FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 25



“Tôi biết ngay mà…” Quý Nham Hàn bị Dư Thúy chọc tức ngồi xuống, lẩm bẩm nói, “Tôi biết ngay… Cậu vẫn luôn không muốn ngủ chung phòng với người khác, mọi người hầu như đều biết cái thói này của cậu, ngầm hiểu với nhau, mấy năm nay ra ngoài thi đấu huấn luyện không ai từng ở chung phòng với cậu, hôm đó ở quê Thời Lạc tôi đã thấy kỳ lạ rồi, sao bỗng nhiên cậu lại thấy chẳng có vấn đề gì, vậy mà đồng ý chen chúc với tôi…”

Quý Nham Hàn càng nghĩ càng nổi điên, “Sao hả? Lúc đó sợ ở cùng phòng với cậu ta sẽ xảy ra chuyện sao?”

Dù sao cũng đã nhận rồi, Dư Thúy cũng không cần mặt mũi nữa, “Đúng, là sợ xảy ra chuyện đó, cho nên mới để cậu ấy ở một mình một phòng, chen chúc với anh cũng không sao, dù sao anh cũng là trai thẳng, thế nào?”

“Coi trọng cậu ta, nhưng không nói với tôi, tôi năm lần bảy lượt thăm dò cậu, chỉ thiếu hỏi thẳng mặt cậu thôi, vậy mà cậu vẫn vòng vo với tôi…”

“Còn nói với tôi kiểu quang minh chính đại lắm… Nói là vì trả ân tình, nói là không muốn lương tâm cắn rứt, nói đây cũng là vì chiến đội, từ đầu đến cuối làm khó ông đây, bắt ông đây tốn bao nhiêu tâm tư giải quyết chuyện thi đại học cho cậu ta!” Quý Nham Hàn nghiến răng, “Thì ra đều là đang thay cậu theo đuổi bạn trai nhỏ à? Whisper, cậu có lương tâm quá đó! Không làm tôi thất vọng! Thật sự trưởng thành rồi, chơi xỏ anh của cậu chơi đến mức càng chơi càng thuận lợi mà!!!”

“Mọi chuyện còn chưa đâu vào đâu, tôi nói trước với anh thì có ý nghĩa gì?” Dư Thúy hoàn toàn không muốn nói chuyện này ra, vừa rồi không phải bị Quý Nham Hàn ồn ào chọc tức thì hắn tuyệt đối sẽ không nhất thời kích động, bây giờ hắn đã hối hận rồi, “Ra khỏi cửa thì quên chuyện này đi, đừng có nhắc nữa.”

Quý Nham Hàn tức giận nói, “Có ý nghĩa gì? Cậu có cái giọng điệu gì đấy hả? Tôi còn chưa có tức đủ đâu, cậu còn dám khoa tay múa chân với tôi?!”

Dư Thúy thật sự sắp bị Quý Nham Hàn làm cho tức chết, “Anh gào to thêm chút nữa đi! Có cần tôi mở live stream dùm anh không, anh thay tôi nói chuyện này cho tất cả mọi người đều biết?”

Quý Nham Hàn hơi ngẩn ra, bờ môi rung rung, giọng nói nhỏ lại, “Ở… Ở đây cũng chẳng có người khác.”

Gã vừa nghĩ lại cảm thấy không đúng, một lần nữa tức giận, “Sớm muộn chẳng phải cậu cũng nói?! Còn sợ tôi nói?”

“Tôi nói con khỉ!” Dư Thúy bực bội đứng dậy ngậm một điếu thuốc, châm lên hút một hơi nói, “Tôi không phải đang cãi nhau với anh, chuyện này kết thúc ở đây đừng nói ra ngoài, cảm ơn.”

Quý Nham Hàn không tin nổi nhìn Dư Thúy, gã quét mắt nhìn Dư Thúy mấy lần, “Sao thế? Đã tỏ tình rồi, bị từ chối rồi? Thật giỏi, sống bao lâu mới bằng cậu!!!”

“Chưa tỏ tình, cũng không tính nói với cậu ấy.” Dư Thúy vừa hút thuốc vừa nói, “Không nhìn ra được cậu ấy là thẳng hay cong, không giống thẳng cũng chẳng giống cong… Không biết là gì, có thể còn chưa trưởng thành, cứ chờ đã.”

Quý Nham Hàn nhíu mày nói, “Mấy cậu… Chẳng phải vừa nhìn thì đã có thể nhìn ra được rồi sao?”

“Không có chính xác như thế, cảm ơn.” Dư Thúy bực bội nói, “Đừng hỏi nữa có được không?”

Cũng không phải là đang nói cho có lệ với Quý Nham Hàn, Dư Thúy thật sự vẫn chưa hoàn toàn xác định.

Chỉ có thể nói… Thời Lạc tám mươi phần trăm phải.

Quý Nham Hàn không nhịn được nói, “Không xác định thì xác định một chút, chuyện đó chẳng phải có cách phán đoán gì đó sao, đúng rồi, không phải cậu ta bấm lỗ tai sao? Vậy tám phần phải rồi.”

Dư Thúy cười, “Bên tai trái cậu ấy có bấm lỗ, nhưng mẹ nó một mạch bấm ba lỗ, trên tai phải còn có hai lỗ, chuyện này có thể chứng minh cái gì? Ngoại trừ có thể chứng minh cậu ta từng trẻ trâu ra, những cái khác cũng không chứng minh được!”

Quý Nham Hàn nhớ lại một loạt lỗ tai dữ dội của Thời Lạc, không xác định nói, “Dù sao cũng có một chút hy vọng đi, đổi suy nghĩ thử, cũng có thể là cậu ta hoàn toàn là thụ, đó chẳng phải vừa vặn hợp với loại hình của cậu?”

“Ngừng lại.” Quý Nham Hàn căn bản là không hiểu gì hết, Dư Thúy không có hứng thú thảo luận với gã, hắn cúi đầu hút thuốc, “Tôi một chút cũng không muốn nói vấn đề loại hình này với anh.”

Quý Nham Hàn không nhịn được nói, “Vậy cậu muốn thế nào? Không bằng trực tiếp hỏi đi, nếu như cậu ấy thẳng hoặc là hoàn toàn không thích cậu, vậy thì đúng lúc bán luôn, không cần tiếc nuối.”

“Tôi để cậu ấy ở lại, không có quan hệ với chuyện cậu ấy là thẳng hay là cong, có thể đừng nói chuyện này nữa không?” Lý giải về e-Sports của Dư Thúy và Quý Nham Hàn có khác biệt ở mặt bản chất, Dư Thúy thật sự không muốn cãi nhau với Quý Nham Hàn, “Ra khỏi cánh cửa này, chuyện tôi thích cậu ấy liền chấm dứt, cần tôi phải nói lại mấy lần?”

Quý Nham Hàn không hiểu, “Vì sao không thể nói?!”

“Đồng đội đó anh trai! Ngẩng đầu không gặp cúi đầu gặp đó!” Dư Thúy thật sự sắp bị Quý Nham Hàn bức ngu điên người, “Anh không cảm thấy lúng túng sao? Nếu như năm đó anh thích lão Kiều, lão Kiều từ chối anh, hai người còn có thể ở cùng một đội thi đấu không? Có cần thiết phải sống tháng ngày ngược luyến tình thâm đó không?!”

Ánh mắt Quý Nham Hàn sáng lên nắm được trọng điểm, “Vậy thì càng phải bán cậu ta đi! Sau khi bán xong cậu tùy ý đi tỏ tình, toang thì toang luôn! Dù sao cũng không ở cùng nhau.”

Dư Thúy xác định gần đây Quý Nham Hàn là bị chuyện làm ăn dày vò điên luôn rồi, hắn nhìn Quý Nham Hàn giống như nhìn kẻ ngốc, thương hại hỏi, “Vậy nếu như thành thì sao?”

Quý Nham Hàn cứng họng.

Dư Thúy dụi tắt đầu thuốc, lạnh lùng nói, “Vậy sau này khi đấu với đội của cậu ấy, là thắng hay thua, chắc là anh đều nói tôi bán độ.”

Đầu óc Quý Nham Hàn đau muốn chết rồi, “Vậy cậu vốn nghĩ như thế nào?”

“Thuận theo tự nhiên, dù sao, bây giờ cậu ấy cũng còn nhỏ, tôi lại không có thời gian.” Dư Thúy dựa vào cửa sổ nhìn ra bên ngoài, “Thời gian còn dài, từ từ đến đi… Chờ sau khi cậu ấy trưởng thành, tôi sẽ nói tính hướng của tôi với cậu ấy, nếu cậu ấy không có ý, chắc chắn sẽ bắt đầu né tránh tôi, mọi người cũng không cần nói toạc ra, sau này nên thế nào thì vẫn như thế ấy, cái gì cũng không bị chậm trễ.”

Quý Nham Hàn ngước mắt, “Nếu như cậu ấy có ý thì sao?”

Dư Thúy ngừng lại, cúi đầu cười.

“Nếu như có ý…” Trong mắt Dư Thúy hơi sáng lên, nhìn ra bên ngoài cửa sổ, “Thì FS có thể một đôi Song Tử trị liệu.”

Gương mặt Quý Nham Hàn tỏ rõ không đồng ý, nhưng chuyện Dư Thúy đã quyết, từ trước đến nay gã cũng không khuyên được, Quý Nham Hàn đen mặt đứng lên, “Tùy cậu vậy, cảnh cáo cậu trước, trông kỹ bạn nhỏ của cậu, lại xảy ra chuyện rắc rối gì, nếu không thì đừng nói sau này, chuyện bây giờ cũng xong hết rồi, cậu ta có bị cấm thi đấu hay không tôi mặc kệ, nếu như cậu lại bị liên lụy, vậy thì không có tình huống thương lượng như hôm nay, trực tiếp khai trừ!”

Dư Thúy gật đầu, “Yên tâm, mau đưa hợp đồng dự kiến cho cậu ấy, dành chút thời gian có được không, chuyện này cứ kéo dài đến bây giờ.”

Quý Nham Hàn nhíu mày nói, “Biết rồi, tối gửi cho cậu.”

Gã thật sự không còn thời gian ở lại đây nữa, đẩy cửa ra ngoài.

Khi ra khỏi cổng lớn bệnh viện, còn đúng lúc đụng phải Thời Lạc đang cầm theo hộp cơm.

Quý Nham Hàn lạnh lùng nhìn Yêu Cơ họa quốc mái tóc ngắn màu trắng này, lên xe đi mất.

Thời Lạc tỏ vẻ không hiểu gì hết, cậu đoán là Quý Nham Hàn trách mình liên lụy đến Dư Thúy, bản thân đuối lý, không có trừng lại.

Ở ngoài phòng bệnh, Thời Lạc dè dặt gõ cửa.

Dư Thúy vừa bước ra khỏi nhà vệ sinh, hắn lau tay mở cửa.

Bên ngoài cửa, Thời lạc khàn giọng cẩn thận nói, “Anh… Ăn hoành thánh không?”

Dư Thúy thở dài, “Vào đi.”

Cãi nhau với Quý Nham Hàn nửa ngày, Dư Thúy quả thật đói rồi, hắn không nói lời nào mở hộp cơm ra, đổ một chén hoành thánh, chỉ trong chốc lát đã ăn sạch sẽ.

Thời Lạc tay chân lúng túng đứng chịu phạt ở bên cạnh.

Một chén hoành thánh vào bụng, Dư Thúy lại rót một chút canh húp, hắn nhìn Thời Lạc, “Thần Hỏa đã nói với cậu rồi?”

Thời Lạc ngoan ngoãn gật đầu.

“Thân là tuyển thủ e-Sports, phải…” Dư Thúy mới mở đầu đã lười nói rồi, hắn xua tay, “Thôi bỏ đi, sau này trong lòng tự biết rõ là được rồi.”

Thời Lạc chần chừ, “Phải… Có phạt chút gì đi? Thần Hỏa nói với tôi, Bạo Táo Thư bị cấm thi đấu, còn phạt tiền, tôi cũng…”

Dư Thúy mệt lòng nhìn Thời Lạc, “Nếu như cậu cũng bị phạt giống như cậu ta, vậy thì tôi nằm bệnh viện có phải oan uổng rồi không?”

Trong lòng Dư Thúy chậc chậc, quả nhiên đây là được thiên vị đến mức không có sợ hãi sao? Còn tự mình đòi xử phạt nữa.

“Thật sự thì…” Thời Lạc thấp giọng nói, “Thật sự thì tôi ra tay trước, tối hôm qua…”

“Đừng nhắc nữa, cũng đừng nói với người khác, đừng để tôi bị thiệt thòi uổng công vô ích.” Dư Thúy nhíu mày, “Nghe thấy không?!”

Thời Lạc biết Dư Thúy chỉ muốn đè chuyện bạo lực này xuống hoàn toàn, cậu mím môi, gật đầu, “Biết rồi, nhưng…”

Cậu nhíu mày nói, “Vẫn phải phạt chút gì đó đi, giống như Bạo Táo Thư…”

“Xử phạt, xử phạt cái gì? Cũng cấm cậu thi đấu vòng play off?” Dư Thúy cười một cái sau lưng liền thấy đau, chỉ có thể cố gắng chịu đựng, “Lạc Lạc, thật ngại quá nhắc nhở cậu một chút, cậu là dự bị, vòng play off cậu vốn dĩ không ra thi đấu được, cấm hay không cấm có gì khác biệt?”

Thời Lạc ngập ngừng, “Anh… Anh còn có thể thi?”

“Tay không đứt thì vẫn có thể.” Dư Thúy không chút nghĩ ngợi nói, “Nếu như trận vòng bảng thì tôi để cậu thay tôi, nhưng trận bán kết và chung kết, không thể mạo hiểm.”

Thời Lạc cắn môi, cậu hầu như không có bất kỳ kinh nghiệm thi đấu thực tiễn, quả thật không nắm chắc thay Dư Thúy giành được dù là BO5 của vòng bán kết.

“Đừng nghĩ nhiều, chiến đội chúng ta từ trước đến nay là như thế, đối ngoại là 50 gậy lớn, đối nội phạt ba ly rượu.” Dư Thúy miễn cưỡng ngồi lại trên giường, “Cho qua đi.”

Nằm sấp trên giường thật sự khó coi quá, gánh nặng thần tượng của Dư Thúy giờ đã máu me quá nhiều, hắn cắn răng nằm ngửa, “Được rồi, không sao hết.”

Thời Lạc đứng thẳng tắp ở bên giường Dư Thúy, đôi mắt đỏ ửng, cố nén nước mắt.

Puppy ra ngoài dạo một vòng, nhìn một hồi bài múa quảng trường của mấy ông mấy bà xong mới chậm rãi mua cháo lại quay trở về, lúc cậu ta đẩy cửa phòng bệnh, nhìn thấy chính là màn này.

Sắc mặt Dư Thúy trắng bệch, nằm ngửa trên giường bệnh, không biết tình hình.

Thời Lạc ở bên giường trong mắt ươn ướt, kiềm nén nghẹn ngào.

Puppy nheo mắt nhìn một chút, nhỏ giọng hỏi thử, “Dư Thúy đây là… không có chịu nổi sao?”

Thời Lạc vội vàng xoay người sang chỗ khác lau mặt.

Puppy vào phòng bệnh, sau khi hỏi mấy câu không có vấn đề gì: “Hey, cậu tùy tiện xử phạt chút đi, nếu không thì tiểu Lạc Lạc người ta trong lòng cũng áy náy.”

Dư Thúy cũng không muốn khiến cho Thời Lạc áy náy, nghĩ một chút nói, “Thế này đi, hôm bán kết đúng lúc là sinh nhật của tôi, cậu đặt một cái bánh kem đền tội giúp tôi đi.”

Puppy vỗ trán một cái, “Đúng đó, sắp đến sinh nhật cậu rồi, năm nào cũng quên, năm nay không thể qua loa nữa, tôi về nói với quản lý một tiếng, tổ chức lớn một chút.”

Thời Lạc vẫn cảm thấy không đủ, “Chỉ… Chỉ như thế?”

Dư Thúy nhìn Thời Lạc, bật cười, “Vậy cậu còn muốn bắt tôi phạt thế nào?”

Tai Thời Lạc không khỏi hơi đỏ lên, cậu gãi lỗ tai, nói cà lăm, “Hôm đó… Tôi lại chuẩn bị món quà khác cho anh đi.”

“Được thôi, tôi chờ.” Dư Thúy nhìn Puppy, “Bên phía Bò Rừng không dám nói gì nữa chứ? Chuyện này ép xuống hoàn toàn rồi chưa?”

“Coi như vậy đi.” Puppy nói, “Bên Bò Rừng chắc chắn không dám nói gì, bọn họ đều sợ muốn chết rồi, chỉ sợ sau khi chuyện này truyền ra bên phía liên minh sẽ xử phạt chiến đội bọn họ, cũng sợ các fan của cậu trực tiếp bao vây căn cứ của bọn họ, nhưng mà…”

Dư Thúy cau mày, “Nhưng mà?”

“Hôm qua trong nhà hàng lẩu có những vị khách khác có người phát hiện, cũng may, lúc đó cậu ta vội đi hóng hớt không có chụp ảnh, trong tay không có chứng cứ, khuya hôm qua gửi một bài đầy hưng phấn, chém gió một hồi không có kèm tấm ảnh nào hết, sáng sớm nay bị xóa bài rồi.” Puppy bình tĩnh nói, “Xóa bài có hơi chậm, nhưng cũng không có gì lớn, người khác xem bài đó phản ứng không khác gì ông chủ của chúng ta, đều cảm thấy không thể nào.”

Puppy lạnh nhạt nhìn hai người, bắt chước giọng điệu của fan nói, “Anh trai Bạo Táo Thư của chúng tôi chỉ là ID có hơi hoang dã chút, nhưng thật ra còn người rất dịu dàng, thậm chí anh ấy còn không nhuộm tóc.”

“Người của Bò Rừng bớt nâng bi idol mình dìm người ta xuống, Lạc Lạc chỉ là trông giống như dân chơi, nhưng ai mà không có lúc thiếu niên ngông cuồng? Người thật hoàn toàn không có nóng nảy có được không? Với lại từ lúc vào FS, Lạc Lạc của chúng tôi đã tháo hết khuyên tai xuống rồi, vào lúc cậu ấy tháo những thứ này, thì có nghĩa là cậu ấy đã vứt bỏ bản thân lúc đầu rồi!”

“Whisper của chúng tôi càng không thể nào, không phải tôi bao che khuyết điểm, nhưng mà người có thể kiên trì hơn ba năm ở vị trí người trị liệu này,về cơ bản đã nằm ngoài khả năng kiểm soát cảm xúc của con người rồi, nếu mà Whisper còn có chút thất tình lục dục cơ bản nhất của con người, anh ấy đã sớm giết Thần Hỏa lão Kiều với Puppy rồi.”

“Mấy anh trai trị liệu, trong lòng đều có Phật, tôi nghi ngờ bọn họ bình thường cũng chưa từng sát sinh, sao có thể đánh nhau chứ?”

“Đúng thế đúng thế, mấy anh trai bằng lòng chơi trị liệu đều là vật quý hiếm ở nhân gian, nửa đêm ở quán lẩu liều mạng xúc động ha ha ha ha ha đừng cười chết tôi chứ, vạch trần người này có phải căn bản không có chơi game này không lol…”

Puppy mặt không biểu cảm nhìn hai người, “Hiểu lầm của các fan đối với hai người, thật sự rất sâu đó.”