FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 49



[Báo!!! Whisper với Evil lại lại lại lại lại lại xếp đôi!!! Tính cả đợt ngẫu nhiên gặp nhau lần trước thì đây là lần thứ 3 rồi đúng không?]

[Báo! Whisper lại lại lại chơi buff!!!]

[Cặp đôi kẻ thù song tử tinh ở trong chiến đội Free đã hòa giải với nhau thật à? Mặc dù lúc xếp đôi vẫn không giao lưu gì hết nhưng có thể lập team đánh thì chứng tỏ đã hết chiến tranh rồi đúng không?]

[Quả thật không có giao lưu gì, chắc chắn không thể giống hệt như trước đây rồi. Cũng có thể đã làm hòa, dù sao cũng đã trải qua nhiều chuyện tồi tệ như vậy.]

[Có thể làm hòa là tốt rồi, nếu không thì làm đồng đội sao có thể cùng nhau thi đấu? Tui đã thỏa mãn rồi, mùa này Free xông lên cho tui! Xông lên!!!]

[Tôi không thỏa mãn, vẫn rất buồn, đm Quý Nham Hàn trả song tử tinh của bà lại cho bà!!!]

[Bạn fan nói đã thỏa mãn tôi đề nghị bạn xem video hồi Thời thần còn làm streamer trên mạng để tìm hiểu lịch sử một chút nhé, xem thử tình trạng của hai người năm ấy như thế nào thì sẽ biết vì sao mọi người không thỏa mãn.]

[Nghẹn ngào về chuyện trước đây…]

[Nghẹn ngào về chuyện trước đây +1, đều là nỗi đau năm xưa.]

[Nghẹn ngào về chuyện trước đây +3, hôm nay lúc live stream Whisper muốn buff đầy máu cho Evil, có thể Evil cảm thấy mình chỉ mất một chút máu không cần thêm nên cứ đi về phía trước, Whisper mấy lần muốn thêm máu cho cậu ấy đều bị gián đoạn, cuối cùng hết cách mở mic gọi một tiếng “Thời Lạc”. Mẹ nó tai điếc của tui nghe nhầm thành Lạc Lạc, nháy mắt lệ rơi thành sông Hoàng Phổ. Đm từ sau khi chuyển nhượng từ FS đổi ID, hình như không nghe ai gọi cậu ấy là Lạc Lạc nữa.]

[Lạc Lạc của tui đm…]

[Giết mị luôn đi…]

Giữa trưa, Chu Hỏa cầm điện thoại lướt diễn đàn, vừa vui vừa buồn.

Gần đây quan hệ giữa Dư Thúy và Thời Lạc không còn giương cung bạt kiếm nữa, mọi chuyện đều đi theo hướng giống như anh dự đoán, Chu Hỏa vô cùng hài lòng. Nhưng mà nghĩ đến trận đấu tập hẹn với Thánh Kiếm vào buổi chiều, anh lại không vui nổi.

Thánh Kiếm thật sự quá biết làm người ta hoang mang.

Nói đến thì Thời Lạc cũng coi như là một tuyển thủ có tâm lí vững vàng, năm đó chưa bị khiêng làm quà cho Thánh Kiếm mà trực tiếp đổi chức nghiệp luôn. Hôm nay nếu như đấu thua, mấy tuyển thủ không biết sẽ thế nào, không đến mức lại chuyển chức nghiệp, nhưng đả kích sĩ khí vẫn rất trí mạng.

Sĩ khí của chiến đội là thứ rất trừu tượng, nói thì có hơi kỳ lạ giống như vận may vậy, khi đủ sĩ khí thì luôn có thể phát huy hơn bình thường, đánh đâu thắng đó, nhưng một khi gặp khó khăn thì cả team giống như bị trúng tà, thua một ván thì sẽ có ván thứ hai, thứ ba.

Free giành thắng lợi ở trận đầu của mùa giải chính, vốn dĩ Chu Hỏa cảm thấy đây là một điềm tốt, có thể vững vàng mà thắng tiếp. Anh thật sự không muốn bị đám cô hồn kia đánh bại phong thủy tốt của mình vào lúc này.

“Anh nghĩ nhiều quá rồi đó.” Lão Kiều dậy rất sớm, cậu ta vừa ăn vừa nói, “Anh tưởng rằng thắng liên tục là chuyện tốt à? Sẩy chân trên giải đấu đều là những đội thắng liên tiếp ở giai đoạn đầu. Suy nghĩ của Dư Thúy cũng không sai, bây giờ thua cũng đỡ hơn là sau này bị kẻ khác đánh cho trở tay không kịp.”

Chu Hỏa lo lắng nhìn lão Kiều: “Huấn luyện bình thường còn chưa đủ khổ sao? Mấy cậu vì sao thích tự mình đâm đầu vào giáo dục cản trở vậy?”

“Điều chỉnh tâm trạng sau khi thua trận cũng là một môn học, tuyển thủ bắt buộc phải học.” Lão Kiều dửng dưng nói, “Được gọi là năng lực chống đỡ áp lực, năng lực này rất mơ hồ, sẽ dần dần phai mờ theo thời gian, cần phải thỉnh thoảng rèn luyện củng cố. Anh không hiểu.”

“Được thôi, dù sao cũng không quản nổi mấy cậu.” Chu Hỏa nhìn thời gian, bất đắc dĩ nói, “Tôi đi kéo custom server, chờ bọn họ dậy rồi ăn cơm xong bảo bọn họ đến thẳng phòng huấn luyện.”

Ba buổi chiều này, bốn người trong đội đúng giờ đăng nhập vào custom server.

Nhà phát hành game sẽ gửi custom server cho tất cả các chiến đội hạng nhất và hạng nhì của liên minh, chuyên dùng để các tuyển thủ luyện tập. Số liệu của server chuyên dùng khác với server tổng dùng chung, cho nên người chơi bình thường và chiến đội khác sẽ không thể biết chi tiết luyện tập của bọn họ.

Chu Hỏa nói thầm trong lòng may mà nhà phát hành có cơ chế bảo hộ này, nếu không thì chuyện Thánh Kiếm giẫm lên quán quân và á quân của khu vực Trung Quốc sớm muộn cũng sẽ truyền khắp nơi.

Sau khi anh xác định bốn người không có vấn đề gì thì báo cho bên Thánh Kiếm, hai bên cùng lúc ấn sẵn sàng tiến vào bản đồ.

“Nói thật nhé mấy anh em.” Thần Hỏa kéo con chuột, điều chỉnh giọng nói, “Tôi có hơi hối hận rồi, vì sao tôi phải bỏ phiếu đánh với đám này chứ? Lát nữa bị người ta dạy làm người, có khi nào ông chủ cũ sẽ đăng tweet chúc mừng, chúc mừng mùa giải này không cần thêm tiền giữ tên gà này lại?”

“Rất có thể.” Puppy hoạt động cổ tay, “Tiện thể liên lụy đến tôi. Ông chủ cũ sau khi xem xong kết quả trận đấu thở một hơi nhẹ nhõm, may mà không kí tiếp với hai tên gà này.”

Dư Thúy điều chỉnh mic: “Đồng thời tạo thêm niềm tin cho mấy người của ông chủ cũ. Người ta đánh xong thì nghĩ, mấy tên gà mờ này còn có thể giành vô địch, chúng ta có gì mà không thể chứ?”

Chu Hỏa nghe giọng nói trong đội, không nhịn được mà suy sụp nói: “Còn chưa đánh nữa đó! Mấy cậu quăng ra một đống này với đồng đội của mình có ý gì hả?!”

“Chiến thuật, tự mình diss mình.” Thần Hỏa hắng giọng, “Không hiểu đúng không? Mắng đối phương một hồi, cố gắng kéo chút điểm cảm tình cho bản thân.”

Chu Hỏa hoàn toàn bó tay với đám người này, đang định khen Thời Lạc thì Thời Lạc cũng bắt đầu chỉnh mic của mình: “Sau khi thắng 2-0, không chừng còn sẽ đăng tweet hỏi tôi, sắp tới chuẩn bị đổi sang chức nghiệp gì, bắn tỉa à?”

Chu Hỏa cạn lời, nghiến răng nghiến lợi lầm bầm: “Tôi điên nên mới lo lắng mấy cậu sẽ bị suy sụp tinh thần…”

“Âm lượng lớn nhỏ không vấn đề.” Dư Thúy thấp giọng nói, “Bắt đầu rồi.”

Trận đấu tập chính thức bắt đầu.

Mặc dù Thánh Kiếm đã thay máu hết, nhưng đội ngũ huấn luyện viên vẫn chưa thay, hệ thống chiến thuật vẫn mô típ đó, giai đoạn đầu mai phục là chính đánh giết là phụ, cứ ẩn núp cho đến khi đối thủ không giữ được bình tĩnh mới thôi. Sau khi mở màn, mấy người bên Thánh Kiếm không chạy vào trong sương mù nồng nặc nơi giao nhau của bản đồ, không thấy bóng dáng, tiếng bước chân cũng không có.

“Bọn họ thích đánh kiểu phòng thủ.” Cùng là đột kích, Thần Hỏa phải gánh vác nhiệm vụ giải thích cho Thời Lạc, đây cũng là một trong những ý định mà Dư Thúy quyết tâm muốn đánh trận đấu tập này. Thần Hỏa nhanh chóng nói, “Dựa vào quá trình làm sạch sương mù của cậu, hai đột kích và trị liệu của bọn họ sẽ ôm nhau nằm ở phía sau boong-ke chờ bắn tỉa báo vị trí. Bình thường sẽ chờ sau khi cậu ném ít nhất ba thanh làm sạch, khi bề mặt sương không còn hoàn chỉnh nữa thì tiến đến, dụ cậu vào trong bản đồ của bọn họ, lợi dụng sự chênh lệch của sương mù mà tìm ra vị trí di chuyển của cậu.”

Sương độc ở một nửa bản đồ Thánh Kiếm sẽ không làm hại bọn họ, cũng sẽ không tạo thành vật cản trở tầm nhìn của bọn họ, nhưng đối với Free thì không giống, nếu như Free ham tiến vào làm sạch độc của bọn họ trước tiên thì phải liều mạng dùng thao tác cực hạn ở trong tầm mắt của kẻ địch.

Không nhìn rõ thì cũng thôi đi, vậy mà còn phải cẩn thận không được tiếp xúc với độc của kẻ địch. Cơ chế của game là chạm phải sương độc sẽ chết.

“Cho nên phải nhịn trước đã.” Thần Hỏa dẫn đầu trốn sau boong-ke, “Nói thật, thực lực của chúng ta không mạnh đến mức có thể nghiền ép bọn họ. Cho nên giai đoạn đầu chúng ta nhịn, không cướp, chờ nửa phút sau bọn họ còn chưa có động tĩnh thì để Whisper làm cò mồi.”

Dư Thúy lợi dụng thời gian này đã buff khiên ánh sáng sơ cấp cho ba người kia, 30 giây sau khi Thần Hỏa nói xong thì ra khỏi boong ke tiến sâu vào phía trước. Sương độc ngăn cách chỗ giáp nhau nên đối phương hoàn toàn không nhìn ra được bên kia là chức nghiệp gì. Sau khi Dư Thúy cúi người, cùng với đột kích đã quăng bình làm sạch, quả nhiên phía đối diện trực tiếp nổ súng.

Tiếng súng vừa vang lên ngay lập tức mấy tên Thánh Kiếm bị lộ vị trí, cùng lúc đó Thời Lạc và Thần Hỏa cùng nổ súng, hai bên bắn quét một đợt. Đột kích của đối phương bị Thời lạc bắn chết, Dư Thúy bị bọn họ làm sạch hơn phân nửa máu, di chuyển của hắn tốt nhất trong mấy người bọn họ, hắn nhanh chóng lùi về sau, lúc còn chút máu khó khăn lắm mới trốn vào boong-ke.

“Thật lợi hại.”

Thần Hỏa vội vàng đổi đạn, lớn giọng: “Chúng ta đương nhiên lợi hại.”

“Tôi nói bên kia.” Puppy nằm ở hậu phương nói nhỏ, “Mấy cậu tin không, từ đầu đến cuối tôi không nhìn thấy dù chỉ là một góc áo của kẻ địch. Bọn họ dự đoán vị trí của tôi rồi, hoàn toàn không cho tôi chỗ dung thân, vừa rồi mấy cậu thu được mạng người hoàn toàn là trùng hợp.”

Thần Hỏa không phục, nhưng cũng không thể không thừa nhận.

Đợt nổ súng ban nãy, Dư Thúy không chết chỉ là vì thao tác của hắn quá đỉnh rồi. Lúc rút lui hắn nhanh chóng thêm máu cho mình, vì thế mới hơn kẻ địch một chút máu nên không bị chết mà thôi.

Bên kia mất một mạng người không dám đánh bất ngờ nữa, Thời Lạc với Thần Hỏa chờ sau khi Dư Thúy điều chỉnh trạng thái xong đi làm sạch sương trước, thỉnh thoảng bị bắn tỉa của bên kia quét đến. Puppy cũng cố hết sức ở phía sau đóng kín đường cho mấy người họ, nhưng mà lúc phe mình làm sạch sương mù bị lộ quá nhiều, vẫn luôn kém hơn đối phương một chút. Sau đợt làm sạch đầu tiên, mặc dù Free nhiều hơn đối thủ một mạng người, nhưng kinh tế đã tiêu hao gấp đôi đối thủ rồi.

Dư Thúy hơi nheo mắt lại, trận đấu tập vừa mới đến phút thứ 6 nhưng đã xuất hiện tai họa ngầm, kinh tế của bọn họ tiêu hao quá nghiêm trọng rồi.

Thánh Kiếm không phải chiến đội có thể giải quyết kiểu tốc chiến tốc thắng được, chưa kể đối phương còn cố ý kéo dài. Dư Thúy mơ hồ cảm thấy đối phương muốn chơi cho hết đạn cạn lương thực.

Quả nhiên hắn đã đoán trúng.

Khi trận đấu gần đến phút thứ ba mươi, Free đã làm sạch một diện tích bản đồ khá lớn, nhưng hao phí vô cùng nghiêm trọng. Ván này Thánh Kiếm chơi chó cực kỳ, lúc đánh chính diện vừa có một người thì đã lập tức trốn, khi đồng đội có thể cứu cũng không cứu, tùy ý để Free giết, mấy người bên Free đều thu được mạng, kết quả là có thể thăng cấp trang bị, mà cùng lúc thăng cấp trang bị đương nhiên càng tốn thêm nhiều kinh tế, muốn dựa vào trang bị để nghiền ép đối phương nhưng đối phương lại chẳng phải là tay mơ, đánh giáp lá cà cũng không chắc khống chế hết được.

Khi game đến phút 42, kinh tế của Free cơ bản đã cạn, thắng thua đã định.

Hơn bốn mươi phút này, Chu Hỏa không dám nháy mắt, càng xem càng lo lắng, nhìn đến cuối cùng thì thở dài một hơi.

Lại sắp bị ngược* đá chuyển sinh rồi. (*chỗ này gốc là từ luân (轮) có nghĩa là bị kẻ thù khống chế và giết đi giết lại nhiều lần)

Chu Hỏa lo lắng nhìn về phía Dư Thúy, mặc dù hiểu rõ năng lực chống đỡ áp lực của hắn cực mạnh, chỉ là nếu bị ngược mấy chục lần thật thì không biết thế nào, nên anh không tránh khỏi vẫn cảm thấy khó chịu.

Không phải năng lực chống đỡ áp lực mạnh thì phải bị đi chống áp lực.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||

Trận đấu tập vẫn chưa kết thúc, Chu Hỏa không dám lên tiếng, càng không dám khuyên mọi người “không sao chỉ là một ván đấu tập thôi” vào lúc này. Thánh Kiếm dù là về thao tác cá nhân hay là về khống chế cả ván game quả thật đều mạnh mẽ, chuyện này không mất mặt.

Nhưng nếu không đau không ngứa thì có ý nghĩa gì chứ?

Đạo lý này chẳng lẽ Saint không hiểu sao? Chẳng lẽ NSN không hiểu sao?

Đặc biệt là NSN, có thất bại của Saint ngay trước mắt, Cố Càn rõ ràng biết trận đấu sẽ thua không thể nghi ngờ, nhưng hắn vẫn không hề nghĩ ngợi mà nhận lời.

Ngõa Ngõa không biết bản thân không bằng Thiên Sứ Kiếm sao? Nhưng rõ ràng cậu ta biết mình sẽ bị sỉ nhục nhưng vẫn không nhiều lời chấp nhận sắp xếp của Cố Càn, bị Thánh Kiếm giết 21 lần, lại bò dậy 21 lần.

Lão Kiều nhìn giao diện game, lắc đầu thấp giọng nói: “Khu vực nước nhà, cốt nhục nối liền.”

Chu Hỏa không hiểu sao nhiệt huyết dâng trào, chửi thề: “Đm, ngược thì ngược, mặc cho mấy người ngược, sợ thì không phải bố mấy người!”

Chu Hỏa còn chưa nói hết, trong giao diện game, do Dư Thúy dẫn đầu, Puppy với Thần Hỏa nhanh chóng nhấn đầu hàng.

Anh bất ngờ bị sặc, che cổ họng bắt đầu ho.

Thời Lạc đã dùng hết phát đạn cuối cùng ngẩn người chưa đến nửa giây, cũng nhanh chóng đầu hàng.

Vì Thời Lạc chậm một bước nên vẫn bị đối phương giết chết.

Thần Hỏa nhanh chóng nhấp chuột, cười trên nỗi đau kẻ khác: “Ahihihi, ai đầu hàng chậm thì người đó bị giết!”

Thời Lạc: “…”

Cậu dùng ánh mắt hình lưỡi dao liếc về phía Thần Hỏa, Thần Hỏa nháy mắt im miệng.

“Khụ, khụ khụ…” Chu Hỏa thở không ra hơi, hoảng hốt nhìn bọn họ, “Đã nói khu vực nước nhà, cốt nhục nối liền, thua người không thua trận đâu?!!!”

Dư Thúy vẻ mặt bình tĩnh: “Ván đã thua rồi, lãng phí thời gian làm gì, nhấn sẵn sàng, ván tiếp theo.”

Chu Hỏa tức đến mức phải ngồi xuống hạ hỏa, anh không rảnh mà lo lắng cho cái chiến đội đều là kẻ xấu này!!