FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 44



Thời Lạc nhìn chữ viết teencode quen thuộc này, khóe miệng nhếch lên, nhưng hầu kết lại bỗng nhiên giống như bị người ta chặn lại vậy.

Lúc hai người vừa mới quen biết nhau, Dư Thúy không hiểu sao lại tin chắc rằng mình cũng giống như đám trẻ trâu kia, vì muốn tìm chủ đề chung mà mỗi ngày đều dùng teencode trò chuyện.

Khi ấy Thời Lạc cảm thấy đây chỉ là một đứa nhóc vị thành niên bị thần kinh thích trò trẻ trâu. Vốn dĩ cậu không muốn gần gũi, nhưng không biết vì sao lại cũng không thể yên tâm được. Rồi sau khi thiếu niên trẻ trâu đó bị vạch trần trở thành trị liệu số một của liên minh, bản thân cậu cũng mơ màng được hắn dẫn dắt từ quán net chui gia nhập vào giới e-Sport này.

Trước đây chỉ từng nghe nói “nhất kiến Dương Quá ngộ chung thân”*, vậy thì mình tính là gì đây? “Nhất kiến trẻ trâu ngộ chung thân” à? (*câu nói này có nguồn gốc từ tiểu thuyết “Thần điêu đại hiệp” của Kim Dung, mang ý là các cô gái trong truyện vừa thấy Dương Quá đã yêu, nhưng cũng vì thế mà cuộc đời lỡ dở.)

Thời Lạc nhìn màn hình điện thoại, đang định trả lời lại gì đó thì nhóm chat “người một nhà yêu thương lẫn nhau” rung lên.

[Puppy]: Giơ tay, có chuyện muốn báo cáo, trong thời gian huấn luyện, đột kích nào đó ra ngoài hút thuốc sắp nửa tiếng rồi.

[Puppy]: Cùng thời gian đó, trị liệu nào đó vừa chơi game vừa chơi điện thoại trả lời wechat, một lòng hai dạ, vô cùng không ra thể thống gì.

[Whisper]: “Ca^u mn bị điên hả? Thích mách lẻo đến như vậy hả?

[HLV – Lão Kiều]:???

[Quản lý – Chu]:???

[Whisper]: Quên đổi lại.

[Thần Hỏa anh tuấn]: Hết hồn, chuyện gì vậy?!

[Thần Hỏa anh tuấn]: Dư Thúy, cậu lại chơi trò trẻ trâu sau lưng bọn tôi à!

[Whisper]: Im miệng.

[Evil]: Tôi về liền đây.

[Quản lý – Chu]: Không sao không sao, không gấp không gấp, chúng tôi không có nghiêm khắc đến thế đâu.

[Quản lý – Chu]: Thỏa mãn rồi, hôm nay Dư Thúy live stream hiệu quả tốt cực kỳ, tiếp tục duy trì!

[Thần Hỏa anh tuấn]: Ha ha.

[Thần Hỏa anh tuấn]: Có ai quan tâm tôi không? Ông đây tốt xấu gì cũng là đột kích từng giành được chức vô địch, mẹ nó vì anh em mà phải làm bồi luyện* của Ngõa Ngõa một buổi tối! (*người chơi cùng để luyện tập)

[Puppy]: #Đau lòng Thần Hỏa#

[Evil]: …

[Quản lý – Chu]: Ây ya, đừng nhỏ nhen vậy, mọi người tập luyện một hồi nữa đi, buổi tối ra ngoài ăn khuya, tôi mời, không vấn đề gì chứ?

[HLV – Lão Kiều]: Không vấn đề.

[Puppy]: Không vấn đề.

[Thần Hỏa anh tuấn]: Không vấn đề.

[Evil]: Không vấn đề.

[Whisper]: Không vấn đề.

Thời Lạc sau khi rửa mặt bằng nước lạnh thì quay lại phòng huấn luyện tiếp tục đánh đơn. Đến mười hai giờ hơn thì Chu Hỏa cười rạng rỡ đến gọi mọi người tắt máy ra ngoài.

Bởi vì một nguyên nhân huyền học nào đó, mọi người không đi ăn lẩu nữa, chuyển sang một nhà hàng kiểu gia đình nấu đồ ăn rất ngon.

“Có một tin tốt và một tin xấu.”

Sau khi mọi người đã gọi món ăn xong, Chu Hỏa nói: “Tôi nói tin tốt trước. Có lịch thi đấu mùa giải chính rồi, lát nữa tôi sẽ gửi vào trong nhóm, qua mấy ngày nữa các cậu cũng có thể thấy ở trên web chính thức của chúng ta. Tôi đã xem qua rồi, sắp xếp lịch đấu như này đối với chúng ta mà nói thì rất tốt, gần như là một quá trình từ dễ đến khó. Giai đoạn đầu của mùa giải cơ bản đều là đội yếu, những đội giống như Saint và NSN thì đều là ở nửa cuối mùa giải mới gặp.”

“Mặc dù mọi người đã là đồng đội từ lâu, nhưng mấy năm rồi chưa từng đánh với nhau, với lại Evil còn chuyển sang đột kích rồi, chúng ta cần phải phối hợp. Lịch thi đấu này đối với chúng ta chính là một quá trình dần dần quen tay.” Lão Kiều nói, “Vòng play off đối với chúng ta vẫn chắc chắn, chuyện này tôi không lo lắng. Nhưng cuối cùng có thể vào chung kết hay không còn phải xem mọi người.”

“Lão Kiều nói quá thận trọng rồi, chung kết trong nước tôi cảm thấy chúng ta có thể đánh dễ dàng. Tôi không lo lắng chuyện này, sau đây tôi sẽ nói tin xấu.” Chu Hỏa uống một ngụm trà, nhìn mọi người nói, “Tôi vừa nhận được tin tức, chiến đội Thánh Kiếm đã mua chiến đội Secret của Mĩ với chiến đội Curse của Hàn rồi.”

“Cái gì?” Thần Hỏa không tin nổi, “Bọn họ… Mua hai chiến đội?!!!”

Chu Hỏa gật đầu: “Chiến đội Secret là hạt giống số một của Mĩ năm ngoái, Curse là hạt giống số hai của Hàn năm ngoái, đều bị mua.”

Puppy thở dài: “Ông chủ cũ đúng là có tiền… Tôi tưởng rằng trước đó mua ba người FS tụi tôi cùng lúc đã là cực hạn rồi, lần này càng ác hơn, cùng lúc mua hai chiến đội, bọn họ lại bắt đầu thành lập tàu chiến Ngân Hà à?”

“Cái này không phải lập tàu chiến mà là dưỡng cổ mới đúng!” Lão Kiều hít hơi, “Ba chiến đội gộp thành một, mùa giải chính có thể không ngừng thay phiên nhau, từng người từng người lên đánh ở đội hình chính, tệ một chút thì là dự bị, tệ hơn nữa thì bán đi, thi đấu mấy tháng ở mùa giải chính, những người còn trụ lại chính là đội hình lợi hại nhất.”

Puppy bị gợi lên ký ức không vui, che mặt đau khổ nói: “Năm đó tôi chính là bị bán đi. Đm, ông đây ở trong nước chơi ở đội hình chính bao nhiêu năm, chưa từng làm dự bị, vừa ra nước ngoài thì thảm đến mức bị mua đi bán lại… Rất là nhục nhã.”

Thần Hỏa lạnh nhạt nói: “Ông đây năm đó là dự bị chuyển sang bị bán, cũng không đỡ hơn cậu bao nhiêu.”

Chu Hỏa chậc lưỡi: “Quả thật có tiền. Chiêu này cũng dùng tốt thật. Hình thức Địa ngục này có thể giữ lại đều là những nhân vật hung ác vừa mạnh vừa có tố chất tâm lý, giống như cổ vương lần trước.”

Mọi người nhìn về phía Dư Thúy, Dư Thúy im lặng uống trà: “Cảm ơn, tôi thật sự không cảm nhận được là đang khen tôi đó.”

“Phải, nhìn họ nuôi Dư thần của tôi kìa, tóc cũng biến dị luôn.” Thần Hỏa bực mình nói, “Đội Thánh Kiếm thật sự có độc mà, quá độc ác.”

Lão Kiều nhìn Dư Thúy: “Hình như cậu không bất ngờ chút nào?”

“Không bất ngờ.” Dư Thúy vừa uống trà vừa nói, “Một tháng trước khi tôi về nước, lãnh đạo Thánh Kiếm có đến dằn mặt tôi.”

Thời Lạc ngước mắt: “Dằn mặt gì?”

Dư Thúy đặt ly trà xuống, chậm rãi nói: “Dịch ra đại khái là… Whisper, vì sao cậu cố chấp muốn đi vậy? Cậu đi rồi, chúng tôi cũng sẽ không để cậu giành được vô địch thế giới. Ở lại đây, cậu còn là vô địch thế giới, vì sao lại tự gây khó dễ cho bản thân chứ?”

Trong phòng yên tĩnh lại.

Thần Hỏa cũng là lần đầu tiên nghe thấy chuyện này. Cậu ta nhỏ giọng hỏi: “Quản lý nói với cậu à? Cậu trả lời thế nào?”

Dư Thúy mặt không cảm xúc nói: “Liên quan đếch gì đến mi.”

Thời Lạc tưởng tượng ra khung cảnh, không nhịn được, phì cười.

Dư Thúy mỉm cười: “Khẩu âm không đúng, tôi chỉ biết nói mấy câu giọng Thượng Hải.”

“Cậu chế giễu ông ta làm gì vậy!” Thần Hỏa sau khi cười xong lại đấm ngực giậm chân, “Cậu xem cậu chọc tức bọn họ, bọn họ mua luôn hai chiến đội để trả đũa cậu!”

“Dư Thúy nói cái gì bọn họ cũng mua hết, đây là truyền thống của câu lạc bộ bọn họ.” Lão Kiều lạnh giọng nói, “Lúc đầu, khi bọn họ muốn mua FS, tôi có nghe ngóng, câu lạc bộ này thành lập từ bốn năm trước cho đến nay, chưa từng đào tạo tuyển thủ cho riêng mình. Bọn họ không quan tâm quốc tịch, ai lợi hại thì mua người đó. Nhưng sau khi mua xong sẽ không trân trọng, mặc kệ tuyển thủ đã giành được bao nhiêu giải thưởng cho bọn họ, chỉ cần thao tác bị thụt lùi thì ngay cả vị trí dưỡng lão dự bị cũng không cho, bán đi luôn.”

Lão Kiều lắc đầu: “Không có nhân tính, nhưng mà thật sự là có thành tích.”

“Đúng vậy, xem tình hình của bọn họ…” Chu Hỏa thổn thức, “Cảm giác giải đấu thế giới năm nay lại ăn chắc rồi. Lần này tiếp thu tuyển thủ của ba chiến đội, cùng đào tạo một chiến đội bốn người, có thể không mạnh sao?”

Mọi người không lên tiếng, Dư Thúy vẫn là vẻ mặt không sao hết.

Chu Hỏa nghĩ một chút lại lạc quan nói: “Nhưng mà chúng ta mới thành lập năm đầu tiên, cũng không cần nghĩ xa như thế. Tôi chỉ là nói chuyện hóng hớt cho mấy cậu mà thôi, không có liên quan gì đến chúng ta cả.”

Chu Hỏa cười nói: “Năm nay có thể vào giải đấu thế giới hay không vẫn không nói trước được. Nếu như không vào được vậy thì căn bản cũng không gặp được bọn họ. Chúng ta vẫn nên lập mục tiêu gần, suy nghĩ giải đấu ở trong nước chúng ta trước đi.”

“Năm nay có đột kích ROD lợi hại nhất ở mùa giải trước, tuy bây giờ vẫn còn chút nhược điểm về trị liệu, nhưng sức mạnh tổng thể đã lợi hại hơn.” Món ăn được bưng lên, lão Kiều vừa lấy đũa vừa nói, “Saint thì khỏi nói, đội vô địch mùa giải trước trong nước. Còn cả Bò Rừng, cũng không thể xem thường, tính tình của ông chủ bọn họ gần giống như ông chủ Thánh Kiếm vậy, cũng kiểu ai lợi hại thì mua người đó, mùa giải này lại điều chỉnh đội hình, thực lực cũng nâng cao không ít, Haiz, càng nhìn càng cảm thấy…”

“Đừng nói nữa.” Thần Hỏa vẻ mặt đau khổ, “Nói nữa thì chiến đội chúng ta giải tán luôn mất, đừng khen người ta nữa!”

Lão Kiều dở khóc dở cười, vội nói: “Không nói nữa, không nói nữa.”

Mọi người chuyên tâm ăn cơm, sau khi ăn no Chu Hỏa thanh toán, bọn họ lên xe về lại căn cứ.

Trên đường về căn cứ, Chu Hỏa nói: “Ba ngày sau là thứ hai, trận đấu đầu tiên mùa giải chính của chúng ta, ừm… Đoán xem là ai? Người quen cũ của các cậu đó.”

Mọi người ăn no có hơi buồn ngủ, đều mơ mơ màng màng, câu có câu không “ừ ừ” hùa theo, không ai đoán cả, vẫn là lão Kiều mở to mắt ra mà hỏi: “Ai vậy?”

Chu Hỏa hì hì: “Chiến đội Bò Rừng.”

Thời Lạc mở mắt ra rồi nhắm lại.

“Bạo Táo Thư mấy năm nay thi đấu cũng được, nghe nói đã là đội trưởng rồi.” Thần Hỏa chậm rãi nói. “Cũng đã lâu rồi không gặp, thứ hai gặp cậu ta, dạy cậu ta làm người.”

“Nói rồi đó, muốn đánh thì đánh trên sân đấu của giải đấu, đừng có đi lạc đến phòng nghỉ của Bò Rừng!” Chu Hỏa cảnh cáo, “Bây giờ Bạo Táo Thư người ta rất chín chắn, mấy cậu đừng có gây sự. Puppy, nếu như bọn họ muốn làm chuyện xấu sau lưng tôi, cậu nhớ nói cho tôi biết.”

Puppy mách lẻo thành nghiện, rất hứng thú với chuyện này: “Không thành vấn đề!”

Thời Lạc bĩu môi, bây giờ cậu chín chắn hơn Bạo Táo Thư nhiều.

“Sau đó thì hết chuyện rồi.” Chu Hỏa sắp xếp xong công việc, bắt đầu đắc ý nhìn weibo: “Hiệu quả buổi live stream hôm nay rất tốt, weibo chính thức của chúng ta có biên tập một bản highlight, mấy cậu có thể xem thử.”

Thần Hỏa, Puppy không mấy hứng thú nên không xem. Thời Lạc một mình ngồi ở hàng cuối cùng, chân mày hơi nhúc nhích, cầm điện thoại.

Weibo chính thức của Free có lẽ theo kiểu thích kiếm chuyện, nên tiêu đề video vô cùng trực tiếp: “Ván đấu hướng dẫn tra nam của Whisper”.

Thời Lạc chỉnh âm lượng video điện thoại xuống mức thấp nhất rồi mới mở video, mở đầu video là cảnh báo, sau đó là đoạn nói chuyện của Dư Thúy và Ngõa Ngõa.

Mặc dù trước đó có vội vàng nhìn lướt qua phòng trực tiếp của Dư Thúy, nhưng dù sao cũng không xem kỹ, Thời Lạc liếc nhìn mọi người một chút, xác nhận không ai để ý đến mình, kéo thanh tiến độ của video xem đi xem lại đoạn nói chuyện của Dư Thúy với Ngõa Ngõa.

Thời Lạc chột dạ, ho một cái, tắt weibo.

Cũng không có gì đáng xem.

Điện thoại Thời Lạc rung lên mấy cái, Cố Càn gửi liên tục cho cậu mấy cái tin nhắn trên wechat, đều là ảnh.

Cố Càn không thích nói chuyện, cũng không hay liên lạc với Thời Lạc. Cậu mở ra xem, là mấy tấm ảnh chụp màn hình lịch sử trò chuyện.

Sau khi xem rõ ràng là cuộc trò chuyện của ai, hầu kết Thời Lạc khẽ động.

[GU]: Ngõa Ngõa luôn như thế, đều quen thân với mấy đột kích chơi giỏi, rảnh rỗi thường xuyên cùng nhau đánh xếp hạng, hẹn không được cũng không sao.

[GU]: Cậu ấy có hơi sợ tôi, hoàn toàn không dám đánh với tôi, cũng không thích đánh cùng đột kích Tín Nhiên của đội chúng tôi, Tín Nhiên miệng thiếu đánh, thích chửi cậu ấy.

[GU]: Chuyện nhỏ ấy mà, cậu ấy không hẹn được Evil thì sẽ hẹn người khác, không ai nghĩ là chuyện lớn gì đâu.

[Whisper]: Không có gì thì tốt.

[GU]: Tôi ngược lại có chuyện muốn hỏi cậu.

[Whisper]:?

[GU]: Trị liệu vú em kia của cậu hơi bị đỉnh đó, không kém gì với Thiên Sứ Kiếm, có thể thấy là cậu chơi không nhiều, nhưng cũng rất lợi hại.

[GU]: Kỹ năng này là đại chiêu cậu giấu diếm à?

[Whisper]: … Coi như vậy đi.

[GU]: Coi như?

[GU]: Không phải chuẩn bị cho mùa giải chính, đánh cho bọn tôi không trở tay kịp sao?

[Whisper]: …

[Whisper]: Nghĩ nhiều rồi, chơi vú em không tốt, sẽ không ra đấu chính thức.

[GU]: Tin cậu được sao?

[Whisper]: Bình thường tôi nói chiến thuật với cậu, cậu đừng tin. Nhưng hôm nay tôi nói chắc chắn là thật.

[GU]: Sao tôi vẫn bán tín bán nghi nhỉ, nếu không dùng vú em thi đấu vậy cậu luyện làm gì?

[Whisper]: Tôi không luyện.

[GU]: link video

[GU]: Không phải để thi đấu, thì chơi vú em làm gì?

[Whisper]: Để dỗ cậu bạn nhỏ.

[GU]: …

[GU]: Cậu có sợ tôi chụp màn hình gửi cho Evil không?

[Whisper]: Tôi sợ vl, cậu tuyệt đối đừng chụp.

[Whisper]: Thời Lạc, sắp xuống xe rồi.

Thời Lạc nhìn đến câu cuối cùng thì mặt liền đỏ bừng, rõ ràng là Dư Thúy cách một người nói chuyện với cậu, nhưng cậu lại giống như nhìn trộm bị người ta phát hiện vậy, chột dạ chợt nhìn về phía trước.

Đến căn cứ, xe ngừng lại.

Dư Thúy ngồi ở hàng áp chót, mặc đồng phục xuống xe, sắc mặt như bình thường, nói: “Đừng xem wechat nữa, xuống xe.”