FOG [Điện Cạnh] (FOG [E-Sports])

Chương 5



Rốt cuộc Thời Lạc cũng không đi liên hoan với chiến đội, một mình cậu trở về căn cứ gọi một phần thức ăn bên ngoài, đi tắm sau đó đến phòng huấn luyện.

Đồng đội đi liên hoan vẫn chưa về, trong phòng huấn luyện không có ai cả, Thời Lạc ngồi ở trước bàn máy tính.

Hoạt động tập thể của chiến đội bình thường đều không liên quan gì đến Thời Lạc, cậu ở IAC không có bạn bè, người khác cũng không dám cô lập cậu, là Thời Lạc không thích ở chung với người khác*, chiến đội thuần thương mại, lãnh đạo cũng không sẵn lòng thể hiện tình cảm với tuyển thủ của câu lạc bộ, đều là tình cảm ở trên mặt. (chỗ này raw là 时洛爱同人相处 nhưng thấy không giống tính cách Thời Lạc nên xin thêm chữ “không”)

So với việc nhọc lòng giao thiệp với người cùng chiến đội, Thời Lạc càng thích một mình huấn luyện, thỉnh thoảng phiền lòng muốn nói chuyện với người khác, cũng sẽ không nói với người trong đội.

Giống như bây giờ.

Thời Lạc ngồi trước máy tính, mở kênh live stream của Ngõa Ngõa.

Trong phòng live stream, Ngõa Ngõa mở camera, đang khóc lóc kể lể lên án Thời Lạc.

“Bị giết 13 lần!!!”

“Trong trận đầu tiên của trận khai mạc trước mùa giải, tui bị giết 13 lần!!!”

“Chết 13 lần đó là cái khái niệm gì? Ý nghĩa là trận đấu này, cả quá trình chỉ làm có một việc! Chỉ một việc!!! Từ đá chuyển sinh chạy ra tiền tuyến!!! Chạy đến phía trước, bị Evil đột nhiên giết chết, sau đó quá trình này không ngừng lặp lại!”

“Tui giống như một con bot cày thuê chất lượng kém!!! Không ngừng sống lại tặng đầu người sống lại tặng đầu người sống lại tặng đầu người!!!”

“Thật sự, tui sụp đổ tinh thần rồi, ôi ngực tui đau…”

Thời Lạc cầm con chuột, nhấp mấy cái.

Trong camera live stream, Ngõa Ngõa che mặt khóc, nghe thấy hiệu ứng âm thanh đặc biệt cậu ngẩng đầu nhìn, hít hít mũi: “Có tặng quà? Cảm ơn 3 mưa sao băng của Thời Ba Ba, woa! 3 cái!!! Cảm ơn quà tặng của Thời Ba Ba… Ấy không đúng!”

Ngõa Ngõa tức giận nói: “Thời Lạc!!!”

Thời Lạc cười.

Ngõa Ngõa nghiến răng nghiến lợi: “Đã có người nghĩ hôm nay tui nhận tiền của IAC mấy người bán độ!!! Anh còn tặng quà!!!”

Thời Lạc mỉm cười, tiện tay lại tặng Ngõa Ngõa 5 cái mưa sao băng giá ba ngàn.

“Được rồi, được rồi, thật sự đừng tặng nữa, sau này mời tui đi ăn đồ ngon đi.” Ngõa Ngõa là người hiền lành, đau lòng Thời Lạc bị nền tảng live stream khấu trừ phí thủ tục, không cho Thời Lạc tặng quà nữa, nói “Nếu anh không có việc gì thì hai chúng ta lập nhóm đánh xếp hạng một lát? Ôm đùi anh để tăng điểm, coi như anh nhận lỗi với tui.”

Thời Lạc không đáp lại, ném cho Ngõa Ngõa một đống quà tặng tăng nhân khí miễn phí từ nền tảng, tắt nền tảng live stream mở game cài đặt ra.

Thời Lạc lập nhóm với Ngõa Ngõa, hai người xếp hàng ở server trong nước.

Ngõa Ngõa gửi một lời mời nói chuyện qua, Thời Lạc chấp nhận.

Ngõa Ngõa vẫn đang hic hic hic: “Hôm nay mấy người quá ác độc, quá ác độc, tui bị mấy người đánh đến độ không còn sức lực để đánh lại…”

Hai người tiến vào bản đồ, Thời Lạc nói: “Cố ý đó.”

Ngõa Ngõa khóc hu hu: “Nhìn ra được, tui lại không có chọc gì anh.”

Thời Lạc nói: “Không liên quan đến cậu.”

Ngõa Ngõa vào nghề vừa mới một năm, thật sự không biết ân oán giữa Thời Lạc với Dư Thúy, Ngõa Ngõa mờ mịt nói: “Vậy có thể liên quan đến ai? Kẻ ngốc cũng nhìn ra được là hôm nay anh nhằm vào tui.”

Thời Lạc mua trang bị sơ cấp: “Vừa rồi nhận lỗi với cậu, còn chưa được?”

“Được rồi.” Ngõa Ngõa thở dài “Không trách anh, đổi lại là tui tui cũng sẽ nhằm vào trị liệu, giai đoạn đầu hôm nay tui đánh hết sức tệ, tui hoàn toàn không học được kỹ thuật của Dư thần, tài nghệ không bằng người, tâm phục khẩu phục.”

Thời Lạc ngừng lại.

Thời Lạc không nói nữa, dẫn Ngõa Ngõa đi làm sạch sương mù.

Ngõa Ngõa còn đang tự trách mình: “Haiz, cách đánh giống nhau, Dư Thần phát huy vô cùng lưu loát, khi anh ấy dạy tui show một cái làm tui choáng luôn. Thật sự, anh ấy là một trị liệu, vậy mà dồn ép đột kích của kẻ địch, khiến tui xem đến mức nhiệt huyết sôi trào! Anh dũng oai vệ khí thế bừng bừng tìm mấy người đánh thực chiến, sau đó bị mấy người chơi.”

Thời Lạc thu một đầu người của kẻ địch, vẫn không nói gì.

“Dư thần lợi hại thiệt, haiz, tui từ bỏ rồi, không chơi được kiểu trị liệu thích khách đó, chơi không nổi, tui vẫn là nên ngoan ngoãn làm bảo mẫu vú em* thôi.” (ý chỉ trị liệu chỉ thêm máu, buff; khác với trị liệu thích khách có thể tham gia tấn công kẻ địch)

Thời Lạc giống như không quan tâm nói: “Bây giờ cậu rất giỏi, không cần học cách đánh của người khác.”

Ngõa Ngõa thở dài: “Đội trưởng tụi tui bắt học đó, sao có thể không nghe? Đội trưởng tụi tui nói, nhân lúc tui vẫn chưa có nước đi cố định hoàn toàn, có thể thử học các con đường khác, tui thật sự nghiêm túc học.”

“Lúc đầu tui rất sợ Dư thần, nhưng thật không ngờ, tính tình Dư thần rất tốt, bị tui hỏi lung tung cũng không có thấy phiền, chắc là nể mặt đội trưởng của tụi tui đi.” Ngõa Ngõa bất đắc dĩ “Dư thần là thầy giáo giỏi, nhưng tui không phải học sinh giỏi, thật sự đã cố gắng rồi, nhưng học không được vẫn là học không được.”

Thời Lạc nói: “Vậy thì bỏ đi.”

“Đội trưởng tụi tui cũng nghĩ bỏ đi, nhưng quản lý của tụi tui vẫn chưa hết hy vọng, cứ muốn tui tiếp tục luyện. Thôi, cũng là vì muốn tốt cho tui, bảo tui luyện thì tui luyện vậy.” Ngõa Ngõa thảm thương “Nói đến chuyện này… Anh Thời tui có thể luyện tập với anh không? Tui đánh ở hàng trước, chăm sóc tui một tí nhé.”

Thời Lạc nghe lời nói ban nãy của Ngõa Ngõa giống như có điều suy nghĩ, hoàn hồn nói: “Được.”

Buổi sáng mới ở trên sân ngược Ngõa Ngõa, trong lòng Thời Lạc vốn có một chút hổ thẹn, cho nên lúc này Ngõa Ngõa muốn luyện tập với mình, Thời Lạc không nghĩ gì cả liền đồng ý, nhưng chưa đến 10 phút Thời Lạc đã hối hận rồi.

Bởi vì, trị liệu thích khách của Ngõa Ngõa chơi thật sự là má nó quá gớm rồi!

Ngoại trừ khi live stream chơi acc clone ra, Thời Lạc đã rất lâu không gặp trị liệu thích khách tệ đến như vậy!

Thời Lạc từ ngày đầu tiên chơi game này chưa từng chửi trị liệu, nhưng hôm nay suýt chút nữa phá giới.

“Cậu m…” Thời Lạc cắn răng nuốt lời nói lại vào bụng “Tiến quá đột ngột rồi… cậu có thể, phán đoán một xíu nhân số đối diện không?”

“Cậu đ… đi từ từ, không được sao?”

“Tôi đ… bãi cỏ, đến bãi cỏ phía tây nghe thấy không?! Đi đi!!! Không nghe thấy sao?!!!”

Hai người xếp hạng đôi ba tiếng đồng hồ, hạng acc lớn của Thời Lạc từ thứ nhất server trong nước dùng tư thế nhảy cầu nhanh chóng lao xuống hạng thứ 17 server trong nước.

Lại đánh xong một ván, Thời Lạc mở giao diện xếp hạng top 100 server trong nước, nhìn thấy mình xếp hạng 19 thật lâu nói không nên lời.

Thời Lạc không muốn chửi đổng, cậu châm điếu thuốc.

Ngõa Ngõa dè dặt: “Anh Thời? Chúng ta còn… còn đánh không?”

Thời Lạc nhả ra một ngụm khói, một lát sau nói: “Cậu biết vì để duy trì hạng nhất server trong nước, mỗi tuần tôi phải đánh bao nhiêu trận rank cao không?”

“Hạng nhất của tôi đã duy trì liên tục 4 tháng rồi, chỉ cần hôm nay không rớt, lại duy trì nửa tháng nửa thì tôi có thể phá kỉ lục rồi…”

Thời Lạc bắt đầu nghi ngờ tên Ngõa Ngõa hiền lành này: “Cậu diễn với tôi à?”

Ngõa Ngõa khóc không ra nước mắt: “Tui thà là tui diễn với anh, nhưng tui gà thiệt, anh hút thuốc trước đi, bớt giận bớt giận.”

Thời Lạc ngậm điếu thuốc lắc đầu: “Không không không, cậu tìm đội trưởng Cố luyện tập đi, tôi không đánh cùng nữa.”

Ngõa Ngõa sầu đứt ruột: “Anh ấy đã không đánh cùng tui từ lâu rồi, trị liệu thích khách tui đây lại đánh lùi một đột kích.”

Thời Lạc nói: “Nể mặt cậu là một trong số ít bạn bè của tôi, thật lòng khuyên cậu, từ bỏ đi.”

“Tui cũng thấy vậy, trị liệu thích khách có thể gặp nhưng không thể cầu, tui không muốn cố gắng nữa… Á!” Ngõa Ngõa đột nhiên nhớ ra gì đó “Anh Thời, trước khi anh chuyển nghề*, chẳng phải là trị liệu thích khách sao?”

Thời Lạc hút một hơi thuốc, qua loa ừ một tiếng. (ý đổi từ trị liệu sang đột kích)

“Thiên phú hiếm thấy ghê! Lúc đó anh sao lại chuyển nghề? Lãnh phí biết bao!!!” Ngõa Ngõa suy nghĩ một lát, lại nói “Nhưng mà đột kích của anh cũng đỉnh quá, không thể nói lãng phí, trị liệu giỏi vốn rất ít, trị liệu thích khách càng hiếm có hơn, cũng quá đáng tiếc.”

Thời Lạc rời khỏi bản đồ: “Không có gì đáng tiếc.”

Ngõa Ngõa vẫn cảm thấy nhức nhối: “Thật là được thiên vị có chỗ dựa… Rốt cuộc vì sao chuyển nghề vậy? A a a a a đáng tiếc chết đi được.”

Thời Lạc không để ý đến Ngõa Ngõa, sau khi hút xong điếu thuốc chuẩn bị tắt máy tính, thế như Ngõa Ngõa còn ở bên kia kêu gào truy hỏi chưa xong, Thời Lạc bật cười: “Bản thân tôi còn không thấy đáng tiếc, cậu đau lòng cho tôi đến vậy sao?”

“Chỉ là thấy quá lãng phí á á á á….”

Thời Lạc phì cười.

Ngõa Ngõa đột nhiên bị làm nổi lên lòng tò mò: “Nói nói đi, lúc đó vì sao vậy?”

Thời Lạc lại đốt một điếu thuốc.

“Bởi vì…”

Thời Lạc thấy phiền nói: “Lúc đó có thông báo chính thức, tự mình tra đi.”

Ngõa Ngõa vội nói: “Anh trực tiếp nói với tui đi, tui vào nghề quá muộn, rất nhiều chuyện trước đây đều không biết.”

Thời Lạc nói: “Nói chính thức…”

Thời Lạc nhớ về quá khức, chậm rãi nói: “Bởi vì sự hiểu biết về game của bản thân tuyển thủ Evil và mục tiêu chức nghiệp trị liệu đã trái ngược, cứ tiếp tục đều là giày vò lẫn nhau, cho nên…”

Ngõa Ngõa thử thăm dò nói: “Khoan đã, tui phiên dịch thẳng sang khẩu ngữ cái đã, ý là… Evil chơi trị liệu chơi đến nổi giận luôn, quyết định bỏ y theo võ, đúng không?”

Thời Lạc nói: “Thực ra cậu có thể nói thẳng hơn nữa.”

Ngõa Ngõa dịch lại lần nữa: “Đờ mờ trị liệu, ông đây không buff nữa.”

Thời Lạc gật đầu đồng ý.

“Ngầu quá, thiệt sự ngầu quá.” Ngõa Ngõa chậm rãi vỗ tay, thật lòng thật dạ ca ngợi “Thật sự thì cách một khoảng thời gian tui đều có ý nghĩ này, chỉ là đến bây giờ cũng không dám làm thật như vậy.”

Thời Lạc cười, tiếp tục nói: “… dưới sự bàn bạc đầy hữu nghị của quản lý câu lạc bộ NSN phân bộ FOG và tuyển thủ Evil, thông qua quyết định nhất trí của câu lạc bộ và tuyển thủ, tuyển thủ Evil từ ngày hôm nay chuyển nghề thành đột kích.”

“Bởi vì trước mắt, đội một NSN đã đủ vị trí đột kích, đối với vấn đề đi hay ở sau này của tuyển thủ Evil, câu lạc bộ dựa vào mong muốn của bản thân tuyển thủ Evil tiến hành sắp xếp bước tiếp theo.”

Thời Lạc ngậm điếu thuốc: “Ở trên.”

Ngõa Ngõa vừa nói chuyện với Thời Lạc vừa mở ra trang web chính thức của giải đấu khu vực Trung Quốc, nhập ID game Thời Lạc tìm kiếm thông báo liên quan hai năm trước của Thời Lạc, lúc này cuối cùng cũng đã tìm thấy.

Lúc đó Thời Lạc tuy là người mới, nhưng đã là một nửa tuyển thủ ngôi sao rồi, thông báo chuyển nghề năm ấy ban tổ chức làm rất chính thức, còn đặc biệt thiết kế poster.

Trong poster phía sau Thời Lạc là hai nhân vật game, đứng trong bóng tối trong tay cầm khiên ánh sáng ba mặt sáu cạnh chính là nhân vật game trị liệu trước đây của Thời Lạc, đứng dưới ánh đèn cầm súng tiểu liên là nhân vật game đột kích Thời Lạc mới tạo.

Ngõa Ngõa chần chừ nói: “Tuy tui có thể hiểu tình hình anh chơi chán trị liệu rồi, nhưng lúc đó anh cũng không biết sau khi mình chuyển sang đột kích cũng có thể ở top giống vậy mà, cứ tùy tiện chuyển như vậy… cũng quá ngu… Ừm.”

Thời Lạc nói thay Ngõa Ngõa: “Quá ngu xuẩn.”

Thời Lạc lại hút một hơi thuốc: “Lúc đó tôi là một đứa ngu xuẩn không sai, nhưng mà nguyên nhân chuyển nghề thật sự không phải chuyện này.”

Ngõa Ngõa lập tức càng tò mò: “Vậy rốt cuộc là vì sao?!”

Thời Lạc dụi tắt điếu thuốc: “Không nói cho cậu, tôi off đây.”

Thời Lạc nói xong tắt máy tính, đi ngủ.

Thời Lạc nói đi liền đi, các fan ở trong phòng live stream của Ngõa Ngõa nghe hai người nói chuyện đến hăng say liền lập tức bùng nổ, Ngõa Ngõa sợ mình không cẩn thận nói sai gây tin đồn không tốt cho Thời Lạc, luống cuống tắt live stream.

Trong phòng huấn luyện của chiến đội NSN, đội trưởng Cố Càn đứng dậy rót nước, Ngõa Ngõa tháo tai nghe xuống thuận miệng hỏi: “Đội trưởng, năm đó khi Thời thần ở chiến đội chúng ta, vì sao đột nhiên chuyển sang đột kích?”

Bước chân Cố Càn ngừng lại, nghiêng đầu nhìn cái người nãy giờ cứ chơi điện thoại bên cạnh cửa sổ: “Cậu ta hại.”

Ngõa Ngõa trợn mắt há mồm: “Dư thần?”

Ngõa Ngõa suy nghĩ nói: “Không đúng, lúc đó Dư thần chẳng phải đã đến khu châu Âu rồi sao? Sao còn có thể…”

“Chính là vì không còn chung một đội ngũ nữa.” vẻ mặt Cố Càn bình tĩnh “Lúc đó khu chúng ta và khu châu Âu hẹn đấu tập, trùng hợp đội chúng ta đánh với đội mới của Dư Thúy, Thời Lạc là trị liệu của anh. Đánh ba ván thua ba ván, cả ba ván Thời Lạc bị nhắm từ đầu đến cuối, tới ván cuối cùng… Thời Lạc hình như trừ lúc game vừa bắt đầu, vẫn mãi không thể ra khỏi đá chuyển sinh.”

Ngõa Ngõa hoảng sợ: “Vậy chẳng phải còn thảm hơn em hôm nay?!”

“Hôm nay em tính là gì.” Cố Càn nói, “Năm đó đội châu Âu giẫm lên đá chuyển sinh của chúng ta mà ngược, sống lại là giết, sống lại là giết, còn cố ý để trị liệu của bọn họ đến giết người, chính là cậu ta, Dư Thúy.”

“Lúc đó ván cuối cùng chúng ta đã đầu hàng lui bản đồ rồi, quả thực đánh không nổi, lãng phí thời gian không có ý nghĩa. Chỉ có Thời Lạc một mực không chịu thua, một mình cậu ấy ở trong bản đồ, chết rồi lại đứng lên, đứng lên lại chết…”

Trong game FOG nhân vật của người chơi bị thương sẽ có vết thương, sẽ để lại vết máu, trong cùng một ván game có sống lại, vết thương vết máu trên người nhân vật cũng sẽ không biến mất, không ngừng bị giết chết sau đó nếu sống lại…

Ngõa Ngõa suy nghĩ khung cảnh khi đó, khó khăn hỏi: “Đã chết… bao nhiêu lần vậy?”

“Ba mươi bốn lần.” Cố Càn nhìn về phía Dư Thúy vẫn đang chơi điện thoại “Đúng không?”

Ngõa Ngõa không thể tin nổi: “Ba mươi bốn lần?!!!”

Dư Thúy vẫn đang nhìn điện thoại, nghe thế ừ một tiếng.

Trong ván game năm đó, khắp người nhân vật game của Thời Lạc đều là vết thương, nửa gương mặt bị máu thấm ướt, gương mặt hoàn toàn thay đổi.

Ngõa Ngõa khó nhọc nói: “… Anh ấy lúc đó vừa mới bị anh bán, Dư thần, trong truyện shounen*, anh là phải làm nhân vật phản diện đó.” (raw là 热血漫 theo baike là thể loại m-a khiến người xem nhiệt huyết sôi trào, gồm các truyện chủ đề thể thao, hành động, trinh thám,v.vv nhưng tui thấy tag shounen có thể tóm lại được các chủ đề đó nên để shounen)

Dư Thúy xuất thần một lát, cười cười sau đó lẩm bẩm: “Không ở trong truyện shounen, tôi cũng là nhân vật phản diện từ lâu rồi.”

“Phải.” Cố Càn nói “Trong ấn tượng của tôi, đám khẩu nghiệp* trong giới e-Sports chỉ có hai lần cùng chung kẻ thù. Lần đầu là vì Dư Thúy dẫn đội chuyển đến câu lạc bộ châu Âu, lần hai là vì Thời Lạc trong vòng 3 tháng bị bán 2 lần.”

(胡乱 (ngôn ngữ mạng): Chỉ chỉ trích không có logic, không có sự thật. Thích chỉ trích lung tung người khác nhưng lại không hợp tình hợp lý. “喷” ở đây là chỉ trích lung tung (phê bình thậm chí chửi rủa…), nếu như phê bình hợp tình hợp lý thì không phải là “喷”, 喷子 lấy kiến thức nông cạn của mình làm quan điểm, dùng ngôn ngữ không có logic mỉa mai người khác. Vì tạm thời chưa thấy từ nào tiếng Việt thể hiện được nghĩa này nên tạm dịch là khẩu nghiệp, nếu tìm được từ thích hợp sẽ đổi.)

“Tất cả đám khẩu nghiệp trong diễn đàn đồng tâm hiệp lực cùng nhau đối ngoại, tạo tin đồn làm video photoshop di ảnh khắp nơi đặt biệt danh xấu… thiếu điều góp tiền thuê người sang châu Âu chặt tay Dư Thúy.”

Cố Càn yên lặng tổng kết: “Người đầu tiên thống nhất đám khẩu nghiệp e-Sports, Whisper, Dư Thúy.”

Dư Thúy mỉm cười: “Khoa trương rồi.”

Ngõa Ngõa lúng túng nhìn Dư Thúy, không dám hùa theo trêu chọc, bản thân tiếp tục đánh xếp hạng.