FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 48



NSN không đấu lại Thánh Kiếm, kết quả này Thời Lạc đã dự đoán được.

Năm nay NSN đổi một bắn tỉa mạnh hơn là sự thật, nhưng bắn tỉa của Saint cũng không yếu, so sánh ngang nhau, NSN với Saint không ai có ưu thế vô cùng xuất sắc hơn ai.

Đội vô địch khu vực này năm ngoái là Saint còn bị dẫn 2-0 thì NSN bị Thánh Kiếm đánh bại là chuyện dễ hiểu.

Chưa kể thực lực của Ngõa Ngõa quả thật không bằng Thiên Sứ Kiếm.

Thời Lạc gõ chữ trả lời Ngõa Ngõa.

[Evil]: Bị giết bao nhiêu lần?

[Awa]: Run rẩy cả người… Ván thứ hai, chết 21 lần!

[Evil]: Cũng được mà, chưa phá kỉ lục của tôi.

[Awa]: AAAAAAAAAAAAAAA em hận quá! Vì sao em không phải là trị liệu thích khách!

[Awa]: Nếu em giống như Dư thần thì ít nhất em cũng có thể giết được một hai tên, không giống bây giờ chỉ có thể bị người ta đánh!

[Evil]: Đừng học Whisper, cậu không phù hợp, cậu chơi buff rất giỏi, không yếu hơn ai.

[Awa]: Buff thì không giết người được!!!

[Awa]: Anh Thời, anh có biết bọn họ chơi dơ cỡ nào không?!

[Awa]: Giai đoạn giữa, có một lần bọn em đánh giáp mặt, ba chọi ba, đánh chính diện không lại bọn họ thì em không nói gì, nhưng mà!!!

[Awa]: Thánh Kiếm giết hai đột kích của bọn em, lúc còn lại mình em thì không giết nữa!!! Cố ý bắn súng trái một phát, phải một phát, để em tự chạy!!!

[Awa]: Bọn họ đang chọc chó à?!!!

Thời Lạc nhíu mày, hai năm không gặp, Thánh Kiếm sau khi tổ chức lại càng ngày chơi càng tởm.

Chơi kiểu chó má gì đây?

[Evil]: Tỉ số bao nhiêu?

[Awa]: …

[Awa]: Giống nhau, 2-0.

[Awa]: Mặc dù em tức muốn điên rồi, nhưng… không thể nói chi tiết với anh được.

[Evil]: Hiểu mà, tôi cũng không muốn hỏi.

[Awa]: Bây giờ trước mặt em chỉ có hai con đường.

[Awa]: Một là chuyển sang đột kích, nằm gai nếm mật, giấu diếm tài năng.

[Awa]: Hai là… Thời gian huấn luyện mỗi ngày tăng thêm một tiếng ToT.

[Evil]: Vậy cậu chú ý sức khỏe, làm việc nhớ nghỉ ngơi.

[Awa]: =(((((((((((( Bạn tồi, em đi khóc với anh Thiên Sứ Kiếm đây.

Trong phòng huấn luyện, Puppy vừa kết thúc một ván game đang duỗi người, nghiêng đầu nhìn Thời Lạc, giơ tay nói: “Lão Kiều, thời gian huấn luyện, tuyển thủ Evil lại chơi điện thoại.”

Bản thân lão Kiều cũng đang chơi điện thoại, không thèm ngẩng đầu lên nói: “Người ta đang chờ xếp đội mà, chơi điện thoại xíu có sao đâu.”

“Rõ ràng không phải.” Puppy chậm rãi nói, “Anh xem màn hình máy tính cậu ấy kìa, hoàn toàn không phải xếp đội.

Thời Lạc bình tĩnh ngẩng đầu: “Trận đấu tập của NSN kết thúc rồi.”.

||||| Truyện đề cử: Cô Vợ Đáng Gờm Của Lăng Thiếu |||||

Lão Kiều vội đặt điện thoại qua một bên, hỏi: “Thế nào, thế nào?”

Ngoại trừ Dư Thúy còn đang tiến hành một ván game thì mọi người ở trong phòng tập đều đang nhìn qua đây. Dư Thúy tháo tai nghe xuống đặt trên bàn, ánh mắt từ đầu đến cuối vẫn nhìn trên màn hình của mình.

Thời Lạc để điện thoại xuống: “Giống nhau, 2-0, Ngõa Ngõa đang suy nghĩ chuyển sang đột kích.”

“Phong thủy NSN bị sao thế nhỉ?” Thần Hỏa đau lòng, “Lại phải mất một trị liệu nữa sao? NSN của tôi sao mãi thiếu trị liệu vậy?”

Puppy chậm rãi lắc đầu, thổn thức nói: “Đội NSN không thể có trị liệu thứ hai chuyển đột kích được, cậu khuyên Ngõa Ngõa đừng tự tìm đường chết. Năm đó cậu chuyển nghề thành công hoàn toàn là may mắn, còn cậu ấy không được.”

Lão Kiều cốc đầu Puppy: “Cà khịa gì đó, Ngõa Ngõa cũng chỉ than thở một chút, sao có thể bỗng nhiên chuyển nghề được, cậu ta chuyển rồi thì Cố Càn đi đâu tìm trị liệu hạng một đây?”

Mọi người hầu như cũng đoán được kết quả này, không xúc động lắm, chỉ là sau khi nghe Thời Lạc kể chi tiết Thánh Kiếm chơi dơ vẫn không nhịn được mà chửi ầm lên.

“Diễu võ giương oai với khu vực chúng ta làm con khỉ gì!” Thần Hỏa càng nghĩ càng tức, vỗ bàn kêu bốp bốp, “Tôi chỉ thấy lạ. Mồ mả tổ tiên của ông chủ cũ bị một trăm trị liệu nhảy disco trên đó hay sao? Vì sao bọn họ lại có ác ý với trị liệu như thế? Đm, trị liệu thuần buff là thiên sứ giữa nhân gian đó có biết không? Cả ngày tôi cầu ông cầu bà cầu cho trị liệu đội khác xếp đội với tôi, chỉ cần người ta muốn đánh với tôi, thỉnh thoảng nhường một chút, gà một một chút tôi cũng không dám nói nặng một câu, đám người này thật là…”

Puppy lạnh lùng nói: “Chắc thấy làm nhục buff sướng quá đó. Ngoại trừ trị liệu liếm máu trên dao của đội chúng ta ra thì trị liệu nào cũng dễ ức hiếp. Với lại tuyệt đối sẽ không cần lo lắng trị liệu sẽ giết lại, có thể tùy tiện bộc lộ thao tác. Bắn tỉa dự bị bây giờ của Thánh Kiếm trước đây làm dự bị cho tôi, có lần thi đấu, thao tác của hắn ta làm tôi hoang mang luôn, đối diện chỉ còn một trị liệu, mấy cậu biết người ta biết chơi cỡ nào không?”

Puppy làm tư thế bắn súng: “Lấy trị liệu đó để luyện bắn, vừa bắn vừa nói, tay trái, tay phải, chân trái, chân phải… Phát nào cũng trúng.”

Lão Kiều triệt để bị làm cho buồn nôn: “Đmm.”

“Game của chúng ta không thể tự sát, khi thi đấu chính thức tuyển thủ còn không thể đầu hàng, trị liệu kia chỉ có thể bị hắn bắn từng phát chơi vậy thôi.” Puppy nhún vai, “Nhân đây thuận tiện biểu dương tuyển thủ Evil của chúng ta, gần đây thường cùng chơi với cậu ấy tôi phát hiện… bình thường đánh ván ưu thế đến cuối cùng, nếu như đối phương chỉ còn một mình trị liệu chưa chết, Thời Lạc sẽ ngừng tay không bắn, chờ trị liệu đối phương tự mình thoát khỏi bản đồ.”

Thần Hỏa bất ngờ nhìn về phía Thời Lạc: “Thật hay giả? Tôi luôn cho rằng chỉ có Dư Thúy như vậy thôi chứ, cậu ta không giết đồng loại, còn cậu thì vì sao vậy?”

Thời Lạc ngước mắt nhìn người nào đó còn đang chơi game, cúi đầu nghịch điện thoại, không giải thích.

Kết thúc ván ưu thế không giết trị liệu, là hai năm trước lúc Thời Lạc mới vào FS bị Dư Thúy nhiễm.

Khi ấy cậu từng hỏi Dư Thúy vấn đề giống vậy, lúc đó Dư Thúy nói qua loa là mình không tương tàn với đồng loại, sau đó bị Thời Lạc quấn lấy hỏi đến phiền mới nói, hắn không muốn giết trị liệu ngay cả dao găm cũng không biết dùng.

Dư Thúy chơi game rất tàn bạo, nhưng không có hứng thú đơn phương tàn sát.

Ván rank cao nhiều người như vậy còn không đủ giết sao? Cần gì phải ham một hai mạng của trị liệu.

Dư Thúy quả thật cũng làm như thế, chỉ là sau khi đến Thánh Kiếm phá giới trên người Thời Lạc, sau đó càng dẫn đến hàng loạt sự cố, từ đó chuyện này trở thành chuyện mà hai người đều không muốn nhắc đến.

“Đều đã nghe được rồi đúng không?” Chu Hỏa đẩy cửa phòng huấn luyện, bước vào kéo một cái ghế ngồi xuống, thở dài, “Thánh Kiếm lại dẫn NSN 2-0.”

Lão Kiều gật đầu: “Ngõa Ngõa nói với Thời Lạc rồi, đang chửi Thánh Kiếm đây.”

Chu Hỏa cẩn thận nhìn mọi người: “Tôi tùy tiện hỏi một câu thôi nhé. Chúng ta đánh với Thánh Kiếm, có bao nhiêu phần thắng?”

Lão Kiều im lặng một lát: “Một nửa.”

“Một nửa thôi á?” Chu Hỏa líu lưỡi, “Dè dặt… như vậy sao?”

“Không phải dè dặt, mấy tên trong đội hình chính của Thánh Kiếm bây giờ đều là tinh hoa của ba đội, với lại anh nhìn bọn họ đánh với hai chiến đội kia liền biết, là thắng kiểu nghiền ép, nghĩ cũng biết mạnh cỡ nào. Nói 50-50 với bọn họ tôi còn thấy tự dát vàng lên mặt mình đó.” Lão Kiều buồn rầu nói, “Chưa kể bây giờ chúng ta còn có vấn đề về phối hợp.”

“Áp lực bây giờ của tôi có hơi lớn.” Chu Hỏa nhăn mặt nhìn điện thoại của mình, “Bây giờ tôi đang lo, lo là tiếp theo quản lí của Thánh Kiếm liên hệ với tôi.”

Sắc mặt lão Kiều có hơi vi diệu: “Bọn họ… Thật sự là đến khu vực của chúng ta khiêu chiến từng đội sao?”

“Bây giờ xem ra là như thế.” Chu Hỏa khoanh tay nói, “Đầu tiên là Saint-vô địch mùa giải trước, thứ hai là á quân mùa giải trước NSN, thứ ba các cậu đoán là ai?”

Dựa theo thứ tự chiến đội của khu vực mùa giải trước, tiếp theo chính là IAC. Đương nhiên, Thánh Kiếm có theo thứ tự này hay không thì không ai biết được, cũng không rõ bọn họ có khi nào nhìn trúng Free không.

Chu Hỏa mệt mỏi cả thể xác lẫn tinh thần: “Thật sự không cần cho mặt mũi Free lớn như vậy, chúng ta chỉ là người mới vừa lập đội thôi.”

Puppy nhìn Chu Hỏa, chầm chậm nói: “Ặc… Tuy nói như vậy không tốt lắm, nhưng tôi chỉ yếu ớt hỏi một câu, nếu như đến tìm chúng ta thì chúng ta không hẹn, hay thế nào?”

“Sẽ không ra sao cả.” Chu Hỏa giật mình hoảng hốt nhìn điện thoại của mình, “Nhiều nhất là bị Thánh Kiếm chế giễu trên twitter một tháng mà thôi, nên thấy may vì bọn họ không biết chơi weibo không?”

“Vì sao mấy anh lại sợ bọn họ chứ?” Thần Hỏa khó hiểu nhìn Chu Hỏa với Puppy, “Đánh! Đánh chết mịa nó! Vì sao không đánh? Còn sợ nó nữa? Thắng thì thắng, thua thì thua, dù sao trị liệu của chúng ta có kinh nghiệm, phong ba bão táp nào mà Dư Thúy chưa từng thấy, sẽ không chịu được chút thất bại này sao?”

Puppy nhìn Thần Hỏa giống như nhìn tên ngốc: “Thua thì thua? Cậu có từng nghĩ rằng, nếu như chúng ta cũng thua thì đồng nghĩa là cả khu vực của chúng ta bị người ta cưỡi lên mặt không? Xin hỏi khu vực của chúng ta còn có chiến đội nào có thể xếp với Thánh Kiếm không?”

Thần Hỏa ngớ ra mấy giây, nghĩ một chút nói: “Hừm… Hình như hết rồi.”

Cậu ta vội chuyển giọng, hắng giọng nói với Chu Hỏa: “Nói với bọn họ là chúng ta niệm tình cũ, không nhẫn tâm tương tàn với ông chủ cũ, không hẹn.”

Chu Hỏa thở dài: “Quản lí của Saint với NSN cũng liên lạc với tôi, ý tứ cũng nói tôi cố hết sức từ chối, tôi cũng nghĩ như thế, mặc dù hèn, nhưng may mà da mặt tôi dày.”

Chu Hỏa nhìn Lão Kiều: “Ý cậu thế nào?”

Lão Kiều im lặng một lát nói, chậm rãi lắc đầu: “Từ chối hay không tôi đều không tán đồng, tôi không ý kiến.”

Chu Hỏa nhìn Thời Lạc: “Evil?”

Thời Lạc đạp một chân lên trên ghế, ngón tay kẹp bật lửa xoay thật nhanh, mím môi lắc đầu: “Giống vậy, không ý kiến.”

Chu Hỏa nhìn Dư Thúy: “Whisper? Đánh xong chưa? Ý cậu thế nào?”

Dư Thúy vẫn chưa đánh xong ván game kia, hắn nhìn màn hình nói: “Ý kiến của tôi?”

Hắn nhanh chóng kết thúc ván game, đẩy bàn phím về phía trước, nói: “Ý kiến của tôi là đánh.”

Thần Hỏa cười gượng: “Cũng không cần cương như thế. Nếu như thua thì mặt mũi của cậu ngã thảm nhất, trước đây người ta nói với cậu rồi, cậu về khu vực của mình chắc chắn không giành được vô địch, bây giờ nếu như thua bọn họ, chẳng phải vừa vặn chứng minh người ta nói đúng sao?”

“Tôi không để ý thắng thua, vấn đề không ở đó.” Dư Thúy khẽ gõ bàn phím, “Chỉ là tôi muốn gặp bốn tên mới trong đội hình chính của bọn họ thôi.”

Chu Hỏa tức cười: “Chuyện này có gì đáng để gặp?! Biết bọn họ lợi hại là được rồi, đã đánh thắng hai đội rồi, nghĩ cũng biết lợi hại cỡ nào.”

Dư Thúy khẽ lắc đầu: “Không tự mình đánh, không rõ hết chi tiết.”

“Muốn biết thì xem video thi đấu mùa giải chính của bọn họ thôi.” Chu Hỏa hất cằm, “Lên mạng tìm bừa cũng có.”

“Không giống.” Lão Kiều bên cạnh trầm giọng giải thích, “Rất nhiều chi tiết tuyển thủ phải tự mình đánh mới có thể rõ ràng được, video xem theo góc nhìn người xem không có ý nghĩa gì hết.”

Chu Hỏa thốt ra: “Vậy thì tìm Saint với NSN hỏi!”

Năm người còn lại cùng lúc nhìn Chu Hỏa giống như sinh vật lạ, Chu Hỏa ngừng lại, bất đắc dĩ nói: “Tôi không hiểu, chúng ta chỉ lén hỏi, dù sao không ai phát hiện, xem video đấu tập của bọn họ thì có sao đâu? Thánh Kiếm cho hai đội đó ăn hành như thế, bọn họ cho chúng ta xem video để báo thù cũng không có vấn đề gì mà?”

“Vấn đề về nguyên tắc, đến đội xấu xa như Thánh Kiếm cũng sẽ không lén xem video đấu tập của đội khác, chứ đừng nói đến Saint với NSN, không thể nào.” Thần Hỏa bĩu môi, “Đây là lộ chiến thuật của người ta, tuyển thủ chuyên nghiệp chúng tôi vẫn có chút giới hạn.”

Chu Hỏa ngượng ngùng nói: “Được thôi, vậy… vậy cũng không cần vì muốn tìm hiểu tình huống bọn họ rõ ràng mà hẹn đấu tập thật chứ?”

Dư Thúy bình tĩnh nói: “Bây giờ không hẹn đấu tập sớm, vậy thật sự gặp bọn họ có thể là thi đấu thế giới trực tiếp, đương nhiên với điều kiện là chúng ta vào được vòng chung kết thế giới, nhưng sau đó thì sao? Vào được vòng thế giới lại chạm trán với đội mạnh?”

Chu Hỏa chần chừ, lúc mọi người đang giằng co, điện thoại Chu Hỏa sáng lên.

Anh run rẩy mở khóa điện thoại, sau khi nhìn thoáng qua thì vỗ tay lên trên gáy, nói: “Thánh Kiếm đến rồi…”

“Quyết định thôi.” Chu Hỏa bất đắc dĩ, “Đánh hay không? Bây giờ tôi trả lời bọn họ luôn.”

Dư Thúy đã thể hiện thái độ, lão Kiều vẫn không phát biểu ý kiến, Puppy với Chu Hỏa đề nghị không đánh, Thần Hỏa tỏ vẻ bản thân trị liệu đều thấy không có gì thì tôi cũng không có gì, đánh chết mịa bọn họ. Hi vọng cuối cùng của Chu Hỏa đặt lên người Thời Lạc, đáng thương nói: ” Evil, số phiếu bây giờ là 2-2 rồi, chỉ còn thiếu cậu nữa thôi! Cậu cũng không muốn đánh lắm đúng không?”

Thời Lạc hơi chần chừ, không chờ cậu mở miệng, Dư Thúy bên cạnh bỗng nhiên ho một cái.

Chu Hỏa tức giận giống như lửa đốt ngay mông nói: “Tưởng mình là học sinh sao?! Ra ám hiệu cái gì hả?”

Thời Lạc nhìn Dư Thúy, mím môi nói: “Đánh.”

Chu Hỏa nhụt chí, vẻ mặt không biết làm thế nào trả lời quản lí của Thánh Kiếm.

Dư Thúy cầm tai nghe đeo lên, tiếp tục xếp đơn, chỉ chốc lát sau điện thoại của hắn rung lên, hắn cầm lên xem…

[Evil]: Bỏ phiếu giúp anh rồi, buổi tối anh… anh live stream có thể đánh mấy ván với tôi không?

[Evil]: Không muốn trị liệu thích khách, muốn… kiểu buff ấy.

[Evil]: … Được không?

Dư Thúy nghiêng đầu nhìn về phía Thời Lạc, Thời Lạc làm mặt không tự nhiên đang nhìn chằm chằm ngoài cửa sổ.

Hắn khẽ hít một hơi, cảm thấy có hơi quen thuộc.

Nhóc Thời Lạc, đang làm nũng với mình sao?