đến trước hai tiếng. Trận tứ kết này có thể gọi là đại chiến thế kỷ, một vé khó cầu, tràng quán đã sớm ngồi đầy người xem.

Lão Kiều trợn mắt há hốc mồm, “…… Đây. Đây không phải sân nhà Châu Âu sao? Này như thế nào làm cho……”

Chu Hỏa cũng ngây dại, “Đây là như thế nào…… Giống sân nhà của chúng ta như vậy.”

Các khu vực thật lớn trong sân thi đấu. Mọi nơi nhìn đến, khắp nơi đều là đèn bài chữ Hán.

Rất nhiều đèn bài đại khái là chế tạo tạm thời gấp gáp, vô cùng thô xơ, nhưng thắng ở chỗ rất lớn, chính là chỗ xa nhất trên sân khấu đều có thể thấy rõ ràng.

Các người chơi, các fan cũng không biết khi nào thì tuyển thủ Free vào sân, nên vẫn luôn giơ cái đèn bài to lớn lên, trước sau vẫn chờ.

Văn tự trên đèn bài chế tạo gấp gáp thoạt nhìn có chút vặn bảy vẹo tám. Rất nhiều cái không phải đèn bài, giống như là biểu ngữ. Mấy người Free đứng tại chỗ, cố sức phân biệt......

【Whisper. Đừng nhìn đèn bài của bọn chúng. Nhìn của chúng tôi! 】

【Free NB. Free đệ nhất 】

【Whisper. Vĩnh viễn là đệ nhất Y Liệu Sư của chiến khu Trung Quốc. 】

【 Song tử tinh cố lên! 】

【 Free toàn viên NB! 】

【 Hoan nghênh ba người giỏi nhất toàn chiến khu về nước. Tân chiến đội cố lên! 】

【 Ông cũng không biết nên viết cái gì thì tốt. Nhưng đèn bài của ông tuyệt đối là lớn nhất sân khấu! Free thiên tuyển đệ nhất! 】

【Free ngưu bức! Lần này mặt mũi có đủ lớn hay không?! 】

【 Có Whisper! Evil của chúng tôi lần đầu tiên đến Giải Thế Giới cũng không hồi hộp!!! 】

【 Thời nhãi con. Dư tra nam vì cậu mà xóa tài khoản cũng đánh. Thắng thi đấu cho cái danh phận được không! 】

【 Thần Hỏa cố lên!!! 】

【Puppy nhìn đây. Thắng tứ kết rồi phát sóng. Ông cho cậu xoát lễ vật xoát đến đệ nhất! 】

【Whisper. Rất xin lỗi! 】

【 Dư thần!!! Nếu thua toàn thể người chơi Trung Quốc bồi anh xóa tài khoản! 】

【 Rất xin lỗi. Lời này nói hơi muộn. Whisper, Thần Hỏa, Puppy. Hoan nghênh về nhà. 】

【Free nhìn thấy không? Nhìn thấy thì nhớ an tâm thi đấu! Thắng các cậu cuồng, thua lần này chúng tôi kháng!!! 】

“Nói……” Chu Hỏa nắm chặt lan can khán đài, ngữ khí gian nan, “Nói. Nói là toàn viên ác nhân. Đừng khóc. Sắp phải thi đấu rồi. Lát nữa nhỡ bị người ta thấy. Quá mất mặt. Thật sự……”

Chu Hỏa cúi đầu, nước mắt uốn lượn, nghẹn ngào nói không ra lời.

Hôm qua trước lúc đăng Weibo, trong lòng Chu Hỏa nhiều lần trắc trở.

Lo lắng bình xịt nhân cơ hội công kích câu lạc bộ. Lo lắng antifan Dư Thúy bỏ đá xuống giếng. Lo lắng các fan không hiểu mấy tuyển thủ một năm nay rốt cuộc phải gánh bao nhiêu áp lực, đến lúc này còn muốn phun Whisper không thành thục.

Không đến một năm trước khi mới vừa thành lập chiến đội, toàn bộ câu lạc bộ từ trên xuống dưới bị bình xịt phun thương tích đầy mình.

Chu Hỏa nhìn mọi người một năm này như thế nào đi qua. Nội dung đầu tiên đăng lên tài khoản chính thức của câu lạc bộ, là Chu Hỏa đăng.

Lúc ấy nhóm bình xịt mắng có bao nhiêu khó nghe, ký ức của Chu Hỏa hãy còn mới mẻ.

Bốn tuyển thủ trước sau đều nói không sao cả, ngữ khí vân đạm phong khinh. Ký ức ấy Chu Hỏa cũng hãy còn mới mẻ.

Nhưng đều là người, đều là thiếu niên trên dưới hai mươi tuổi, ai có thể thật sự hoàn toàn không sao cả, thích bị nhóm bình xịt cả ngày thăm hỏi đây?

Lại rõ ràng là không làm gì sai.

Lại rõ ràng là không hề làm gì sai.

Sau này cởi bỏ hiểu lầm. Bình luận về Free đã tốt hơn rất nhiều. Nhưng phàm là có cái gió thổi cỏ lay, thì vẫn bị nhóm bình xịt cuồng oanh lạm tạc.

Dần dà, Chu Hỏa, lão Kiều, còn cả trên dưới câu lạc bộ đều bị mấy tuyển thủ đồng hóa. Dần dần thành quen.

Điện tử cạnh kỹ, bị phun không phải bình thường sao?

Nhưng ngẫu nhiên vẫn muốn chân tình thật cảm nói một câu thay mấy thiếu niên, cũng muốn khi bọn họ chinh chiến ở phía sau có chỗ để dựa vào.

Hôm qua, trước khi phát thông cáo, Chu Hỏa kỳ thật muốn nói với Dư Thúy. Biết là cậu muốn bảo hộ người chơi ở chiến khu và fan của cậu. Nhưng bọn họ không chắc gì sẽ cảm kích.

Bây giờ Chu Hỏa thấy may mắn vì đã không ngăn lại.

Trước khi tiến vào hậu trường, mấy tuyển thủ không cần bất kỳ ai nhắc nhở, theo bản năng lần lượt quay đầu lại.

Lâu lắm, lâu lắm, lâu lắm rồi chưa thấy qua sân khấu đầy ánh đèn thuộc về mình. Cho dù có bao nhiêu kinh nghiệm lên chiến trường, vẫn có chút không quen.

Đổ mồ hôi và nước mắt không chia sẻ cùng ai. Một lồng ngực nhiệt huyết nói không nên lời. Sau ba năm.

Người khác vẫn có thể cảm nhận được.